Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1614: Đường rút lui cuối cùng

Đinh Hiểu Như nghe thấy lời này, lại có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu.

"Tôi nói tôi có thể duy trì sự bất tử, là bởi vì tôi là "Trời" của thế giới đó. Còn những sinh linh khác, cho dù chạy tới thế giới của tôi, vẫn sẽ bị Thiên Đạo vô thượng phản phệ, bởi vì trời mà tôi tạo ra vẫn thấp hơn Thiên Đạo của đại lục Thái Sơ một bậc."

"Giống như một cái hộp lớn, tôi tạo một cái hộp nhỏ độc lập ở bên trong đó, cái hộp lớn không thể nào phá hủy được cái hộp nhỏ - cái hộp nhỏ cũng chính là tôi, nhưng nó lại có thể thông qua sức mạnh ở khắp mọi nơi, ảnh hưởng liên tục đến sinh linh trong cái hộp nhỏ."

"Nói cách khác, tôi vô địch, nhưng tôi không thể bảo đảm được sự an toàn của sinh linh trong thế giới mà tôi tạo ra. Nhân tộc là chủng tộc mà Thiên Đạo nhất định phải tiêu diệt, chúng càng không thể buông tha cho Nhân tộc sống ở trong thế giới của thần Sáng Thế, lực lượng Thiên Đạo thâm nhập toàn diện sẽ khiến cho họ chết nhanh hơn."

An Lâm vẫn có chút không hiểu: "Nếu như hai đại Thiên Thần Thiên Không và Sinh Mệnh quyết định thanh tẩy tất cả sinh linh trên đại lục, Lý Y Doãn của anh không phải thần Sáng Thế, cô ấy sẽ thế nào?"

Đinh Hiểu Như cười nói: "Mặc dù tôi không thể bảo toàn hết tất cả sinh linh, nhưng dùng hết toàn lực bảo vệ Y Doãn thì không có vấn đề gì."

"Em mới không cần anh bảo vệ, em cũng phải Hợp Đạo, sau đó bước vào cảnh giới Sáng Thế rồi mãi mãi bên anh." Lý Y Doãn cong môi, nhíu mày nhìn Đinh Hiểu Như.

Đang nói, hai người lại không nhịn được mà nhìn nhau cười, ôm chặt lấy nhau.

Đinh Hiểu Như nghe thấy vậy không nhịn được mà cười ra tiếng: "Căn bản không thể nào, cho dù là Bàn Cổ, sau khi mở ra đại lục Thái Sơ, cũng không thể nào tạo ra được đại lục Thái Sơ thứ hai, bởi vì đại lục Thái Sơ chính là sự tồn tại nòng cốt và nguyên sơ nhất, không có bất kỳ thế giới nào có thể thay thế được nó..."

Nếu như bản thân làm thần Sáng Thế cũng không có tự tin vượt qua đại lục Thái Sơ, tự mình thiết lập giới hạn cho chính mình, vậy thì thế giới mà cô tạo ra thật sự chỉ đến thế mà thôi!

Lời này như đâm vào tim.

Thế giới Thần Kính của cô, cấp độ nâng lên rất nhanh, ngộ nhỡ có thể thành thì sao?

"Không biết, nhận thức của tôi đối với lực lượng Thiên Đạo của đại lục Thái Sơ - đại lục chủ vẫn chưa đủ, nhưng tôi nghĩ Đinh Hiểu Như dốc hết toàn lực mới có thể bảo vệ một người, tôi còn không phải là cảnh giới Sáng Thế, đại khái... có thể bảo vệ được nửa người?" Đề Na chớp chớp con mắt màu bích lục, nói với vẻ suy đoán.

"Chúng ta đối mặt với lực lượng Thiên Đạo, chỉ có thể trốn ở trong thế giới mà chính mình tạo ra. Nhưng nếu là sự tồn tại trên cả cảnh giới Sáng Thế, thì đã trở thành thần vị chí cao vô thượng, siêu thoát khỏi toàn bộ thiên địa. Thiên địa diệt vong, hắn bất diệt, lại có chỗ nào không thể đến được chứ?"

Dáng vẻ đó khỏi nói là có bao nhiêu ngọt ngào.

"So với việc tạo ra một thế giới mạnh hơn đại lục Thái Sơ, thì thà nỗ lực tu luyện, khiến cho việc trở thành sự tồn tại trên cả cảnh giới Sáng Thế thêm khả quan. Đương nhiên, cái từ "khả quan" này, chỉ là đối với việc tạo ra thế giới mạnh hơn đại lục Thái Sơ mà thôi."

An Lâm: "..."

An Lâm không nhìn bọn họ, quay đầu nhìn về phía Đề Na trên bả vai, hiếu kỳ nói: "Nếu như là cô, cô có thể bảo vệ bao nhiêu người?"

"Ồ..." Đề Na gật gật đầu, nhưng trong lòng không nghĩ như vậy.

"Vượt qua Thiên Địa Đại Đạo..." An Lâm nói lẩm bẩm, dường như đang nghĩ điều gì đó, sắc mặt khẽ thay đổi, "Cái anh nói là Thiên Ngoại Chân Tiên?"

"Nhưng nếu như tôi khiến cho thế giới Thần Kính lợi hại hơn đại lục chủ Thái Sơ, căng cái hộp nhỏ của tôi đến mức to hơn cả cái hộp lớn của đại lục Thái Sơ, vậy có phải Thiên Đạo sẽ không có cách nào chống lại tôi không?" Đề Na nảy ra ý nghĩ bất chợt.

Hắn có một nhiệm vụ hệ thống, liên quan với bí thuật Chiến Thần cấp cao, tên là Minh Tiên Biến. Hình như là phải thu được hài cốt bản nguyên của Thiên Ngoại Chân Tiên, dùng nó, mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.

"Cách làm này đối với chúng ta mà nói thì đều không khả quan." Đinh Hiểu Như cười nói, "Muốn vượt qua Thiên Địa Đại Đạo, được siêu thoát một cách thật sự, theo tôi được biết, cũng chỉ có vị thần linh được sinh ra từ thời kỳ hỗn độn là Bàn Cổ làm được, những người còn lại chung quy vẫn không rời nổi một bước..."

Nói qua, dù là thần chí cao của Quỷ tộc Chúc Âm Lão Tổ, mặt cũng lộ vẻ ngóng trông.

Đại lão cấp bậc Sáng Thế, đối mặt với sự công kích của Thiên Đạo, cũng chỉ có thể tự vệ, bảo vệ những người khác chính là khó càng thêm khó. Nói cho cùng, Nhân tộc bọn họ vẫn không có đường nào lui.

Liên quan đến Thiên Ngoại Chân Tiên, Chúc Âm Lão Tổ cũng nói không ra nguyên do.

E rằng dự tính ban đầu bảo vệ sinh linh đại lục Thái Sơ cũng không đơn giản như vậy, ý nghĩ thật sự của hắn là muốn lợi dụng sức mạnh của Nhân tộc để Phá Thiên, sau đó chiếm lấy?

Trong lòng An Lâm lại chấn động, trước đây hắn đã nghe Thiên Đế từng nói, tin tức liên quan đến Thiên Ngoại Chân Tiên hình như được ghi chép trên một bia đá của cổ vực Thái Sơ.

An Lâm căn bản không hiểu được ý nghĩ của những đại lão đó, nhưng hắn cũng biết, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, bây giớ mau chóng nâng thực lực bản thân lên, mới là Vương Đạo!

"Thiên Ngoại Chân Tiên?" Chúc Âm Lão Tổ xoa xoa cằm, "Đúng là có chút quen tai, đã nghe thấy ở đâu ấy nhỉ... nếu là Bàn Cổ, tự xưng là Hỗn Độn Tổ Thần, chắc sẽ không lấy thêm một cái tên Chân Tiên... Tôi nhớ hình như sự hủy diệt của cổ vực Thái Sơ có liên quan đến Thiên Ngoại Chân Tiên..."

Có vô số ngọn núi màu đen dốc đứng như lưỡi kiếm sắc vụt lên từ mặt đất.

Bầu trời tối tăm cùng với mặt đất nhiều màu sắc rực rỡ.

Phía bắc giới Bỉ Ngạn.

Xem ra, nếu như muốn biết nhiều thông tin hơn, thì phải đi một chuyến đến cổ vực Thái Sơ!

Còn những thần Sáng Thế còn lại đang làm cái gì?

Nguyên Thủy Thiên Tôn Bàn Cổ đứng đầu Tam Thanh, là sự tồn tại trên cả Sáng Thế, vậy thì Linh Bảo Thiên Tôn cùng Đạo Đức Thiên Tôn, chí ít cũng là cảnh giới Sáng Thế, bọn họ đang làm cái gì vậy?

Lục Áp Đạo Quân cũng là cảnh giới Sáng Thế, hắn đang làm cái gì vậy?

Lần này An Lâm cũng không truy hỏi nữa, đúng là suy đoán trước đây vô dụng, khiến cho hắn có chút thất vọng.

Bang Phá Thiên đúng là mang đến cho Nhân tộc hi vọng rất lớn, nhưng anh đại của bang Phá Thiên là Tây Lý Nhĩ, hắn là thần Sáng Thế của tộc Chân Ma, thật sự sẽ toàn tâm toàn ý bảo vệ Nhân tộc?

Nữ Oa là thần Sáng Thế Yêu Tộc, bang Bổ Thiên mà cô làm chủ thật sự đáng tin cậy chứ?

Hoặc là Phá Thiên, hoặc là Bổ Thiên, cũng chỉ có hai con đường này thôi.

Chúng cao tới mấy trăm trượng, đứng thẳng như Thiên kiếm.

Có ngọn núi còn cao tới vạn trượng, xuyên thẳng trời xanh.

Mỗi một ngọn núi đều dốc đứng hiếm thấy, trên mặt còn có các loại khí màu đen quanh quẩn, loại khí âm u lạnh lẽo đó, chính là một trong những năng lượng kinh khủng nhất của giới Bỉ Ngạn, Địa U Minh khí.

Trong ngàn tỉ ngọn núi, có một ngọn núi khổng lồ cao tới ba mươi sáu nghìn trượng.

Nó ở trung tâm địa mạch phía bắc của toàn bộ giới Bỉ Ngạn, Địa U Minh Khí vô cùng vô tận đều hội tụ ở đây, khiến cho ngọn núi giống như Hắc Kiếm Thông Thiên dựng thẳng trên mặt đất.

Khí thế vô tận của nó, tựa như lưỡi hái của tử thần, lại tựa như vực sâu tuyệt vọng.

Đây đồng thời cũng là một trong thập đại thành của giới Bỉ Ngạn, vị trí của thành Thiên Minh.

Thành trì xây dựa lưng vào núi, liên tục xoay quanh lên đỉnh núi, từng con đường quấn quanh lượn vòng như rồng, vô số đình đài lầu các được xây dựng một cách mạo hiểm, có cái thậm chí còn xây lồi ra trên vách đá cheo leo, có cái thậm chí còn bay giữa không trung, ngay cả cái cầu cũng lười dựng.

Nhưng sinh linh nơi đây, sớm đã thấy quen rồi.

Xây cao, xây đến mức mạo hiểm, căn bản không liên quan.

Bởi vì chúng đều biết bay!

Qủy tộc thành niên bình thường, đều sẽ nắm giữ kỳ thuật bay trong thời gian dài hoặc ngắn, nếu như sẽ không biết bay thì cũng ngại thừa nhận mình là Quỷ tộc.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đề Na, Đinh Hiểu Như, Lý Y Doãn, năm người mặc áo bào đen, cũng nhập gia tùy tục, dọc theo thành Thiên Minh bay thẳng một đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận