Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2261: Phá thiên bộc phát

Thiên Thần Ô Lam dùng Ô Quy Trùng Chàng, hung hăng đâm vào kim nhọn tử kim, đâm cho quả cầu ánh sáng kịch liệt biến hình, như sắp phát nổ đến nơi rồi.

"Nổ! Nổ! Rốt cuộc cũng nổ rồi! ! !"

"Mau, hắc ám lão đại, nhanh dùng lực a!"

Thiên Thần Ô Lam hưng phấn mà hô lớn.

Nhưng cô lại phát hiện ánh mắt An Lâm vẫn dừng lại ở nơi nào đó trên vòm trời.

An Lâm thở dài nói: "Trời sắp sụp rồi, cô còn lo cái quả cầu ánh sáng này làm gì nữa. . ."

"Cái . . . Cái gì? ! " Thiên Thần Ô Lam có phần không hiểu nhìn lên bầu trời, trong nháy mắt đôi mắt đẹp trợn to, ngây người tại chỗ.

Trước đó cô quá chuyên chú đuổi theo quả cầu, còn không có phát hiện bây giờ thiên địa đã xảy ra dị biến kinh thiên động địa như thế.

Lực lượng áp bách kia tạo thành thực chất, còn kinh khủng cả thiên thần chí cao mở ra đạo bản thể cuối cùng!

"Phòng ngự của quả cầu ánh sáng này lại mạnh mẽ hơn rồi. . . " hai tròng mắt Đề Na hiện lên vô số mặt gương số liệu, ngay sau đó sắc mặt nghiêm trọng nói, "Không đúng, chính là Thiên Thần Quang Minh đang nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, cô ta biết không đợi được nữa, cô ta muốn thúc đẩy sức mạnh nhanh nhất có thể!"

Lúc này, quả cầu ánh sáng bắt đầu bộc phát ra hào quang bất thường.

Quả cầu ánh sáng khôi phục vẻ tròn trịa trơn nhẵn như lúc đầu.

An Lâm mỉm cười xoa đầu thiếu nữ mặt mũi thanh tú, cười nói: "Yên tâm đi, ta là thiên tử, thời điểm đúc lại Thiên Đạo, ta sữ giữ lại ý thức của ngươi."

"Cứ với tốc độ này, không tới một ngày, là Thiên Thần Quang Minh có thể phá xác thoát ra! " sau khi sử dụng thần nhãn dò xét, Đề Na lên tiếng.

Hoa văn hắc ám của đại trận phá thiên trên mặt đất, đã lan tràn tới bầu trời, dung hợp thành một thể với khe hở rạn nứt trên bầu trời. Giống như lưới đen giăng ra khắp trời, hóa thành một bàn tay khổng lồ, hoàn toàn xé vòm trời rách khôn cùng!

An Lâm và Thiên Thần Ô Lam nghe vậy thì vẻ mặt đều biến đổi.

Thiên Thần Ô Lam nhận được lời hứa hẹn của An Lâm, lúc này mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.

"Cái. . . Bang Phá Thiên bắt đầu muốn phá thiên rồi ư? " Thiên Thần Ô Lam đột nhiên hoảng hốt, "Nếu như. . . Nếu như bang Phá Thiên phá thiên thành công, kết cục của tôi sẽ thế nào?"

Kim nhọn tử kim bị quả cầu ánh sáng cường thế bật lại.

"Đây là cái gì? " Thiên Thần Ô Lam tò mò hỏi.

Bất kể Thiên Thần Ô Lam, hay là An Lâm thực lực gần như vô địch, đều cảm nhận được rung động đến từ trong tối tăm, ngay sau đó chính là một luồng lực lượng khiến cho bọn họ cảm thấy kinh hồn bạt vía bắt đầu khuếch tán lan tràn.

An Lâm cảm ứng lượng tin tức phát nổ trong đầu, cùng với đại trận khí cơ gắn kết với cả vô hạn thiên địa, chậm rãi cất giọng nói: "Đây là phá thiên đại trận nhận chủ, công nhận tồn tại có tư cách tiến hành phá thiên và đúc lại Thiên Đạo. . ."

"Làm sao bây giờ, vốn là đã rất khó phá rồi, bây giờ phòng ngự lại trở nên mạnh mẽ hơn nữa, chúng ta phá nó thế nào cho được? " Thiên Thần Ô Lam nhìn về phía An Lâm, đôi mắt cá chết lộ ra vẻ nôn nóng khó có thể che dấu.

Trong lúc bất chợt, hoa văn màu đen lan tràn trên vòm trời, tuôn ra một dải giống như ddây lụa màu đen bắt đầu rơi xuống hướng An Lâm, sau đó sáp nhập vào trên cánh tay An Lâm.

Vừa nói, ánh mắt của Đề Na và An Lâm đều chuyển tới hướng Thiên Thần Ô Lam.

"Nhưng mà bằng phương pháp gì? Ngài còn có phương pháp gì có thể nhanh chóng trở nên mạnh mẽ? " Thiên Thần Ô Lam hỏi.

"Vậy ngài nhìn tôi với ánh mắt như thế làm gì. . . " Thiên Thần Ô Lam ló đầu nhỏ ra khỏi mai rùa, hốc mắt hơi ửng đỏ.

An Lâm ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, mặt lộ vẻ sầu lo : "Không được, Thiên Thần Quang Minh muốn mạnh mẽ phá xác, Quang Minh sau khi phá xác quá nguy hiểm, chắc chắn là tôi không ngăn được, tôi phải tìm một cơ hội để nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, nếu không rất có thể sẽ phá thiên thất bại. . ."

Đỉnh Thần Thụ cao vút trong mây.

"Bây giờ tôi đã trở thành người chấp hành trung tâm trong công cuộc phá thiên này . . ."

"Thật sự không còn cách nào để xoay chuyển ư. . . " Thiên Thần Sinh Mệnh thì thào cất giọng nói.

"Ngay cả biển rộng cũng bị hoa văn phá thiên cắt xẻ. " Thiên Thần Hải Dương nhìn về phía biển Bạch Quỳnh bị hoa văn màu đen cắt thành vô số khối vụn, giọng điệu thấp xuống nói.

Thiên Thần Sinh Mệnh, Thiên Thần Hải Dương, Thiên Thần Thiên Không, cả ba đều mang vẻ mặt u buồn và bất an mà nhìn lên bầu trời và đại địa, nhìn hết thảy những gì sẽ phát sinh kế tiếp.

Đề Na nghe thế cũng nghiêm túc gật đầu.

"Đi, tôi dẫn cô đi giết thiên thần! " An Lâm xoay người, nhìn về phía biển Bạch Quỳnh.

An Lâm đã biết được tiến độ phá thiên của đại trận này, còn có hai ngày là sẽ hoàn toàn hủy diệt và cắn nuốt Thiên Đạo, nói cách khác, Thiên Thần Quang Minh sẽ phá xác ra trước bọn họ một bước ! ! !

Lúc này, trung tâm biển Bạch Quỳnh.

An Lâm như có điều suy nghĩ, sau đó hai mắt sáng ngời nói: "Kiếm của tôi có thể hấp thu đạo lực của thiên thần, làm cho Hắc Ám thần đạo của tôi trở nên càng cường đại hơn. . ."

An Lâm bị chọc cười: "Ai nói tôi muốn ăn cô."

Thân thể Thiên Thần Ô Lam run lên, hai tay hai chân và đầu nhỏ đều rút vào mai rùa ở trong nháy mắt, lạnh run nói: "Không cần. . . Không được qua đây, thịt tôi không dễ ăn, đạo lực của tôi không ngon một chút nào!"

Nhìn chăm chú. . .

"Không được, không thể đợi nữa! Còn tiếp tục như vậy, chúng ta đều sẽ tan biến! " Thiên Thần Thiên Không đột nhiên hóa thành kích thước khổng lồ, nhìn về phía hắc bạch trường mâu phá thiên ở phương Đông, vẻ mặt kích động nói.

Ba vị thiên thần chí cao đều đang đợi trận quyết chiến cuối cùng của An Lâm và Thiên Thần Quang Minh, nhưng mà đợi tới bây giờ chỉ thấy Thiên Thần Quang Minh tránh chiến, chiến lực Đông Thiên môn cả bị diệt toàn bộ, năm đại Thiên Môn bị phá, bang Phá Thiên tìm được thời cơ áp dụng kế hoạch phá thiên, một loạt tin dữ không ngừng tuôn ra. . .

Đúng, đối với bất kỳ thiên thần quyền hành nào, phá thiên là tin cực dữ.

Ba thiên thần quyền hành chí cao, lâm vào trong mơ màng và rối rắm. Bọn họ biết, nếu như ra tay với bang Phá Thiên, như vậy cho dù bọn họ có thắng, chiến lực còn lại cũng không đủ để chống lại Quang Minh, kết quả đạt được duy nhất chính là thỏa hiệp sau đó cẩu thả sống sót.

Nếu như bất chấp tất cả, cứ mặc kẹ, thì sẽ có hai tình huống diễn ra. Một là Quang Minh thật sự có thể ngăn cản được bang Phá Thiên. Hai là bang Phá Thiên đoạt trước một bước phá thiên, tất cả các thiên thần đều sẽ tan biến.

"Hải Dương, ngươi nói nên làm gì bây giờ? " nữ thần Sinh Mệnh hướng đôi mắt màu vỏ quýt ánh mắt tới phía Thiên Thần Hải Dương, cất tiếng hỏi.

Thiên Thần Hải Dương trầm mặc chốc lát, nói: "Thiên Thần Quang Minh đã hoàn thành lột xác, nhưng núp ở trong vỏ bị An Lâm đuổi chạy khắp thế giới, chắc hẳn là đang chuẩn bị cái gì đó rất lợi lại. Thực lực của cô ta cao tới mức này rồi, chắc là sẽ không có chuyện không chuẩn bị trước, thế nên ta lựa chọn tin tưởng cô ta. . ."

Nói ra lời tin tưởng kẻ địch thế này, cũng chỉ có Thiên Thần Hải Dương là làm được.

Nhưng hắn không thể không làm như vậy, nếu như lúc này hắn ra tay, chính là chặt đứt còn đường trở thành Thiên Đạo hoàn chỉnh của chính mình, nếu như Thiên Thần Quang Minh cùng bang Phá Thiên lưỡng bại câu thương, như vậy bọn họ sẽ có cơ hội.

Đúng, cho tới bây giờ, Thiên Thần Hải Dương vẫn còn chưa từ bỏ cái mơ ước đựo trở thành Thiên Đạo hoàn chỉnh!

Sinh Mệnh và Thiên Không nghe được lời nói của Hải Dương, thì đều rơi vào trong trầm mặc, hiển nhiên cũng đang suy tư về cái vấn đề này, sau khi liên tục cân nhắc, Thiên Thần Thiên Không kiên trì lựa chọn xuất chiến, nhưng Sinh Mệnh lại lựa chọn đứng về phía Hải Dương. . .

Tam Tương Luân Hồi Chân Thiên đại trận cần ba thiên thần chí cao cầm giữ mới có thể buông thả ra lực lượng chân chính, bây giờ hai thiên thần chí cao không muốn chiến đấu, Thiên Thần Thiên Không cũng rất tuyệt vọng.

Cứ như vậy, cái kế hoạch đột kích bang Phá Thiên này lại bị mắc cạn rồi.

Ba vị thiên thần quyền hành chí cao lại rơi vào trạng thái chờ chết. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận