Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2304: Bẻ cánh Đế Ngũ

Thân thể Hoa Thần Nữ run rẩy dữ dội, khóe miệng đã rỉ ra máu tươi đỏ sẫm, các vị trí trên thân thể cũng xuất hiện nhiều vết rách đỏ.

Bách hoa dù bị xé thành hai nửa.

Tam Sinh Linh vẫn không có dừng tay, mà là tiếp tục xé rách.

"Xoẹt! Xoẹt, xoẹt. . . !"

Bách hoa dù bị vô tình xé tan tành.

"Không. . . ! ! " Hoa Thần Nữ gào lên tựa như một kẻ bị bệnh tâm thần, quanh thân bộc phát ra thần mang đỏ thẫm, hai tay nắm chặt chuôi dù muốn kéo bách hoa dù về.

Nhưng Tam Sinh Linh sao có thể để cô được như ý, trong nháy mắt liền biến thành Tam Sinh Linh ba đầu sáu tay, hai tay nắm chặt cây dù, cùng Hoa Thần Nữ đấu sức, bốn tay còn lại tiếp tục cuồng xé rách.

Năng lượng màu ulục và màu đỏ thẫm, không ngừng va chạm và xoắn thắt ở trên không, bộc phát ra năng lượng cực kì khủng bố, có thể tưởng tượng trận giao chiến giữa hai bên kinh thiên động địa đến mức nào.

Cán dù bị bẻ thành một góc độ khó mà tưởng tượng ra được.

"Ầm! ! !"

Bởi vì bách hoa dù bị phá hỏng, Hoa Thần Nữ bị cắn trả, thất khiếu chảy máu, khuôn mặt tinh xảo kiều mỵ cũng hiện đầy máu tươi, trông đặc biệt dữ tợn và thê thảm, nghẹn ngào kêu lên: "A a a a. . . ! !"

Tiếng gãy vang lên.

Biển địa ngục có bàn tay khổng lồ ngưng tụ từ huyết hải chộp tới phía Tam Sinh Linh, muốn kéo Tam Sinh Linh vào trong hải dương, nhưng ở trong biển thì dễ dàng, chứ lên bờ rồi, thì rất khó để kéo người ta xuống lại.

Năng lượng màu đỏ thẫm bất chợt từ nổ bùng lên từ chiếc dù bị gãy.

Tam Sinh Linh nhờ linh năng tiến vào trạng thái toàn bộ khai hỏa, có thể vững vàng đè ép Hoa Thần Nữ.

Tiếp theo là một tiếng nổ bạo liệt.

Bàn tay máu phía dưới biển địa ngục còn chưa bắt được thân thể Tam Sinh Linh, đã bị linh năng hộ thể của Tam Sinh Linh đánh cho tan tác, căn bản là không cách nào thương tổn Tam Sinh Linh được.

Bất kể Hoa Thần Nữ giãy giụa như thế nào, cũng chỉ có thể nhìn bách hoa dù không ngừng bị xé rách phá hư ở trước mặt cô, tựa như một đóa hoa tuyệt thế không ngừng tàn lụi, mà cô lại chẳng thể làm gì hết cả.

"Răng rắc. . ."

Cổ năng lượng này thật sự quá kinh khủng quá khổng lồ, coi như là Tam Sinh Linh thực lực đang ở trạng thái tối đa, cũng không chịu nổi vụ nổ năng lượng này, bay ngược về phía sau.

Cô hợp lại tất cả lực lượng, muốn rút cây dù ra, nhưng lúc này Tam Sinh Linh đã dùng cả sáu cánh tay để giữ chặt cây dù, linh thể nguyên lực kéo lên tới đỉnh phong, tiến sâu vào bên trong bách hoa dù, sau đó phóng ra một luồng lực lượng mạnh mẽ vượt xa khỏi giới hạn về phía cây dù!

Hoa Thần Nữ chảy huyết lệ, nhìn Tam Sinh Linh, trong thần sắc tràn đầy vẻ không cam lòng và oán hận, nắm một đoạn chuôi dù, muốn đánh về phía Tam Sinh Linh tiến hành công kích cuối cùng.

Bách hoa dù đã bị bẻ gảy!

Khí tức điêu linh thổi quét qua thiên địa.

"Cuối cùng cũng chết rồi hả. . . " Tam Sinh Linh nhìn nữa đoạn cán dù trong tay , cũng hóa thành cánh hoa rơi xuống, thậm chí còn khô héo giữa không trung, sau đó tan biến. Giống như Hoa Thần Nữ, xinh đẹp tuyệt diễm, nhưng ở thời điểm biến mất, lại héo úa tiêu điều, tan biến khỏi thế gian.

Cuối cùng, Hoa Thần Nữ còn chưa tới gần Tam Sinh Linh, thì thân thể đã hoàn toàn hóa thành vô số cánh hoa diễm lệ.

Toàn thân Đế Ngũ toát mồ hôi lạnh: "Nguy rồi, có một trong thập đại thái cổ đã chết. . . Thiên Thần Sinh Mệnh, ngài có thể khôi phục sinh mệnh của cô ta không?"

Tam Sinh Linh liền biến sắc mặt, đang muốn vận dụng thuật pháp phòng ngự, lúc này thân thể Hoa Thần Nữ đột nhiên nhanh chóng suy bại khô héo với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Thương mang sắc bén vô song xỏ xuyên qua ba nghìn dặm. Thương Vân Bằng khổng lồ giống như một khối đại lục, bị thương mang thuần trắng xé rách thành hai nửa từ trung gian, máu tươi hóa thành mưa máu rơi xuống đại địa.

"Chết đi ! ! ! " cô ta hét lớn một tiếng, thân hình như tia chớp đỏ xé trời.

Thân hình khổng lồ của Thương Vân Bằng bắt đầu hóa thành từng mảnh lông vũ rơi xuống.

Hắc Thạch đang ở trong trạng thái bùng nổ, điên cuồng đuổi giết, không chỉ có đâm rách tất cả bướu thịt của Thương Vân Bằng mà còn cho đối phương một kích trí mạng.

Tiếng gào thét thê lương của đại bàng, quanh quẩn khắp thiên địa, cực kỳ bi ai.

Cô thảm thương hét lên, sau đó thân thể rơi xuống lả tả tựa như những cánh hoa.

Nữ thần Sinh Mệnh cắn chặt hàm răng, hình như là đang nhẫn nhịn nỗi thống khổ khó có thể tưởng tượng nào đó, lắc đầu nói: "Không thể. . . Bổn nguyên của thiên nhân bị tổn thất vĩnh viễn, ta không thể khiến cô ta sống lại được. . ."

Đế Ngũ cảm thấy trái tim quá mệt mỏi, vốn đã nguy cơ mười phần, bất cứ khi nào cũng có thể bị An Lâm và Đề Na chặn mất đường lui, hiện tại hậu viện còn bị tiêu diệt, liên lụy khiến hắn bị mất một cái cánh, tốc độ lại yếu bớt , hắn trốn như thế nào được đây chứ?

Lúc này, phía trên bầu trời.

Tam Sinh Linh thấy gió mát xen lẫn cánh hoa quất vào mặt, còn có mùi thơm nhàn nhạt còn sót lại, sau đó hoàn toàn không cảm nhận được hơi thở sinh mệnh nữa.

"A a a. . . Đau! Đau quá! ! " Thiên Thần Hải Dương nhếch miệng kêu đau.

Tam đại chí cao cũng cảm nhận được sự thống khổ khắc cốt.

Cùng lúc đó, Đế Ngũ đang bị An Lâm và Đề Na truy kích, thì bất chợt có một cánh bốc cháy lên.

Hắc Thạch cầm trường thương trong tay, nguyên lực hiện lên hình xoắn ốc bao vây toàn thân, uy phong hiển hách đứng nghiêm giữa trời cao, một đôi mắt đỏ thình lình liếc về phía Thiên Không Ngạc, khiến cho thân thể Thiên Không Ngạc cũng không khỏi run lên bần bật, không dám nhúc nhích.

Lúc này, một cái cánh nữa của Đế Ngũ lại bốc cháy lên.

Vị thiên nhân hoàn mỹ nhất này đau đến mức hét thảm lên, An Lâm và Đề Na liên tiếp công kích tới. Đại Địa Kỳ Lân và Thanh Mộc chi Long đồng thời buông thả trấn áp và trói buộc, hạn chế hành động của thiên nhân đến mức gắt gao, công kích kinh khủng của Viêm chi Chu Tước, Huyền Thủy chi Quy, CHấn Kim chi Hổ bắt đầu đột kích. Sắc mặt của tam đại thiên thần chí cao lại càng trở nên tái nhợt hơn. . .

Lúc này, trận chiến đấu giữa Lưu Kim cùng Thiên Nhân tộc cũng bắt đầu tiến vào thời điểm mấu chốt.

Vũ Nhân đối đầu với chiến quyền của Lưu Kim tạo thành va chạm kinh thiên động địa.

Lực lượng của trời khủng khiếp cùng nguyên lực màu đỏ mực va chạm oanh tạc, khiến hư không xung quanh không ngừng bạo liệt, tựa như từng vòng sáng năng lượng hủy diệt trắng đỏ giao hòa khuếch tán, phá hủy thiên địa trong vòng ngàn dặm, cảnh tượng ấy giống như là tận thế.

Mỗi một lần Vũ Nhân đều sẽ bị Lưu Kim đánh cho rút lui.

Quyền kình cương mãnh cuồng bạo củaLưu Kim, khiến đặc tính hoàn mỹ của Chân Ma tộc bộc phát ra đến mức tối đa, mỗi một lần Vũ Nhân bị đánh trúng, gân cốt toàn thân cũng giống như là bị đánh cho tan tành.

Nếu như không phải là có Kiếm Nữ và Lâm ở một bên trợ giúp, Vũ Nhân đã sớm bại trận lâu rồi.

"Vụt vụt vụt!"

Lại là mấy đạo kiếm quang trí mạng đột kích.

Kiếm nữ cầm trong tay Thanh Phong dài ba thước, kiếm chiêu trở lại nguyên trạng, kiếm ý Thiên Đạo chí cao tốc hành bổn nguyên. Mỗi một kiếm của cô, thanh thế cũng không coi là lớn, nhưng Lưu Kim với chiến lực vô song hoàn toàn không dám đối cứng trực diện, chỉ có thể lấy thân pháp linh xảo tới cực điểm để tránh né.

Không phải là Lưu Kim chưa từng có ý định đối cứng trực diện, nhưng nếu như không phải là vận dụng thuật pháp cao cấp nhất, trăm phần trăm là sẽ bị Kiếm Nữ phá phòng thủ. Nhẹ thì thêm vài vết thương đẫm máu, nặng thì thân thể biến thành hai nửa.

Hắn tránh được kiếm chiêu của Kiếm Nữ với góc độ cực hiểm, sau đó liền tung ra một quyền về phía Vũ Nhân, Lâm ở bên cạnh đã sớm thả ra từng đạo thiên tuyến, quấn chặt lấy rồi hai cánh tay của hắn.

Cảnh tượng quen thuộc xuất hiện thêm một lần nữa.

Ba người hợp lực, thành công khiến cho Lưu Kim xuất hiện một tia sơ hở.

La với đôi mắt vàng xuất hiện ở trước mặt Lưu Kim, trên tay xuất hiện trận đồ khổng lồ màu trắng, áp về phía trái tim của Lưu Kim.

"Lần này, ta sẽ không cho ngươi sống lại nữa, ta muốn hoàn toàn giết chếtngươi. . ."

"Cực hạn thiên nhân thuật Đại La Tru Thiên chưởng! !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận