Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1424: Thật muốn theo địch, làm sao bây giờ?

"Đừng!"

Ngả Đạt ngăn lại Kim Linh, con ngươi băng lãnh nhìn chăm chú vào An Lâm, "Anh phải lấy đạo tâm thề, chúng tôi uống máu tươi của anh, thì anh lập tức cho chúng tôi tự do."

"Được, đến lúc đó cho các cô tự do." An Lâm cười, trực tiếp lấy đạo tâm thề.

Nghe thấy An Lâm thề thật, ba chị em đều kích động lên.

"Hắn thề thật rồi! Có khả năng là máu của hắn thật sự nguy hiểm..."

"Đúng vậy, chúng ta muốn tự do, rất có thể là sẽ phải giao ra sinh mệnh."

"Chị là lớn nhất, là chị của các em, để chị tới." Ngả Đạt cất giọng nói.

Kim Yêu không phục: "Chị chỉ chui ra khỏi bụng mẹ trước em có vài giây, có lớn hơn em được bao nhiêu? Ngực em lớn nhất, em tới trước!"

"Yên tâm đi, miễn sao khi đó các cô muốn tự do." An Lâm không phủ nhận.

Hắn sợ phong ấn sẽ ảnh hưởng đến độ chính xác khi thí nghiệm.

Cuối cùng, vẫn là Ngả Đạt đứng ở trước mặt An Lâm.

An Lâm ngẩng đầu: "Tiểu Na, giải phong ấn của Ngả Đạt ra."

Mấy chị em này tình cảm tốt ghê đấy...

Nhưng khi cô nhớ đến trận chiến giữa An Lâm và Y Đăng, cô đã bỏ cái suy nghĩ ấy đi.

"Em... Em... " Kim Linh cái gì cũng là nhỏ nhất, muốn tranh giành một chút, lại phát hiện không biết nên bắt đầu tranh giành từ đâu, số tuổi của cô không phải là lớn nhất, ngực cũng không to nhất.

Một giây sau, Ngả Đạt cảm giác được lực lượng quay về thân thể của mình.

Lại còn tranh nhau đi chết trước nữa chứ!

An Lâm: "..."

Ngả Đạt ưỡn ngực, nghiêm nghị nói: "Vậy đến đây đi, tôi chuẩn bị xong rồi."

Ngả Đạt như gặp đại địch, nhìn chỗ máu tươi hội tụ giống như Hồng Thủy Mãnh Thú.

"An Lâm tông chủ, hi vọng anh sẽ thực hiện đúng như lời anh hứa." Ngả Đạt chân thành nói.

Nhưng khi máu tươi bay tới trước mặt cô, hai mắt cô lại hiện lên vẻ mê ly hiếm thấy.

Cô mừng rỡ, nhìn An Lâm, trong lòng đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ to gan.

An Lâm vươn ngón trỏ ra, nhẹ nhàng vẽ một đường trên cổ tay, nhỏ vài giọt máu tươi bay trên hư không.

"Chị!"

"A...!"

Kim Linh: "???"

Ngả Đạt thì thào lên tiếng: "Quả thực chính là hương thơm trí mạng..."

Kim Linh lại càng tức giận nhìn An Lâm chằm chằm, cả giận nói: "Khốn kiếp! Không phải anh nói uống máu chỉ có nguy cơ gặp nguy hiểm thôi ư? Tại sao chị của tôi lại bị thiểu năng trí tuệ luôn rồi?"

"Mùi vị này... Thơm quá..."

Ngả Đạt ngẩng đầu, nhìn về phía An Lâm, mặt lộ vẻ rối rắm.

Kim Linh và Kim Yêu: "???"

"Bốp!" Kim Linh bị Ngả Đạt vung một cái tát đánh ngã xuống đất: "Không được vô lễ với An Lâm đại nhân!"

Cô chủ động vươn ra cái lưỡi thơm tho, liếm máu An Lâm vào trong miệng, sau đó trực tiếp nuốt vào trong bụng.

Kim Yêu há hốc miệng, giống như chính mình nghe lầm: "Chị nói gì?"

Hình như Ngả Đạt vẫn còn đang thưởng thức máu, ngoảnh mặt làm ngơ với lời hỏi han của Kim Yêu, sâu kín cảm thán: "Máu này như đã thanh trừ hết thảy dơ bẩn trong cơ thể chị, khiến cho sinh mệnh của chị cũng được thăng hoa... Đây, đại khái chính là sinh mệnh thật đi! Sinh mệnh hoàn mỹ nhất, sinh mệnh độc nhất vô nhị..."

"Xong, chị ấy điên rồi. " Kim Yêu lộ vẻ bi thương.

Gần như là trong nháy mắt, Ngả Đạt trừng trừng hai tròng mắt, thân thể mềm mại khẽ run.

Sắc mặt Ngả Đạt ửng hồng, mặt lộ vẻ si mê, nói: "Thật là thơm!"

Kim Linh và Kim Yêu thấy thế đồng thời hô to, trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng.

"Chị ơi, chị sao thế?"

Khuôn mặt trắng noãn ửng hồng, nắm chặt hai đấm, hình như là đang kháng cự cái gì đó.

Chốc lát sau, cô buông lỏng toàn thân, hình như đã nhìn thấu điều gì rồi: "Rốt cuộc tôi cũng cũng biết, vì sao anh có thế cho nhiều đại năng Huyết tộc cam nguyện tôn sùng anh là Thánh Tổ, thì ra đáp án là ở chính máu của anh."

An Lâm cũng thở phào nhẹ nhõm: "Xem ra Phản Hư hậu kỳ vẫn có thể dùng máu của tôi."

Ngả Đạt ngẩng đầu, đôi mắt đẹp dịu dàng nhìn An Lâm: "Máu này không phải là máu phàm trần, tôi chưa từng thấy loại máu nào thần kỳ như thế, rốt cuộc thì anh là ai?"

An Lâm mở hai tay ra, nói với vẻ mặt bình thản: "Tôi nói, tôi là Thánh Tổ, là tồn tại thần thánh nhất trong bộ tộc các cô, có thể cho Huyết tộc một cái tương lai thật sự!"

Nếu như là lúc trước, An Lâm nói một câu này, Ngả Đạt sẽ chỉ coi là hắn ngu ngốc.

Nhưng hôm nay, thân thể mềm mại của Ngả Đạt lại run lên, ôm ngực, vừa si mê vừa thống khổ nói: "Tại sao có thể như vậy, tại sao anh..."

"Chị, đến cùng thì chị bị làm sao thế?" Kim Yêu không nhịn được cất tiếng hỏi.

Kim Linh nhìn chằm chằm An Lâm, lạnh lùng hừ một tiếng: "Sợ là bị này tên này rót cái thuốc gì rồi!"

"Ui! Chị, em mắc mưu rồi!" Kim Yêu duyên dáng hô to một tiếng.

"An Lâm... đây là mưu kế của anh sao? Anh cho rằng tôi sẽ mắc mưu ư? Quá ngây thơ rồi, ta chính là hộ pháp Kim Thánh dưới trướng Hắc Y Nhân Đại Đế... " Ngả Đạt nghiến răng nghiến lợi nói.

Mặc dù An Lâm thề cho các cô tự do, nhưng mà miễn sao các cô bằng lòng tự do mới được! An Lâm tự tin, không có ai có thể ngăn cản được sức hấp dẫn đến từ máu tươi của hắn, các cô sẽ cam tâm tình nguyện ở lại bên cạnh An Lâm!

Đúng, vốn là An Lâm không có ý định để hộ pháp Kim Thánh được tự do! Thực lực của hộ pháp Kim Thánh rất mạnh, để các cô trở về không phải là thả hổ về núi sao? An Lâm sẽ không làm loại việc ngốc nghếch như thế này.

An Lâm cười nhạt nói: "Rất đơn giản, các cô lập khế ước nô bộc với tôi, trở thành người hầu của tôi, thế thì khi tôi vui vẻ tôi sẽ thưởng cho các cô uống máu tươi!"

Lấy ra khí phách đều cầu máu tươi sao?

"Tại sao có thể như vậy, rốt cuộc đây là cái loại máu gì?" Hô hấp Kim Linh trở nên dồn dập.

"An Lâm đại nhân, tôi sai rồi... " Kim Yêu hức hức nói, "Cho tôi thêm vài giọt có được không?"

An Lâm cười lạnh: "Bây giờ, các cô được tự do, mau cút cho tôi!"

Kim Yêu đứng yên nhìn An Lâm với vẻ đáng thương.

Kim Linh cũng ngước đôi mắt đẹp nhìn quanh, muốn nói gì đó.

Ngả Đạt tức tối, giận dỗi nói: "Nhìn cái bộ dáng này của các em đi, có thể giữ chút sĩ diện cho mình không? Lấy ra khí phách của các em đi!"

Dứt lời, cô trực tiếp đi tới trước mặt An Lâm, lông mày dựng lên, mặt lộ vẻ uy nghiêm, hỏi từng chữ từng câu: "Nói đi, chúng tôi phải làm những gì, thì anh mới có thể tiếp tục cho chúng tôi uống máu của anh?"

Kim Linh và Kim Yêu há to miệng.

Đây chính là lấy ra khí phách mà chị nói ư?

Sau đó, các cô như mở ra cánh cửa thế giới mới, càng không thể kiềm chế...

Nhưng loại máu tươi này vừa tới gần, các cô ngây ngẩn cả người, cũng không thể kiềm chế được, vươn đầu lưỡi ra, giống như con mèo nhỏ, cẩn thận liếm một chút.

Vốn dĩ Kim Linh và Kim Yêu định trực đánh bay giọt máu đang bay tới.

Cô cảm thấy, nếu như hai đứa em gái ngoan của cô không có cơ hội thường thức loại máu hoàn mỹ này một chút, thì thật sự là rất đáng tiếc. Nói thật ra, cô có thể kiềm chế chính mình, không tranh thức ăn với hai đứa em gái, đã là giỏi lắm rồi...

Ngả Đạt thấy một màn như vậy, cũng không ngăn lại.

"Không phải là thuốc gì, mà là máu của tôi làm cho cô ta hiểu được chân lý của sinh mệnh. Các cô không tin, cũng có thể nếm thử... " An Lâm cắt cổ tay, nhỏ vài giọt máu tươi đưa đến trước mặt hai cô gái.

"Chị ơi, em... em cũng mắc mưu rồi." Kim Linh ngập ngừng nói.

Đồng thời, cô vẫn không quên giơ tay lên, có chút khẩn trương, lại có chút chờ đợi nhìn về phía An Lâm.

Ngả Đạt: "..."

Các em như thế làm chị rất khó xử đó, khiến cho chị cũng rất muốn theo địch rồi, làm sao bây giờ...

Ngả Đạt chần chờ hồi lâu, lúc này mới chảy nước mắt nói: "Các em, chị sẽ cùng các em!"

Cứ như vậy, An Lâm ở trong không gian pokemon ball của Đề Na, thu được chị em Huyết tộc sinh ba!
Bạn cần đăng nhập để bình luận