Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 299: Sự ấm áp này quá ấm áp rồi

"Cha đến đây đi, lần này con mang cho cha rất nhiều đồ tốt từ Thiên Đình về đây."

An Lâm kéo An Minh Xuyên vào trong một cái đình nhỏ, mở nhẫn không gian ra với vẻ mặt kích động, kiểm tra những món đồ bên trong.

"Xem con nói kìa, cha tu luyện ở đây cũng không thiếu thứ gì cả, con cũng không cần phải mang đồ gì đó đến đây đâu!" An Minh Xuyên nói với vẻ mặt thờ ơ.

"Thật sự không thiếu thứ gì? Linh khí cha cũng không cần sao?" An Lâm cười khà khà rồi mở miệng nói.

Lời này vừa nói ra, cả ngôi đình nhỏ đều trở nên tĩnh lặng.

Ba người Điền Linh Linh, Thôi Triết, An Minh Xuyên hít vào một hơi khí lạnh, trợn trừng hai mắt.

Linh khí có ý nghĩa thế nào đối với tu sĩ trên trái đất? Đó chính là bảo vật trấn phái của những môn phái lớn!

Linh khí xuất hiện trên toàn bộ Hoa Quốc cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Thôi Triết nuốt ngụm nước miếng, xem ra có chút ở sững sờ.

An Lâm cũng không để ý lắm, linh khí cho dù ở Cửu Châu giới, cũng là vũ khí cực kỳ quý giá, còn trái đất thì càng không cần nói, cũng không trách bọn họ sẽ kinh ngạc như vậy.

"Mịa nó!"

Chỉ riêng linh khí mà An Lâm lấy ra, đã chiếm một nửa linh khí trong nước rồi, có cần phải khoa trương như vậy không.

Rất nhanh, nhẫn không gian lóe sáng, sáu linh khí được bày ra khiến người ta run sợ mà chấn động xuất hiện ở trên bàn.

Điền Linh Linh vốn thích nói ra những lời giẫm đạp lên An Lâm, thế nhưng bây giờ lại quên những lời đó, chỉ ngơ ngác nhìn sáu linh khí trên bàn, trong miệng chảy nước miếng.

"Không được, vật này quá quý giá! Con giữ lại đi, cha không cần!" An Minh Xuyên sau khi hồi phục lại tinh thần, lúc này mở miệng từ chối.

"Cha chọn nhanh lên chút đi, những vũ khí này để ở trong nhẫn không gian đều mốc meo hết cả rồi, con không thiếu tiền." An Lâm mang vẻ mặt khí phách mà nói.

Ba linh khí cấp thấp, ba linh khí cấp trung, đây là bảo vật mà hắn giành được lúc bị truy giết đoạt bảo ở trước mộ Đông Nhật Long, vẫn chưa bán đi.

An Lâm cười một lúc, hắn biết phụ thân đang lo lắng điều gì liền nói: "Cha đừng sốt sắng, chỗ linh khí này của con nhiều lắm, cha cứ chọn thoải mái."

"Cái này... Sao con lại có thể có nhiều như vậy..." An Minh Xuyên trợn trừng hai mắt.

An Lâm thấy thế liền giơ ngón tay cái lên: "Không hổ là cha con, gia đình chúng ta thế nào cũng sinh ra kiếm tiên!"

Điền Linh Linh nhìn sáu linh khí trước mặt, không nhịn được mà thốt ra một câu nói tục.

Điền Linh Linh: "... Lại trá hình khen mình là kiếm tiên rồi hả?"

Đại Bạch thấy liền thế bĩu môi, biết An ca đã bắt đầu bày ra dáng vẻ khoe mẽ.

An Minh Xuyên nghe vậy cũng không sĩ diện, bây giờ ông khá thích dùng kiếm nên đã chọn một linh khí cấp trung, kiếm Lam Sương.

"An Lâm kiếm tiên" cái từ này, An Lâm cảm thấy vô cùng thoải mái, có chút đắc ý mà nở nụ cười.

An Lâm gật gật đầu, cô dù sao cũng là bạn tốt mà mình quen biết ở nhân gian, đối xử bằng hữu hắn lúc nào cũng rất hào phóng.

An Lâm vừa mới nói xong, Thôi Triết đã đơ ngay tại chỗ rồi.

Sau khi chờ cha hắn chọn xong, hắn nhìn Điền Linh Linh một chút, chỉ vào linh khí trên bàn rồi tiếp tục nói: "Linh khí chỗ này, cô cũng chọn một cái đi."

"Chú Thôi, chú là thầy giáo của cha cháu, món quà này xin chú nhận lấy."

Đại Bạch: "Anh An chính là như vậy đó."

"Chuyện này..." Thôi Triết nhìn An Lâm và An Minh Xuyên một chút, cuối cùng hít sâu một hơi, mở miệng nói, "Được rồi, vậy Thôi mỗ sẽ nhận lấy món quà này."

An Minh Xuyên cũng cười ha ha: "Cháu Lâm nhà tôi có thu nhập rồi, đây là một phần tâm ý của cháu nó, thầy cứ lên lấy một cái đi."

Thấy Thôi Triết chưa kịp phản ứng, An Lâm lại nói bằng giọng nghiêm túc một lần nữa.

Điền Linh Linh nghe vậy thì ngẩn người, nhìn An Lâm bằng đôi mắt to long lanh nước: "Đạo sĩ giả... ý của cậu là muốn tặng tôi một linh khí sao?"

Tặng linh khí cho ông?

Có đùa không vậy! Đây chính là linh khí vô giá mà!

Ông từng nghĩ tới An Lâm sẽ tặng cho ông một ít đồ tốt, vĩ dụ như tặng pháp khí quý giá, tặng linh đan giá trị không nhỏ, nhưng không thể ngờ rằng An Lâm lại muốn tặng linh khí cho ông!

"Woa! An Lâm kiếm tiên, tôi yêu cậu chết đi mất!" Điền Linh Linh hưng phấn nhào về phía An Lâm, cái miệng nhỏ mềm mại hôn lên gò má An Lâm một cái, hài lòng đến mức hét woa woa lên.

Sau khi chọn xong, An Lâm lại quay đầu nhìn về phía Thôi Triết: "Chú Thôi, cháu đã từng nói muốn tặng cho chú một món quà lớn, chú cũng tới đây chọn một linh khí đi."

Điền Linh Linh gật đầu, chọn một đôi phi tiêu màu trắng từ trong năm linh khí, linh khí cấp thấp, Phi Lôi Tiêu.

Sau đó, hắn chỉ vào linh khí trên bàn tiếp tục nói: "Nhanh chọn một cái mình thích đi."

Ông chọn một linh khí cấp thấp, giáo Ngân Huyết.

Nắm trong tay cây giáo dài, cảm nhận sóng năng lượng và linh tính mà cây giáo dài truyền đến, tay ông hơi run lên.

Đây chính là linh khí?

Đây chính là ban tặng sự ấm áp?

Thôi Triết có chút hoảng hốt, sự ấm áp này thật sự quá ấm áp rồi, ấm đến mức bây giờ ông cảm thấy cả người nhiệt huyết đều sục sôi.

Cơ duyên này thật sự đã bắt trúng rồi!

Dốc sức giảng dạy An Minh Xuyên, là chuyện chính xác nhất mà ông từng làm!

An Lâm cất ba linh khí còn lại vào trong nhẫn không gian, sau đó lại đưa cho cha mười mấy viên linh đan có công dụng khác nhau, cộng thêm hai mươi ngàn viên linh thạch, những thứ đồ này đủ cho cha tiêu xài đến Kỳ Dục Linh sau này.

Điền Linh Linh và Thôi Triết nhìn vật báu rực rỡ muôn màu trước mặt liền chết lặng.

An Lâm dở khóc dở cười: "Sao con phải dẫn cô ấy tới gặp cha, cô ấy còn chuyện của mình phải làm mà."

"Ai ya, sao con không đưa con bé đến gặp cha?" An Minh Xuyên vỗ đùi, dáng vẻ tiếc nuối.

An Lâm bỗng sững người nhưng vẫn gật đầu: "Dạ, cô ấy cũng hạ phàm cùng con, sao vậy ạ?"

An Minh Xuyên cũng không quan tâm đến vấn đề tu hành, sau khi ông biết An Lâm hạ phàm là mang theo nhiệm vụ, lúc này liền hỏi vấn đề ông đang quan tâm nhất: "Lâm, Hứa Tiểu Lan có đi cùng con đến đây không?"

"Ha ha, chú đúng là quên mất An Minh Xuyên." Thôi Triết vỗ tay cười, "Ông ấy nhập môn muộn, uy lực cũng rất mạnh, cẩn thận bị vượt qua đó nhé."

"Cháu nào dám nhận, đừng quên An thúc thúc chứ ạ." Điền Linh Linh cười hì hì nói.

Đại khái chính là loại tâm tình này, cảm giác này thật sự rất tuyệt, An Lâm rất thích.

Sau khi gửi tặng sự ấm áp, An Lâm lấy trà mua ở Cửu Châu giới ra rồi cùng với ba người là cha, Điền Linh Linh và Thôi Triết thưởng thức.

Bốn người ngồi vây quanh trên bàn đá, nói một chút về việc tu luyện, nói một chút về kinh nghiệm hai năm qua.

"Nói như vậy, cô đã là Đạo Chi Thể cấp mười rồi? Được đó, tiến bộ thật nhanh quá!" An Lâm nhìn Điền Linh Linh, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Điền Linh Linh hừ nhẹ một tiếng, không tiếp lại lời.

Tốc độ nâng cao cảnh giới của cô cho dù đặt ở đại học Liên Hợp Tu Tiên cũng sẽ thuộc nhóm người siêu lợi hại, thế nhưng ở trước mặt An Lâm lại bị đả kích đến mức hoàn toàn mất đi tính khí.

Vốn dĩ còn muốn sau khi chờ An Lâm trở lại thì thỏa sức bắt nạt hắn, dù gì cũng sắp đuổi kịp bước chân của hắn rồi mà.

Ai ngờ hai năm không gặp, bản thân thật vất vả mới mò đến ngưỡng cửa Dục Linh, còn An Lâm đã sắp Hóa Thần rồi, sự chênh lệch này suýt chút nữa khiến cô tức đến mức thiếu oxy.

"Điền Linh Linh đạo hữu thật sự là người kinh tài tuyệt diễm nhất trong lớp tu sĩ mới của Hoa Quốc." Thôi Triết cũng mở miệng bình luận.

Tâm tình của hắn lúc này rất đơn giản, giống như những nam nhân làm việc vất vả bên ngoài, công ty không dễ dàng phát tiền lương, sau đó hắn gửi tiền về nhà để trợ giúp chi phí trong gia đình, để cha mẹ biết hắn đã tự lập, để cha mẹ biết có thể dựa vào hắn!

"Được rồi, sự ấm áp đã tặng xong!" An Lâm vỗ hai tay, trên mặt không có bất kỳ sự tiếc nuối nào, chỉ cười một cách vui sướng. Tại sao phải tu tiên, tại sao phải phấn đấu? Cái này hắn không thể nói rõ.

Đừng nói những linh đan và linh khí kia, chỉ cần hai trăm ngàn viên linh thạch này, ông cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy trong hành trình tu tiên!

Chính là bởi vì ông đã tiếp xúc với giới tu tiên, hiểu chuyện nên mới khiếp sợ không thôi.

Người bị chấn động lớn nhất chính là An Minh Xuyên, bởi vì ông là người nhận tiền mà!

Giống như thường dân nhìn thấy cách tiêu xài từng trăm triệu của phú hào vậy, mặc dù số tiền đó rất nhiều đối với dân thường, thế nhưng sau khi bọn họ nhìn đến mức tê dại thì cũng chỉ là một con số mà thôi, cũng sẽ không chấn động là mấy.

"Chuyện gì vậy?"

"Dạ, đi dạo phố ạ."

"..."

An Minh Xuyên thở dài một hơi, lắc lắc đầu.

Với EQ của đứa con trai này, có bạn gái là do nhận thưởng mà có được đúng không?

Lúc An Minh Xuyên không biết phải làm sao thì một tiếng chuông bỗng nhiên xuất hiện, là điện thoại của An Lâm kêu.

An Lâm lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy trên màn hình là Hứa Tiểu Lan gọi tới.

Hêy, đây thực sự là nói Tiểu Lan, Tiểu Lan đến.

Hắn nhận cuộc gọi từ điện thoại đến: "Alo, đi chơi thế nào rồi?"

Trong điện thoại di động truyền đến âm thanh vội vã của Tiểu Lan: "Không hay rồi, An Lâm, xảy ra chuyện lớn rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận