Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1063: Tình thế khó khăn ở thế giới này.

Trận đồ tinh không, có thể nói là một trong những đòn tấn công mạnh nhất của chiến hạm Tinh Hỏa.

Uy lực của nó liên quan trực tiếp tới sức mạnh của người điều khiển.

Vũ Tinh Giả vì muốn giết chết An Lâm, trong thời gian ngắn ép thực lực của mình tăng đến Phản Hư đỉnh cấp. Chiêu trận đồ Tinh Không mà Vũ Tinh Giả dùng có thể coi là đòn sát thủ mạnh nhất.

Thế nhưng chính sát chiêu cuối cùng mà cô kì vọng, lại bỗng dưng thay đổi phương hướng, mạnh mẽ đánh về phía cô.

Nhưng nó không phải nhằm vào chiến hạm Vũ Tinh Giả điều khiển, mà là đánh vào vị trí mà cô đang đứng.

Trong tinh thể năng lượng màu vàng, mỹ nhân ngư có đuôi màu hồng nhạt hoảng sợ trừng to mắt.

"Làm sao hắn có thể, hắn chỉ là một hóa thần tu sĩ, tại sao lại tìm được vị trí của mình?!"

Sắc mặt của Vũ Tinh Giả thay đổi nhanh chóng, cũng không thể lấy lại trấn định như ban đầu.

Hai mắt Lam Tiểu Nghê nhắm nghiền, đã làm công tác chuẩn bị việc An Lâm đè lên người, kết quả An Lâm vẫn đứng trước mặt mình, một sợi lông tóc cũng không bị hao tổn, đứng sững sứng tựa như thái sơn.

Dứt lời, An Lâm đã mở ra Phong Dực, cùng với tiếng nổ ầm ầm của dòng nước, lấy tốc độ cực nhanh hướng trung tâm vụ nổ bay tới.

Ầm ầm ầm!

An Lâm từ tốn cười: "Cô tìm một chỗ trốn đi, đợi lát nữa tôi sẽ trở lại!"

Theo đó một âm thanh tiếng nổ vang lên, lớp phòng ngự bị phá.

"Thành công rồi, chỗ này thực sự là trung tâm của chiến hạm. Một người thao tác một chiến hạm lớn như vậy, dù sao cũng phải lộ ra sơ hở thôi..." An Lâm cảm thấy có chút may mắn cười.

Cô vội vàng điều khiển kết giới năng lượng phòng ngự.

An Lâm đi đến một thông đạo do vụ nổ tạo thành, đến được trung tâm vụ nổ, thanh kiếm Tà Thắng trong tay vung lên một nhát về phía trước, kiếm khí mạnh mẽ chém tan nát những thứ linh tinh trôi loạn.

Ngân hà bẻ nát mọi thứ trên đường đi, cuối cùng mạnh mẽ xông tới chỗ năng lượng tinh thể màu vàng.

Nhưng không có ai giúp tăng cường kết giới, lớp phòng ngự vội vã thiết lập, đâu thể ngăn cản được đòn công kích của trận đồ tinh không?

"Đến cả loại pháp thuật đáng sợ này cũng có thể phản ngược lại sao? Thật...thật lợi hại!" Hai tròng mắt Lam Tiểu Nghê mở to, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt, nhịn không được thở dài nói.

"Nhưng mà, Vũ Tinh Giả đi đâu rồi, lẽ nào cô ta bị đánh thành bụi rồi?" Ánh mắt An Lâm đảo quanh bốn phía tìm kiếm tung tích mỹ nhân ngư, nhưng ngay cả vẩy cá cũng không tìm thấy.

Nguồn năng lượng bộc phát, khiến cho cả thân tàu run lên bần bật, ánh sáng màu lam dần dần nhạt đi.

An Lâm nhặt một mảnh nhỏ năng lượng tinh thể màu vàng dưới đất lên, mấy thứ này có mật độ năng lượng rất cao, hẳn là cũng có chút tác dụng.

An Lâm thấy được những mảnh thủy tinh màu vàng vỡ vụn trên mặt đất, thì thở dài nhẹ nhõm.

Nếu như trung tâm chiến hạm còn sót dù chỉ một chút, thì e rằng tình cảnh của hắn so với trước còn nguy hiểm hơn nhiều.

"Lam Tiểu Đệ mau tới đây!" An Lâm la lớn.

An Lâm: "..."

Công chúa nhân ngư hai tay dâng cao tượng gỗ điêu khắc, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.

Bức tượng điêu khắc này to như vậy, hình dáng có vài phần tương tự với dáp dấp Vũ Tinh Giả, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo, trong tay cầm hai cây quạt.

Một lát sau, Lam Tiểu Nghê mở miệng nói: "Tượng gỗ điêu khắc này dùng thần mộc từ tế đàn Hồng Mông của tộc Linh Ngư tạo thành, thoạt nhìn có vẻ là vật dẫn Vũ Tinh Giả để lại ở thế giới này. Sức mạnh lưu lại của cô ấy bị anh đánh tan, ý nghĩa của thứ này cũng biến mất rồi."

An Lâm tỉ mỉ tìm kiếm xung quanh một lần, cuối cùng cũng tìm được một thứ dưới phiến đá vụn, một tượng gỗ điêu khắc màu xanh nước biển.

An Lâm cảm khái gật đầu.

"Từ tình trạng trước mắt mà nói, chính xác là như thế." Lam Tiểu Nghê gật đầu nói.

An Lâm nghe vậy có chút sửng sốt, lại vô cùng vui mừng, khó dám tin hỏi lại: 'Nói như thế, cô nàng mỹ nhân ngư vô cùng mạnh kia, đã bị tôi đánh bại hả?"

Không đơn giản là có ngoại hình tương tự, mà đến khí tức cũng vô cùng giống nhau.

An Lâm: "..."

"Tôi đưa cho cô để phân tích thử, vật này có phải có liên quan đến Vũ Tinh Giả hay không?" An Lâm tức giận mở miệng nói.

Lam Tiểu Nghê từ trong trạng thái không thể nói lên lời lấy lại tinh thần, khuôn mặt đỏ lên, đưa ánh ánh mắt nhìn sang tượng gỗ điêu khắc Vũ Tinh Giả, tử tế suy nghĩ.

Ông đây suýt chút nữa bị một tượng gỗ điêu khắc giết chết?

Vẻ mặt Lam Tiểu Nghê mờ mịt tiếp nhận tượng gỗ, nhìn một chút, hai tròng mắt bỗng dưng từ từ sáng lên: "Oa oa... tượng gỗ điêu khắc này thật xinh đẹp, trông có vẻ giống với tiền bối Vũ Tinh Giả, đây là quà anh tặng cho tôi sao?"

"Cái tượng gỗ điêu khắc này là vật gì thế?" An Lâm vứt tượng gỗ điêu khắc cho Lam Tiểu Nghê.

Lam Tiểu Nghê núp ở phía xa, nghe thấy vậy lập tức bay về phía An Lâm: "Làm sao thế, An Lâm lão đại?"

Chiến thắng có chút đơn giản lại hơi thô bạo, khiến cho hắn hơi chút không tiếp nhận.

An Lâm vổn tưởng rằng bản thân mình có thể đại chiến ba trăm hiệp với cô nàng chiến hạm kia cơ.

An Lâm suy nghĩ trong chốc lát, lại hưng phấn, cắn một viên Huyết Khí đan cao cấp.

"Chờ một chút! Tôi có một vấn đề cần hỏi!" An Lâm đột nhiên lộ sắc mặt kinh hoàng.

"Hả?" Lam Tiểu Nghê nhìn hắn.

"Vũ Tinh Giả là người có sức mạnh mạnh nhất Linh Ngư tộc, cũng là hạm trưởng của chiến hạm này, vậy cô ta chính là đại boss của thế giới này đúng không." An Lâm chậm rãi nói.

"Điều đó là tất nhiên." Lam Tiểu Nghê cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, gật đầu nói, lại có chút nghi ngờ hỏi, "Thế nên, rốt cuộc anh muốn hỏi cái gì?"

An Lâm cau mày, mở miệng nói: "Dựa theo thử thách của các thế giới trước, không phải cứ tiêu diệt được đại boss, là chúng ta có thể được truyền tống ra ngoài sao? Vậy bây giờ..."

Lam Tiểu Nghê mân mê miệng nhỏ xinh xắn, sợ đến nỗi bàn tay nhỏ run run, tượng gỗ điêu khắc suýt chút nữa rơi xuống đất: "Chúng, chúng ta không thể trở về được sao?"

An Lâm thở dài một hơi, hiện tại chỉ có hai khả năng, khả năng thứ nhất chính là, còn một đại boss cần chúng ta tiêu diệt, hoạc khả năng thứ hai, Thiên Thần Cơ và Tây Hải Tử đã vô liêm sỉ tự ý thay đổi nguyên tắc thử thách..."

Hai người đều biết khả năng thứ nhất gần như là không thể.

Vũ Tinh Giả điều khiển được chiến hạm Tinh Hỏa, đã là người có năng lực mạnh nhất của thế giới này.

Lam Tiểu Nghê: "???"

"One piece, tôi lấy chắc rồi!"

An Lâm đưa tay nhận chìa khóa, hưng phấn nói: "Còn không phải hỏi thừa? Đây chắc chắn là chìa khóa mở ra bảo tàng của chiến hạm này rồi!!"

"Còn nói chúng ta phá vỡ quy tắc, hiện giờ chính bọn họ cũng tự phá vỡ quy tắc của mình, tại sao không cho nói chứ? Đây đúng là tiêu chuẩn kép mà, họ đúng là một đống hải sản thối! Nhím biển thối! Hải sâm thối!"

Lam Tiểu Nghê cũng mặc kệ lập trường của bản thân, quay qua mắng chửi lão tổ tông của mình một trận.

Nói xong, còn không quên cầm tượng gỗ điêu khắc hung hăng ném xuống đất.

Bộp bộp bộp...

Theo đó một tiếng rạn nứt vỡ vụn.

Tượng gỗ điêu khắc bị Lam Tiểu Nghê tức giận ném vỡ.

Sau đó một chìa khóa vàng xuất hiện trước mặt An Lâm và Lam Tiểu Nghê.

An Lâm kinh ngạc, đập bể tượng gỗ điêu khắc có thể lấy được trang bị mới?

Lam Tiểu Nghê nhặt lên chìa khóa vàng lóng lánh, vẻ mặt mơ hồ: "Đây là vật gì thế?"

Lam Tiểu Nghê không nhịn được trực tiếp mở miệng mắng to: "Hừ, lợi dụng chức quyền, thiết lập thử thách khó như thử thách địa ngục thì thôi đi, lại còn phải liên tục giết địch, giờ tới quy tắc để truyền tống trở về cũng tự ý thay đổi... họ còn biết xấu hổ không thế? Thực sự làm xấu mặt cái danh hiệu Đại Tế Ti này!!"

An Lâm và Lam Tiểu Nghê cảm nhận được sự tuyệt vọng...

Thiên Thần Cơ nói muốn mượnsức mạnh của thế giới này để đối phó với bọn họ, thực ra có thể không giết chết bọn họ, mà lợi dụng thế giới này để vĩnh viễn kìm chân hai người họ, thì sớm muốn cũng có thể giết chết được cả hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận