Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1931: Không nhìn thấy ngôi sao kia nữa

Sáu thanh trường mâu với mũi nhọn vô cùng khủng khiếp đồng thời đâm về phía Thanh Long đang cắn chặt cổ của Chu Tước Nữ Đế.

Mỗi một thanh trường mâu Thánh Hỏa đều phát ra uy năng có thể dễ dàng chém đứt một hành tinh lớn.

Hứa Tiểu Lan căn bản không thể tránh né, trong chớp mắt đã bị sáu thanh trường mâu xuyên qua cơ thể.

Đau đớn xé rách bùng nổ rồi tràn ra toàn thân khiến cơ thể cô run rẩy, cái miệng cắn chặt cổ Chu Tước cũng đau đến mức phải há ra.

Liệt Vũ Chân Mâu cũng không phải chỉ có một mũi nhọn vô hạn, mà ngọn lửa mạnh đến mức tận cùng cũng là tính chất đặc biệt của nó. Mũi nhọn nổ tung bắt đầu điên cuồng tàn phá cơ thể của Thanh Long.

Trường mâu xuyên qua cơ thể Thanh Long bắt đầu tỏa ra sức mạnh ngọn lửa của nó.

Đâm vào mới chỉ là khúc nhạc dạo thôi, nổ tung mới là điểm chính.

Đó là sự hủy diệt điên cuồng giống như sóng thần.

Chu Tước bay vút lên cao, từ trên nhìn xuống Thanh Long bị ghim chặt phía dưới, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Kết thúc rồi, tiếp theo chính là lúc dùng bữa!"

"Hứa Tiểu Lan, ngươi đã thấy chưa? Sức mạnh của ông đây đang xuyên qua máu thịt của ngươi, đang hành hạ cơ thể của ngươi, ở trong mắt ta ngươi chẳng là gì cả!"

Tinh cầu Tiên Tước lại phải chịu sự tấn công hủy diệt một lần nữa, không chỉ bị Thanh Long rơi xuống gây ra va chạm, mà vào lúc sáu thanh trường mâu xuyên qua cơ thể Thanh Long cũng đã xuyên luôn qua cả rinh cầu Tiên Tước. Nhìn từ xa trông nó giống như một quả cầu đỏ thẫm bị Thanh Long đè lên, sáu thanh trường mâu lửa rực rỡ xuyên quả cả hai.

"Đây chính là sức mạnh thật sự sao? Quá tuyệt vời, lại có thể trấn áp được cả Thanh Long!"

Trong lúc trường mâu Thánh Hỏa bùng nổ thì không ngừng đẩy mạnh sáu vết lửa trong cơ thể Thanh Long to lớn, sau đó kéo dài như sáu cái cầu vồng rực rỡ hùng vĩ trong vũ trụ vô tận.

"Tất cả đều là của Chu Tước Nữ Đế!"

Lửa của Nam Ly bóc tách tất cả, lửa của U La ăn mòn máu thịt, lửa của Băng Tâm đông cứng cơ năng, lửa của Thiên Tẫn đốt cháy tất cả, lửa của Huyễn Kim xuyên qua toàn thân, lửa của Thái Tinh đốt cháy thần hồn.

"Hu hu hu... Cảm ơn Chu Tước Nữ Đế đã để cho thần biết thần có thể trở nên mạnh mẽ đến mức nào."

Cuối cùng sáu thanh trường mâu đóng mạnh Thanh Long to lớn trên tinh cầu Tiên Tước.

Trong nháy mắt, Hứa Tiểu Lan có thể cảm nhận được đủ loại đau đớn khác nhau đạt đến mức độ cao nhất, sức mạnh của mỗi ngọn lửa đều cực kì đáng sợ, đủ để giết chết một vị thần linh Sáng Thế.

Chu Tước Lục Tử bị đào rỗng cơ thể nhìn thấy huyết mạch của mình lại có thể bùng nổ ra sức mạnh kinh khủng như vậy, ngay cả Thanh Long trong truyền thuyết cũng bị đóng chặt trên tinh cầu Tiên Tước, sự oán hận liền nhanh chóng biến thành cuồng nhiệt.

Nữ thần đối xử với ta như thế nào không quan trọng, ta nguyện táng gia bại sản ăn mì gói vì nữ thần.

"Gào!!" Thanh Long bật ra tiếng kêu gào không cam lòng và đau đớn.

Tất cả những điều mà nữ thần làm đều chính xác, lui mười ngàn bước, cho dù không chính xác thì cũng đáng để tha thứ.

"Dâng hiến tất cả vì Chu Tước Nữ Đế đại nhân!"

Chu Tước Lục Tử bị ép rút đi huyết mạch, lúc này đã có vẻ phải chết, nhưng vẫn hóa thân thành con chim nịnh hót, lớn tiếng thể hiện tấm lòng của mình.

Chu Tước nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành một cô gái với dáng người bốc lửa, mặc một bộ váy đỏ thắm, mặt mũi xinh đẹp tuyệt trần, bước từng bước một về phía cô gái quần áo xanh hô hấp càng ngày càng yếu kia.

Bàn Tinh Cự Long biến mất hoàn toàn, sau đó sức mạnh của một tộc Thanh Long, hình chiếu thánh vị của Thanh Long và tinh lực của tinh cầu Long Tuyền cũng biến mất theo nó.

Chỉ sợ chỗ tốt duy nhất của việc cơ thể Thanh Long bị phân tán chính là thành công tránh được trường mâu Thánh Hỏa bùng cháy.

Uỳnh!!

Chu Tước Tâm Nguyên lại một lần nữa xuất hiện!

Chu Tước Nữ Đế chậm rãi hạ xuống, sóng nhiệt tấn công tới khiến mặt đất của tinh cầu Tiên Tước cháy đỏ nóng rực lên. Mỗi một hành động của cô ta đều dẫn đến thiên tai. Nhưng bây giờ cô ta không quan tâm nhiều chuyện như vậy, việc mà cô ta cần làm chỉ có một, đó chính là giết chết Hứa Tiểu Lan, ăn sạch Hứa Tiểu Lan!

Chu Tước Nữ Đế cũng rất tuyệt vọng, cô ta muốn rút lấy huyết mạch của đối phương một cách hoàn hảo nhất để dung nhập vào trong cơ thể của mình, phải để Chu Tước Tâm Nguyên đi ra hấp thu thì mới có thể làm được, nhưng ngàn lần không ngờ rằng lại liên tục bị chém hai lần, khiến vết thương vốn có lại càng thêm nặng...

Vị trí này liên tục bị chém rách hai lần, lấy năng lực trước mắt của Chu Tước Nữ Đế thì cũng không có cách nào để sửa lại vết nứt này được, có thể tưởng tượng được Chu Tước Tâm Nguyên thê thảm đến mức nào.

Chẳng qua lần này bề ngoài hoàn mỹ không tỳ vết của nó đã có một vết nứt cực kỷ nổi bật.

Cơ thể to lớn của Thanh Long không chịu nổi gánh nặng nữa, hóa thành từng hạt ánh sáng màu xanh bay tán loạn.

"Cô không cần cảm ơn tôi, bởi vì An Lâm nhà tôi sẽ rất biết ơn cô đấy." Hứa Tiểu Lan lau máu tươi dính trên khóe miệng, một nụ cười động lòng người hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.

"An Lâm?" Chu Tước Nữ Đếkhông nhịn được uốn éo cơ thể mềm mại, cười ha hả: "Cái tên huênh hoang khoác lác ngu ngốc đó đã sớm bị Mặt Trời Luân Hồi đốt cháy rồi, ngươi thật sự cho rằng hắn có thể trốn ra được để cứu ngươi sao?"

Vừa nói cô ta vừa phun ra một hạt châu đỏ thẫm từ trong miệng ra.

Đầu tiên Chu Tước Nữ Đế hơi ngạc nhiên, sau đó nhìn Hứa Tiểu Lan vết thương chồng chất lún sâu vào trong hố, khóe miệng nâng lên thanh một nụ cười xinh đẹp: "Cuối cùng vẫn phải mượn sức mạnh, thời khắc sáng chói nhất trong cuộc đời ngươi đã trở thành lịch sử. Bây giờ chỉ sợ ngươi cũng không thể đánh lại được Chu Tước Lục Tử đâu nhỉ?"

Chúng giống như sáu cây cột lửa chọc trời nhô lên trên vùng đất mênh mông bao la, tỏa ra viêm uy vô hạn.

Hứa Tiểu Lan gian nan bò dậy khỏi mặt đất, sáu thanh trường mâu lửa vẫn đang cắm trên tinh cầu Tiên Tước.

"Trận chiến này đã khiến ta phải trả ra cái giá khó mà tưởng tượng nổi, cho dù có ăn ngươi cũng không thể đền bù nổi..." Trên mặt Chu Tước Nữ Đế vẫn giữ vững nụ cười, nhưng ánh mắt lại cực kì lạnh lẽo: "Ngươi nói ta phải cảm ơn ngươi như thế nào đây..."

Nhưng mà bây giờ tất cả đều kết thúc rồi, cuối cùng cũng kết thúc rồi!

"Bây giờ ta không chỉ muốn rút huyết mạch Chu Tước của ngươi, lấy số mệnh của ngươi, ta còn phải ép khô máu thịt của ngươi nữa, hơn nữa ta cũng muốn giam giữ thần hồn của ngươi, thiêu hủy hành hạ nó hàng tỉ năm rồi mới cắn nuốt..."

Chu Tước Nữ Đế cầm hạt châu đánh về phía Hứa Tiểu Lan, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt: "Cho dù ngươi muốn chết thì ta cũng sẽ không để cho người được chết một cách vui vẻ đâu, ta sẽ đối xử với ngươi như với An Lâm vậy, nhốt ngươi trong Mặt Trời Luân Hồi, để cho thần hồn của ngươi không ngừng bị thiêu hủy hết lần này tới lượt khác, lặp đi lặp lại, muốn chết cũng không được... Đây chính là kết quả khi ngươi dám đối đầu với ta!"

Hứa Tiểu Lan không hề sợ hãi và hốt hoảng, ngược lại còn cười rất vui vẻ.

Cô cười nói: "Cô cứ luôn nhắc mãi về Mặt Trời Luân Hồi, thế chẳng lẽ cô chưa phát hiện ra trên bầu trời thiếu mất một ngôi sao ư?"

Bước chân của Chu Tước Nữ Đế hơi dừng một lát, cô ta hơi thẫn thờ ngẩng đầu lên, sau đó chậm rãi há cái miệng nhỏ nhắn ra.

Lúc trước đánh nhau quá kịch liệt nên cô ta không rảnh để chú ý đến sự thay đổi xung quanh.

Bây giờ nghe Hứa Tiểu Lan nói, cô ta lập tức phát hiện ra một cảnh tượng vô cùng khó tin.

"Sao có thể... Mặt Trời Luân Hồi đâu rồi?"

"Không thể nào... Không thể nào..."

Tất cả những điều xảy ra trước mắt đã vượt ra khỏi sự hiểu biết của cô ta rồi.

Ngay lúc này suy nghĩ của cô ta đang như dời sông lấp biển, không giữ được tâm trạng và rơi vào trong giây phút khiếp sợ ngỡ ngàng tuyệt đối.

An Lâm lén lút sử dụng Hư Thể Huyễn Quyết tiến đến gần, rồi đột nhiên xuất hiện bên cạnh Chu Tước Nữ Đế, sức mạnh ngũ hành bùng nổ, kiếm Thắng Tà phát ra ánh sáng rực rỡ, chém mạnh về phía Chu Tước Tâm Nguyên!!

Đợi đến lúc Chu Tước Nữ Đế phản ứng lại được thì tất cả đều không kịp nữa.

"Không...!!!" Chu Tước Nữ Đế hét to.

Răng rắc...

Ầm!

Chu Tước Tâm Nguyên lại bị lưỡi kiếm sắc bén chém mạnh thành hai nửa một lần nữa!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận