Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1066: Bí ẩn chất chồng

Thế nhưng, sao tôi lại không biến mất?

Tôi bị thần linh bỏ quên sao?

Vẻ mặt Vũ Tinh Giả mờ mịt nhìn chiếc chiến hạm màu lam.

Rất nhanh, Vũ Tinh Giả đã phủ định lại suy nghĩ trước đó.

Bởi vì cô nhanh chóng phát hiện ra mình cũng đang dần chết đi, sinh mạng của cô đang từ từ biến mất.

Lòng Vũ Tinh Giả tràn đầy sợ hãi, cô thậm chí không biết sức mạnh gì đang cướp đi tính mạng của cô! Dường như bản thân cô, không nên tồn tại, chỉ có cái chết mới là chỗ cô thuộc về.

Chết rồi...Tất cả đều phải chết...

Chỉ bởi một câu nói, tất cả sinh linh ở nơi này đều không thể sống sót!

Điều duy nhất có thể làm bây giờ, chính là yên lặng sống qua ngày, sau đó tìm cơ hội trở về Tây Hải. Chí ít... cũng cần đưa chiến hạm Tinh Hỏa về Tây Hải.

"Chiến hạm này, cũng biến mất đi."

Vũ Tinh Giả lập tức ra quyết định.

Tới cảnh giới Hợp Đạo, Vũ Tinh Giả cũng dám đối đầu, vậy mà tại giờ phút này, cô thật sự cảm nhận được cảm giác nhỏ bé của một con kiến...

Nếu nói Vũ Tinh Giả và các chiến binh của chiến hạm có điểm gì khác nhau, có thể là vì trong mấy chục nghìn chiến binh kia, chỉ có duy nhất mình cô có được sức mạnh thần đạo.

Chiến hạm rạn nứt và tan vỡ, không gì có thể chống cự lại, liền từ từ rơi xuống đáy biển sâu...

Toàn quân đội trong chiến hạm Tinh Hỏa chớp mắt bị diệt sạch, đây chính là đả kích, tuyệt vọng lớn đến nhường nào, thế nhưng Vũ Tinh Giả lại vô cùng bình tĩnh, cẩn thận phân tích tình huống trước mắt.

Vũ Tinh Giả còn chưa kịp phản ứng, một luồng ánh sáng lam vô cùng sắc bén từ trên trời giáng xuống, khiến cho chiến hạm vài trăm mét đều bị cắt thành từng đoạn.

Cho nên nói, đây là sự đồng cảm của thần đạo, mới khiến cho sức mạnh và cơ thể dung hòa, có thể chống đỡ được đòn tấn công của người kia sao? Mặc dù cũng chỉ là thay đổi kiểu chết...

Mặc dù cô không biến mất, nhưng lại dùng một cách khác chết dần khác!

Mong muốn rất xa vời, nhưng đây là thứ duy nhất Vũ Tinh Giả có thể làm được.

Tại sao lại có loại sức mạnh như thế này? Tại sao lại có người như thế này tồn tại.

Ma thần Cổ Thiên còn tồn tại, thì cô không được trực tiếp đối đầu.

Rốt cuộc người đó là ai!?

Tiếng nổ và tiếng vỡ nát thấu trời xanh.

Vẻ mặt Vũ Tinh Giả tràn đầy tuyệt vọng, hệ thống động lực của chiến hạm đã bị cắt nát thành từng mảnh.

Vũ Tinh Giả bỗng nhiên phát hiện, việc cô có thể làm bây giờ, chỉ còn một chuyện, đó chính là chờ chết...

Thân hình màu lam cũng dần biến mất, vừa thật vừa ảo, biệt vô tung tích, dường như chưa từng xuất hiện.

Mà thôi, cứ để tất cả chuyện này ghi lại trong nhật kí đi...

Chiến hạm tinh hỏa đụng vào đáy biển sâu, khiến cho cát bụi trong nghìn mét bay tung tóe.

Nhật ký đến đây là kết thúc.

"Ầm ầm uỳnh!"

"À...chắc là mấy người có sức mạnh kinh khủng sáng lập ra thế giới như Nữ Oa, Tam Thanh, hoặc là Bàn Cổ?" An Lâm cau mày nói.

"An Lâm lão đại, anh nói xem... bóng người màu lam đã giết chết Vũ Tinh Giả, rốt cuộc là ai?" Lam Tiểu Nghê xung phong mở miệng đánh vỡ tình huống im lặng, không nhịn được mở miệng hỏi.

An Lâm và Lam Tiểu Nghê đều rơi vào im lặng.

Toàn thân Vũ Tinh Giả đều đang run rẩy, nhưng không có bất kì động tác nào.

Chí ít, một ngày nào đó trong tương lai, sẽ có một hậu nhận Linh Ngư tộc, biết được tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây. Tuy rằng tất cả chuyện này, đều giống như một giấc mộng.

Trước khi Vũ Tinh Giả chết đã đưa vị trí của chiến hạm Tinh Hỏa dùng công suất lớn nhất bắn ra ngoài, còn sử dụng bí pháp, mang hết năng lực còn sót lại kí gửi vào trong tượng gỗ Hồng Mông.

Làm xong tất cả mọi chuyện, Vũ Tinh Giả mới khép quyển nhật kí lại, lẳng lặng ngồi trên đầu giường, hồi tượng lại những ngày còn sống trước kia, đợi đến giây phút cái chết ập đến...

Nhưng Vũ Tinh Giả biết, chỉ hai câu nói của người đó, đã khiến cho chiến hạm Tinh Hỏa vĩnh viễn chìm xuống đáy biển.

Vũ Tinh Giả đã từng nghĩ đến rất nhiều tình huống, nhưng chưa bao giờ tưởng tượng được có ngày hôm nay, không hiểu gì cả thì đã xong đời.

Dựa theo tốc độ này, chỉ một ngày đêm là Vũ Tinh Giả có thể chết đi.

Sinh mệnh của cô đang không ngừng biến mất, sức mạnh cũng ngày càng yếu đi.

Lúc này Lam Tiểu Nghê lại lắc đầu phản đối nói: "Không đúng...Tôi đã thấy Nữ Oa, cũng đã xem qua trận đấu của Tây Lí Nhĩ, coi như có sức mạnh sáng lập thế giới, nhưng cũng không có khả năng nói một câu liền quyết định tính mạng của toàn bộ chiến sĩ trên chiến hạm được. An Lâm lão đại cũng đừng quên, nếu chiến hạm Tinh Hỏa kia khai hỏa toàn bộ pháo, thì sức mạnh phải sánh ngang với cấp độ Hợp Đạo...Vị thần linh kia, thậm chí có thể sánh bằng cấp độ Hợp Đạo với An Lâm lão đại!"

An Lâm nghe thấy thế cả mặt đều đen đi: "Đừng có tâng bốc, tôi có cảm giác bản thân bị cô nâng đến trời rồi!"

"Còn nữa, lúc nào mà tôi đã đạt đến sức mạnh cấp đó vậy?" An Lâm vẻ mặt bất đắc dĩ bổ sung.

Lam Tiểu Nghê uốn uốn cái lưỡi nhỏ nhắn, tự nhiên cười nói: "An Lâm lão đại không thấy anh ngày càng mạnh lên một chút sao?"

"Mạnh mẽ cái rắm, vô cùng kì quái đấy!" An Lâm phản bác.

An Lâm suy nghĩ một chút, lại đột nhiên thở dài một hơi: "Biết càng nhiều, lại càng không có cảm giác an toàn, giống như Vũ Tinh Giả có năng lực như thế, lại không thể giải thích được đã chết đi..."

"Nếu như tôi không cẩn thận gặp phải loại thần linh như thế, hắn đố kị với dáng dấp đẹp trai của tôi, muốn tôi biến mất khỏi thế giới này, thì tôi biết trách ai bây giờ?"

Lam Tiểu Nghê: "..."

Lo lắng cũng coi như là có đạo lý, nhưng vấn đề lo lắng, có chút không bình thường đúng không?

Không biết gì về thế giới này cả!!

Bọn họ có khả năng...

Nói cách khác, Đại Tế Ti không biết tượng gỗ điêu khắc, cũng không biết đến chìa khoá vàng, không vào được phòng riêng của Vũ Tinh Giả, không biết được quyển nhật kí...

Mà chỉ khi tượng di vật của Vũ Tinh Giả hoàn toàn tiêu thất, mới xuất hiện tượng gỗ điêu khắc.

Đúng thế...Phải biết rằng, thần niệm Vũ Tinh Giả dùng để chiến đấu, thực ra không phải là một sinh mạng, không có trí nhớ đầy đủ. Cô ấy có thể bị mấy người Đại Tế Ti dùng làm boss trong thử thách!

An Lâm ngây dại.

Nơi chiến hạm Tinh Hỏa rơi xuống, chính là hang ổ của ma thần Cổ Thiên, là một nơi người thần bí tồn tại xuất hiện...

An Lâm vừa nói giỡn nếu như gặp phải thần linh, sẽ có cảm giác vô cùng không an toàn. Hiện tại thì hay rồi, cái nơi mà họ dừng chân này, lại rất có thể chính là nơi ở của vị thần linh thần bí đó.

"Chúng ta đang ở trong hang ổ sói sao?"

Lam Tiểu Nghê lạnh run, giống như con cừu non bị hoảng sợ.

An Lâm hít một hơi sâu trấn định nói: "Đừng hoảng hốt! Thực ra nếu cẩn thận phân tích, thì phương diện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nơi biển sâu này không nhất định chính là vùng đất đáng sợ đấy."

"Cô nghĩ thử xem, chúng ta vào nơi này, chính là thử thách của Thiên Thần Cơ, người tự xưng là Thiên Quy dưới đáy biển kia, rõ ràng cho thấy nơi này có liên quan đến tộc Thiên Quy, sao có thể là dị giới kia được đúng không?"

"Hơn nữa, cứ coi như đây là thế giới đó, nhưng giờ lại trở thành thử thách cổ mộ của Đại Tế Ti, điều đó không phải chứng minh rằng, Đại Tế Ti đã chinh phục được thế giới này sao! Nhân vật thần bí đó có thể đã không ở nơi này, ở đây thực ra vẫn là vườn nhà của Đại Tế Ti thôi, chỉ là một thử thách!"

An Lâm giải thích rõ ràng, đến hắn cũng tin rằng là như thế.

Sau đó, Lam Tiểu Nghê ném ra một suy đoán trí mạng: "...Vậy tại sao Thiên Thần Cơ và Tây Hải Tử cũng không phát hiện ra quyển nhật kí của Vũ tinh Giả?"

An Lâm và Lam Tiểu Nghê không hẹn nhau mà đồng thời cùng hít vào một ngụm khí.

Một suy đoán cực kì đáng sợ, đồng thời xuất hiện trong đầu hai người.

"Vậy..." Đôi mắt xinh đẹp của Lam Tiểu Nghê mở trừng trừng.

"Trong nhật kí viết, chiến hạm Tinh Hỏa rơi xuống một đáy biển kì lạ. Mà chúng ta đang ở đây, cũng trong một đáy biển kì lạ phát hiện ra chiến hạm Tinh Hỏa. Như vậy chỗ này, không phải là..." Khuôn mặt An Lâm lộ vẻ khẩn trương nói.

Lam Tiểu Nghê nghi ngờ nghiêng đầu hỏi: "Làm sao thế?"

Lam Tiểu Nghê đang do dự có nên nói thật với an Lâm, nói thẳng thật cho An Lâm biết về giá trị nhan sắc của hắn, thì An Lâm lại đột nhiên lộ ra vẻ mặt kinh khủng: "Nguy rồi!"

Chỉ ma xui quỷ khiến cho rằng, đây chính là một thế giới bình thường mà thôi!

"Không đúng, đây chính là nơi chiến hạm Tinh Hỏa rơi xuống, Đại thế Ti thần kinh không thể nào coi nơi này như là một thế giới bình thường được." An Lâm đột nhiên ý thức được chỗ sai lầm.

"Có một khả năng nữa, đó là chúng ta thông qua cổ mổ đã đi đến một thế giới khác."

An Lâm nhíu mày: "Nếu đây thực sự là thế giới nơi ma thần Cổ Thiên ở, vậy theo trong nhật ký nói, muốn tìm ra còn đường thoát ra thì khó như lên trời sao? Tại sao chúng ta lại bị Thiên Thần Cơ mang đến đây?"

"Trừ phi... trừ phi ở thế giới này có gì đó... giúp đỡ." Cái trán Lam Tiểu Nghê rịn đầy mồ hôi.

Bầu không khí đột nhiên im lặng.

Hai vị lão đại kia không nhìn ra được nơi này nguy hiểm như thế nào, còn có thể thản nhiên mở ra con đường...

Sau khi trải qua một khoảng thời gian phân tích.

Một suy đoán xuất hiện trong lòng An Lâm và Lam Tiểu Nghê.

Chẳng lẽ chính là...

Hai vị Đại Ti Tế kia cùng với người thần bí, có giao dịch bí mật không thể nói ra?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận