Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 929: An Lâm vs Tiểu Tước nữ

Bóng đêm buông xuống, lá cây màu tím tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Giữa ánh sao lấp lánh đầy trời, ánh trăng sáng trong rọi xuống đấu trường, phủ một lớp ánh sáng trắng bạc.

Trên khán đài của đấu trường, chỉ có vài chỗ là có lửa chiếu rõ.

Những nơi còn lại bao gồm chiến trường trong trận pháp, cũng không có đặt lửa soi sáng. Cường giả Thú Tộc có thị lực rất tốt, dưới ánh trăng chiếu rọi, thật ra không gian xung quanh cũng không tói tăm, chỉ thêm mấy phần khắc nghiệt và u ám thôi.

Tuy màn đêm buông xuống, nhưng bầu không khí trong đấu trường, lại đạt đến mức lớn nhất!

Tiếng reo hò và hò hét vang tận mây xanh, thậm chí có thể nghe thấy rõ ràng ở đại lục Lam Hải tầng thứ năm.

Trận chiến mà khán giả mong đợi nhất, cuối cùng cũng tới rồi.

"Các vị khán giả! Bây giờ trận chung kết của đấu trường sắp bắt đầu rồi!"

Độ nóng của Tiểu Tước Nữ ở đấu trường này, thậm chí còn cao hơn mười đại Chiến thần cây Thái Dương, An Lâm muốn bằng vào một trận chiến đấu, áp đảo độ nóng của Tiểu Tước Nữ, hiển nhiên là chuyện không thể nào.

"Lâm An,

Giọng nói của người chủ trì vừa dứt, nơi này lại bùng phát ra tiếng hoan hô lần nữa.

Độ nóng gì đó cũng không buff thêm được, hắn chỉ cần đường đường chính chính đánh bại Tiểu Tước Nữ là tốt rồi.

An Lâm thể hiện thực lực mạnh mẽ và ý nghĩa đặc biệt của cuộc chiến cuối cùng này, khiến người chủ trì cường điệu giới thiệu An Lâm một lần. Cũng không hề xảy ra bi kịch, giống như đối thủ trước đó của Tiểu Tước Nữ, ngay cả khi giới thiệu mà cũng bị phớt lờ.

Chín dải lụa có màu khác nhau, quanh quẩn trên người của cô, có ánh sáng nhàn nhạt phát ra, khiến cô xinh đẹp thoát tục sáng rực tựa như tiên tử dưới trăng.

Giọng nói dõng dạc của người chủ trì vang lên: "Trong mười năm trở lại, đây là trận chiến đáng để mong chờ nhất, không đúng, hẳn là trận chiến đáng mong chờ nhất trong ngàn năm nay! Bời vì, trận chiến đấu này sẽ quyết định cây Thái Dương của chúng ta, có thể sinh ra một vị Chiến thần chân chính lần nữa hay không!"

Cuối cùng cũng đợi được trận chiến này của cậu."

"Tiếp theo xin mời hai vị chiến sĩ ra sân!"

"Là Tiểu Tước Nữ tạo ra thần thoại quán quân của 100 trận thắng liên tục, quang vinh bước lên vị trí Chiến thần cây Thái Dương, hay là quyền thần Lâm An thi triển thần uy, đánh vỡ thần thoại quán quân 99 trận thắng liên tiếp của Tiểu Tước Nữ, mọi thứ ở ngay trong trận chiến này..."

An Lâm cũng cũng không thèm để ý những thứ này.

Tiểu Tước Nữ hít vào một ngụm lớn khí lạnh, đôi mắt đẹp trừng An Lâm, khiếp sợ mà nói: "Đây là lần đầu tiên ta gặp được đối thủ yêu cầu vô lễ như thế!"

Dù cho An Lâm có biểu hiện rất tốt trước đó, thu hút không ít fan, nhưng phần lớn người xem vẫn là hô to tên Tiểu Tước Nữ, đến mức toàn bộ đấu trường, đều quanh quẩn tiếng "Chiến thần cây Thái Dương Tiểu Tước Nữ".

"Có được không?" An Lâm hỏi.

Hai con ngươi của Tiểu Tước Nữ trong veo có thần, ngắm nhìn An Lâm.

An Lâm khẽ thở dài một hơi: "Thiếu nữ đáng yêu như cô, cứ như vậy mà bị tôi giết chết, thật sự có hơi không đành lòng, nếu không thì ngươi biến thành một con quái thú đi, để tôi tiện xuống tay một chút?"

Tên ngốc này, vậy mà còn áp chế cảnh giới ở Hóa Thần trung kỳ để đối đầu với mình...

Nói xong, thân thể của cô bắt đầu phun trào ra hơi thở cực kỳ mạnh.

Nhưng mà, đối với An Lâm mà nói thì rất chậm!

An Lâm giật mình trong lòng, thật đáng yêu!

Quyền pháp thật đáng sợ!

Tiểu Tước Nữ khoanh hai tay lại: "Tôi từ chối!"

Hám Sơn Quyền va chạm với dải lụa màu vàng, bộc phát ra tiếng nổ vang rung trời.

Ầm ầm!

Tiểu Tước Nữ giật mình trong lòng, dải lụa màu vàng quấn quanh ở bên vòng eo mảnh mai đột nhiên bắt đầu chuyển động, xoay tròn trước người, trở thành một cái lá chắn hình tròn.

Tiểu Tước Nữ yêu kiều hừ một tiếng, tiếp tục nói: "Bản Tước trời sinh quyến rũ khó mà tự bỏ được, hoàn toàn không phù hợp với quái thú, ngươi nói vậy thật quá đáng. Đến đây đi, tôi muốn đánh chết anh!"

Nếu ngươi còn ngu xuẩn áp chế sức mạnh, như vậy ta sẽ để ngươi chết không đau khổ...

Gót sen lấp lóe trên trán An Lâm, nắm đấm bao phủ trong ánh sáng vàng trong nháy mắt, đồng thời thần thể chi lực hoàn toàn bộc phát, một quyền đánh về phía Tiểu Tước Nữ: "Bách Phân Bách Hám Sơn Quyền!"

Tiểu Tước Nữ đang định tránh né đòn tấn công của An Lâm bằng thân pháp quỷ mị, lại phát hiện nấm đấm của An Lâm tựa như ở khắp mọi nơi, muốn tránh cũng không được, chặn tất cả đường lui của cô.

An Lâm mang vẻ mặt kỳ lạ nhìn Tiểu Tước Nữ một cái.

Bóng người của Tiểu Tước Nữ bỗng nhiên phóng tới chỗ An Lâm, tốc độ cực nhanh.

"Lên đi!"

Đây là lần đầu tiên hắn gặp được đối thủ chiến đấu sống còn với nhau, mà còn chủ động áp chế thực lực, nói thật, loại trải nghiệm này vẫn rất là đặc biệt.

Giữa ánh sáng vàng chấn động, sức mạnh mặt đất kinh khủng, trực tiếp đánh nát mặt đất trong phạm vi ngàn mét.

Tiểu Tước Nữ cũng bị đánh bay vài trăm mét, mấy sợi tóc xanh dán vào gương mặt vô cùng mịn màng, hơi thở dồn dập một chút, có vẻ hơi chật vật.

Trong chớp mắt tiếp theo, An Lâm đã biến mất tại chỗ.

Sắc mặt Tiểu Tước Nữ thay đổi, bỗng nhiên đạp lên mặt đất, thân thể vọt lên như chim yến.

Bóng người của An Lâm xuất hiện ở trước mặt cô, nắm đấm đánh ra lại rơi vào khoảng không.

Lúc này, thân thể của Tiểu Tước Nữ xoay chuyển, chân nhỏ bổ mạnh xuống, giày cao gót màu đỏ xé rách không khí, mang theo tiếng kêu sắc bén. Mũi nhọn của giày cao gót, lập loè ánh sáng đỏ chết chóc rung động lòng người, kéo thành một sợi tơ máu, rơi vào trên mặt An Lâm trên mặt!

Ầm! Sóng khí bao phủ mấy ngàn thước.

Đồng tử của Tiểu Tước Nữ co rụt lại, đòn tấn công đủ để đá nát đầu người Hóa Thần đỉnh phong của cô, giống như bị thứ gì cực kỳ kiên cố cản lại, không tiến thêm được!

"Da mặt dày quá! Đau đau đau..."

Ầm ầm!

An Lâm lại cảm giác được một cơn đau nhói, theo bản năng cầm Tiểu Tước Nữ trong tay, bỗng nhiên tiếp tục đập xuống đất!

Sau mấy giây mờ mịt, dải lụa màu lam giống như lưỡi đao sắc bén, chém lên cánh tay An Lâm.

Cô không bao giờ ngờ tới, An Lâm sẽ làm chuyện này với một đóa hoa đẹp đẽ như thế!

Bản thân Tiểu Tước Nữ cũng không khá hơn chút nào, bị nện đến có chút mờ mịt.

Cảnh tượng Tiểu Tước Nữ bị An Lâm chà đạp thảm thiết, khiến người xem trên khán đài đều bùng nổ.

Tiểu Tước Nữ: "..."

Sau đó, An Lâm bắt đầu làm lại động tác trước đó, nắm lấy chân Tiểu Tước Nữ, liên tục đập mạnh xuống đất.

Rầm rầm rầm...

Mặt đất lay động từng đợt, bị nện ra từng cái hố lớn nhìn thấy mà giật mình.

Gần 10 vạn người xem bị dọa bối rối.

"Đờ mờ! Tiểu Tước Nữ của tôi!"

"Cầm thú! Mau thả cô gái kia ra!!"

"Tiểu Tước Nữ đáng yêu như thế, tại sao hắn có thể làm chuyện như vậy?"

"A... Tôi muốn giết Lâm An!!"

Thân thể của cô đập ra mấy cái hố to nhỏ trên mặt đất đã được trận pháp gia cố.

Ầm ầm!

Quần áo của Tiểu Tước Nữ lộn xộn, đang muốn phản kháng, cái tay nắm lấy chân của cô lại truyền tới sức lực kinh khủng, thân thể bị tay ném lên bầu trời, đi vòng thành một đường cong, bỗng nhiên ngã xuống đến một chỗ khác trên mặt đất.

Ầm ầm! Mặt đất chấn động, một cái hố thật to xuất hiện trên mặt đất.

An Lâm nắm lấy chân nhỏ củaTiểu Tước Nữ, tàn nhẫn cười một tiếng, bỗng nhiên quẳng Tiểu Tước Nữ xuống mặt đất!

Cô hô lên một tiếng, đang muốn lui về phía sau, chân nhỏ trắng nõn cân xứng lại bị một bàn tay mạnh mẽ bắt lấy, kèm theo sức lực kinh khủng không có cách nào nói rõ kéo tới.

Mặt đất lại run rẩy dữ dội một trận nữa.

Tiểu Tước Nữ cũng muốn khóc: "Anh có thể bình thường chút hay không? Cánh đánh nhau bình thường một chút được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận