Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1788: Hy vọng ra ngoài

Linh Tộc là một trong ba tộc lớn ở Tinh Vực.

Thố Tử Cơ là Tứ Đại Thiên Vương của Linh Tộc nhưng kết quả lại bị một đám thần linh Sáng Thế của đại lục Thái Sơ treo lên đánh, cũng khó trách cô nói Đại lục Thái Sơ là trung tâm của Tinh Vực.

Nhưng An Lâm cũng không vì vậy mà xem thường Thố Tử Cơ.

Cảnh giới khác nhau đại biểu cho trình tự sinh mệnh khác nhau. Thố Tử Cơ có yếu hơn nữa thì cũng có thể nghiền ép tất cả sinh linh dưới thần linh Sáng Thế, dù chống lại thần linh Sáng Thế thì cũng có thể kiên trì một thời gian.

"Nói về quan hệ giữa Linh Tộc các cô với Hư Linh Tộc đi?" An Lâm lại tò mò nói.

Thố Tử Cơ đáp: "Bản chất đều là sinh mệnh thần hồn. Linh Tộc ôn hòa ổn định hơn, Hư Linh Tộc thì quá điên cuồng vặn vẹo. Linh Tổ đã nghiên cứu rất nhiều, có một phương hướng quan trọng là muốn cải thiện thiếu sót này của Hư Linh Tộc, nhưng hiển nhiên là đã thất bại."

"Linh Tộc ổn định hơn?" An Lâm trầm ngâm, hắn đưa tay khẽ xoa tai thỏ của cô gái bên cạnh, lông vừa mềm vừa tơ, xúc cảm rất tốt.

Bỗng nhiên hắn nhận thấy tai thỏ hơi cứng đờ, sau đó nhìn thấy Thố Tử Cơ trừng mắt nhìn mình, nói không hề khách sáo chút nào: "Tai tôi rất nhạy cảm, mong anh bỏ móng heo của mình ra, cảm ơn."

"Nó là nơi chuyển tiếp giữa thế giới bên ngoài và đại lục Thái Sơ, chỉ cần lợi dụng thiên thời địa lợi, sử dụng sức mạnh của cấp Sáng Thế oanh kích chỗ yếu của cấm chế là có thể cưỡng chế mở một lối đi."

Nói đến đây, Thố Tử Cơ đã nắm chặt hai quả đấm.

Trên mặt An Lâm vẫn mờ mịt: "Cấm chế của Bàn Cổ vô cùng mạnh mẽ, cô từ bên ngoài đại lục Thái Sơ vào đây bằng cách nào? Chẳng lẽ Linh Giới của Hư Linh Tộc không trực thuộc đại lục Thái Sơ?"

"Bắc Lạc Thiên Vương lại bố trí vây bắt tôi, hắn còn giết Linh Tổ..."

"Tôi đã hiểu đại khái quan hệ giữa đại lục Thái Sơ và Tinh Vực bên ngoài đại lục Thái Sơ, tuy đại lục Thái Sơ phong bế nhưng xét thực lực thì quả thực vẫn đứng đầu."

Thố Tử Cơ ngơ ngác, tầm mắt chuyển về phía An Lâm, cô cười xinh đẹp rồi bảo: "Anh tốt bụng vậy á?"

An Lâm rất biết điều bỏ tay ra, hắn vẫn chưa thỏa mãn.

"Sau khi tôi về, nhất định sẽ tính toán rõ ràng nợ này với hắn!!"

Thố Tử Cơ gật đầu: "Đúng vậy, trong mắt sinh linh ở Tinh Vực, đại lục Thái Sơ là biểu tượng của sự thần bí và mạnh mẽ."

Quả nhiên Linh Tộc ôn hòa hơn Hư Linh Tộc rất nhiều, nếu hắn làm chuyện này với Hư Linh Tộc, nhất định đối phương sẽ nhào đến cắn mà không đếm xỉa gì cả.

"Khi xưa Linh Tổ vì cải thiện đặc tính của Hư Linh Tộc nên cũng từng vào Linh Giới, thậm chí đi khắp Tinh Vực để tìm đường ra. Ông ấy còn làm hàng loạt nghiên cứu với Linh Tộc chúng tôi, có giao lưu ổn định và lợi ích chuyển vận với tôi và Bắc Lạc Thiên Vương, có ổn định trao đổi và lợi ích vận chuyển, vốn dĩ tất cả đều phát triển theo hướng tốt nhưng tuyệt đối không ngờ tới..."

Thố Tử Cơ rất cảm động.

"Hì hì... Chúng tôi lén qua..." Thố Tử Cơ cười gian trá: "Những điều anh đoán không sai, kỳ thực Linh Giới không hoàn toàn trực thuộc đại lục Thái Sơ."

Thực ra An Lâm chỉ muốn ra ngoài xem mà thôi, đúng lúc Thố Tử Cơ có thể dẫn đường.

An Lâm cũng cùng chung mối thù: "Tính cả tôi nữa, tôi báo thù giúp cô!"

"Đương nhiên." An Lâm vỗ vai Thố Tử Cơ: "Hai ta có quan hệ gì?"

Thế giới rất lớn, An Lâm nghe mà ao ước khám phá không thôi.

Linh Tộc là đại biểu đỉnh phong của sinh mệnh thần hồn, Tinh Tộc là đại biểu tung hoành ngang dọc ở Tinh Vực, Hoang Cổ tộc là đại biểu đỉnh phong của sinh mệnh, họ thống trị Tinh Vực vô tận, rất nở mày nở mặt.

Hắn càng mạnh mẽ càng cảm nhận được sự bí hiểm của Bàn Cổ.

Sau đó An Lâm lại nói chuyện phiếm với Thố Tử Cơ một hồi.

Ầm!!

Hơn nữa, hắn và Bắc Lạc Thiên Vương vốn có nhân quả phải giải quyết, hắn thừa kế sức mạnh của Linh Tổ, vậy nên người giết Linh Tổ cũng là nửa kẻ thù của hắn, đúng lúc có thể kết thúc nhân quả này sớm.

"Đây chính là đại điện của Linh Tổ à? Thật tráng lệ!"

Một tòa đại điện cực lớn xuất hiện trên thảo nguyên, tản ra sóng hồn lực kinh người.

Đột nhiên mặt đất lay động.

Hắn đã biết ba đại chủng tộc cao cấp ngoài Tinh Vực lần lượt là Linh tộc, Tinh Tộc, Hoang Cổ Tộc.

Hiện tại hắn cũng đã gặp không ít thần linh Sáng Thế nhưng vẫn khó mà tưởng tượng, Bàn Cổ đã đến cảnh giới gì.

Chạng vạng.

Thảo nguyên phía sau Tứ Cửu Tiên Tông.

Ngoài ra còn có hơn trăm chủng tộc mạnh mẽ tranh phong, có muôn vàn chủng tộc với nền văn minh khác nhau sinh sôi phát triển.

"Chỉ nghĩ thôi cũng biết Bàn Cổ đã sáng lập thế giới này là một nhân vật vĩ đại thế nào." An Lâm cũng không khỏi cảm thán.

"Nguyên khí ở nơi này của các anh rất tinh khiết, rất thuần túy..." Thố Tử Cơ nhắm mắt nằm trên tảng nham thạch nói: "Không chỉ như vậy, linh vận cũng vô cùng dồi dào, là nơi thiên địa tạo hóa tập hợp nhất."

Nhưng có một điều An Lâm không bị lừa, đại lục Thái Sơ đúng là chủ đại lục lớn mạnh nhất, ít nhất là nơi mạnh mẽ nhất mà Thố Tử Cơ biết.

Tô Thiển Vân há miệng nhỏ phấn hồng, trên gương mặt thanh tú hiện lên vẻ thán phục.

Hiên Viên Thành ngẩng đầu nhìn lên: "Thực không ngờ An Lâm lại luyện hóa được vật khổng lồ này, thật khiến người khác khó tin!"

Đại điện của Linh Tổ nằm trên mặt đất, chỉ nói độ lớn thôi đã bằng nửa Tứ Cửu Tiên Tông. Phải biết rằng kích thước hiện tại của Tứ Cửu Tiên Tông cũng không nhỏ, qua lễ rửa tội nghiêm túc của bậc thầy tu sĩ, vừa nhìn diện tích đã không thấy điểm cuối.

Chính vì vậy, khi đại điện của Linh Tổ xuất hiện nên tất cả người của Tứ Cửu Tiên Tông đều bị kinh động.

Từng luồng sáng lung linh bắt đầu bắn lên trời, sau đó ngây người nhìn kiến trúc khổng lồ kia.

"Nơi lớn như vậy có thể thí luyện rất nhiều!" Sắc mặt Bạch Lăng dịu dàng nhưng trong mắt lại để lộ ánh sáng hưng phấn.

Lúc này, một cô gái với cơ thể nửa trong suốt, dung mạo lạnh lùng xuất hiện ở cửa đại điện của Linh Tổ.

"Nơi này chính là đại lục Thái Sơ hả? Ồ, người tới chào đón chúng ta nhiều thật." Linh Cơ nhìn một đám cao tầng của Tứ Cửu Tiên Tông ở trước mắt, nhìn chúng đệ tử vây xem phía sau rồi nhoẻn miệng cười, vẻ mặt dịu dàng không nói nên lời.

Sau đó ánh mắt cô rơi trên người cô gái mặc váy trắng lay động giống mình.

Đó là Bạch Lăng cũng đang cười dịu dàng.

"Xin chào, tôi tên Linh Cơ, nên xưng hô với cô thế nào?"

Linh Cơ cảm thấy cô gái trước mắt... rất có duyên.

"Tôi tên Bạch Lăng." Bạch Lăng thấy được sự nóng lòng muốn thử từ trong mắt Linh Cơ: "Hoan nghênh cô gia nhập Tứ Cửu Tiên Tông, nghe nói nơi này của cô từng là nơi thí luyện?"

"Đúng vậy." Linh Cơ bay về phía Bạch Lăng: "Tôi biết rất nhiều cách có thể khiến người khác nhanh chóng trưởng thành, cũng biết rất nhiều cách có thể khiến người khác tuyệt vọng."

"Thật trùng hợp, tôi cũng biết không ít." Bạch Lăng hất cằm.

Linh Cơ đưa tay híp mắt cười nói: "Mong rằng chúng ta có thể hợp tác thật tốt, khiến các đệ tử của tông môn có sự rèn luyện tốt hơn."

Bạch Lăng bắt tay: "Hợp tác vui vẻ."

Cứ như vậy, liên minh chiến lược đầu tiên trên lịch sử của Tứ Cửu Tiên Tông được hình thành.

Chúng đệ tử vây xem ở xa cảm thấy hai chân như nhũn ra, thậm chí có người đã sợ đến nỗi rơi lệ!

Mẹ ơi! Tại sao phải để họ thấy một màn như vậy?!!

Quá đáng sợ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận