Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1566: Quyền hành chí cao hiện hình!

Thiên địa bắt đầu gào thét.

Vòm trời huyết sắc biến thành bầu trời trong suốt, giống như là được chữa khỏi.

Bây giờ là là buổi tối, màn đêm lặng lẽ phủ xuống, còn có ánh sao lốm đốm đầy trời.

Thiên địa rộng lớn mà thê lương, chỉ có ánh sao làm bạn.

Trong lòng mọi người trên chiến trường, đều hiện lên một luồng bi ai.

Hợp Đạo ngã xuống, trời đất cùng buồn!

Vô số hào quang màu trắng chiếu xuống mặt đất, lóe lên hào quang dịu dàng, tựa như muôn sao rơi xuống bầu trời.

Điểm sáng ẩn chứa lực lượng chữa khỏi cực kỳ cường hãn, tất cả sinh linh, đều cảm giác thương thế trên người ở nhanh chóng khôi phục, ngay cả thiên địa đang phải than khóc sau khi Hợp Đạo bị tiêu diệt, cũng bị luồng lực lượng này làm cho phai nhạt.

Một luồng sáng đoe xỏ xuyên qua không gian vô tận, lấy tốc độ cực kì khủng bố, đánh tới thần linh phía sau Lạp Phỉ Nhĩ.

Lực lượng trên mũi chân mang theo xu thế điên cuồng ngất trời không nào sánh kịp, giống như một cước là có thể đạp vỡ vòm trời!

"Lạp Phỉ Nhĩ đã chết?" Trên khuôn mặt không chút biểu cảm của Trần Trần bỗng hiện vẻ sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Lạp Phỉ Nhĩ, trong mắt có vẻ khiếp sợ và tiếc hận.

Cô nương theo tốc độ rơi xuống hung hăng đá một cước về phía thần linh.

Thậm chí An Lâm còn có thể nhìn thấy một cô gái xinh đẹp dịu đàng phía trên bầu trời, nở nụ cười ấm áp như gió xuân, động viên tinh thần hắn từ phía xa. Mặc dù cô gái đõ sẽ phải vĩnh viễn rời khỏi hắn, nhưng giây phút tốt đẹp này, lại làm cho người ta cảm thấy vô cùng ấm áp và bình yên.

Trong nháy mắt, năng lượng màu đỏ va chạm trùng kích, hóa hết thảy mọi thứ trên phạm vi hàng trăm nơi thành phấn vụn.

Đây là hồi báo cuối cùng sau khi chết của Lạp Phỉ Nhĩ, trước sau như một, vẫn luôn dịu dàng và chữa khỏi lòng người.

Thiên Đạo Nhất Cước!

Vốn là An Lâm và Hứa Tiểu Lan bị thương rất nặng, bọn họ được hồi báo nhiều nhất, không chỉ có thương thế nhanh chóng khôi phục, mà ngay cả lực lượng cũng dần dần trở nên tràn đầy.

Hoặc là nói, đây chính là cảnh tượng đại năng siêu cấp ngã xuống khiến cho sinh linh trên khắp thế gian cảm thấy bi thương nhất.

"Súc sinh, ta muốn giết ngươi!" Hai tròng mắt cô gái đỏ ngầu, sát khí ngất trời, Chân Long gầm thét trong nháy mắt tạo thành trận động đất làm núi lở đất lìa!

An Lâm và Hứa Tiểu Lan bị dư âm đánh lùi ra xa, nếu không phải lúc trước đã khôi phục một phần thương thế, sợ rằng bọn họ sẽ bị dư âm từ đòn công kích củ Cổ Long Đế đánh cho tan thành mây khói.

Một tiếng gầm đột nhiên vang tận mây xanh.

Âm thanh cổ xưa mênh mông đầy trời, giống như xuyên qua thời không, tốc hành đi qua trong lòng mọi người: "Tức giận có thể làm cho một cái sinh linh trở nên mạnh hơn, lời này quả nhiên không phải là giả..."

"Rầm rầm!"

Uy năng của một cước này, là một kích nén giận của Cổ Long Đế, uy lực phá thiên kéo lên tới đỉnh phong, ngay cả Sơn Thiên Thần và Thiên Thần Kim Chúc ở đằng xa, cũng cảm nhận được một luồng ý chí sợ hãi.

"Một cước của ngươi có thể khiến cho sao rơi trăng vỡ, nhưng ngươi có thể đạp vỡ được một phần của cả vùng đất vô biên vô hạn sao?" Thần linh màu vàng mỉm cười.

Mọi người thấy một màn như vậy, thì đều không khỏi hít sâu một hơi.

Sợi tóc màu vàng bị cắt đứt ngay chính giữa.

Áo choàng của sinh linh hình mặc áo choàng màu đen bị lực lượng đáng sợ xé rách tung bay phấp phới, để lộ gương mặt của hắn, khuôn mặt như ngọc thạch đã được mài dũa điêu khắc, đó là một thiếu niên thanh tú, toàn thân ở trong một loại trạng thái hơi mờ, thân thể giống như là được tạo thành từ hổ phách màu vàng.

Đang lúc này, một đạo ẩn chứa tan biến vạn vật chi uy Kim Hư lôi, xé mở hư không.

Năng lượng tan hết.

Thiên lôi nổ vang, tan biến hết thảy!

Ầm!

Lôi đình trong ẩn chứa cao nhất đích ý chí, giống như chấp chưởng hàng tỉ lôi đình chủ thần, đối thế gian hết thảy nó như muốn tiêu diệt vật tiến hành bá đạo cân nhắc quyết định!

Một tay hắn nhấc đầu Lạp Phỉ Nhĩ, một tay thì cầm lưỡi dao méo mó đỏ tươi sắc bén, vững vàng chắn ở phía trước, hẳn là đã lui một bước!

Chỉ trong nháy mắt, đầu và thân thể của Lạp Phỉ Nhĩ đã bị Cổ Long Đế ôm vào trong ngực, sau đó nhanh chóng rút lui về phía sau!

Thần linh với thân thể màu vàng hổ phách nhẹ nhàng cười một tiếng: "Ngươi cũng muốn chết hả, còn muốn giành lấy thi thể của bạn mình? Trông thì tính cách rất là ngang ngạnh, không ngờ nội tâm lại rất mềm mại."

Rõ ràng hắn bước chân, thân thể nhưng lấy cực kỳ tốc độ khủng khiếp theo đuổi không di chuyển hướng Cổ Long Đế, lưỡi dao méo mó màu đỏ sắc bén trong tay càng thêm dữ tợn.

Cổ Long Đế dùng thuật pháp hệ phá thiên cấp cao nhất, hơn nữa còn là một kích nén giận của cô, thế mà bây giờ thậm chí cả việc đánh lui đối phương cũng không làm được?

Mũi nhọn đỏ rực chợt lóe lên.

Thần linh màu vàng lại không hề kinh hoảng chút nào, ngược lại còn nhẹ nhàng lắc đầu, hình như là đang cười nhạo Cổ Long Đế không biết tự lượng sức mình. Đúng lúc này, Cổ Long Đế dùng một tay vẽ lên hư không.

Cổ Long Đế không nói một lời, hai cái đồng tử đột nhiên chảy xuống huyết lệ! Thần Đạo màu đỏ bao phủ đối phương ở trong nháy mắt, cố gắng đánh tan từng bộ phận một của đối phương!

Thân hình thiếu niên dừng lại, bổ lưỡi dao sắc bén về phía Kim Hư lôi.

Lôi đình ẩn chứa uy năng vô tận, va chạm lên lưỡi dao sắc bén màu đỏ tươi, lại bị chia cắt thành hai nửa!

"Sớm biết thế, ta nên giết chết người đàn ba kia trước, đỡ cho bây giờ lại thêm một mối phiền phức." Thiếu niên lắc lắc lưỡi dao méo mó sắc bén màu đỏ tươi, nhìn An Lâm, nhàn nhạt cất giọng nói.

Ánh mắt An Lâm trầm xuống, hắn dùng toàn lực sử dụng một kích lôi quyền hành, lại bị đối phương hời hợt đỡ nó như thế, cách biệt về thực lực này, khiến cho hắn cảm giác được nỗi bất an mãnh liệt.

May thay là, An Lâm không phải phấn đấu một mình, hắn còn có Tiểu Lan, hơn nữa sau khi Cổ Long Đế thu thi thể Lạp Phỉ Nhĩ về rồi, cũng đã lại quay lại, căm tức chăm chú nhìn thần linh cách đó không xa.

"Rốt cuộc thì ngươi là kẻ nào?" An Lâm hỏi ra mối nghi ngờ lớn nhất giấu trong đáy lòng.

Thiếu niên dáng vẻ thần linh khẽ cười, đôi đồng tử màu vàng đất nhìn An Lâm chằm chằm, vô hại cất giọng cười nói: "Ta á? Thiên Địa Huyền Hoàng, Vũ Trụ Hồng Hoang, trước có thiên, sau có địa, ta xếp hàng thứ hai."

Dứt lời, thiếu niên giơ cao hai tay.

Trong nháy mắt này, vạn vật trong thiên địa như đều cộng minh với hắn.

Rầm rầm rầm...

Cả vùng đất vô biên vô hạn, bắt đầu chấn động kịch liệt!

Đây chính là loại năng lượng không thể nào hình dung ra là loại cấp bậc gì, giống như cả đại lục Thái Sơ đều chấn động dưới hiệu lệnh của hắn. Mặt đất rạn nứt, núi cao nhô lên, bình nguyên bao la, các gò đất vực sâu lần lượt xuất hiện...

Một lân giơ tay nhấc chân, mà lại có thể khiến cho đại lục thay hình đổi dạng, đang hiện ra ở trong mắt bọn họ! Khiến cho bọn họ kinh hãi và khó hiểu!

Đúng, cảnh tượng diễn ra trước mắt đã vượt ra xa khỏi tưởng tượng của mọi người!

An Lâm cũng đã từng gặp một màn này ở thế giới Kính Thần, lúc mà Đề Na tạo ra thế giới.

Thiếu niên chậm rãi để hai tay xuống, khung cảnh long trời lở đất đã dừng lại, hết thảy đều đã bình ổn lại.

Lúc này, mảnh đất hoang tàn vì trận chiến đấu trước đó cũng đã khôi phục, thay đổi hoàn toàn khác, giống như là trận chiến trước đó không hề tồn tại.

Gần như tất cả mọi người có mặt ở đây, đều đã biết thân phận của vị thần linh trước mặt này rồi.

Chỉ cần không phải là kẻ ngu, thì đều có thể đoán được.

"Ta là do ngũ hành tạo thành, là mặt đất bao la vô tận." Giọng của thiếu niên mênh mông cổ xưa, ẩn chứa năm tháng vô tận, mặt lộ vẻ từ bi nhìn đám người An Lâm, "Mà các ngươi, đều là con cháu của ta."

Hắn vừa nói ra lời này, tất cả sinh linh có mặt ở đây đều bùng nổ!

Kẻ địch vừa ra sân, lập tức nói với bọn họ "Ta là ba ba của ngươi", thử hỏi ngươi có điên lên không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận