Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 530: Vứt đi kẹo da trâu

An Lâm cưỡi gạch bay về phía núi Bạch Ngọc.

Mặc dù tại núi Bạch Ngọc nguy cơ trùng trùng, nhưng xác suất xuất hiện tinh nguyên thế giới rất cao, thế nên An Lâm liền làm việc nghĩa không thể chùn bước mà đi, làm thái giám cả vạn năm cũng không phải là nói giỡn, hắn không thể thua được.

Giờ phút này hắn đang mày ủ mặt ê mà ngồi ở trên cục gạch, không ngừng phi hành về phía trước.

Nguyên nhân khiến hắn buồn không phải bởi vì nguy cơ bị biến thành thái giám, mà là bởi vì cái cô gái Huyết tộc vẫn đang cứ ngồi ì ra ở phía trước cục gạch kia.

"Cuối cùng thì cậu cũng chấp nhận tôi rồi phải không? Yên tâm, chỉ cần cậu cho tôi uống máu, dù cậu có yêu cầu gì tôi cũng có thể đáp ứng!" Cô gái Huyết tộc cười tươi như hoa, vỗ lên bộ ngực lớn nói lời bảo đảm.

An Lâm có phần ngạc nhiên mà nhìn thoáng qua bộ ngực của cô gái trước mặt, cô mặc một cái áo đen rộng thùng thình, thế nên An Lâm cũng không chú ý đến ngực của cô lớn đến mức nào. Bây giờ nhìn kỹ... WOW! Ít nhất cũng phải 36D!

Dinh dưỡng ở Huyết tộc tốt như vậy sao?

Có phải hút nhiều máu có thể làm ngực to không?

Ai biết cái hiệu quả gọi là "sẽ không bao giờ công kích hay làm An Lâm bị thương" mà cô gái kia nói ra có thể đột nhiên biến mất hay không.

Nhưng là làm như vậy cũng không được hay cho lắm, như thế thì hai bên sẽ thật sự vạch mặt, thật sự biến thành cục diệnngười chết tôi sống, chuyện này có khả năng sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng hơn.

An Lâm ho nhẹ một tiếng, nghiêm nghị nói: "Cô đừng nghĩ linh tinh, tôi cho cô ngồi trên cục gạch đen, không phải là chấp nhận cô, mà là muốn nói một chút chuyện này với cô."

An Lâm cũng có một loại lựa chọn khác, đó chính là ngay lập tức bộc phát toàn lực, trực tiếp giết chết cô gái đi theo hắn.

An Lâm nghe vậy thì nghẹn một cục máu ở trong họng suýt muốn phun ra, từ lúc nào mà máu của mình đã được quy đổi thành tiền tệ để mua bán rồi?

Sau khi nghe An Lâm nói những lời này, cô gái Huyết tộc gật đầu nói: "Được, cậu nói đi, cậu muốn nói chuyện gì?"

An Lâm đã gặp rất nhiều cô gái ở Huyết tộc, nhưng hắn chưa từng thấy cô gái nào của Huyết tộc ngực phẳng cả!

Hắn cảm thấy vết thương của cô gái Huyết tộc kia đã khôi phục không ít, chưa chắc là hắn đã đánh thắng được. Còn có một vấn đề khác, là cho dù có khả năng vì lần tinh lọc trước đó, mà cô gái này không đành lòng tổn thương An Lâm, nhưng mà cô ta sẽ chạy mất!

Không đúng! Quan trọng là, tôi là người nông cạn như vậy sao?!

Hình như cô gái Huyết tộc này đã chú ý tới ánh mắt của An Lâm, khuôn mặt trắng noãn đỏ lên, thân thể quyến rũ mê người hơi rụt lại, cô thấp giọng nói: "Chuyện này... cũng không phải là không thể được, chẳng qua đây là lần đầu tiên của người ta, phải trả nhiều máu một chút đấy..."

Lỡ đâu cô gái Huyết tộc dưỡng lành vết thương rồi, đột nhiên muốn giết người, thì An Lâm có muốn khóc cũng không có chỗ để khóc.

Cô gái Huyết tộc vừa nghe, hai tròng mắt liền lóe ra thần thái trước nay chưa từng có: "Được! Cậu nói điều kiện đi!"

Vẫn có một đại năng Phản Hư đi theo ở phía sau, thật sự là một mối tai họa ngầm rất lớn.

"Cùng tôi lập khế ước nô bộc, như vậy tôi mới có thể yên tâm cho cô ở lại bên cạnh tôi." An Lâm cười nói.

Sau khi bỏ chạy, lại từ từ theo dõi ở phía sau, hai bên còn vừa xé toác mặt nạ, chẳng phải tình huống kia càng hỏng bét hơn ư?

An Lâm suy nghĩ một lúc mới mở miệng nói: "Nếu cô muốn máu tươi của tôi, thì tôi cũng có thể cho cô một chút."

Cô gái Huyết tộc khẩn cấp nuốt máu tươi vào trong bụng, híp hai mắt, quên hết tất cả mà thưởng thức.

Bàn tay trắng nõn của cô gái Huyết tộc nắm chặt vạt áo màu đen, sau một hồi trầm ngâm mới khó khăn gật đầu: "Được... Tôi đông ý với yêu cầu của cậu!"

"Ăn xong rồi, thì mau đi đi cho tôi!" An Lâm có phần không nhịn được nói.

An Lâm xoa ấn đường, cuối cùng chỉ đành phải thỏa hiệp nói: "Vậy thì tôi cho cô một giọt máu tươi, sau đó cô đừng đi theo tôi nữa."

"Cô đã đồng ý với tôi rồi đấy, bây giờ thế nào? Muốn đổi ý sao?" An Lâm cười lạnh.

Vẻ mặt cô gái Huyết tộc hơi khựng lại, hình như đang rất lưỡng lự, cuối cùng cô cúi thấp đầu, lắc đầu nói: "Không thể... Tôi không làm được... Cậu là loài người, tôi là Huyết tộc..."

Song sự thật là, cô gái này chỉ thích uống máu của An Lâm, chơi xấu không chịu đi thôi...

Nếu ai không biết, thì con mẹ nó còn tưởng là cảnh tượng người thương chia tay cơ.

"Tôi không thể rời bỏ cậu..." Hốc mắt của cô gái Huyết tộc đỏ bừng, nhếch đôi môi đỏ mọng lên.

Một giọt máu tươi đối với hắn mà nói cũng chẳng thấm vào đâu, chẳng qua là hắn không muốn làm cho cô gái Huyết tộc này được voi đòi tiên mà thôi. Hôm nay không có phương pháp xử lí tốt hơn, hắn chỉ có thể dùng một giọt máu tươi để cho cô gái này mau biến đi.

Cô gái Huyết tộc lưu luyến liếc mắt nhìn An Lâm một cái, liếm liếm đôi môi hồng nhuận, hình như vẫn còn muốn ăn nữa...

"Cô đi đi! Cô đi mau cho tôi!" An Lâm chỉ chỉ vào bầu trời phía sau, nói với giọng đầy kiên quyết.

Cặp mắt của cô gái Huyết tộc đong đầy nước mắt, nhìn An Lâm với vẻ mặt tủi thân, nhỏ giọng nói lời khẩn cầu: "Đừng đuổi tôi đi, có được không..."

An Lâm cắt đứt đầu ngón tay, nặn ra một giọt máu tươi cho cô gái kia.

Kết quả... Trừ có phần hơi tanh ra, có một cái mùi vị khỉ gió gì hết!

Hắn nghĩ một lát, liền tự mình nặn ra một giọt máu tươi, sau đó nuốt vào trong bụng...

An Lâm thì bắt đầu cảm thấy buồn bực rồi, máu của hắn ăn ngon như vậy sao?

An Lâm bị chục cho tức điên rồi: "Tôi chưa từng thấy ai vô liêm sỉ cô đâu!"

"Tên của cậu là gì, cậu nói tên cho tôi đi, tôi sẽ đi ngay."

Cô gái Huyết tộc cố nén nước mắt, ngắm nhìn An Lâm.

An Lâm tức giận nói: "Ta gọi An Nhật Thiên!"

"An Nhật Thiên à..." Cô gái Huyết tộc thì thào lẩm bẩm, "Dẹp yên thiên hạ, như mặt trời chói lóa, như trời xanh bát ngát... Tên rất hay!"

Thân thể An Lâm hơi lảo đảo.

Mẹ kiếp! An Nhật Thiên là được giải nghĩa như vậy sao?!

"Tôi tên là Khả Khả Tư Đế." Cô gái Huyết tộc mỉm cười nói, "An Nhật Thiên, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!"

An Lâm đảo cặp mắt trắng dã, ai thèm quan tâm cô gái này tên gì chứ, lại còn Khả Khả Tư Đế nữa chứ, đúng là không biết xấu hổ, trình độ tự sướng của Đế Hoa còn chẳng bằng được cô ta nữa!

Mặc dù không có tiên khí, nhưng mà cũng có bốn viên tiên đan.

Tổng cộng có một trăm sáu mươi hai miếng nguyên thạch, mười lăm món linh khí, bốn mươi mốt viên linh đan, hai mươi lăm trái linh quả, một đống đặc sản dưới biển, có để ăn, có để dùng, cùng với các loại tài liệu luyện khí.

Hắn thống kê sơ qua tất cả vật phẩm trong nhẫn không gian của Khả Khả Tư Đế.

An Lâm lần lượt giám định, phát hiện ra vị đại năng kia đến từ thế lực Cổ Yêu ở Tây Hải.

Nào là vỏ sò Lưu Quang, gậy Thần Hải, ngọc Ảo Mộng... Đủ các loại vật phẩm dưới biển, còn linh đan Thủy Chúc...

Chứng cứ chính là vật phẩm bên trong nhẫn không gian, có rất nhiều vật phẩm đến từ các khu vực hoàn toàn bất đồng.

Dứt lời, hắn bắt đầu lấy ra quan tài huyết ngọc, bắt đầu dùng thuật Thần Giám để giám định.

[Quan tài ngọc Huyết Hồn: Tiên khí trung giai, có tác dụng ngăn cản người sắp chết hoàn toàn tử vong, bảo tồn thân thể, ngưng tụ thần hồn phòng ngừa thần hồn tiêu tán, còn có chức năng hút lấy sức sống xung quanh để chữa trị vết thương của bản thân.]

An Lâm hài lòng cười một tiếng, chỉ một món tiên khí này, hắn lập lức hồi vốn rồi!

Không! Là mua ít bán nhiều!

Hắn tiếp tục luyện hóa nhẫn không gian của Khả Khả Tư Đế, dùng thần thức để dò xét vật phẩm bên trong.

Thế rồi trên khuôn mặt hắn lộ vẻ sửng sốt, sau đó hiện ra cảm xúc mừng như điên khó có thể che dấu!

Ba chữ: Kiếm ra tiền!

Quả nhiên không khác với suy đoán trước đó của hắn, lúc trước Khả Khả Tư Đế từng chiến đấu với một vị đại năng khác.

Không chỉ có như thế, Khả Khả Tư Đế còn giết chết vị đại năng kia!

An Lâm giải thích: "Chỉ là tôi ngại để lộ tên thật cho cô gái Huyết tộc kia thôi, nhỡ đâu một ngày nào đó tâm trạng cô ta không tốt, cô ta lại dùng bí pháp để nguyền rủa tôi. Cái khẩu vị này, tôi thưởng thức không nổi."

Tuyết Trảm Thiên mơ màng chớp chớp cặp mắt to tròng: "Trọng tâm là chuyện này sao?"

An Lâm cười ha hả một tiếng: "Ai cùng một loại người với cậu hả, cậu là thú, không phải là người!"

Thấy Khả Khả Tư Đế bay xa, Tuyết Trảm Thiên hưng phấn đánh về phía An Lâm: "Chủ nhân, anh lại đổi tên à? Không thể không nói, tên anh rất là hay! Chúng ta quả đúng là cùng một loại người!"

Thật vất vả, cuối cùng thì cái vị Thần Phật này cũng chịu đi rồi.

Thấy An Lâm không nói gì, hơn nữa còn để lộ vẻ mặt hết chịu rôit, trên mặt Khả Khả Tư Đế thoáng hiện vẻ ảm đạm, thế nhưng vẫn cố nhoẻn miệng cười hì hì, sau đó mới vẫy tay từ biệt.

Ba viên tiên đan bát phẩm, Huyết Doanh La Sát đan, có thể khôi phục khí huyết và vết thương với tốc độ cực nhanh, là thần đan siêu cấp trong chiến đấu.

Một viên tiên đan lục phẩm, Bích Hải Thủy Hồn đan, có thể đề cao năng lực sử dụng thuật pháp thủy hệ, hơn nữa có thể đề cao một phần năng lực thấu hiểu của người sử dụng thuật pháp thủy hệ.

Quan trọng nhất là, thậm chí bên trong còn có năm miếng tinh nguyên thế giới màu vàng!

An Lâm thấy này năm miếng tinh nguyên thế giới màu vàng, thì sắp cảm động đến mức muốn khóc luôn rồi, đúng là ông trời không phụ mình mà!

Chỉ còn có chín mươi lăm miếng tinh nguyên thế giới màu vàng nữa thôi... là "họa mi" của hắn được giải cứu rồi!

Ngoài ra, trong nhẫn không gian còn có mười hai miếng tinh nguyên thế giới màu đỏ, ba mươi mốt miếng tinh nguyên thế giới màu trắng.

An Lâm kiểm tra lại nhẫn không gian của mình một chút, phát hiện giá trị tài lực của mình đã đột phá hai mươi triệu linh thạch, điều này làm cho trong lòng hắn có phần vui sướng, nhiều tiền quá mà.

Hắn mới kiểm kê xong vật phẩm, thì không gian phía trước bỗng nhiên rạn nứt.

An Lâm đang cưỡi gạch vội vàng thắng gấp, trái tim thót lên tới cổ họng.

Luồng lực lượng không gian này, là đại năng cảnh giới Phản Hư sao? Địch tập kích?

Ngay sau đó, một cô gái có dung mạo xinh đẹp, mặc áo đen rộng thùng thình bước ra từ trong cái khe nứt không gian.

Cô đặt hai bàn tay trắng nõn như ngọc ở trước bụng, hai tay đan chặt lấy nhau, đôi mắt sáng long lanh ngấn lệ, nhìn An Lâm với dáng vẻ rất điềm đạm đáng yêu, giống như là vị cả thế giới bắt nạt vậy.

Cô hít sâu một hơi, cứ như là đã quyết tâm đưa ra một quyết định gì đó, cô dùng thanh âm có phần run rẩy mở miệng nói:

"An Nhật Thiên... Tôi... Tôi quyết định sẽ thành lập khế ước nô bộc với cậu!"

An Lâm: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận