Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1968: Mười mặt trời trên bầu trời

Uỳnh!!!

Mặt đất lõm xuống.

Đấu Chiến Thắng Phật bừng tỉnh, mạnh mẽ bay vọt tới chỗ Thiên Thần Nhiệt Độ trong không trung tựa như sao băng lửa.

"Đông kết." Thiên Thần Nhiệt Độ quơ tay đánh về phía Mỹ Hầu Vương vàng rực.

Tạch!!!

Đấu Chiến Thắng Phật trợn mắt nhìn, thân thể lại ngừng lại một cách quái dị hệt như con khỉ đá lúc ban đầu.

Ngay lập tức, tất cả mọi thứ đều trở về với sự im ắng tĩnh mịch.

Bản chất của nhiệt độ là sự chuyển động của những hạt nhiệt lượng.

"Nếu như ngươi đã có thể chống cự cái chết ở nhiệt độ thấp của ta, vậy thì ta đây sẽ thẳng tay chém chết ngươi!!!"

"Phá Thiên Liệt Thần Bổng!!!"

"Máu của ngươi... Sao lại vẫn sôi trào như vậy được?" Thiên Thần Nhiệt Độ khẽ mở trừng hai mắt.

Thân thể cứng như đá của Đấu Chiến Thắng Phật đột nhiên lại bắn ra ánh vàng vô tận, động tác lại nhanh như sét đánh, gậy Kim Cô xé rách hư không, đập vào người Thiên Thần Nhiệt Độ.

"Hãy để tất cả mọi thứ của ngươi đều quay về với các bụi đi." Thiên Thần Nhiệt Độ hờ hững cất tiếng, vòng thần trên đầu đột nhiên trở nên lạnh như băng đến cực điểm, đông cứng Đấu Chiến Thắng Phật thêm một lần nữa.

Cũng ngay thời khắc này, cánh tay đao của Thiên Thần Nhiệt Độ cũng làm tan chảy áo giáp của Đấu Chiến Thắng Phật, đâm vào bên trong trái tim của hắn, ngay lập tức đốt thành một lỗ máu, thiêu cháy cả trái tim.

Thiên Thần Nhiệt Độ có thể điều khiển sự chuyển động của tất cả các loại hạt trên thế gian, bao gồm cả những thứ Đấu Chiến Thắng Phật đánh ra.

Uỳnh!!!

Nhưng sau một khắc, sắc mặt của hắn lại lập tức thay đổi ngay.

Hắn có thể điều khiển tất cả các bộ phận trên toàn thân của Đấu Chiến Thắng Phật, mỗi một phần xương thịt, mỗi một giọt máu, mỗi một hạt phân tử nhỏ nhất, chi phối tất cả mọi lực lượng có thể chuyển động trước mắt.

Ngay tức khắc, cánh tay liền chém thẳng xuống như lưỡi đao.

Đấu Chiến Thắng Phật cũng mất hết sức lực rơi xuống đất, lại tạo ra một cái hố rất lớn trên mặt đất.

Hắn nhận thấy có điều không ổn liền lập tức phóng tới chỗ Đấu Chiến Thắng Phật, hai tay như thiên đao nóng rực ẩn chứa năng lượng pháp tắc độ nóng cực hạn, mạnh mẽ chém thẳng vào đầu và tim của Đấu Chiến Thắng Phật.

Một màn này thoạt nhìn dường như ngang tay, nhưng Thiên Thần Nhiệt Độ lại có khả năng hồi phục đương nhiên lại càng đáng sợ hơn, chỉ mấy giây sau lồng ngực bị nện nát đã khôi phục lại như lúc đầu, chỉ là trên vòng thần đã xuất hiện một vết nứt.

Gậy Kim Cô mang chân ý mạnh mẽ tuôn trào như muốn xé trời, ầm ầm đập trúng ngực Thiên Thần Nhiệt Độ.

Ngực Thiên Thần Nhiệt Độ bị gậy Kim Cô nện đến mức vỡ nát, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, cơ thể bị đánh bay ra ngoài.

Một ký hiệu chữ Vạn (卍) màu vàng giống như thành lũy kiên cố bao bọc xung quanh Đấu Chiến Thắng Phật.

Đấu Chiến Thắng Phật thấy vậy, liền nghiến răng ném ra một chuỗi phật châu.

Hắn nhìn Đấu Chiến Thắng Phật ở bên trong đó, khóe miệng cười nhạo.

"Bây giờ thì đi chết đi!"

"Nếu như ngươi không muốn trốn, vậy thì đợi đến khi viện binh đến tiêu diệt ngươi đi!"

"Được lắm, ngươi đang muốn vùng vẫy giãy chết đấy ư?"

"Ta nói thẳng nhé, dù viện quân là ai đi chăng nữa thì trong mắt ta đều là đồ bỏ đi! Đến bao nhiêu, ta sẽ tiêu diệt bấy nhiêu, giết đến khi ngươi trở nên tuyệt vọng, sau đó vào lúc cuối cùng khi ngươi đã tuyệt vọng, ta sẽ thiêu sống ngươi đến chết!"

"Bị tiêu diệt? Đây là chuyện cười buồn cười nhất mà ta từng được nghe đấy, thiên tử của bang Phá Thiên đều đang ở tuyến đông, những thiên tử các ngươi tuyển chọn sau này liệu có ai có thể làm đối thủ của ta?"

Thiên Thần Nhiệt Độ nghe thấy vậy liền sững người một chút, sau đó bật cười ha hả.

Xung quanh Thiên Thần Nhiệt Độ biến thành thứ màu bạch kim nóng rực, hắn bỗng nhiên xông về phía Đấu Chiến Thắng Phật, biểu cảm trên khuôn mặt bắt đầu trở nên điên cuồng, hai tay mở ra ôm lấy cả người Đấu Chiến Thắng Phật như đang muốn đốt Đấu Chiến Thắng Phật đến mức chết cháy: "Đến đây hòa tan trong lồng ngực nóng bỏng của ta đi!"

"Thấy không, đại quân của các ngươi đều đã tan tác, tất cả cường giả đều đang chạy trốn điên cuồng, còn ai có thể cứu được ngươi nữa đây? Đường đường là đệ nhất Chiến Phật của Tây Phương Cực Lạc, không ngờ lại suy bại đến mức phải dùng một cấu trúc như mai rùa để kéo dài hơi tàn, ngươi đúng thật là khiến cho bản thiên thần mở rộng tầm mắt đấy..."

Đấu Chiến Thắng Phật lạnh lùng đứng trước mặt Thiên Thần Nhiệt Độ.

"Ta đã phát ra tín hiệu cầu cứu, viện binh sẽ nhanh chóng tới đây thôi."

Vô số văn tự tiếng Phạn vô cùng huyền diệu tuôn xuống xối xả như cơn mưa rào.

"Ha ha... Át chủ bài bảo vệ tính mạng này thì có tác dụng gì, chẳng qua chỉ là đang kéo dài thời gian chết của ngươi thôi..." Thiên Thần Nhiệt Độ cười lạnh, cơ thể nóng rực vẫn ghé sát vào chữ Vạn (卍) bằng vàng, tạo thành hình chữ "Đại", dần dần làm tan chảy hàng rào cứng rắn kia.

Thiên Thần Nhiệt Độ đánh mạnh lên bức tường ký hiệu chữ Vạn (卍) màu vàng, sức nóng cực độ như vậy vẫn không có cách nào làm tan chảy được lớp phòng ngự này, giống như có một luồng năng lượng ánh sáng, năng lượng đại từ bi ngăn cản hết tất cả năng lượng có hại đang ăn mòn.

Ầm ầm!!!

Trên mặt Thiên Thần Nhiệt Độ đầy vẻ khinh thường và sự tàn nhẫn.

Một vài liên quân Cửu Châu lui lại, thấy Đấu Chiến Thắng Phật đang bị Thiên Thần Nhiệt Độ vây khốn đến mức trên mặt cũng lộ vẻ đau đớn, thậm chí còn có người muốn chạy đến giải cứu, nhưng đều bị lý trí sinh tồn kéo lại.

Đối mặt với đối thủ cấp bậc thiên thần, bây giờ đi qua đó chẳng khác gì đi chịu chết.

Bọn họ cũng biết, lúc này đây Đấu Chiến Thắng Phật rất có thể sẽ phải bỏ mạng ở chỗ này.

Mấy ngàn vạn tăng binh đều không cam lòng và đầy khuất nhục, họ căn bản không đủ năng lực để thay đổi tình trạng hiện tại.

"Đáng chết! Đấu Chiến Thắng Phật lại bị vây hãm sao?" Vân Mộng Ảnh vừa chiến đấu với Sát Lục Thiên Thần, vừa đưa ánh mắt nhìn về phía chữ Vạn (卍) bằng vàng ở phía xa, trong đôi mắt xinh đẹp dịu dàng đầy vẻ lo lắng.

Xoẹt!!!

Chỉ trong một lúc chủ quan, cánh tay của cô lại bị Thiên Thần Sát Lục chém thêm một vết đầy máu.

"Ha ha ha, chiến đấu với ta mà còn có tâm trạng nhìn kẻ khác sao? Giết giết giết!" Thiên Thần Sát Lục dường như phát điên, điên cuồng vung vẩy lưỡi hái đầy máu.

Mặt trời khác trong mắt bọn họ đang càng lúc càng lớn hơn, càng thêm chói mắt hơn so với mặt trời trên bầu trời kia, dường như muốn đốt cháy hết toàn bộ thế gian không để chừa lại thứ gì.

Tất cả sinh linh lần lượt ngẩng đầu, nhìn mặt trời càng lúc càng lớn dần lên bằng vẻ mặt khiếp sợ.

"Thật lớn, thật tròn, nóng quá... Đây là... chín mặt trời?"

"Ồ... Ôi trời ơi!!! Đó là cái gì vậy?"

"Mau! Mau nhìn bên kia đi!!!"

Trong bầu không khí như vậy đột nhiên có liên quân ngạc nhiên hô to.

Ý cười nhạt trên mặt Thiên Thần Nhiệt Độ càng trở nên rõ ràng.

"Hình như viện quân của ngươi chạy đến đây có chậm quá đấy, nếu cứ tiếp tục thế này, có khi viện quân của ngươi cũng không thể cứu được thi thể của ngươi luôn ấy chứ, chắc không phải sau khi bọn chúng nhìn thấy cảnh ta nghiền nát ngươi từ tít phía xa thì sẽ trốn đi đấy chứ?"

Đấu Chiến Thắng Phật không quan tâm đến việc đối phương đang cười nhạo mình, chỉ im lặng cố gắng tích góp năng lượng.

Hắn đã quyết định, cho dù có chết ở chỗ này thì hắn cũng muốn trước khi chết phải cắn đứt được một miếng thịt trên người đối phương, hoàn toàn phế bỏ Thiên Thần Nhiệt Độ!

Liên quân giới Cửu Châu đã tan tác rồi, quá trình rút lui cũng chính là quá trình giết chóc.

Ít nhất hắn cũng phải ngăn Thiên Thần Nhiệt Độ lại, để Thiên Thần Nhiệt Độ không thể vào tàn sát bên trong trận doanh.

Máu tươi chảy khắp mặt đất bên ngoài biển Bạch Quỳnh.

Từng người trong tộc Bạch Vũ, tộc Chân Ma, tăng nhân đều đang kêu rên rồi ngã xuống.

Sự tuyệt vọng bắt đầu lan ra trong liên quân giới Cửu Châu.

Bức tường chữ Vạn (卍) đã xuất hiện vết nứt, hơn nữa còn đang bắt đầu tan dần ra.

Hiện giờ đến bản thân hắn còn khó giữ thì còn thế nào cứu ai?

Mễ Già Lặc vừa khóc vừa cười nhìn thoáng qua thiên thần sau lưng, da đầu lại khẽ tê dại.

Nhưng mà nếu như đi cứu hắn...

Ba thiên tử dự bị mà họ tuyển chọn được đánh nhau với ba cái quyền hành thiên thần vốn là đã cố hết tất cả sức lực, nếu như Đấu Chiến Thắng Phật ngã xuống trong trận chiến này, vậy thì cuộc chiến tiếp theo biết nên đánh thế nào?

Mễ Già Lặc đang chạy trốn cũng phát hiện tình hình không ổn của Đấu Chiến Thắng Phật, sắc mặt trở nên vô cùng nặng nề.

Cảnh tượng kỳ lạ mười mặt trời đồng loạt xuất hiện trên bầu trời trước mặt các sinh linh như vậy đó.

Thiên Thần Nhiệt Độ thấy mặt trời tới gần, sắc mặt hơi thay đổi một chút, khi thấy chấm đen nhỏ trên mặt trời kia sắc mặt mới thật sự hoàn toàn thay đổi.

Đấu Chiến Thắng Phật nở nụ cười: "Cuối cùng viện quân của chúng ta đã tới nơi rồi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận