Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1546: Thiên Thần Lâm Ngọc liều mạng

Lần này Thiên Thần Lâm Ngọc cũng liều mạng, mỗi lần gia tăng một cái thần hoàn, thuộc tính cơ sở của cô đều tăng vọt.

Nhưng lực lượng trung tâm từng cái thần hoàn, rồi các ty chức kia, đều là thiên lý hiển nhiên. Khi cô mạnh mẽ hội tụ lực lượng thần hoàn còn lại thành cùng một cái thuộc tính ý chí, mặc dù có thể đạt được lực lượng không gì sánh kịp, nhưng mà sẽ bị cắn trả cực kì khủng bố của Thiên Đạo!

Lâm Ngọc bất chấp, dù sao nhất định sẽ bị Thiên Đạo cắn trả, bị cắn trả nhiều một ít thì thế nào. Chỉ cần có thể mau chóng giết chết cái tên con trai từ chối trở thành bạn của cô, hết thảy đều đáng giá!

"Chết đi!" Lâm Ngọc gia tăng lực lượng ở sáu tầng thần hoàn, quả đấm bắn ra vô vàn kim quang, bá đạo mà mênh mông, gắt gao áp chế Kim Hư lôi của An Lâm, sau đó đẩy mạnh.

An Lâm có thể cảm nhận được lực lượng truyền đến từ nắm tay, bắt đầu điên cuồng tăng vọt, một luồng lực lượng chồng lên, mỗi một luồng lực lượng đều như là cả vòm trời rơi đập, từ một tầng trời trực tiếp kéo lên tới sáu tầng trời!

Mọi việc đều thuận lợi, Kim Hư lôi đình bị sáu tầng ý chí Thiên Đạo áp chế, quả đấm của hắn truyền đến cảm giác đau đớn như bị xé rách, sau đó tuôn ra toàn thân, lực lượng nhập vào cơ thể, thần hồn tốc hành, dường như muốn phá hủy hết thảy của hắn.

Ầm ầm!

Năng lượng hoàn toàn nổ tung.

"Như gió." Hắn nhàn nhạt lên tiếng.

Thiên Thần Lâm Ngọc tung một quyền ẩn chứa lực lượng của sáu tầng thần hoàn về phía An Lâm, kim lực, lực lượng tốc độ, lực lượng chế ngự, lực lượng sinh mệnh, lực lượng đồng thời, sáu tầng lực lượng quyền hành dung hợp vói nhau ầm ầm bộc phát, trong nháy mắt đã đánh rách vòm trời ra một mảng lớn, kể cả dãy núi cách đó hơn ngàn dặm cũng bị đẩy lùi một đường!

Nếu như một quyền không chết được, vậy thì hai quyền!

Thân thể An Lâm được thần huy chiếu rọi xuống, hóa thành hư vô, ngay cả bản chất sinh mệnh cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.

"Còn chưa chết hả?" Trong đôi mắt đẹp của Lâm Ngọc lần nữa toát ra vẻ khó hiểu và khiếp sợ.

Đây là bản năng trực giác của cô khi làm cường giả cảnh giới Thiên Thần!

An Lâm trực tiếp bị đánh bay mấy vạn mét, bằng vào mức độ mạnh mẽ của thân thể Chiến Thần, mới miễn cưỡng không bị một quyền này đánh cho hình thần đều diệt.

Thân thể An Lâm cũng tan thành mây khói dưới một quyền này.

Cô không phải là người thích nói nhảm, lúc này chợt đạp mạnh hư không, thân thể xông về phía An Lâm với tốc độ khủng khiếp hơn, lại tung một quyền ra với An Lâm.

Nhưng cho dù chống đỡ được, các hạng cơ năng của thân thể hắn vẫn có phần bị phá thành mảnh nhỏ.

Trên thần hoàn, thần huy màu trắng dịu dàng dung nhập vào thiên địa.

Cô thoáng cau mày: "Chẳng lẽ là, ta dùng hết toàn lực mà chỉ đánh trúng không khí?"

An Lâm sợ nhất là kẻ địch không thích dây dưa nói nhiều thế này, hoàn toàn không để cho hắn thời gian để thở hay lừa dối. Trong nháy mắt thần hoàn lôi đình kim sắc thay đổi, biến thành thần hoàn lưu phong màu trắng, khí thế cũng hồn nhiên biến đổi, trở nên mờ mịt vừa không thể nắm giữ.

Có thể thần không biết quỷ không hay mà sử dụng thuật pháp chạy trốn, điều này cần thực lực khủng bố đến mức nào?

Thiên Thần Lâm Ngọc chậm rãi thu quyền, đang muốn buông lỏng một hơi, thì bất chợt cảm thấy không đúng!

"Không đúng, ta không đánh trúng thể sinh mệnh, cũng không có cảm giác cường giả rơi xuống..."

"Tìm được ngươi."

Thần hoàn thứ bảy, vĩnh hằng chân thực!

Hình dạng một người lần nữa bị buộc xuất hiện ở trong trời đất.

Thiên Thần Lâm Ngọc quét mắt liếc nhìn một cái hư không trống rỗng, lạnh lùng hừ một tiếng, chiếc cổ trắng nõn thon dài đột nhiên có thần hoàn màu cam xuất hiện, một luồng lực lượng kì dị khuếch tán trong hư không, bao phủ thiên địa.

Đan lực của sáu viên tiên đan, đã là cực hạn mà thân thể An Lâm có thể thừa nhận, nhiều hơn thì sẽ không tiêu hóa được. Sáu viên tiên đan phối hợp với lực lượng của công pháp Thanh Mộc Trường Sinh, sẽ khôi phục thương thế và lực lượng bên trong cơ thể với tốc độ cực nhanh, khiến cho An Lâm có thế kéo dài trận chiến đấu hơn!

"Phong chi quyền hành sao? Ngay cả ta cũng có thể giấu diếm được, nhất định là năng lực này..."

Uy thế đáng sợ điên cuồng cuồn cuộn.

Ầm!

An Lâm thấy vẻ mặt nghẹn hòng nhìn trân trối kia cả Lâm Ngọc, còn hơi xấu hổ cười nói: "Cái này... Lâm Ngọc à... Nếu không chúng ta nghỉ ngơi giữa trận một chút nhé?"

Vạn vật thiên địa ở trong mắt của cô trở nên vô cùng chân thật, không có gì có thể giấu diếm được cảm giác và dò xét của cô, hết thảy tất cả, đều lấy dáng vẻ chân thật nhất, bày ra ở trong mắt của cô.

Lúc này hắn đang điên cuồng nhét tiên đan vào trong miệng, hắn đã ăn sáu viên tiên đan!

Thiên Thần Lâm Ngọc: "..."

Ở trong chiến đấu, kẻ địch phát rồ cắn dược như thế, Lâm Ngọc lần đầu tiên mới thấy.

Cô nhìn hư không xung quanh, trên khuôn mặt tinh xảo, đột nhiên nở rộ ra nụ cười vừa tươi đẹp vừa hài hước.

Hư không chấn động, thần lực cuốn lên.

Hết thảy biến ảo và biến hình, đều phải khôi phục trạng thái nguyên bản nhất ở dưới lực lượng thần hoàn thứ bảy của cô!

Thiên Thần Lâm Ngọc hung hăng trừng về nơi nào đó trên hư không.

Gần như là trong nháy mắt, Lâm Ngọc đã vọt tới trước mặt An Lâm, quả đấm dung hợp bảy tầng lực lượng thần hoàn, đồng thời rơi xuống người An Lâm.

Một kích kia, so với một quyền An Lâm thừa nhận lúc trước kia, còn kinh khủng hơn!

Nhưng sở dĩ An Lâm lựa chọn phong chi quyền hành để đối địch, tất nhiên là có lo nghĩ của hắn.

Lần này, quyền kình của Lâm Ngọc rơi vào người An Lâm, bị một cơn gió trên người hắn gây trở ngại.

Gió có thể bạo liệt hung mãnh như cơn lốc, cũng có thể dịu dàng như gió xuân.

Cương nhu cũng tế.

Khi quyền kình rơi vào gió với thế không thể đỡ, mặc dù có thể dùng phương thức cực kỳ thô bạo phá vỡ cấu trúc gió của phong chi quyền hành, nhưng đồng dạng, gió cũng có thể thúc đẩy An Lâm về phía sau chỉ trong nháy mắt.

Quả đấm xuyên qua gió, nhưng cũng cho gió một luồng lực lượng, lực lượng này đẩy An Lâm lui về phía sau, để cho An Lâm có đủ thời gian đối mặt với cái quả đấm bị phong lực làm cho suy yếu nặng nề.

Đúng, vừa mới bắt đầu An Lâm không có ý định liều mạng, mà là định lợi dụng lực lượng của kẻ địch, trợ giúp hắn tránh né công kích của kẻ địch!

Ở dưới phản xạ thần kinh, thuật Thần Giám cùng với trạng thái phong chi quyền hành rốt cuộc cũng khiến cho hắn có thể miễn cưỡng đuổi theo Lâm Ngọc sau khi đã bị gió khiến cho ra quyền tốc độ suy yếu.

Hắn đạp mạnh bước chân trên hư không, thân thể hơi nghiêng, quyền kình của Thiên Thần Lâm Ngọc đọng lại tụ vào một điểm, vụt thoáng qua từ bên cạnh, trực tiếp đánh cho hư không phía sau hắn nhão nhoẹt.

An Lâm cũng cảm nhận được vào ngay giờ khắc này, tử vong gặp thoáng qua hắn.

Giao chiến với tồn tại bực này, cực kỳ dọa người, căn bản là không biết một giây sau mình sẽ đối mặt với cái gì lực lượng, hơi không cẩn thận, chính là kết quả hình thần đều bị tiêu diệt.

Nét mặt Thiên Thần Lâm Ngọc hơi có vẻ kinh ngạc, hiển nhiên là không hề ngờ tới, ở dưới trạng thái công kích bảy tầng thần hoàn của cô, mà An Lâm vẫn có thể trốn thoát, so với việc An Lâm có thể đỡ một quyền của cô, việc này càng làm cho cô cảm thấy thất bại.

Lúc này, An Lâm sẽ hiểu, hắn có thể dùng thời gian, để hao tổn chết Thiên Thần Lâm Ngọc!

Thân pháp của Lâm Ngọc chớp động, lần lượt sử dụng bước nhảy không gian, quyền động tựa như thiên uy giận dữ thét gào.

Bằng vào xung quanh toàn thân, An Lâm dùng phong chi quyền hành ngưng tụ một luông giảm xóc, lần lượt tránh né công kích của Lâm Ngọc, mặc dù vẫn có thể rơi vào hiểm cảnh, nhưng mà có thể đảm bảo không chết.

Thiên Thần Lâm Ngọc liều mạng muốn giết chết hắn.

Hắn thì lại liều mạng không ngừng tránh né.

Không phải là không phản kháng, mà là An Lâm có quyết định của chính mình.

Càng là sử dụng lực lượng thần hoàn, thiên thần sẽ càng bị Thiên Đạo cắn trả càng nhiều, điểm này, ở bên trong quá trình chiến đấu, An Lâm đã cảm nhận được.

Mặc dù Thiên Thần Lâm Ngọc càng ngày càng lớn mạnh, nhưng ngược lại, cơ năng thân thể của cô, bởi vì vượt qua phụ tải vận chuyển, đã không chịu nổi gánh nặng, luôn luôn sẽ có một giây sụp đổ.

Còn nữa, khu vực hư thối màu đen trên cổ tay cô, đã lan tràn tới nửa cánh tay.

Loại thương thế này, ngay cả thần hoàn màu xanh lá của cô, cũng không thể chữa khỏi!

"Đi tìm chết đi tìm chết đi tìm chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận