Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 995: Vùng đất Tạo Hóa tươi đẹp

Phong cách này quả nhiên không giống hắn nghĩ!

An Lâm chìm vào trong sự tự trách của chính mình, có lẽ hắn thật sự trao đổi giao lưu với Tiểu Sửu quá ít, vì vậy bây giờ hoàn toàn không theo kịp suy nghĩ của Tiểu Sửu.

Cái này mẹ nó, nếu còn tiếp tục nữa thì sẽ biến thành tình tiết cướp dâu mất!

Rất rõ ràng Bạch Dao chỉ coi Tiểu Sửu là bạn bè, nói không chừng gả cho Hắc Hồ chính là vì tâm đầu ý hợp.

Nếu như Tiểu Sửu đến đó quấy rối, nếu như phát hiện chân tướng, chẳng phải hắn sẽ sụp đổ sao?

Nghiêm trọng hơn, có thể sẽ bị đại năng của Hồ Tộc trực tiếp đập chết?

Không được, nhất định phải ngăn cản hắn!

An Lâm nhìn về phía Tiểu Sửu, nhìn thấy hắn ngồi trên tảng đá, mắt to như bóng đèn nhìn về phía tây, đồng tử phản chiếu đầy sao, cứ như vậy lẳng lặng ngắm nhìn.

"Tôi đồng ý."

An Lâm cười nói: "Hầu ca của tôi làm chuyện cướp hôn kích thích như như vậy, sao tôi có thể không đến trợ giúp một chút chứ?"

"Tiểu Sửu, thật sự quyết định rồi sao? Ngày mai đi đến vùng đất Tạo Hóa chứ?"

"Hả?" Tiểu Sửu ngơ ngác một chút, dời ánh mắt khỏi bầu trời đêm, kinh ngạc nhìn về phía An Lâm ở bên cạnh.

An Lâm nuốt lại vào bụng những lời mình định nói ra.

Tiểu Sửu giang hai cánh tay khỉ ôm lấy An Lâm.

Trong nháy mắt đó, An Lâm cảm nhận được sự cô độc và đơi côi.

Trong lòng Tiểu Sửu run lên bần bật, kinh ngạc nhìn An Lâm, hốc mắt lại đỏ lên lần nữa.

Im lặng hồi lâu.

Cái loại cảm giác xây cao ốc kỹ càng cẩn thận, nhưng sụt đổ trong nháy mắt khiến hắn cảm thấy cuống cuồng.

"Sau đó, tôi cùng đi với anh." An Lâm đột nhiên nói.

Tiểu Sửu càng nói càng kích động, giọt nước mắt to như hạt đậu cứ như vậy tí tách rơi xuống.

"Quyết định, anh An, tôi muốn xin nghỉ phép."

Trong lòng An Lâm tự nhủ, nếu như mắng có tác dụng thì hắn đã sớm mắng rồi.

"Anh An, cám ơn anh!"

"Tôi cho rằng anh sẽ mắng tôi một trận, thật không nghĩ đến, vậy mà anh lại ủng hộ tôi..."

Ngày thứ hai, An Lâm tinh thần sảng khoái đi ra khỏi phòng.

Dưới ánh trăng, hai bóng dáng ôm nhau lại hài hòa như vậy.

Đề Na thì lựa chọn tiếp tục đi theo An Lâm, một đường mở mang kiến thức.

"Được rồi được rồi, lớn vậy rồi, đừng động một chút lại khóc."

Điện Sáng Thế ở tại tây nam đại lục Thái Sơ.

Đâu phải cùng anh đi đến nơi kia tìm đường chết chứ.

Cứ như vậy, An Lâm, Đề Na, Tiểu Sửu, Đại Bạch lên đường đi về phía tây.

Giới Cửu Châu cùng điện Sáng Thế có quan hệ ngoại giao tốt đẹp, vì vậy mấy người An Lâm có thể trực tiếp dùng truyền tống trận để đến khu vực trung tâm của truyền tống trận tới điện Sáng Thế.

Đồng thời, nó cũng là phương hướng đến gần phía tây bắc Nam Thiên Vũ quốc nhất của đại lục phía nam.

An Lâm vỗ vỗ lưng Tiểu Sửu an ủi.

Sau khi Đại Bạch biết được chuyện của Tiêu Trạch liền vội vàng chạy về Tứ Cửu tiên tông, lúc đầu muốn thăm Tiêu Trạch một chút, bây giờ nghe nói chuyện của Tiểu Sửu, lập tức kích động cầu xin An Lâm mang theo nó.

Loại chuyện kích thích như vậy sao có thể thiếu Đại Bạch nó chứ.

An Lâm suy nghĩ, mang theo tọa kỵ chí tôn của hắn đến dường như càng có thể diện, liền đồng ý ngay.

Đêm này cuối cùng vẫn yên bình.

Tiêu Trạch tiếp tục ở lại tông môn, ứng đối tình huống bất ngờ.

Tiểu Sửu xin phép nghỉ đi làm chuyện quan trọng, tông chủ cùng đi tham gia náo nhiệt.

Chuyện khác hắn cũng đã bàn giao xong rồi.

Vèo! Rầm rầm!

Sau khi vào không gian truyền tống khiến người ta chóng mặt.

Bốn người đến thành Thanh Hồ, đây là một trong mười tòa chủ thành của vùng đất Tạo Hóa.

Được rồi, đã đến trạm cuối cùng của hành trình đi về phía tây.

Chủ thành đầu tiên của vùng đất Tạo Hóa tất nhiên là thành Tạo Hóa, nơi đó là đại bản doanh của điện Sáng Thế.

Chỉ là mấy người An Lâm đi thẳng đến thành Thanh Hồ.

Không vì cái gì khác, bởi vì nơi này là đại bản doanh của Hồ Tộc!

Đám người An Lâm xuất hiện bên trong đại trận truyền tống của thành Thanh Hồ.

An Lâm vừa xuất hiện liền hít một hơi thật sâu, toàn thân cảm thấy thư sướng.

Đề Na càng trợn to mắt hơn, nũng nịu nói: "Sắc lang!"

Tiểu Sửu nhìn không chớp mắt, hắn thích nhìn chính là tiểu bạch hồ đáng yêu mê người.

An Lâm cùng Đại Bạch cảm thấy trong nháy mắt mình như chìm vào trong muôn hoa, bị cảnh tượng trước mắt hấp dẫn đến mức không thể dời mắt được.

Khuôn ngực của các cô dao động mãnh liệt, eo nhỏ như cành liễu, một đôi chân dài gợi cảm bốc lửa, đuôi hồ ly đong đưa sau lưng, dường như có thể câu đi hồn người, ăn mặc vô cùng tươi đẹp quyến rũ.

Từng cô gái xinh đẹp tuyệt trần đi tới đi lui bên cạnh.

Đại Bạch chỉ hận hai mắt không thể mọc dài hơn, lè lưỡi, đôi mắt cũng phát ra ánh sáng xanh biếc: "Thiên đường, đây chính là thiên đường tại chốn nhân gian!!!"

Hít sâu một ngụm không khí, sau khi không khí chảy vào phổi, rồi lan tràn ra khắp các bộ phận của cơ thể, sau đó khơi thông kinh lạc, tựa như toàn thân được xoa bóp, vô cùng sảng khoái.

Có thể dùng một câu để khái quát vùng đất Tạo Hóa, đó chính là:

Tạo Hóa Chung Thần Tú!

Nơi này là khu vực được trời cao chiếu cố, trên đại lục phần lớn là đất lành, linh vận sung túc khiến phần lớn các đồ vật đều có thể thành tinh, các loại động vật thành tinh, các loại thực vật thành tinh, thậm chí ngay cả cục đá, lửa, nước, sấm sét, cũng có thể thành tinh!

Hiện tại bọn họ cảm thấy, đến không khí của nơi này cũng sắp thành tinh rồi.

Đúng vậy, khu vực mà một thứ gì đó cũng đều có thể thành tinh, đây chính là vùng đất Tạo Hóa!

Hồ Tộc xem như là chủng tộc vô cùng có linh vận, bọn họ ở tại vùng đất Tạo Hóa như cá gặp nước, dần dần phát triển lớn mạnh, trở thành một trong mười thế lực lớn của vùng đất Tạo Hóa, chiếm cứ một chủ thành, thành Thanh Hồ.

Chuyện đầu tiên đám người An Lâm xuất hiện tại thành Thanh Hồ chính là điên cuồng hít lấy không khí, chuyện thứ hai chính là trợn tròn mắt điên cuồng nhìn các sinh linh đi ngang qua chung quanh.

"Mẹ ơi! Nơi này... là thiên đường!!!" An Lâm kinh ngạc nói.

An Lâm, Đại Bạch, Đề Na đều vô cùng đồng ý gật gù.

Tiểu Sửu cũng cảm khái nói: "Đều nói linh vận của thần vực Tạo Hóa đứng thứ nhất, hiện tại xem ra, quả nhiên danh bất hư truyền, đến không khí cũng tràn đầy linh vận."

Đây cũng không phải là do Đề Na sính ngoại, không khí nơi này thật sự kỳ lạ khiến người ta cảm thấy thoải mái.

Đề Na cũng bày ra vẻ mặt say mê: "Cảm giác thật là kỳ lạ, cảm giác không khí nơi này thật ngọt!"

Lỗ mũi của Đại Bạch rất mẫn cảm, không ngừng hít hà không khí, căn bản không dừng được, ngay cả nói chuyện cũng quên luôn.

"Thật sảng khoái!" Hắn không nhịn được mà cảm thán.

Một bạch hồ đi ngang qua đám người An Lâm, chú ý đến ánh mắt nóng rực của An Lâm và Đại Bạch, khẽ cười một tiếng, bộ ngực lớn ưỡn lên, trong mắt chan chứa sóng xuân, mị nhãn như tơ mà nhẹ nhàng nháy mắt, dùng âm thanh nũng nịu mềm đến tận xương nói: "Ừm hử?"

Hít...

An Lâm nổi lòng tôn kính.

Đại Bạch như bị thương nặng, máu tươi chậm rãi chảy ra từ trong mũi.

Bạch hồ vươn ra cái lưỡi nhỏ thơm tho, tựa như tướng quân thu được thắng lợi lớn yêu kiều mị hoặc cười một tiếng, lắc lắc eo nhỏ nhắn rời đi.

"Lực sát thương thật mạnh mẽ, tôi thua, gâu!" Đại Bạch cam tâm gục ngã.

"Tiểu Sửu, Bạch Dao của anh không phải là bạch hồ sao? Cô ấy cũng mạnh mẽ như vậy sao?" An Lâm không nhịn được mở miệng hỏi.

Tiểu Sửu hừ lạnh nói: "Những tiện nữ diêm dúa như vậy sao có thể so sánh với Bạch Dao của tôi? Lông của cô ấy trắng như tuyết, ánh mắt trong suốt linh động, dáng người không thể bắt bẻ, là người hoàn mỹ nhất!"

An Lâm trợn tròn mắt, trong mắt người tình biến Tây Thi, hắn không nên hỏi Tiểu Sửu vấn đề ngu xuẩn như vậy.

"Người khổng lồ An Lâm, chúng ta nhanh đi làm việc chính đi." Đề Na nhìn thấy nước bọt An Lâm cũng sắp chảy ra rồi, Đại Bạch thì máu mũi chảy ròng ròng, cảm thấy thật mất mặt, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

An Lâm lại ra vẻ mặt chính trực từ chối: "Không!"

"Chúng ta mới đến nơi này, tôi đề nghị trước tiên ở tại đây, quan sát tỉ mỉ nơi này rồi bàn tiếp."

"Điều tra tất cả các phương diện của chủng tộc này, sau khi phân tích xong tất cả các nguy hiểm tiềm ẩn, sau đó sẽ tiếp tục lựa chọn, như vậy an toàn hơn!"

Đại Bạch giơ tay chó lên, lớn tiếng nói: "Anh An nói quá đúng, tôi đồng ý! Gâu!"

Đề Na: "..."

Tiểu Sửu: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận