Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2152: Chém chết cái đồ móng heo to

Quả thực vào giờ khắc này An Lâm là vui quá mà khóc.

Cuối cùng đã thành công, thật không dễ dàng...

Xem ra mọi thứ hắn bỏ ra đều đáng giá.

An Lâm đang muốn giải thích rõ hết thảy, thì đột nhiên thấy Long Tước kiếm đã chém đến trước mặt hắn, thanh kiếm tỏa sáng lóng lánh suýt nữa sáng mù mắt của hắn.

"Đồ đàn ông thối tha! Xem kiếm!!"

Nguyên khí Chu Tước ẩn chứa ở trong kiếm trảm gào thét rơi xuống.

Một kiếm này sắc bén, để cho sinh linh trong phạm vi hơn ngàn dặm cũng cảm nhận được một luồng sát ý lạnh thấu xương, hết sức kinh khủng.

An Lâm còn chưa kịp phản ứng, Long Tước kiếm liền rơi lồng ngực của hắn.

Ý là dừng diễn hẳn.

An Lâm vì hô chậm nửa nhịp nên đã bị ăn một kiếm, tủi thân vô cùng, bây giờ hắn nhanh chóng chủ động kêu dừng lại, cuối cùng sẽ có thể buông lỏng một hơi.

Màn kịch nhỏ đã kết thúc.

Có thể nói là kế hoạch đã thành công.

Kiếm khí dồi dào lại càng đẩy thân thể hắn lên cao.

Long Tước kiếm lần nữa rơi xuống ở dưới ánh mắt khiếp sợ của An Lâm.

Phập!!

Sau đó, hắn liền thấy thêm một mũi kiếm cách hắn càng ngày càng gần...

"A a a a... Đau a!! " An Lâm hét thảm lên, hô to nói, "Tiểu Lan dừng tay, màn kịch nhỏ của chúng ta đã kết thúc rồi!!!"

Mũi kiếm vẽ ra một vết máu khổng lồ ở trên người của hắn.

Sau có thể giải thích với mọi người, đây là một màn kịch nhỏ do hắn và Tiểu Lan biểu diễn, như vậy là có thể cứu vãn lại hình tượng vừa sụp đổ.

Bộ ngực An Lâm bị vẽ ra một vết máu rất lớn, vừa kêu gào thảm thiết vừa bị đánh bay đi khắp nơi, căn bản là không dừng được.

Đây là một mật ngữ chỉ có bọn họ mới biết được.

Mọi người ở dưới mặt đất thấy một màn như vậy, thì đều không nhịn được phải đánh một cái rùng mình.

"Tên khốn kiếp!!!"

Kiếm quang chạy dài hơn ngàn dặm, xé rách cả vòm trời.

Trong các sinh linh đang than hãi, An Lâm chính là người sợ hãi nhát.

"Một kiếm này sợ là có thể chém cho thiên thần trọng thương, đây vẫn là lần đầu tiên tôi thấy được cảnh bạo lực gia đình mãnh liệt như thế..."

"Không, vở kịch chưa kết thúc! " Hứa Tiểu Lan nâng kiếm liền chém.

"Bạo lực gia đình thật là đáng sợ!"

Nguyệt Đồng Thần thành Trận bạo hành gia đình đầy dữ dội đã kết thúc.

"Cái... Đây là đánh nhau hả?"

Liên quân Phá Thiên tỏ vẻ, đây là một tràng biểu diễn có tính tích cực rất mạnh, cũng tỏ vẻ mong đợi với màn diễn xuất tiếp theo của Hứa Tiểu Lan và An Lâm.

Cuối cùng, trên Nguyệt Đồng Thần thành vang lên nhiệt liệt tiếng vỗ tay.

Về sau Hứa Tiểu Lan và An Lâm quấn băng vải mới tới giải thích với liên quân Phá Thiên ở Nguyệt Đồng Thần thành, rằng đây là một vở kịch ngắn về chủ đề ngoại tình, mượn cơ hội này để báo cho những người có tình cảm bất trung biết kết quả chính là bị loạn kiếm đâm chết, bị vạn người thóa mạ.

"Phi, không thể coi là bạo lực gia đình, đây là kết quả mà mấy tên ngoại tình cặn bã phải chịu."

An Lâm: "???"

Cứ như vậy, trên bầu trời cao bắt đầu xuất hiện vô số kiếm khí kinh thiên, cùng với tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn của chàng trai, còn có tiếng trầm trồ khen ngợi của vô số người trong thành.

Ngày hôm sau.

Đám quần chúng cắt hạt dưa đều là sợ hãi than thở không dứt.

An Lâm cho là Tiểu Lan không nghe thấy, lại hô to thêm một câu.

"Tiểu Lan, mau dừng...! Vở kịch kết thúc rồi!"

Không phải là hắn đã nói là kết thúc ư, làm sao Tiểu Lan còn chưa dừng tay?

Trong một tòa đình viện chim hót hoa nở.

Chàng trai quấn băng vải u buồn nhìn lên bầu trời.

Chàng trai này chính là An Lâm.

Vì sao Hứa Tiểu Lan muốn nâng kiếm chém hắn, vì sao sẽ ra tay như thế, hắn không dám hỏi, sau Hứa Tiểu Lan chỉ giải thích với hắn là quá nhập nhiến, không thể tự thoát ra được.

Nhưng nghe là biết lời này rất giả dối, Hứa Tiểu Lan chỉ là muốn chém hắn.

Hôm nay rốt cuộc hắn đã nghĩ thông suốt nguyên do bên trong...

Đúng rồi, coi như là vì hoàn thành nhiệm vụ, nhưng muốn để Hứa Tiểu Lan làm trò trước mặt của mọi người sắm vai nhân vật bị cắm sừng, là con gái thì đều sẽ cảm giác không vui!

Trong lòng An Lâm cực kỳ cay đắng, bản thân tỉnh ngộ thật sự là quá muộn.

Làm hắn trước đó còn tưởng rằng tìm được phương pháp giải quyết, cao hứng giống như một đứa trẻ, không nghĩ tới là lại tự đào cho mình một cái hố khác, là sự bắt đầu của một cái bi kịch khác...

Hắn cảm giác cứ như thể mình nghe lầm.

Trong nháy mắt này đại não An Lâm trống rỗng.

Que thổi bong bóng Mộng Ảo?

Đó là một cái bình lớn phiếm kim quang nhàn nhạt, bên trong nhộn nhạo chất lỏng bảy màu mộng ảo, chỗ miệng bình còn cắm một cái que thổi bong bóng nhìn giống như đàn guitar, phía cuối còn có hai cái vòng tròn.

Lòng bàn tay An Lâm đột nhiên xuất hiện một vật.

Ánh sáng rực rỡ đủ mọi màu sắc hiện lên.

Cái đĩa quay này bị một luồng ánh sáng mộng ảo rực rỡ bao quanh, che phần thưởng ở bên trong, thoạt nhìn đặc biệt xa hoa, chỉ bề ngoài thôi đã đủ để đề cao cấp bậc của cãi đĩa quay này rồi, không hổ được gọi là đĩa quay Chiến Thần Mộng Ảo!

Tên rất bá, vẻ ngoài cũng bá, phần thưởng bên trong hẳn là rất tuyệt đi?

Nếu như có thể nhận được một vũ khí cấp bậc Mộng Ảo, sẽ có lợi ích rất lớn với chiến đấu sau này, thế nên hắn rất kỳ vọng về lần quay thưởng này.

An Lâm mang tâm trạng kích động, bắt đầu kích thích đĩa quay qua ý thức.

Đĩa quay chuyển động cực kỳ nhanh, tâm trạng của An Lâm cũng chuyển động theo, mặc dù không nhìn thấy phần thưởng bên trong là cái gì, cũng nhìn không thấy cây kim chỉ đến cái phần thưởng gì, nhưng hắn vẫn rất khẩn trương rất kích động.

Rốt cuộc, đĩa quay chậm rãi dừng lại.

Một cái âm thanh dễ nghe thoáng như tiếng trời vang lên.

"Chúc mừng kí chủ, thành công nhận được một phần quà tặng Mộng Ảo!"

" Que thổi bong bóng Mộng Ảo!"

Hắn có quyền quay thưởng một lần, bây giờ hắn đang rất kích động.

Đây chính là đĩa quay Chiến Thần Mộng Ảo!

An Lâm tháo băng vải, quăng ánh mắt về phía đĩa quay lòe lòe phát sáng trong hệ thống.

Tức thì tức, phần thưởng thì vẫn muốn nhận

An Lâm vừa nghĩ tới hệ thống, chính là một trận cực kỳ phẫn nộ.

Đều do hệ thống, ban bố cái nhiệm vụ khỉ gió gì không biết!!!

An Lâm không chút do dự buông thả thần thức dò xét đồ vật trước mắt, phát hiện ra là thật ự không có năng lượng kích thích cường hãn gì.

Hắn không cam lòng, lấy ra que thổi bong bóng cắm ở miệng bình, hít sâu một hơi, thổi về phía kia hai vòng tròn trong suốt phiếm ánh sáng rực rỡ!

Trong phút chốc, vô số bong bóng với màu sắc và ánh sáng rực rỡ bắt đầu bay ra từ bên trong hai vòng tròn nhỏ, bay múa trên không trung, ánh sáng cực kỳ chói mắt dưới ánh mặt trời, thậm chí còn có thể chiết xạ ra từng ánh huỳnh quang tựa như ảo mộng.

Đây là một cảnh tượng rất đẹp, rất mộng ảo.

An Lâm nhìn mà vô thức ngây người, sau đó chảy xuống hai hàng nước mắt.

"Thì ra đồ vật quay được từ đĩa quay Mộng Ảo..."

"Thật sự rất mộng ảo luôn..."

"Nhưng thứ này thì có ích lời gì chứ?"

An Lâm nắm que thổi bong bóng, tay hơi run lên.

Hắn dùng một ngón tay đâm vỡ bong bóng màu sắc rực rỡ, bong bóng màu sắc rực rỡ liền vỡ tan, còn giống như pháo hoa hóa thành những chùng lưu quang nở rộ rực rỡ, thoạt nhìn rất mộng ảo.

Bong bóng rất đẹp, dù cho chạm vào là vỡ...

Tự hủy hình tượng, còn bị Tiểu Lan đánh tơi bời, kết quả là đổi được một thứ như vậy ư?

Bong bóng này có đẹp thế nào, thì vẫn chỉ là bong bóng mà thôi!!!

An Lâm cảm giác trái tim mình, cũng giống như bong bóng trước mắt, bị chọc vỡ tan.

Hệ thống chó mà!

Hủy cuộc đời tôi!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận