Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2303: Linh năng cực hạn

Ác quỷ không ngừng bổ nhào tới cắn và công kích.

Bọn chúng tựa như đàn cá ăn thịt người ngửi được mùi máu tươi, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, không ngừng công kích cậu bé màu u lục kia, cho dù có rất nhiều ác quỷ đã chết bởi cậu bé, bọn chúng cũng không hề sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn.

Phạm vi biển địa ngục đã khuếch trương mười vạn dặm, sắp tạo thành một cái tân thiên địa rồi, nhưng ngay cả như vậy, bên trong cửa địa ngục vẫn còn có cự lượng huyết thủy tuôn ra.

Cánh cửa địa ngục, một khi mở ra, liền sẽ không đóng.

Một màn này, cho dù là ai nhìn thấy, cũng sẽ cảm giác rơi vào tuyệt vọng.

Mà Tam Sinh Linh ở trung tâm gió lốc, ác quỷ của cả đại dương đều tập trung vào Tam Sinh Linh, Tam Sinh Linh muốn nhảy ra khỏi biển địa ngục, nhưng ác quỷ bên trong biển địa ngục vẫn luôn điên cuồng kéo hắn xuống, không để hắn thoát.

Không chỉ có như thế, từng tiếng nói râm rỉ của ác ma, không ngừng lọt vào trong tai, ảnh hưởng tới ttâm thần của Tam Sinh Linh.

"Ngươi thuộc về chúng ta."

"Thần Thuật! Linh thể xuyên qua! " Hai chân Tam Sinh Linh bộc phát ra nguyên lực gió lốc, gạt huyết hải ra tạo thành một khoảng trống lớn, lực phản chấn kinh khủng khiến đại dương vặn vẹo ao hãm, hắn kéo ra một đạo lục quang cực kỳ chói mắt xông thẳng lên vòm trời!

Ầm! ! !

Thậm chí Tam Sinh Linh còn thấy được một đống dụng cụ tra tấn bay về phía hắn, muốn tra tấn hắn, nhưng bị hắn không chút do dự vung một cái tát đánh bay.

Lúc hắn sắp thoát ra khỏi mặt biển, đột nhiên có một thiếu nữ mặc váy ngắng xuất hiện ở ngay phía trên hắn, giơ bách hoa dù lên, đánh vào đầu Tam Sinh Linh.

Tam Sinh Linh nghe thấy mấy lời này thì cực kỳ phiền chán, nó chính là Thần Linh Sáng Thế a, bằng vật này cũng muốn câu dẫn hắn? Những tiếng than vụng về của đám ác ma này, cho dù có thêm một vạn câu hắn cũng sẽ thờ ơ, căn bản là không có ảnh hưởng.

Lúc này, ác quỷ đã lại nhào đầu về phía trước rồi. . .

"Ngươi phải vĩnh viễn ở lại đây cùng chúng ta. . ."

Lực lượng dồi dào đáng sợ từ trên trời giáng xuống, tác dụng lên toàn thân Tam Sinh Linh, vô tình đánh rơi cậu bé muốn phá vỡ vòng vây kia xuống đáy biển.

Nhưng kẻ địch không nghĩ như vậy, biển địa ngục chính là có cái gì liền dùng cái đó.

"Từ bỏ chống cự đi, rồi ngươi sẽ rất thoải mái. . ."

"Phá cho ta! " Tam Sinh Linh vận dụng Thần Thuật tiến hành đột phá.

Nhưng lại giống như vừa rồi, lúc hắn sắp thoát ra khỏi biển địa ngục, lại có một cây dù chờ sẵn ở trên không, chỉ trực nện xuống . . .

Vây khốn được Tam Sinh Linh, chỉ có vô cùng vô tận ác quỷ ác ma, cùng với lực lượng trấn áp của chính biển địa ngục.

Bộp bộp ! ! !

Tam Sinh Linh bị đánh cho đầu óc mê muội.

Tam Sinh Linh không có buông tha, tích tụ sức lực, lần nữa tìm cơ hội, lại vận dụng Thần Thuật, thân hình lấy tốc độ cực nhanh vượt qua trói buộc của biển địa ngục, bay vọt về phía bầu trời.

Song, bất kể có thử bao nhiêu lần, Tam Sinh Linh vẫn sẽ bị Hoa Thần Nữ vô tình đánh rơi.

"Không được! Chúng ta không thể chịu thua! !"

Tam Sinh Linh bị chọc cho tức đến mức giận sôi lên.

"A a a a. . . Tức chết ta."

Ba cái đầu lao nhao biểu đạt quan điểm.

Tam Sinh Linh lần nữa bị đánh rơi xuống đại dương.

"Vậy thì dùng chiêu kia?"

Hoa Thần Nữ cũng không cho là đối phương có năng lực để làm gì với cây dù của cô ta.

Hoa Thần Nữ nghe xong cười mà không nói, mặt lộ vẻ khinh miệt. Bách hoa dù đã bị phát hiện ra là bổn nguyên của cô, như vậy nắm bách hoa dù trong tay mới là cách làm đảm bảo an toàn nhất, không chỉ có có thể tăng mức độ công kích lên rất nhiều, mà còn có thể bảo vệ cô ta ở khoảng cách gần nhất.

"Cái ả đàn bà khốn kiếp kia, chẳng trách lúc trước không ra tay, thì ra là muốn dùng tất cả lực lượng để ngăn cản chúng ta chạy thoát khỏi biển địa ngục!"

"Hôm nay ông đây nhất định phải hủy đi cái dù của ngươi!"

"Ông đây cũng thế!"

"Ta cũng thế!"

Tam Sinh Linh không chịu tự bỏ, tiếp tục thử đột phá.

Hoa Thần Nữ để lộ ra lúm đồng tiền xinh xắn, một tay bung dù, một tay che miệng khẽ cười nói: "Ha ha ha. . . Tắm biển thích mà, sao cứ đòi ra ngoài thế?"

Chẳng mấy chốc, đầu của Tam Sinh Linh đã sưng u đầy cục, khổ không thể tả.

Hoa Thần Nữ cầm dù hoa giống như là cầm chày gỗ đánh chuột đất, Tam Sinh Linh chui ra ở chỗ nào, cô ta liền đánh tới hướng đó, trăm phát trăm trúng.

"Không tốt lắm đâu. . . Chiêu đó sẽ làm bổn nguyên bị tổn thương. . ."

"Sợ cái gì! Trận chiến này quan trọng như thế, coi như là ảnh hưởng tới bổn nguyên, cũng đáng! Nếu không chúng ta chết rồi, có bổn nguyên cũng vô dụng a!"

"Bỏ phiếu, hai so với một, đã xong!"

Tam Sinh Linh ăn nhịp với nhau.

Lúc này, lượng lớn ác quỷ còn đang liên tục nhào tới cắn xé không ngừng.

Nguyên lực hộ thể quanh thân Tam Sinh Linh, bắt đầu co rút lại vào giờ khắc này.

"Hử? Sắp không chịu đựng được nữa rồi à? " Hoa Thần Nữ khẽ nheo đôi mắt lại.

Nhưng mà, ngay sau đó, sắc mặt của cô liền trở nên khó coi đến cực điểm.

Thân thể Tam Sinh Linh đang chậm rãi co rút lại, nhưng năng lượng linh thể cũng đang kịch liệt tăng vọt trong khi áp súc, càng áp súc, linh năng lại càng đáng sợ.

Thế công như vũ bão.

Đắc thủ rồi!

Thực lực của Hoa Thần Nữ cực mạnh, bách hoa dù một đường thế như chẻ tre, xé mở linh năng của Tam Sinh Linh, đánh lên đầu của cậu bé.

Cái con chuột đất này, cực kỳ hung mãnh! !

Hoa Thần Nữ cầm bách hoa trong tay dù, vạn hoa bay múa, khí thế lại kéo lên tới đỉnh phong, đánh về phía cậu bé cũng đang tỏa ra khí thế cực kỳ đáng sợ kia!

Huyết hải bị xé mở ra một lỗ thủng khổng lồ, phàm là ác quỷ ác ma nhích tới gần hắn, đều bị linh năng xé cho nát bấy!

Linh năng khủng khiếp hình quả cầu khuếch tán, nghiền nát toàn bộ quỷ quái trong vòng ngàn dặm!

Một luồng lực lượng trước nay chưa có, xé rách biển địa ngục, xông thẳng lên trời.

Con ngươi Tam Sinh Linh biến thành đôi mắt Thiên Linh chói lóa tựa như mặt trời, toàn thân được bao bọc bởi một lớp áo giáp nguyên lực màu lục kỳ dị.

Hắn đưa mắt nhìn sang Hoa Thần Nữ trên bầu trời.

Vào giờ khắc này, Hoa Thần Nữ cảm nhận được vô cùng vô tận nguy hiểm.

"Bản thân ta muốn xem, ngươi còn đánh ta thế nào!"

Linh năng chợt lóe.

"Xoẹt!"

Tam Sinh Linh xé mở đại dương, xông thẳng lên vòm trời!

Ầm ! ! !

Tam Sinh Linh vươn hai cánh tay ra.

"Cực Hạn Thần Thuật · trăm phần trăm linh năng!"

Nhưng linh năng lục u màu chí cao, lại có thể nghiền nát hết thảy ác quỷ đánh tới.

Nguyên lực đã biến mất không thấy gì nữa.

Huyết hải đang run rẩy.

Thân thể Tam Sinh Linh hơi ngửa ra sau.

Nhưng Hoa Thần Nữ biết, như vậy dù cho cây dù không thể đập trúng đầu cậu bé, thì cũng có thể đập trúng thân thể cạu bé, hiệu quả là giống nhau, cũng có thể đánh rơi cậu bé xuống biển sâu!

"Ầm! ! !"

Vụ va chạm tạo thành một trận nổ kinh thiên.

Vô số đóa hoa hỗn tạp linh năng bắn ra.

Hoa Thần Nữ thấy cây dù của mình ở đập trúng thân thể Tam Sinh Linh, áo giáp nguyên lực màu lục của đối phương lại chặn được công kích của cô, chỉ là mặt ngoài xuất hiện mấy vết nứt. Mà cậu bé trước mắt, đã hấp thu toàn bộ trùng kích còn sót lại của cô.

"Ha hả. . . " cậu bé nhe răng cười một tiếng. Lúc này, hai tay cậu đã nắm chắc được cây dù trong tay. . .

Lúc này, Hoa Thần Nữ đã hiểu.

Trong cái trò chơi đập chuột đất này.

Nếu chọc giận chuột đất, chuột đất sẽ biết lao ra cắn người. . .

Hoa Thần Nữ hoảng sợ phát hiện, cô tự nhận cây dù của mình là cứng rắn nhất, lại bị linh năng kinh khủng kia xâm lấn, sau đó bị hai tay của cậu bé cắm vào. . .

"Xoẹt! !"

Ở dưới ánh mắt khiếp sợ của Hoa Thần Nữ.

Bách hoa dù bị Tam Sinh Linh bị xé thành hai nửa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận