Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1345: Người nắm giữ quyền năng khống chế sấm sét

An Lâm ngớ người rồi, lượng thông tin trong một câu nói kia của Kim Hư Lôi quả thực quá lớn.

"Tôi không thuộc về loài người, mà thuộc về các anh?" An Lâm thì thào lên tiếng, trên mặt là vẻ khó có thể tin nổi, ngẩng đầu nhìn về phía Kim Hư Lôi mà hỏi: "Các anh là ai?"

Kim Hư Lôi bay dần đến trước mặt An Lâm, mô phỏng hóa thành hình người, trên mặt nở nụ cười, nói: "Chính thức giới thiệu nhé, tôi không chỉ là Kim Hư Lôi nguyên bản duy nhất của trời đất, tôi chính là người nắm quyền khống chế sấm sét. Nói một cách khác, tôi chính là một phần của trời!"

An Lâm không kìm được hít vào một miệng đầy khí lạnh.

Dưới kích thích của tác động bên ngoài, thần trí của hắn nhanh chóng khôi phục được một chút rõ ràng.

Đồng thời, trong lòng An Lâm cũng không ngừng chấn động, không ngờ mình chỉ độ kiếp thôi mà cũng có thể gặp được người nắm quyền hành khống chế, đây đúng là quá mức quá rồi!!

Kim Hư Lôi chỉ vào An Lâm: "Tôi cảm nhận được khí tức quen thuộc trên người cậu, cảm thấy chắc hẳn cậu cùng một loại với tôi. Tôi tin tưởng phán đoán của mình, vì thế nên, cậu là người nắm quyền khống chế cái gì?"

An Lâm nghe thấy vậy liền hơi sửng sốt, trong lòng tự nói nếu như mình nói mình là người nắm quyền khống chế sấm sét, là Thiên Thần Sấm Sét, liệu nó có thể đánh mình không nhỉ?

"Gần... Gần gũi, rất gần gũi." Trong lòng An Lâm là hàng nghìn hàng vạn con thần thú đang phi nước đại.

"Gần gũi là được rồi, đấy là bởi vì chúng ta là người một nhà." Kim Hư Lôi lộ ra vẻ vui mừng: "Tôi du đãng ở thế giới này, lúc nào cũng luôn tin rằng còn có đồng loại tồn tại ở thế gian. Vừa nhìn thấy cậu độ kiếp, loại cảm giác này càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn, cậu là người đầu tiên mang đến cho tôi cảm giác tồn tại quen thuộc đến vậy!"

Ngay vào lúc An Lâm do dự không biết nên dùng lời nói dối nào để lấp liếm, Kim Hư Lôi bỗng nhiên lên tiếng: "Không nhớ nổi sao? Có lẽ là do cậu vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh! Bất luận tự mình nhận biết được thân phận, hay là sức mạnh quyền năng thì cũng đều chưa được thức tỉnh!"

Quả nhiên không hổ là quyền hành Thiên Đạo tự có ý thức của chính mình, quá trâu!!

Nhật Lôi Tôn Giả?

Kim Hư Lôi tiếp tục nói: "Tuy rằng tôi và cậu cùng là người nắm giữ quyền năng Thiên Đạo tự có ý thức của chính mình, nhưng thái độ của cậu đối với con người rõ ràng đã xuất hiện điểm sai lầm."

Ài... Kim Hư Lôi này cũng vừa nói nó là người nắm quyền không chế sấm sét ở trên rồi, liệu còn để cho Thiên Thần Sấm Sét mình sống được sao? Còn lắc lắc lư lư được nữa à? Vấn đề này quả đúng là tình tiết ép bức phải lừa dối mà.

An Lâm khẽ gật đầu, hóa ra là một người nắm quyền khống chế sấm sét đáng thương đang bơ vơ.

Không được! Kim Hư Lôi cũng là Lôi, chẳng lẽ lại muốn chửi nó?

Nhất định phải đổi sang một cái danh hiệu khác rồi!

Má nó, tôi còn đang chưa nghĩ ra xem nên giải thích thế nào, thế mà anh đã ảo tượng giùm tôi một một nguyên nhân hợp lý rồi sao?

"Dù cứu hay không cứu thì kết quả cũng sẽ đều như nhau, thế thì sao không từ bỏ bọn họ triệt để luôn?"

"Đừng gấp gáp, loại tình huống này tôi quen lắm rồi, cứ từ từ là được rồi, lúc cậu đối mặt với bản thể của tôi có cảm thấy một loại cảm giác gần gũi không?"

"Tin rằng tất cả những gì tôi làm lúc trước đã giúp cậu khắc sâu được đạo lý này rồi đúng không?"

Tuy rằng không biết tại sao nó lại có cảm giác quen thuộc với mình, mình ngay lúc này mình chế ra một số lời văn thì có vẻ như vẫn trong khả năng...

"Cái thế giới này vốn dĩ có rất nhiều chuyện không thể vãn hồi, cái quần thể con người này cũng vậy, sai lầm của bọn họ là thứ đã không có cách nào vãn hồi lại được nữa, căn bản không thể cứu được nữa rồi."

An Lâm: "..."

"Kế hoạch hủy diệt nhân loại? Cụ thể là kế hoạch như thế nào?" An Lâm hỏi dò.

Người nắm quyền khống chế sấm sét đã có suy nghĩ như vậy, vậy thì cũng cần phải nên kiêng kỵ cả những quyền năng khác nữa, tạm thời không nên bắt đầu thay đổi sắc mặt ngay, điên cuồng ra tay với con người mới đúng...

An Lâm khẽ gật đầu: "Đúng vậy, con người đều đáng chết!!"

Nhưng từ lúc hắn nghe được cái từ "nắm quyền khống chế sấm sét" trở đi, trong lòng hắn đã run lên bần bật, hoàn toàn tỉnh ngộ ra, tất cả những thứ này đều là hố cả!!

Kim Hư Lôi tiếp tục nói, ánh mắt nhìn về phía An Lâm chứa cả sự chờ mong.

Kim Hư Lôi muốn khiến hắn chuyển biến trận doanh, còn cho rằng hắn là sự tồn tại của đồng loại như nó, vậy thì hắn sẽ theo Kim Hư Lôi mà tiếp tục cuộc chuyện trò xem sao...

Lòng An Lâm dần dần khôi phục lại trạng thái thoải mái, tinh thần ngập trong kích thích trước đó cũng hòa hoãn lại.

Không thể không nói, nghe được từ nắm quyền khống chế sấm sét quả thực đã giúp người ta thoát khỏi màn kịch!

"Người anh em!" Kim Hư Lôi phấn khích nói: "Vì sự cân bằng và ổn định của trời đất, tôi hi vọng cậu có thể gia nhập vào trong kế hoạch hủy diệt nhân loại."

Đúng vậy, suy nghĩ hiện giờ trong lòng An Lâm chính là vì con người!

Bản thân hắn chính là con người, làm sao có thể ra tay với con người được? Tất cả những gì hắn làm trước đó cũng chính là vì theo đường theo nẻo lời nói của Kim Hư Lôi mà thôi. Biết người biết ta, trăm trận thắng cả trăm!

An Lâm cũng thừa nhận rằng trước đó mình quả thực đã bị Kim Hư Lôi mê hoặc đến mức thần trí không rõ ràng, suýt nữa đã sụp đổ tinh thần, từ cảm giác tội ác lan tràn đến sự tuyệt vọng đối với con người, suýt nữa thì bản thân đã bị lầm đường lạc lối.

"Cái này... Tôi vẫn còn chưa nghĩ ra." Kim Hư Lôi lúng túng đáp.

Một loạt lời nói của Kim Hư Lôi liền khiến trong lòng An Lâm tĩnh lặng lại.

"Trước đó có một quyền năng đã xâm nhập thẳng vào khu vực trung tâm của Thiên Đình, sau đó không hiểu sao quyền năng này lại biến mất không thấy đâu nữa, nói một cách khác, nó đã bị tiêu diệt rồi! Con người không hề đơn giản như những gì chúng ta tưởng tượng, vì thế nên để đối phó với con người, chúng ta không được phép xúc động, vẫn nên từ từ mưu tính thì hơn..."

"Người anh em, cậu đừng cười tôi chứ." Dường như là cảm nhận được ánh mắt kỳ quái của An Lâm, Kim Hư Lôi vội vàng giải thích: "Tôi có thể cảm nhận được sự biến hóa của quyền năng Thiên Đạo."

"Cũng không biết người anh em đã xâm nhập vào đại lục Thái Sơ đã bị kẻ nào tiêu diệt, con người mà lại có biện pháp đối phó lại Thiên Đạo..." Mặt Kim Hư Lôi lộ vẻ phẫn nộ.

An Lâm nháy nháy mắt, vẻ mặt cực kỳ ngoan ngoãn.

Tiêu diệt người của Phong Thiên Thần, quả nhiên là xa tận chân trời.

Xem ra cái gọi là Thiên Đạo tự có ý thức này cũng không phải không biết gì à nha, thậm chí có đôi khi còn ngốc manh đến đáng yêu nữa...

"Đúng rồi, người anh em Kim Hư Lôi, anh có thể cảm nhận được quyền năng của ý thức, vậy thì rốt cuộc có bao nhiêu loại quyền năng của Thiên Đạo vậy?" An Lâm đổi chủ đề, vẻ mặt đầy tò mò.

Kim Hư Lôi lắc đầu: "Không rõ nữa, ngay cả người anh em đã xâm nhập vào Thiên Đình sau đó bị tiêu diệt kia tôi cũng không biết là người nào, chỉ đơn thuần có cảm ứng mơ hồ thôi..."

Nó đưa mắt nhìn sang An Lâm: "Cậu chính là người anh em đầu tiên tôi gặp!"

An Lâm mỉm cười, nhưng trong lòng thì lại nói, đáng tiếc ghê, tôi không phải đâu.

Kim Hư Lôi lại nói: "Cậu ở lại Thiên Ngoại Thiên này với tôi, chúng ta cùng nhau suy nghĩ về kế hoạch làm thế nào để tiêu diệt con người đi! Trong thời gian này tôi cũng sẽ nghĩ cách giúp cậu thức tỉnh!"

An Lâm nghe thấy vậy liền ngây ngẩn cả người, tôi đâu có phải là người khống chế quyền năng đâu, thức tỉnh cái rắm ấy!

Ế chờ chút...

Hình như mình đang khống chế quyền năng của gió thì phải?

Có vẻ như An Lâm hiểu rõ được thứ gì rồi, khí tức quen thuộc mà Kim Hư Lôi nói, đồng thời còn cho rằng hắn là đồng loại... chắc không phải là bởi vì quyền điều khiển gió trên người hắn đấy chứ?

Ngay thời điểm hắn đang nghĩ như vậy, bên trong thân thể đột nhiên truyền đến một loạt hiện tượng lạ.

Thân thể người phàm đột nhiên có khí cảm, tiếp theo đó Khí Hải cũng bắt đầu xuất hiện rõ ràng.

Sức mạnh biến mất của hắn lúc trước bắt đầu được khôi phục một cách nhanh chóng.

An Lâm hơi kinh ngạc nhìn về Kim Hư Lôi biến thành hình người trước mặt, cho rằng là do nó làm.

Nhưng nó lại không có bất kỳ phản ứng nào, có vẻ như vẫn đang suy nghĩ xem làm thế nào để tiêu diệt con người, cùng với việc giúp An Lâm thức tỉnh quyền khống chế.

Cũng đúng thời khắc này, bên trong Khí Hải của An Lâm, một đôi mắt màu vàng óng bỗng nhiên mở ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận