Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 887: Thần thực giá trên trời

"Chính là quán cóc này sao?"

"Trông có vẻ rất khác biệt..."

"Ừ, mặc dù địa điểm không lớn, nhưng phong cách bài trí thiết bị vẫn rất khéo léo!"

"Địa điểm lớn thì có ích gì, một ngày chỉ làm một món, có thể có bao nhiêu khách chứ, theo tôi thì cửa hàng này vẫn có thể nhỏ hơn chút nữa."

"Tôi chỉ muốn hỏi một câu, tại sao lại dùng hợp kim để làm tường?"

"... Ha ha, chẳng lẽ là lo lắng cửa tiệm sẽ nổ?"

Một đám tiên nhân cười nói trò chuyện.

Cuối cùng vẫn có vài tiên nhân quyết định hợp tác góp tiền, cùng đi thử một bữa xem sao.

"Chuyện này..."

Mùi thơm tinh khiến không gì sánh được, lấn át tất cả.

Chắc là các tiên nhân đi vào đang đợi thức ăn lên.

Lúc này, mùi thơm mê người từ trong cửa tiệm tỏa ra.

Những tiên nhân chưa vào chỉ muốn nhìn xem thử, sau khi những tiên nhân ăn một bữa giá trên trời kia đi ra thì sẽ có biểu cảm gì, ừ, đây mới là điều đáng mong chờ nhất.

Trên mặt bọn họ có sự đỏ ửng kỳ lạ, trong biểu cảm lộ ra vẻ thỏa mãn vô cùng.

Những tiên nhân khác không định mua, chỉ ở một bên tán gẫu vừa chờ kết quả.

Yết hầu của các tiên nhân cuộn lên xuống, cái bụng cũng không khỏi kêu òng ọc, một cảm giác vô cùng muốn vào cửa tiệm ăn một bữa trỗi dậy.

Lúc đầu cửa hàng nhỏ yên tĩnh.

Bọn họ cũng không đi vào cửa hàng, dù sao một đám quần chúng ăn dưa mà đi vào cửa hàng nhỏ lại chẳng ăn cái gì, chỉ đứng một bên xem kịch thì trông kỳ dị lắm.

Tiên nhân ngoài tiệm nhìn nhau.

"Mùi vị... cũng tạm được! Nhưng một trăm ngàn linh thạch lại hơi đắt." Phi Long Chân nhân vào tiệm ăn một bữa, cười híp mắt nói.

Thế nhưng một trận ánh sáng chói lóa xuyên qua cửa sổ và khe cửa, sau khi bắn ra ngoài thì tất cả đều khác đi. Trong cửa hàng không hề yên tĩnh, ngược lại là các loại năng lượng dao động và những tiếng nổ.

Oánh Thảo Tiên tử cũng đỏ mặt lạ kỳ gật đầu theo: "Đúng, tài nấu nướng của người bạn trẻ An Lâm đúng là không thể chê, nhưng một trăm ngàn linh thạch có hơi đắt một chút, chỉ có thể nói như vậy, tự mọi người cân nhắc đi!"

Không bao lâu, những tiên nhân vào cửa tiệm nhỏ liền đi ra.

"Sao hả, vị của những món ăn kia thế nào?" Những tiên nhân ăn dưa vây xem vội vã hỏi.

"Ôi mẹ ơi! Oánh Thảo Tiên tử, Phi Long Chân nhân sao lại tới nữa? Không phải hôm qua hai người nói một trăm ngàn linh thạch hơi đắt, cho nên không đáng mua sao?" Một vị tiên nhân kinh ngạc hô lên.

Bên ngoài lại có một đám tiên nhân tụ tập.

Nếu như là một cửa hàng đồ ăn rất ngon, có thể bọn họ sẽ tuyên truyền, giới thiệu cho nhau, nhưng cửa tiệm đồ ăn kia chỉ có thể làm một món một ngày, mà mình lại rất muốn ăn thì phải làm sao?

Những tiên nhân ăn dưa nghe thế, có người tin, có người băn khoăn, luôn cảm thấy dường như có chỗ nào không đúng.

An Lâm vừa nhìn thấy đám tiên nhân tràn vào, không khỏi giật mình.

Ngay sau đó những tiên nhân khác vào cửa tiệm cũng nói như vậy.

"Người bạn trẻ An Lâm, xin hãy cho tôi một suất Hằng Nga Lên Cung Trăng!"

Cứ như vậy, trong nháy mắt một cửa tiệm nho nhỏ đã chật kín tiên nhân.

Ngày thứ ba mà đã hot như vậy rồi? Thế này cũng quá khoa trương đi!

Lại qua một ngày, lúc cửa tiệm đồ ăn Thiên Đình Thần Trù của An Lâm mở cửa.

Kẻ ngốc mới đi giới thiệu cho người khác được không!

Trong mắt đám tiên nhân này bùng nổ, nhao nhao lao tới tiệm đồ ăn của An Lâm.

Đúng vậy, trải qua chuyện này, đồ tò mò của các tiên nhân một lần nữa tăng vọt, thuận tiện kéo theo một làn sóng nhiệt độ cao.

Mấy tiên nhân cảm thấy không đúng lại đến nơi này, sau đó phát hiện một màn quỷ dị.

Những tiên nhân khác cũng nhao nhao tỉnh ngộ, đâu có phải là ở đây không ngon, rõ ràng là quá ngon, vì tránh cho những tiên nhân khác đến tranh giành cho nên mới nói mấy lời ngày hôm qua!

Khóe miệng các tiên nhân co giật, tôi tin cô mới là lạ!

Mặt Oánh Thảo Tiên tử đỏ lên: "Không phải là tôi lo tiệm cơm của người bạn trẻ An Lâm không làm ăn được sẽ đổ bể sao, cho nên mới cố ý đến bỏ tiên ra cứu tế một chút ấy mà..."

"Ông tránh ra, tôi đến trước, cho tôi một suất Ngày Nhớ Đêm Mong!"

"Người bạn trẻ An Lâm, là tôi này, còn nhớ không? Oánh Thảo tiên nữ đây! Tôi là khách quen, ưu tiên khách quen đi!"

"Anh bạn An Lâm ơi, tôi đã gọi anh là anh rồi, nể mặt Thái Bạch Kim Tinh tôi đi!"

"Người bạn trẻ An Lâm à,

Tôi là Nguyệt Lão đây, cậu mau làm cho tôi một món đi, nếu không tôi sẽ cắt đứt nhân duyên của cậu."

An Lâm: "..."

Cứ như vậy, một đám tiên nhân đổ xô tranh giành gọi món, năn nỉ, nói lý hoặc là uy hiếp, mặc cả đều có, điều này khiến cho An Lâm thật sự là áp lực như núi lớn.

An Lâm "bị ép" đưa ra một phương án khá là công bằng: "Cái đó... các vị tiên nhân tiền bối chắc cũng biết cửa tiệm nhỏ này của tôi vì nguyên nhân đặc biệt mà một ngày chỉ có thể làm một món, không thể đồng thời thỏa mãn yêu cầu của các vị tiền bối."

"Chi bằng như vậy đi, tôi sẽ tổ chức một cuộc đấu giá, giá khởi điểm là một trăm ngàn linh thạch, một lần tăng mười ngàn linh thạch, ai trả giá cao sẽ được, như vậy thì có thể giải quyết được sự tranh giành không cần thiết rồi, ý các vị thế nào?"

Một bữa cơm lại có giá của một linh khí giá trị tốt!

Trời đất ơi, một món ăn giá trên trời một trăm ngàn linh thạch, qua đấu giá lại biến thành món ăn giá trên trời hai trăm ngàn linh thạch? Mẹ kiếp, chuyện này quá đáng sợ!

Một đám tiên nhân hoàn hồn lại, nhao nhao ngây ngẩn.

Sau một trận đấu giá, cuối cùng do hai vợ chồng Lôi Công Điện Mẫu dùng cái giá hai trăm ngàn linh thạch đấu giá thắng bữa cơm này.

Dù sao... Cuối cùng người được tiền cũng là hắn.

Ha ha, cãi đi, giành hết mình đi, bị Nguyệt Lão uy hiếp, các người làm tiên nhân có thể nhịn sao? Đánh cược tôn nghiêm của tiên nhân cũng phải chiến đấu, hạ gục đối phương đi chứ!

Đám tiên nhân lại run rẩy một trận, Nguyệt Lão này tung ra quả bom lớn, một mình uy hiếp bằng hạt nhân!

Ai dám nhận? Ai mà muốn làm chó độc thân chứ!

"Hao Thiên Khuyển tôi không mắc bẫy này của ông nhé, một trăm ba mươi ngàn linh thạch! Gâu!" Một chàng trai có tai chó, làn da tối màu hớn hở mở miệng nói.

"Xuýt xoa..."

Chân trần không sợ đi giày, người xưa không lừa gạt tôi!

"Hừ, tiểu tiên nữ như tôi cũng không sợ độc thân, một trăm bốn mươi ngàn linh thạch!" Lại có một tiên nữ tham ăn mở miệng đấu giá.

"Nguyệt Lão, nếu ông dám cắt đứt đường nhân duyên của chúng tôi, đoàn thể chúng tôi sẽ phá hủy nhà ông!" Đoàn thể sáu tiên nhân đấu giá: "Một trăm năm mươi ngàn linh thạch!"

Hiện trường lại xao động một hồi.

An Lâm càng nhìn thì trong lòng lại càng nở hoa.

"Một trăm hai mươi ngàn linh thạch! Các vị đừng tranh giành với lão già tôi đây, nếu không tôi sẽ cắt đứt hết đường nhân duyên của mấy người đấy." Nguyệt Lão cười ha hả mở miệng nói.

"Xuýt xoa..." Đám tiên nhân lại hít một hơi lạnh.

"Một trăm mười ngàn linh thạch!" Oánh Thảo tiên nữ giơ tay nói.

Đã là giá trên trời một trăm ngàn linh thạch rồi, mẹ kiếp, còn muốn tăng giá?

An Lâm vừa nói ra lời này, những tiên nhân có mặt nhất thời nổ tung.

Ầm ầm!

"Hôm nay là kỷ niệm chín ngàn chín trăm chín mươi chín năm ngày kết hôn của hai vợ chồng chúng tôi, cậu hãy làm cho chúng tôi món Mặt Trăng Ôm Mặt Trời đi!" Thiên Công vui vẻ mở miệng nói.

"Được rồi, kỷ niệm ngày vui của hai vị, hãy chờ một lát!" An Lâm vui vẻ nhận lấy tiền, đi vào nhà bếp bắt đầu công cuộc nấu ăn.

Không lâu sau, Mặt Trăng Ôm Mặt Trời đã xong.

Vừa mở nắp đã hiện ra hiện tượng lạ đồ ăn tỏa ra ánh sáng, mặt trăng và mặt trời đồng thời lơ lửng trên không, tồn tại nương nhờ vào nhau, không tách rời, mang theo ý nghĩa mãi mãi trường tồn.

Thiên Công Điện Mẫu ăn xong món này, tâm tình khó kìm chế, nhớ lại từng ly từng tí chín ngàn chín trăm chín mươi chín năm trước, trong lúc cảm động liền hôn đối phương.

Đám tiên nhân vừa ăn món ăn ngược chó độc thân, tất cả đều ngỡ ngàng.

Bọn họ ra khỏi quán cơm, vẻ mặt có chút ngơ ngẩn.

"Bữa cơm này thật sự có giá hai trăm ngàn linh thạch?"

"Đắt... Tuyệt đối đắt! Đây cũng là giá thổi phồng lên mà thôi, ngày mai độ hot giảm đi sao còn có giá cao như vậy nữa?"

"Đúng vậy, đúng vậy, nói không chừng còn chẳng có ai đi, bị ép xuống giá ấy chứ!"

Đám tiên nhân vừa đi vừa trò chuyện, đồng thời, chuyện một món ăn của An Lâm bán đấu giá được hai trăm ngàn linh thạch bắt đầu lưu truyền trên thiên đình, lần nữa tạo ra chấn động to lớn!

Vô số người bắt đầu bàn tán sôi nổi, có tiên nhân thán phục, có tiên nhân thì lớn tiếng nghi ngờ, tỏ vẻ không thể hiểu nổi. Có tiên nhân còn chỉ rõ là một loại thổi phồng, quá xấu hổ!

Một ngày mới lại tới.

Tiệm cơm Thiên Đình Thần bếp của An Lâm vừa mở cửa đã chật kín tiên nhân.

Lần này lại tiếp tục bị giành mua, sau đó bán đấu giá.

Giá sau cùng là hai trăm năm mươi ngàn linh thạch!

Vô số tiên nhân lại chấn động lần nữa, ngu ngốc nhiều như vậy sao? Hay là nói...

Lại qua một ngày nữa.

Ngày thứ năm, tiệm cơm Thiên Đình Thần Trù của An Lâm, một món ăn bị đẩy lên giá trên trời siêu cấp là ba trăm ngàn linh thạch!

Tin tức vừa lan ra, toàn bộ thiên đình cũng chấn động vì nó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận