Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 824: Không được đi, quyết chiến đến hừng đông

Tiêu Trạch vô cùng hoang mang đồng thời cũng rất khâm phục sư phụ của mình.

Việc thu một ông chú vào hậu cung tạm thời không kể đến, nhưng lại có thể khiến hậu cung của mình hài hòa như vậy! Hứa Tiểu Lan thân là chủ hậu cung, giờ phút này lại không có một chút biểu hiện bất thường nào, đây chính là chứng cứ rõ ràng!

"Con cùng với sư phụ có một sự chênh lệch vô cùng to lớn, xem con còn đang phát sầu vì long mẫu, vậy mà thầy đã vượt qua chủng tộc và giới tính, vươn ma trảo về phía Thần Thú. Con vẫn còn nhiều chỗ cần phải học tập..." Tiêu Trạch nhỏ giọng lầm bầm.

"Con đang nói gì thế?" An Lâm nhìn về phía Tiêu Trạch.

"Hả, không có gì!" Tiêu Trạch theo bản năng mà lắc đầu.

"Không có chuyện gì vậy đi giúp đỡ Tiểu Cốt và Thao Thiết, đừng cho hai con tiên thú này chạy trốn." An Lâm mở miệng nói.

"Được!" Tiêu Trạch nghe vậy liền bay lên trời cao nhào về phía chiến trường nơi bốn con tiên thú kỳ Phản Hư đang chiến đấu.

Tượng đất Ác Mộng cơ bản không cần để ý đến nữa, hắn bị Đông Phương Tráng Thực chèn ép sít sao.

Nó nắm giữ vô số bản lĩnh thần thông liên quan đến phi hành và tốc độ, đối mặt với Thao Thiết quả thật không có gì phải sợ hãi, cự ly sẽ chỉ càng về sau càng bị kéo xa.

Nó cảm nhật được một khí tức khác ở phía sau lưng, tựa như mưa gió nổi lên, xen lẫn Long uy cuộn trời, khiến hư không trở nên vô cùng nặng nề.

Thao Thiết đang không ngừng sử dụng thuật pháp kiềm chế, nhưng cũng khó mà khiến nó dừng bước.

Hỏa Diễm Phi Ưng đắc ý không được bao lâu, sắc mặt dần dần thay đổi.

Hỏa Diễm Phi Ưng nhìn thấy tượng đất Ác Mộng bị ngược đến mức không thể tự lo cho bản thân mình thì không ham chiến nữa, liều mạng muốn chạy trốn.

Tiêu Trạch vốn chính là Long tộc Thái CổPhản Hư trung kỳ đỉnh phong, Hỏa Diễm Phi Ưng là Phản Hư sơ kỳđỉnh phong, cảnh giới của hai người chênh lệch rất lớn.

Nhưng Hỏa Diễm Phi Ưng cùng với Ác Minh Long Viên thì không thể mặc kệ không quản, trận chiến của cấp bậc Phản Hư, nếu như thực lực hai bên không khác biệt lớn, một bên kiên quyết muốn chạy trốn, bên kia rất khó có thể ngăn lại.

"Là ngươi!" Hỏa Diễm Phi Ưng nhìn thấy người bay đến, lông mao toàn thân dựng đứng.

Hai cánh của nó dang ra, cuốn lên gió lửa tàn mây, thân thể hóa thành một vệt sáng màu vàng bay về phía xa.

Giờ phút này đang xuất hiện tình huống này, cảnh giới của Ác Minh Long Viên là Phản Hư trung kỳ, cao hơn so với Hỏa Diễm Phi Ưng đang là Phản Hư sơ kỳ đỉnh phong, nhưng nói về tốc độ bỏ chạy, Hỏa Diễm Phi Ưng lại cao hơn một bậc.

Thao Thiết cũng hiểu rõ điểm này, điều duy nhất nó có thể làm cũng chỉ là ngăn chặn Hỏa Diễm Phi Ưng, không để cho nó dùng thuật pháp nhảy ra khỏi không gian.

"Ngao! Ta cũng có một đôi cánh tàng hình nha! Không được đi, quyết chiến đến hừng đông!" Tiêu Trạch cười hì hì nói.

"Hây hêy, Tiểu Dạng, đến cắn ta đi, không biết cha ngươi có một đôi cánh tàng hình sao?" Hỏa Diễm Phi Ưng vừa bỏ chạy vừa không quên châm biếm vài câu đối với Thao Thiết đang đuổi phía sau.

Thân rồng dài nghìn trượng kéo theo sấm sét mây mù bay đến, thân thể tựa như một vệt sét màu đen.

Một con Hắc Long dài ngàn trượng dùng tốc độ khủng khiếp bay đến, cự ly đang không ngừng thu nhỏ.

Thêm vào đó là tốc đó phi hành của Long tộc cũng vô cùng khủng bố, lại nắm giữ bí pháp cưỡi mây đạp gió, hai thứ tập hợp vào nhau, sao có thể không đuổi kịp Phi Ưng chứ?

Sau khi Tiêu Trạch xuyên qua hỏa diễm, không thương tổn một chút lông tóc nào xuất hiện trước mặt Hỏa Diêm Phi Ưng, vảy màu đen loáng lên ánh sáng kỳ dị, khi mờ khi tỏ, ngang ngược mà lại êm dịu.

Ngọn lửa kia chính là dùng toàn lực của nó đánh ra, có thể đốt hư không cắn thiên địa, cho dù là đại năng Phản Hư hậu kỳ cũng không có khả năng không xảy ra chuyện gì.

Ầm ầm!

Nhưng mà, điều khiến nó không nghĩ đến chính là Hắc Long lại không có bất kỳ chống cực gì, cứ như vậy trực tiếp đánh thẳng vào biển lửa nóng rực.

Ha ha, Phi Ưng đần độn, thật sự cho rằng lão tử sẽ không chạy trốn sao?

Hỏa Diễm Phi Ưng có cảm giác nguy hiểm vô cùng mãnh liệt, hai cánh của nó vung lên sau lưng phun ra hỏa diễm cuồn cuộn như biển, tràn đầy khắp trời đất, hét lên giận dữ bay về phía Hắc Long, hy vọng có thể nhờ vào đó ngăn chặn đường đi của Hắc Long.

Bây giờ con rồng kia đang đuổi theo ngươi, trước mắt kẻ địch của ta chỉ là một con côn trùng Phản Hư sơ kỳđỉnh phong, mà ta thân là đại năng Phàn Hư trung kỳ... Thứ côn trùng này có thể cản được đường đi của ta sao?

Súng bắn chim đầu đàn, sao ngươi lại không hiểu câu nói này chứ?

Ta chính là vì kiêng kị con rồng kia mới lựa chọn tiếp tục chiến đấu ở nơi này!

Nó điên rồi? Hỏa Diễm Phi Ưng nhìn thấy cảnh này, trong lòng tràn ngập khó hiểu.

Từ một tiếng nổ tung trời, kèm theo tiếng kêu thảm thiết của Hỏa Diễm Phi Ưng. Phi Ưng rơi xuống mặt đất.

Tại hư không kéo ra một đường cong mang theo hỏa diễm, giống như thiên thạch rơi xuống mặt đất.

Ở một chỗ khác, Ác Minh Long Viên đang vật lộn cùng một chỗ với Cốt Ngọc Tiên Trùng, trên mặt lộ ra một nụ cười không rõ cảm xúc.

Nhưng là, nó lại sai rồi.

Sấm sét đen kịt xé rách hư không, toàn bộ trời đất bỗng nhiên tối sầm lại.

"Chỉ như gãi ngứa, giờ ta đã đuổi kịp rồi." Tiêu Trạch cười ha ha nhìn thấy khoảng cách với Phi Ưng bị rút ngắn, sừng rồng tích tụ sấm sét khủng bố.

"Làm sao có thể?" Lông mao toàn thân Hỏa Diễm Phi Ưng đều dựng đứng hết cả lên, vẻ mặt hoảng sợ nói.

Nói đùa gì thế!

Ác Minh Long Viên nhếch miệng lên, một loai cảm giác ưu việt đột nhiên sinh ra.

Bây giờ mới là thời cơ tốt nhất để chạy trốn!

"Cút ngay!" Nắm đấm của nó được bao phủ bởi long lực hắc ám và uy thếđỉnh cao hạ xuống Cốt Ngọc Tiên Trùng đã hóa bướm ở trước mặt.

Uỳnh

Tiếng gầm của rồng chấn động hư không, khắp nơi trong phạm vi nghìn mét vỡ vụn.

Nắm đấm nện vào hư không khiến nó vặn vẹo, Cốt Ngọc Tiên Điệp bị sự bạo phát đột nhiên xuất hiện này làm cho chấn động đến mức lui về phía sau.

Tại thời khắc này Ác Minh Long Viên cười ha ha đập vào lồng ngực của mình, trên khuôn mặt tràn đầy khiêu khích và khinh thường, sau đó quay đầu bỏ chạy!

"Này, ăn hiếp Tiểu Cốt nhà ta xong liền muốn chạy trốn sao?"

Âm thanh bỗng nhiên vang lên ở phía trước, Ác Minh Long Viên nghe thấy trong lòng giật mình, vẫn còn có kẻ địch sao?

Kế hoạch chạy trốn của Ác Minh Long Viên cứ như vậy bị tu sĩ Hóa Thần cản lại...

Ngay sau khi nó bị thương lui lại, Cốt Ngọc Tiên Điệp đã chạy đến, tiếp tục gia nhập chiến trường một lần nữa.

Đường đường là tiên thú Phản Hưtrung kỳlại bị hai tu sĩ Hóa Thần đả thương, lời này nói ra chỉ sợ không ai tin nổi.

Cài này mẹ nó cũng thật quá yêu nghiệt!

Toàn thân nó bị đốt, trên thân thể có không ít dấu vết bị đốt cháy, điên cuồng lui về phía sau, trong lòng bùng lên sóng to gió lớn. Thuật pháp khủng bố như vậy, là hai tên tu sĩ Hóa Thần có thể sử dụng được sao?

An Lâm yên lặng dắt tay Hứa Tiểu Lan, lắc đầu nói: "Cũng không phải, anh chính là muốn dùng kỹ năng hợp thể cùng với em!"

Hứa Tiểu Lan bày ra ánh mắt kiêu ngạo vô cùng đáng yêu, tức giận nói: "Đồ trẻ con!"

Vù vù...

Trên không trung Huyết Sắc Phượng Hoàng ngưng tụ, hợp hai làm một, uy lực của Thần Thú ầm ầm bùng nổ.

Ác Minh Long Viên đã xông đến trước mặt An Lâm và Hứa Tiểu Lan thấy vậy đồng tử co rút lại, dự cảm không tốt hiện lên trong lòng.

Chỉ trong nháy mắt, bạo phát khủng bố xuất hiện.

Ầm ầm

Hỏa diễm của Huyết Phượng Hoàng dị biến nuốt hết thảy trời đất, giống như ánh mặt trời màu máu, thiêu đốt tất cả sự vật trong phạm vi mười dặm xung quanh.

"Ngao!" Ác Minh Long Viên kêu thảm một tiếng, đột nhiên bị nổ tung, nổ thật mạnh bạo.

"Anh nhất định phải kéo em đến nơi này để làm gì? Không phải anh muốn tự mình ra tay chứ? Rõ ràng có nhiều át chủ bài như vậy." Hứa Tiểu Lan có chút bất đắc dĩ nói.

Đối với loại ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng này, ăn một miếng là xong!

Tu sĩ Hóa Thần cản đường đi của đại năng Phản Hư? Không phải điên rồi sao?

"Ha ha ha ha... ta tưởng là ai chứ, một tu sĩ Hóa Thần trung kỳ, một tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ, vậy mà cũng dám ngăn cản đường đi của ta sao? Các ngươi đến là tự dâng bữa ăn lên cho ta sao?" Ác Minh Long Viên ngay cả nhìn thẳng cũng không muốn nhìn, nhào về phía hai con người trước mặt.

Nhưng, khi nó nhìn thấy người đi đến trước mặt mình lại không nhịn được cười ha hả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận