Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1149: Địch đánh bất ngờ.

Thiên lôi khủng khiếp tàn phá mỗi một góc của cơ thể.

Hứa Tiểu Lan không thể nhịn được nỗi đau đớn mà kêu lên, dùng hết khả năng của mình để chống đỡ sức mạnh thiên lôi đáng sợ kia.

Kim Hư Lôi xuôi theo cơ thể Hứa Tiểu Lan, trong nháy mắt lan sang cơ thể An Lâm.

Loại Kim Hư Lôi vô cùng đáng sợ này đang tấn công vào mỗi một góc của cơ thể, từ ngoài vào trong, thậm chí ngay cả thần hồn của hắn cũng sắp bị xé nát!

Hai con mắt của Hứa Tiểu Lan càng ngày càng sáng, nhưng cơ thể lại không ngừng run lên, rõ ràng vẫn khó có thể chịu đựng được sức mạnh thiên lôi kinh khủng như thế.

An Lâm thấy nắm tay Hứa Tiểu Lan cùng chống đỡ lôi kiếp, trên bầu trời cũng không có bất kỳ động thái kỳ lại nào, điều này chứng minh cách này có thể được!

An Kỳ Lân! Giúp tôi, thu hút thật nhiều năng lượng tới chỗ tôi!

An Lâm lớn tiếng kêu to ở trong khí hải.

Sấm sét đang tàn phá trên cơ thể Hứa Tiểu Lan, chịu sự lôi kéo của lực hút, nhanh chóng chuyển dời bắt đầu từ vị trí nắm tay, hòa vào khí hải của An Lâm.

Kim Hư Long dừng lại hoàn toàn.

Ầm ầm!

Đồng thời, ở trong khí hải của An Lâm, cơ thể An Kỳ Lân cũng hồi phục lại, khí tức cũng trở nên mạnh mẽ hơn. Đó là Kim Hư Lôi mà Thiên Đạo sinh ra, là chất dinh dưỡng tốt nhất của nó!

An Lâm bị cảnh tượng này làm cho khiếp sợ.

Trong khoảnh khắc này, An Lâm bị dọa đến mức run lên, còn cho rằng Hứa Tiểu Lan đã bị đánh chết rồi.

Em bé Kim Quang đang cưỡi cá voi nghe thấy vậy, ngửa mặt lên trời gầm thét một tiếng, cánh tay vàng rực rỡ đột nhiên nổi lên cơ bắp, toàn thân ánh chớp sáng rừng rực, từ một tay chỉ thiên biến thành song chưởng hướng về phía bầu trời.

Dường như những quả bom sấm chớp màu vàng nổ tung đã chôn vùi khu vực mấy chục nghìn mét xung quanh.

Em bé Kim Quang như này là muốn nổ tan xác sao? Dáng vẻ thật kinh sợ!

An Kỳ Lân hét lớn: "Ê a a, ai ya ya!"

Toàn lực trợ giúp của An Lâm, cuối cùng cũng khiến cho cơ thể bị lôi điện tàn phá đến mức sắp sụp đổ của Hứa Tiểu Lan, có thể thở phào nhẹ nhõm.

Con rồng màu xanh với hai con mắt vàng ròng đột nhiên xuất hiện, bao quanh cơ thể Hứa Tiểu Lan, giống như thần linh của hộ chủ, ngửa mặt nhìn lên Chu Tước Bạch Lôi trên bầu trời.

Lúc này đây, một lực hút khổng lồ từ trong ra ngoài, cuối cùng cũng truyền lên tay An Lâm.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan còn chưa nghỉ chút nào, Chu Tước Bạch Lôi phía trên bầu trời đã kêu lên một tiếng, giống như muốn nhào xuống từ giữa bầu trời.

An Lâm có thể cảm nhận được bàn tay của Hứa Tiểu Lan đang nắm lấy tay hắn, cả một quá trình cường độ từ bình thường biến thành dùng sức, sau đó lại thả lỏng.

Cũng may, sau khi Kim Hư Lôi Long hoàn toàn dừng lại, Hứa Tiểu Lan cũng chống đỡ được rồi.

"Gừm! Thật sự cho rằng tôi cứ đi như thế sao?" Cự Long Hỏa Diễm màu vàng từ đằng xa bất ngờ xông tới, trên mặt mang theo nụ cười tàn nhẫn, "Tôn Giả Độ Hóa An Lâm, đừng cho là tôi không biết cậu đang nghĩ gì, một đám kiếp vân lớn như vậy tôi lại có thể không chú ý sao?"

Lúc này đây, xa xa có một vầng thái dương màu vàng kim, xé rách mây đen, tỏa ra quang nhiệt vô tận.

"Apollon, đừng nhiều lời nữa, bây giờ chính là thời điểm tốt nhất để chúng ta ra tay!" Thần sương hàn - Trác Mã cũng từ đằng xa bay tới, mở chiếc miệng lớn ra, năng lượng kinh khủng bắt đầu tích tụ!

Đây là thời khắc then chốt nhất, không thể để xảy ra bất kỳ sai sót nào!

Nếu như hắn đứng chùn chân tại chỗ không chạy trốn, vậy thì hắn chính là mục tiêu sống, rất có thể bị sức mạnh khủng bố của hai đại năng Phản Hư hậu kỳ đánh chết.

Tinh thần của An Lâm trở nên tỉnh táo.

Khoảng thời gian này, đủ để hắn làm bất cứ ứng biến nào.

Áo giáp Thiên Tinh Ám có thể phát động sức mạnh gấp ba lần, mỗi lần kích hoạt cũng có thể phòng ngự được sự tấn công của đại năng Hợp Đạo mười phút.

Hứa Tiểu Lan không chút do dự mà lấy áo giáp Thiên Tinh Ám trước ngực đưa cho An Lâm, nổi giận nói: "Mục tiêu của chúng là anh, anh mau cầm đồ phòng ngự này rồi cách xa em một chút!"

"Ha ha ha..."

Apollon cười ha ha, xung quanh người bắt đầu ngưng tụ chín quả cầu lửa lớn màu đỏ thẫm, giống như chín mặt trời treo lơ lửng giữa không trung, khiến cho hư không mười dặm xung quanh đều vặn vẹo rạn nứt.

Hai đại năng hàng đầu của cảnh giới Phản Hư hậu kỳ, chuẩn bị ra tay cùng lúc!

Đây là giây phút mà An Lâm nguy hiểm nhất từ trước tới nay.

Trời đất hóa thành một biển lửa nóng rực, đốt cháy không gian xung quanh.

Một nơi khác, băng sương bao trùm trời đất, gió lạnh bao trùm ba trăm dặm.

Đại năng cảnh giới Phản Hư hậu kỳ của Long Lâm phương Tây, thần Thái Dương Apollon quay trở lại!

"Tôi chỉ đang chờ thời cơ, một cơ hội có thể chắc chắn thắng bại! Giúp người khác độ kiếp không phải là chuyện có thể phân tâm... ha ha ha..."

"Còn sững người ở đây làm gì, nếu như còn ở lại đây, hai chúng ta đều phải chết!" Hứa Tiểu Lan nhìn người con trai không chút động tĩnh bên cạnh, gấp gáp hỏi.

An Lâm nắm chặt tay Hứa Tiểu Lan, lắc lắc đầu.

Hắn biết Hứa Tiểu Lan đang nghĩ gì.

Nếu hắn thật sự rời khỏi nơi này, thì có thể sống sót, nhưng Hứa Tiểu Lan chắc chắn sẽ chết!

Cô ấy đang độ kiếp không thể di chuyển, lại không thể sử dụng vật phòng ngự, làm sao có thể chịu đựng được lôi kiếp của Chu Tước Bạch Lôi?

Hứa Tiểu Lan cắn đôi môi có chút khô nẻ, mang theo tiếng khóc nức nở khẩn cầu: "Đi mau đi... Coi như em cầu xin anh, đường lôi kiếp cuối cùng, anh phải tin em có thể chống đỡ được."

An Lâm từ chối.

Hắn cười nói: "Anh chỉ cảm thấy, anh ở bên cạnh em, xác suất em sống tiếp sẽ càng cao hơn."

Nếu vì mạng sống mà rời khỏi Hứa Tiểu Lan, xác suất Hứa Tiểu Lan một mình chịu đựng lôi kiếp mà có thể sống tiếp là một phần trăm, vậy không bằng ở bên cạnh Hứa Tiểu Lan, cùng nhau đồng sinh cộng tử, như vậy xác suất sống tiếp dù sao cũng hơn một phần trăm chứ nhỉ?

Đây là một vấn đề đơn giản, nhắm mắt lại hắn cũng biết nên chọn thế nào.

Lúc này đây, chín quả cầu lửa màu đỏ thẫm của Apollon đã chuyển động, lao về phía An Lâm, giống như mặt trời rơi xuống mặt đất.

Hơi thở băng sương của Trác Mã trào dâng, giống như ngân hà sương hàn trôi lơ lửng trên chín tầng mây, rơi xuống mặt đất, chỗ mà nó đi qua vạn vật đều bị đông lại.

Hai đại năng Phản Hư hậu kỳ ra tay cùng lúc, cho dù An Lâm ở trạng thái bình thường, cũng khó có thể chống đỡ, càng khỏi nói bây giờ hắn bị Kim Hư Lôi đánh một trận, lại không thể tự do di chuyển.

"Với lại, " Ngao Tinh Ngọc chắn kiếm ở trước người, cười lạnh nói, "Ngao Tinh Ngọc tôi làm việc, không cần giải thích với ông!".

"Tôi nợ hắn một món nợ ân tình, chỉ đơn giản vậy thôi."

"Kiếm Long Cực - Thiên Nhẫn!"

Một luồng ánh kiếm đoạt lấy màu sắc của trời đất.

Chỗ ánh kiếm đi qua, vạn vật đều bị chặt đứt, ngay cả hư không cũng bị chém thành hai nửa, tạo thành mảnh rõ ràng. Chín mặt trời rơi xuống bị lưỡi kiếm kinh khủng kia cắt thành hai nửa, ánh lửa nổ tung, đốt cháy bầu trời. Hơi thở sương hàn cũng bị chiêu kiếm này chém thành hai dòng năng lượng xung kích sắp tan vỡ.

Đạt Tam và Yêu Cơ đứng che trước mặt đám người An Lâm, phóng ra hai tầng lá chắn năng lượng ion.

Cuối cùng cũng có thể chống đỡ được dư âm của nguồn năng lượng nổ tung.

Đợt liên thủ công kích đầu tiên của hai đại năng Long tộc Apollon và Trác Mã đã bị loại bỏ như vậy.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan nhìn thấy người con trai trên cao không ra tay, trong nháy mắt trở nên sững người.

Bởi vì người ra tay giúp đỡ họ, chính là người làm màu đệ nhất Long Đình, Ngao Tinh Ngọc!

"Gừm! Ngao Tinh Ngọc, Long Đình Đông Hải mấy người và An Lâm có thù hận, cho dù bây giờ cũng là quan hệ lợi dụng lẫn nhau, giờ khắc này là cơ hội tốt để diệt trừ hắn, sao cậu lại muốn ra tay cứu hắn?!" Apollon hét lên một cách vừa phẫn nộ lại không thể hiểu nổi.

Đột nhiên, một bóng người màu trắng xuất hiện trên bầu trời.

Có điều, An Lâm lúc này đây lại mang vẻ mặt kiên định trước nay chưa từng có, thôi thúc sức mạnh của cơ thể đến mức cao nhất, chuẩn bị chịu đựng trận mưa to gió lớn tiếp theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận