Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1575: Rốt cuộc nên đấu với ai đây?

An Lâm và Hứa Tiểu Lan lại nhìn về phía chiến trường khốc liệt kia. Họ vẫn chưa biết nên đấu với ai. Bốn người Thiên Thần Kiều Tư, Thiên Thần Kim Chúc, Sơn Thiên Thần và Thiên Thần Đại Địa người nào người nấy cũng đều có bản lĩnh không tầm thường, đều là kẻ khó đối phó. Cho nên họ cần phải xem xét kĩ lưỡng trước khi tham chiến.

Đầu tiên An Lâm nhìn về phía Thiên Thần Đại Địa, có thể nói hắn là kẻ địch mạnh nhất trong trận chiến này.

Chỗ mà Trần Trần và Thiên Thần Đại Địa đấu với nhau vẫn tĩnh lặng như cũ, sự yên tĩnh này khiến cho An Lâm và Hứa Tiểu Lan không dám tin vào những gì mà mình nhìn thấy. Khóe miệng An Lâm giật giật:

"Hai người họ giằng co như thế này lâu lắm rồi đúng không? Lẽ nào họ cứ đứng nhìn chằm chằm nhau như thế từ lúc chúng ta đánh nhau với Sơn Thiên Thần cho đến tận bây giờ sao? Ngay cả khi núi Bất Chu bị nổ tan tành họ vẫn cứ đứng như thế sao?"

Hứa Tiểu Lan nói ra suy đoán của mình:

"Người nào động đậy trước thì người đó chết trước, chẳng nhẽ bọn họ định đấu bằng cách này?"

An Lâm vui vẻ nói:

"Hay là chúng ta đến chơi đùa cùng Thiên Thần Đại Địa một chút nhỉ?"

Đáng kinh ngạc hơn là Cổ Long Đế lại có thể một mình chống đỡ những đợt công kích mạnh mẽ của kẻ địch, mỗi lần xuất chiêu đều kinh thiên động địa nhưng vẫn không ai chiếm được thế thượng phong.

Nhớ thời điểm cô mới tiến vào Hợp Đạo, ngay cả ngón tay của Thiên Thần Thời Gian mà cô cũng không chạm tới được, vậy mà trong vòng một trăm năm ngắn ngủi cô đã có thể đấu tay đôi với một trong sáu thiên thần mạnh nhất Thiên Đạo.

An Lâm lại nhìn sang Thiên Thần Kim Chúc.

"Trong một trăm năm nay Cổ Long Đế tiến bộ rất nhiều..."

Hai người nói với nhau vài câu rồi chuyển mục tiêu sang người khác. Thực ra họ vẫn còn có chút mệt mỏi, nhìn thực trạng hiện tại của họ, có muốn chọc tới một trong sáu người mạnh nhất của Thiên Đạo cũng không đủ sức mà chọc.

Tiểu Lan là một nữ thần Thiên Tước rất có chủ kiến, quyết định dứt khoát, thích hành động một mình nhưng nay lại giao quyền quyết định mọi việc cho An Lâm, hắn nói đấu với ai thì cô sẽ đấu với người đó.

Hứa Tiểu Lan hơi sợ hãi nói:

Hứa Tiểu Lan quay sang nói với An Lâm:

Trần Trần có thể đánh cho Thiên Thần Thời Gian đến tơi bời hoa lá nhưng không dám đấu tay đôi với Thiên Thần Đại Địa. Chỉ dựa vào việc này thôi cũng đã nói rõ sức chiến đấu của hắn như thế nào rồi.

"Hay là thôi đi, chúng ta đang bị thương, nguyên khí còn chưa hồi phục, lúc trước đánh với Sơn Thiên Thần đã phải dốc toàn lực để đánh rồi, đừng quá bốc đồng."

An Lâm xúc động nói:

"Cứ xem tiếp đã."

Thiên Thần Kim Chúc tay cầm kim kiếm Quai Li Quỷ tỏa ra ánh sáng vàng lấp lánh, xung quanh cô các tia chớp đỏ không ngừng nhảy múa. Toàn thân từ đầu đến cuối đều được trang bị toàn đồ có tính tấn công mạnh nhất, tính phòng thủ mạnh nhất và bùa chú mạnh nhất. Có thể nói đây là đại boss được trang bị kinh khủng nhất. An Lâm và Hứa Tiểu Lan nhìn mà không biết nói gì.

Hai người ngoảnh sang nhìn Sơn Thiên Thần. Có thể nói bọn họ rất có kinh nghiệm đối phó với Sơn Thiên Thần. Thành thật mà nói, từ trong thâm tâm họ muốn đấu với Sơn Thiên Thần hơn, dù sao cũng có thể nhân cơ hội này báo mối thù trước đó.

"Cổ Long Đế và Thiên Thần Kim Chúc có vẻ đánh rất hăng, chúng ta có cần giúp một tay không?"

Lúc này An Lâm lại thấy Cổ Long Đế không cần mình giúp đỡ liền nói:

Trên chiến trường, Thiên Đế giống như một vị Chiến Thần tuyệt thế, từng bước từng bước dùng thuật pháp Phá Thiên đánh cho Sơn Thiên Thần tơi bời hoa lá, không ngóc đầu lên được.

An Lâm hít sâu một hơi nói:

"Hình như có gì đó sai sai!"

Hứa Tiểu Lan kinh ngạc thốt lên:

"Thiên Đế là người rất kiêu ngạo, đường đường là nhị trưởng lão của bang Bổ Thiên vậy mà lại dùng thuật pháp hệ Phá Thiên, hơn nữa nhìn dáng vẻ của ông ấy, dường như rất hưởng thụ điều này."

Khi hai người nhìn ra phía sau Sơn Thiên Thần thì lại ngây ngẩn không nói nên lời.

"Phá Thiên Cửu Trọng Thương Hải Ấn!"

"Phá Thiên Băng Sơn Quyền!"

"Phá Thiên Long Quyển!"

"Em... em không nhìn nhầm chứ?"

Hứa Tiểu Lan dụi mắt, có chút không thể tin vào mắt mình, gật đầu nói:

"Thiên Đế trước mắt chúng ta có lẽ là vị thiên tử nào đó của bang Phá Thiên."

An Lâm gật đầu nghĩ:

"Thiên Đế thế mà trâu bò gớm!"

An Lâm lại nói tiếp:

Thiên Đế cả người đẫm máu, còn đâu bóng dáng một tiên nhân ung dung phiêu dật, nho nhã thanh cao. Lúc này ông không khác gì một Ma Thần hiếu chiến, mỗi chiêu thức đánh ra đều chứa đựng ý muốn thống trị chín tầng trời, như muốn phá hủy cả bầu trời.

Dù cơ thể của Sơn Thiên Thần ẩn chứa thần lực của núi non, vững chãi không thể nào sụp đổ, hơn nữa còn có khả năng tự hồi phục vết thương, nhưng bị đánh liên tiếp những đòn mạnh đến vậy thì cũng không thể nào hồi phục nhanh chóng được.

"Phá Thiên..."

Mỗi một chiêu thức Thiên Đế đánh ra đều rất mới lạ, An Lâm và Hứa Tiểu Lan đều chưa từng thấy qua những chiêu thức này của bang Phá Thiên. Thuật pháp và kĩ năng vô cùng cao thâm, ngay cả An Lâm cũng phải gật đầu thán phục không thôi. Có lẽ họ không hề biết thật ra Thiên Đế chỉ vừa mới lĩnh ngộ được sự huyền ảo trong thuật pháp hệ Phá Thiên, vì nào có ai vừa mới học lại có thể sử dụng thành thạo như thế được chứ. Thiên Đế chắc chắn là thiên tử của bang Phá Thiên rồi!

Hứa Tiểu Lan lẩm bẩm:

"Hình như Sơn Thiên Thần sắp không chịu nổi nữa rồi."

Với kinh nghiệm thực chiến của mình, An Lâm đánh giá một cách khách quan:

"Chưa chắc, Thiên Đế và Sơn Thiên Thần đều bị thương nặng, nếu xét về mặt thực lực thì Thiên Đế chiếm ưu thế nhiều hơn, nhưng có thể cầm cự đến cuối cùng hay không thì bây giờ vẫn chưa thể nói được điều gì cả!"

Không thể coi thường bất cứ thiên thần nào cả, vì rất có thể hắn sẽ nhân lúc bạn không chú ý mà đánh ra đòn trí mạng.

Lúc này từ xa vọng lại một tiếng nổ lớn.

Ầm!

"Các người vì muốn báo thù ngay cả bạn mình sống chết ra sao cũng không quan tâm ư?"

Hắn phẫn nộ quát:

Sơn Thiên Thần vốn nghĩ An Lâm và Hứa Tiểu Lan sẽ đi đối phó Thiên Thần Kiều Tư, không ngờ rằng hai người họ thế mà lại chạy về phía này. Vốn dĩ đấu với Thiên Đế đã sắp không trụ vững rồi, giờ thấy tình huống như vậy lại càng không chịu được lên cơn co thắt tim.

Cứ như thế hai người chạy nhanh về phía Sơn Thiên Thần tham gia trận chiến.

Hứa Tiểu Lan không hề thắc mắc thêm nữa, An Lâm nói đánh ai thì cô sẽ đánh người đó.

"Được, chúng ta đối phó Sơn Thiên Thần!"

"Bạch Linh Xà và Hắc Linh Xà sắp không chống đỡ được nữa rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì họ chết chắc rồi."

An Lâm gật đầu, cuối cùng cũng quyết định nên đánh ai, nói:

"Được, chúng ta đi đối phó Thiên Thần Kiều Tư."

Hứa Tiểu Lan gật đầu:

"Được, chúng ta đối phó Thiên Thần Kiều Tư... ấy từ từ đã!"

Cô có chút sửng sốt, nghi ngờ hỏi lại An Lâm:

"Chúng ta đối phó ai?"

An Lâm nhếch miệng cười, mắt nhìn chằm chằm trận chiến khốc liệt phía trước nói:

"Đối phó Sơn Thiên Thần!"

Hứa Tiểu Lan quay sang An Lâm nói:

Hắc Linh Xà tay cầm kiếm sắc bén chém về phía Thiên Thần Kiểu Tư hòng ngăn không cho hắn tiếp tục tấn công Bạch Linh Xà. Thấy vậy Thiên Thần Kiều Tư lập tức buông tha Bạch Linh Xà, quay ra tấn công Hắc Linh Xà.

Thiên Thần Kiều Tư vẫn đang trong trạng thái sử dụng Bát Thần Hoàn, nhanh chóng tiếp tục đánh về phía Bạch Linh Xà.

"Bạch Linh Xà!"

An Lâm thấy tình huống như vậy, trong lòng hơi căng thẳng:

Một cô gái áo trắng đã nhuốm máu đỏ từ trên trời rơi xuống.

An Lâm cười lạnh, quay đầu nói với Thiên Đế:

"Ha Ha... Sơn Thiên Thần để tôi và Tiểu Lan lo, ông đến giúp Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà giải quyết Thiên Thần Kiểu Tư đi!"

Thiên Đế hơi sững người, nhưng khi biết ý đồ của An Lâm thì liền cười lớn chạy về phía Thiên Thần Kiểu Tư: "Vậy chỗ này giao cho hai người, tôi đi rồi sẽ về nhanh thôi!"

An Lâm không đi đối phó Thiên Thần Kiều Tư là bởi vì có người đi còn thích hợp hơn.

Hắc Linh Xà, Bạch Linh Xà lại cộng thêm Thiên Đế, ba vị lão đại của bang Phá Thiên liên thủ thì Thiên Thần Kiều Tư chết chắc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận