Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1384: Rất nhiều tiên khí tiên đan!

Được lắm, hẳn là kho bảo vật cá nhân!

Thì ra là bảo bối tiên cấp đều ở chỗ này à?

An Lâm rất kích động, trên mặt nhưng lại hiện lên vẻ hờ hững: "Đã vậy, dẫn đường đi, bản thân ta muốn xem thử rốt cuộc thì tên Tiên Vương tà ác kia giấu bao nhiêu bảo vật!"

Công Tôn Bích Ngọc thoáng co rút khóe miệng, biết điều gật đầu nói: "Thượng tiên áo trắng, mời ngài đi theo tôi."

Cướp đoạt xong Tàng Bảo các của Tiên Vương cung, bọn họ bắt đầu đi về phía kho bảo vật cá nhân của Tiên Vương.

Dựa theo tính cách của Phong Vô Nhai, vật gì tốt cũng muốn đoạt lấy, chắc chắn là cái kho bảo vật cá nhân này có không ít thứ tốt mà người bình thường không bao giờ tưởng tượng ra được.

Mọi người đi tới đại điện nghỉ ngơi chính của Tiên Vương tại Xuân Hoa cung.

Công Tôn Bích Ngọc mở ra một cái cơ quan, mặt đất hé ra, một cái mật đạo thông xuống đất xuất hiện ở trước mắt. Mọi người đi xuống, phát hiện phía trước lại có một kết giới màu đen hình tròn bao quanh.

"Hừ, loại kết giới cấp bậc này, chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi!"

Kết giới dô Tiên Vương Phong Vô Nhai đích thân bố trí, lại không chịu được một kích tiện tay của thượng tiên áo trắng?

Ầm!

Các thượng tiên đều hít vào một miệng đầy khí lạnh.

Đại năng Hợp Đạo siêu cấp bày kết giới, cho dù là kết giới đơn giản, thì vẫn kinh khủng đến cực điểm.

Doãn Hỉ cũng bày ra vẻ mặt hiển nhiên, đường đường là đan đạo tổ sư, đây cũng chỉ là một thao tác căn bản mà thôi!

"Nguy rồi, nơi này có kết giới phòng hộ mà Tiên Vương Phong Vô Nhai lưu lại, khá là phiền phức..." Công Tôn Bích Ngọc lộ vẻ mặt xấu hổ.

Thật không hổ là thượng tiên đứng đầu đương thời, truyền kỳ số một của đại lục Thần Nguyên!

Sắc mặt của mọi người đều nghiêm trọng.

Lúc trước khi cô theo Phong Vô Nhai tới đây, còn chưa có kết giới này, thầm nghĩ hẳn là Phong Vô Nhai đã dời kết giới đi trước khi cô tới.

An Lâm lạnh nhạt nói một câu, sau đó tiến về phía trước.

Trong phút chốc, bên trong cửa lóe lên ánh sáng bảo vật cực kỳ chói mắt, đồng thời tiên khí đậm đặc tỏa ra từ tiên bảo vọt tới, khiến hắn suýt bị đánh bay!

Hai mắt An Lâm hiện lên tia sáng, cong ngón tay búng ra, cái kết giới màu đen hình tròn kia pha lê rớt xuống mặt đất, ầm ầm nổ thành vô số mảnh vỡ.

"Đây là... tiên khí dày đặc được tạo thành từ tiên bảo!"

Vẻ mặt của đám người Vương Thần và La Viêm càng tràn đầy hãi hùng, cẩn thận đi theo phía sau An Lâm.

An Lâm đi thẳng một đường không gặp trở ngại gì, tới phía trước một cách cổng kim loại tối đen có khắc hoa sen, sau đó chụp cánh cổng thành phấn vụn.

Trước mắt An Lâm, đều là tiên khí, tiên đan cùng với các loại bảo vật tiên cấp!

Mặc dù những bảo vật này không liên quan gì đến cô, nhưng cô vẫn rất là hưng phấn!!

Nguyên liệu tiên cấp Huyền Băng Ma thảo, Quỷ Liên đằng, Thiên Ma Tà cốt, Băng Khiết đồng, Hoang Cổ Gia thụ...

Lần này không chỉ có An Lâm, ngay cả Doãn Hỉ côi bảo vật như cỏ rác, cũng không thể rời mắt.

Ngay cả nguyên liệu thần cấp cũng ba loại, theo thứ tự là Lôi Nguyên Tinh tinh, Hồng Hoang Yêu cốt, Thiên Thượng thư.

An Lâm hít vào một ngụm tiên khí tỏa ra từ tiên bảo, mặt lộ vẻ khiếp sợ, nói.

Cứ như vậy, An Lâm bỏ hai mươi ba kiện tiên khí, ba mươi viên tiên đan, một trăm linh sáu nguyên liệu tiên cấp cùng với ba nguyên liệu thần cấp vào trong túi!

Dưới yêu cầu mãnh liệt của An Lâm, Doãn Hỉ "đành phải cố" nhận tám viên tiên đan.

Chỉ có điều rằng có lẽ cái thế giới này không có luyện khí sư có thể luyện chế thần khí, thế nên cũng không có bảo vật nào cấp bậc thần khí.

Dương Linh Thiến thì run lên bần bật, hưng phấn đến độ suýt phát ngất.

Nhiều lắm! Thật sự là nhiều lắm luôn đó!

Đời này An Lâm cũng chưa từng thấy nhiều bảo vật tiên cấp như vậy!

Hai mươi ba kiện tiên khí, ba mươi tám viên tiên đan, một trăm linh sáu loại nguyên liệu tiên cấp!

Tựa như một cái tên ăn mày thấy được vàng đầy núi, cho dù vàng không thuộc về hắn, tim hắn vẫn là đập rộn lên, thậm chí là tắc nghẽn cơ tim.

Nhật Kim Tiên đan, Phá Liệt Cửu Tang đan, Thu Cổ Tiên đan, Địa Ngục Ứng Long đan, Ngọc Tiên Thảo Hồn tiên đan, Cửu Chuyển Ngưng Hồn đan...

Cự Linh Phệ Tâm bút, Ứng Long hộ thủ, Thần Nguyên Tâm phù, Thiên Độc Tử Kim đao, vòng tay Thiên Hỏa Hồng...

Gần như không hề chần chờ, hắn bắt đầu sử dụng thuật Thần Giám.

Một màn này, khiến đám người Công Tôn Bích Ngọc, Vương Thần và La Viêm nuốt nước bọt ừng ực.

"Quả đúng là tên bạo quân vô cùng tà ác, không ngờ hắn ta lại cướp đoạt nhiều bảo vật đến thế, thật khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, nhân thần đều phải căm phẫn!" An Lâm nói với vẻ rất chính nghĩa.

Đám trưởng lão nghe An Lâm nói như thế, không nhịn được mà co quắp khóe miệng, làm ơn đi, lúc nói ra những lời này, ngươi có thể đừng cười vui vẻ như thế không?

An Lâm đưa mắt nhìn sang La Viêm, cất giọng nói: "Tiếp theo đến ngươi, ngươi nói nơi cất giữ bảo vật mà sứ giả Tiên Vương sưu tập ở đâu?"

La Viêm cung kính cúi người nói: "Thượng tiên áo trắng, mời ngài đi theo tôi!"

Mọi người lại bắt đầu di chuyển.

Lần này, bọn họ đi tới hồ nước sâu màu đen bên cạnh Tiên Vương cung.

Tiên Vương cung mới vừa gặp kiếp nạn, phần lớn kiến trúc xung quanh đã hóa thành một đống đổ nát, nhưng hồ nước màu đen lại không hề bị ảnh hưởng, vẫn đen bóng hoàn mỹ như một tấm bảo thạch.

La Viêm vận chuyển ngọn lửa Thần Đạo màu đỏ trong tay, vẽ một vòng tròn ở trên mặt hổ: "Hắc Thủy động, mở!"

Hồ nước bắt đầu cuồn cuộn, bọt nước bắn lên, hội tụ thành một cái hắc động hình tròn.

"Thượng tiên áo trắng, chính là nơi này." La Viêm nói với vẻ mặt cung kính.

Thế nên, hắn đưa mắt nhìn sang đám người La Viêm...

Công hiệu đặc biệt như thế, hắn rất muốn thử xem!

An Lâm nghe đến đó, hai mắt bắt đầu sáng lên.

"Nói theo cách khác, quân địch sẽ dễ dàng bị nổ ngu! Người có tu vi cao thâm có thể sẽ biến thành ngu ngốc trong thời gian ngắn, tu vi kém cỏi, thì chắc chắn là sẽ biến thành một kẻ đần độn vĩnh viễn!" La Viêm nói với vẻ mặt nghiêm nghị.

La Viêm cung kính khom mình về phía trước hành lễ nói: "Bẩm báo đại nhân, tinh quáng trước mặt chính là bảo vật mà sứ giả Tiên Vương chúng tôi sưu tầm thu hoạch mấy ngàn năm nay, chúng tên là Minh Tinh, bên trong ẩn chứa năng lượng ám hệ cực kỳ đậm đặc, có tác dụng trợ giúp việc lĩnh ngộ ý cảnh âm hệ chi đạo và phóng ra năng lượng ám hệ."

"Tiên Vương Phong Vô Nhai hạ lệnh sứ giả Tiên Vương sưu tầm mấy ngàn năm, chính là thứ này?" An Lâm nhìn vô số tinh quáng màu đen trước mắt, có phần khó tin.

"Thượng tiên áo trắng tuyệt đối đừng coi thường những tinh quáng này, không nói đến nó hiệu quả rất cao với tu sĩ tu luyện ám hệ, mà khi dùng nó làm nguyên liệu để chế thành vũ khí phát nổ, còn tạo thành hiệu quả cực kì khủng bố, một quả minh tinh có thể khiến một thượng tiên cấp cao bị thương nặng cho chết!" La Viêm nghiêm túc nói.

An Lâm kinh ngạc: "Khủng khiếp đến thế ư? Thế vì sao lúc trước Tiên Vương không dùng nó để đối phó với ta?"

La Viêm lộ vẻ mặt lúng túng, có phần sợ hãi, rồi lại có nhìn An Lâm bằng ánh mắt rực lửa, giải thích: "Có thể là Tiên Vương không muốn lãng phí Minh Tinh. Cũng có lẽ là hắn cảm thấy giết chết ngài là chuyện rất dễ dàng..."

Suy đoán của La Viêm rất hợp lý, đây cũng là suy nghĩ thật sự của Tiên Vương Phong Vô Nhai, chỉ có điều là hôm nay mộ phần của Tiên Vương thảo đã mọc cỏ cao ba trượng rồi...

"Mặt khác, Minh Tinh còn có một công hiệu rất đặc biệt... " La Viêm lặng lẽ nói.

"Ồ? Công hiệu gì?" An Lâm tò mò hỏi.

"Một khi quân địch bị Minh Tinh nổ trúng, Minh Tinh sẽ thả ra một loại lực lượng tinh thần đặc biệt, có thể cắn nuốt suy nghĩ của quân địch, khiến cho quân địch trở nên ngốc nghếch đần độn."

"Đây là... " An Lâm thấy tinh quáng giăng khắp nơi, cảm thấy rất là ngạc nhiên, hắn có thể xác nhận, thứ trước mắt tuyệt đối không phải là phàm vật.

Những thứ tinh quáng này đen nhánh, nhìn một lượt, cảm giác giống như rơi xuống vực sâu.

Đi vào hắc động, trước mắt lập tức xuất hiện một mảnh tinh quáng cực kỳ lạ lùng.

An Lâm khẽ gật đầu, theo La Viêm đi vào hắc động hình tròn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận