Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 607: Hai Chiến Thần quyết đấu (thượng)

Bên ngoài tháp Tiên Linh, mấy ngàn sinh viên đều đưa mắt nhìn về phía An Lâm.

Ba người còn lại chiến đấu, số người theo dõi rất ít. Không vì lý do nào khác, đều gì nhân vật An Lâm truyền thuyết của trường đại học Liên Hợp Tu Tiên này, đã khai chiến với Chiến thần trong truyền thuyết của tháp Tiên Linh rồi!

Nhất định sẽ là một trận chiến cấp bậc truyền thuyết.

Thực lực của An Lâm không thể nghi ngờ, tuy rằng nhiều người cũng không chắc An Lâm có thể thành công vượt qua 98 tầng, nhưng thực lực của An Lâm mạnh nhất trường, thậm chí còn là kỳ tài vạn năm của trường, chuyện này cũng rất ít có kẻ thắc mắc.

Có lẽ có người sẽ chế nhạo hắn, có người sẽ đặt đủ loại biệt danh quái dị cho hắn.

Nhưng trong lòng sinh viên đại học Liên Hợp Tu Tiên, An Lâm là một ngọn núi khó lòng vượt qua, sau khi bọn họ tốt nghiệp rời đi, sẽ là nhân vật cấp truyền thuyết đáng nhớ.

An Lâm, thực lực không rõ, nhưng rất mạnh!

Cho nên, cuộc chiến của hắn, dường như hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Bao gồm cả Bạch Chung, còn người đã đến lại còn muốn chạy, Thiên Đế lựa chọn âm thầm quan sát, đều yên lặng nhìn chăm chú vào trận đấu này.

Hai mắt Hình Thiên trở nên tối hơn, giọng điệu mềm mại, lại mang theo sát ý vô tận: "Bóng đen trên mặt đất, là phạm vi Vực Sâu Đạo của tôi. Nếu kẻ yếu ở trong khu vực này, sẽ vì sinh ra cảm giác sợ hãi với vực sâu vô tận mà chiến ý hoàn toàn biến mất, cuối cùng bị bóng tối cắn nuốt. Biểu hiện bình thản của cậu, không tệ!''

"Ha ha, làm sao có thể không có phạm vi, cậu tu là giả tiên sao?" Hình Thiên cười lạnh nói.

Cùng lúc đó, có một cảm giác rơi xuống vô tận xâm nhập vào cơ thể An Lâm, dường như toàn bộ cơ thể đều bị bóng đen vô tận dưới chân cắn nuốt.

"Hả, tôi không có phạm vi." An Lâm có chút xấu hổ nói.

Ầm ầm! Một cỗ chiến ý vô cùng khủng khiếp đánh về phía An Lâm.

Trước tránh An Lâm xuất hiện sen vàng, bước một bước, tay đưa ra trước.

Tháp Tiên Linh tầng 98.

An Lâm nghe xong, trong lòng cảm thán, đúng là bị hắn nói trúng rồi!

Chiến ý này giống như muốn làm sập trời đất, còn mạnh hơn so với chiến ý thân thể Chiến Thần mà An Lâm sử dụng, giống như Chiến Thần bước ra từ biển máu núi thây.

Hình Thiên bước một chân, vũng nước đen hình tròn như biến lớn, lập tức bao trùm mặt đất trong tòa tháp, giống như cái miệng vực sâu khổng lồ không thấy đáy, bao vây An Lâm bên trong.

Hình Thiên vươn một ngón tay, chỉ về phía An Lâm: "Đừng nói tôi không cho cậu cơ hội ra tay, bày phạm vi của cậu ra đây, tôi sẽ toàn lực ra tay, tôi sẽ để cậu thua tâm phục khẩu phục!''

Hình Thiên với việc An Lâm ra tay, vẻ mặt vẫn bình thản như nước, nắm đấm dùng tốc độ cực nhanh nghênh đón An Lâm, là quyết định lấy cứng chọi cứng.

Lần đầu tiên An Lâm dùng thân thể Hóa Thần, dối diện với cường giả lực lượng cao nhất kỳ Phản Hư, từng tế bào trong người đều run lên, đây là lần đầu tiên hắn giao tranh với cường giả có cùng cấp bậc, đã có cảm giác sợ hãi vì chênh lệch cấp bậc tự nhiên, lại còn có cảm giác hưng phấn chiến đấu vượt cấp khác thường.

Ầm ầm! Mặt đất màu vàng nổ tung, sóng khí khủng khiếp khiến cả vực sâu trên mặt đất cũng khẽ run lên.

"Cũng được, đã cho cậu một cơ hội, đừng trách tôi ác độc.'' Hình Thiên không nói nhảm, hai tay siết chặt, sát ý ngập trời thổi quét qua, giống như Ma Thần xuất thế.

Thân thể giống như viên đạn xé rách không trung, nắm tay mang theo lực lượng hủy thiên diệt địa đấm mạnh xuống người Hình Thiên.

An Lâm nghe tiếng tăm Hình Thiên trâu bò như vậy, biết rõ hắn cường đại, bởi vậy ra quyền không nương tay. Ngay từ đầu đã kích phát lực lượng thân thể Chiến Thần, toàn lực đối địch, nào biết Hình Thiên lại bị một quyền đánh bay...

Cảnh tượng không thể lường trước bên trong cuộc chiến, Chiến Thần Hình Thiên trong truyền thuyết, lại bị An Lâm dùng một quyền đánh bay ư?

"Được lắm... Xem như cậu cũng không yếu, đáng để tôi toàn lực ra tay rồi.'' Hình Thiên phủi quần áo, một bước đạp lên bóng tối, thân hình chớp động, tốc độ vô cùng nhanh, trong nháy mắt đã bay tới trước mặt An Lâm, một quyền hạ xuống!

Sau đó, trước ánh mắt sợ hãi của mọi người, bị một quyền của An Lâm đánh bay, thân thể lập tức tông vào vách tường tháp Tiên Linh...

Bước chân Hình Thiên không đổi, lại đánh về phía An Lâm, nắm tay hóa thành tàn ảnh, mỗi kích đều như vạn quân.

Hình Thiên chỉ cảm thấy một lực lượng cuồn cuộn vô hạn, dọc theo cánh tay xé rách toàn bộ cơ thể.

Va chạm khủng khiếp khiến tháp cao không ngừng chấn động, sóng khí cuồng bạo giống như muốn thổi bay mặt đất.

Rầm rầm rầm...

An Lâm không tránh né, mà lựa chọn cứng đối cứng, nắm tay đấu nắm tay.

"Híc..'' Mấy ngàn sinh viên hít một hơi sâu, thật mạnh!

Sen vàng trên trán An Lâm chớp động, nắm tay gào thét mà đi.

Ầm ầm! Lại một tiếng va chạm đáng sợ nữa.

Lúc này đây, đến lượt An Lâm bị lực lượng khủng bố làm rung động phải lùi lại.

"Híc... " An Lâm cũng hít sâu một hơi, yếu quá!

Là hắn khinh địch rồi.

Hắn nhìn rõ lực lượng phía trước, cuối cùng, xác định An Lâm đúng là rất mạnh.

Hình Thiên cũng có chút mơ hồ, sao An Lâm lại mạnh như vậy?

"Ha ha ha... Mới thế này đã thấy chấn động, bao lâu rồi không chiến đấu như vậy chứ!'' Hình Thiên càng đánh càng hăng, thoải mái cười to, làm gì còn bộ dạng trầm tĩnh lúc trước.

Thân thể Chiến Thần của An Lâm có chút thành tựu, tuy rằng rất mạnh, nhưng bất luận là dùng quyền lực đạo, hay là dùng quyền kỹ xảo cũng không bằng Hình Thiên.

Lúc này, Hình Thiên thân trải nghìn trận, chính là huấn luyện viên quyền thuật tốt nhất của An Lâm.

An Lâm cũng chiến đấu dũng cảm, càng đánh càng vui, từng quyền đánh lên thịt, đây mới là cuộc chiến của đàn ông!

Cứ như vậy, hai người đều quên hết tất cả, dùng quyền cước đấm đá lẫn nhau, có đôi khi một quyền của An Lâm đánh vào ngực của Hình Thiên, một quyền của Hình Thiên lại đánh vào gương mặt anh tuấn An Lâm, đánh tới đánh lui.

Nhưng nhìn tổng thể mà nói, bất kể là quyền uy thế khủng khiếp, vẫn tìm sơ hở của An Lâm mà đánh trúng, đều Hình Thiên chiếm ưu thế.

Bên ngoài tháp Tiên Linh, phần lớn sinh viên cũng đã hiểu được đại khái tình huống.

Bọn họ kinh hãi cuộc chiến đã đạt được trình độ khốc liệt này, cũng đồng thời lắc đầu thở dài: "Sinh viên An Lâm, đúng là đang vị dồn vào đường xấu, chắc sẽ nhanh chóng thua thôi... "

"Nhưng dù nói thế nào, hành trình tháp Tiên Linh lần này, trong lòng tôi không hối tiếc, không chỉ có bản thân thu được kinh nghiệm phong phú, còn may mắn nhìn thấy trận chiến làm người khác nhiệt huyết sôi trào thế này!'' Có nam sinh kích động nói.

"Nhiệt huyết sôi trào sao? Luôn dùng nắm đấm, sao tôi lại cảm thấy có chút vô vị." Có nữ sinh giữ quan điểm bất đồng.

"Đó là cô không hiểu!'' Nam sinh liếc cô một cái, không thèm để ý tới, tiếp tục nhìn màn hình trước mặt.

Sát Lục Đạo, đã thi triển toàn bộ!

Ầm ầm! An Lâm bị một quyền khí huyết cuồng cuộng, lực lượng dời núi lấp biến đánh lên thân mình, rốt cuộc không chống đỡ nổi, bay ngược ra sau đụng phải bức tường tháp Tiên Linh, khiến trận pháp rung động mãnh liệt.

Một quyền của hắn đánh về phía An Lâm, giống như núi lớn nghiền nát vô số sinh mệnh, sóng lớn cuồn cuộn làm không gian sinh ra sóng khí cuồng bạo.

Chiến ý của Hình Thiên nhanh chóng dâng lên cao nhất, cơ bắp cả người gồng cứng, hơi thở màu đỏ bao phủ toàn thân, sát ý ngập trời.

Một câu làm người trong mộng bừng tỉnh.

Kết quả là, ánh mắt chúng sinh viên nhìn về phía An Lâm càng khâm phục hơn.

Da dày cũng đã tinh thông rồi!

Thiên Đế lại không chú ý điều này, hai mắt ông ta nheo lại, nói khẽ: "Có thể nhìn ra được, mặc dù chiến lực của An Lâm không thể so với Hình Thiên, nhưng quyền pháp của hắn lại chậm rãi mạnh lên, đúng thật là, giác ngộ từ trận chiến, đúng là tiềm lực đáng sợ."

"Hơn nữa, khí huyết của hắn tràn đầy, dù hoàn cảnh chiến đấu xấu có kéo dài cũng không sinh ra ảnh hưởng nghiêm trọng với cơ thể, tất nhiên sức chịu đựng và lực phòng ngự rất tốt, xem ra ngày ấy tu thành thần thể rất mạnh. Ai thắng ai thua còn chưa thể nói chính xác đâu... "

Người trong cuộc chiến như Hình Thiên, tất nhiên cũng ý thức được vấn đề này rồi.

Hắn càng đánh càng kinh ngạc, rõ ràng hậu bối trước mặt này, thiên phú và thực lực đề vô cùng yêu nghiệt, vốn không phải là loại người không biết trời cao đất dày như hắn đã nói đến khiêu chiến, mà là một đôi thủ có thực lực rất mạnh!

"Ha ha ha... Được lắm, An Lâm!'

"Cậu không phải loại ngưỡng mộ tôi, cũng không phải người không biết trời cao đất rộng, cậu là loại thứ ba, xứng đáng là đối thủ của tôi!''

Có sinh viên bừng tỉnh, hét lên: "Chẳng lẽ các cậu quên rồi, An Thần từng luyện qua một loại đại pháp Huyền Vũ mà? Da thịt dày!''

Rất nhiều người đang nói An Lâm sẽ mau chóng thua cuộc, mặt đều đỏ lên, đồng thời trong lòng hoang mang, sao còn chưa thua nữa? Không phải đã trúng trên trăm quyền rồi à1

Hai người còn đang vật lộn kịch liệt.

Sau đó một phút, An Lâm vẫn ở thế bị động như trước, nhưng lại chưa từng để thua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận