Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1630: Quần ẩu sảng khoái như thế đấy

An Lâm nện một quyền.

Quyền lực của núi được phát động, bám phía trên nắm đấm.

Nghiền nát tất cả, đè ép tất cả!

Nắm đấm thép của núi Bất Chu.

Một luồng chân ý cực kỳ to lớn khiến chúng sinh ngưỡng vọng bắt đầu được phóng ra.

Dường như Thần Bức Đại Đế có thể nhìn thấy một ngọn núi lớn không rõ đỉnh mang theo uy năng nghiền ép tất cả mọi thứ mà rơi từ trên trời cao xuống, nó căn bản không thể động đậy được, căn bản không thể làm ra được bất cứ hành động nào!

"Đây... đây là thứ thuật pháp gì?" Thần Bức Đại Đế gần như sợ hãi hét to.

Không một ai trả lời vấn đề của nó, thứ duy nhất trả lời nó là nắm đấm khủng bố đến mức khó có thể tưởng tượng kia.

Hư ảnh khổng lồ của ngọn núi dường như chiếm hết tầm mắt họ.

"Thần Bức Đại Đế!" Ngọc Khung Thiên Tôn lại càng lo lắng cho an nguy của Thần Bức Đại Đế.

Mặt đất rắn chắc trong nháy mắt bị nện đến mức lõm xuống thành hố to.

Hắn tự hỏi, bằng vào thực lực của mình cũng không có cách nào ngăn lại được một quyền này...

Chấn động long trời lở đất.

Thần Bức Đại Đế của lúc này bị nện thành mỏng giống như một tờ giấy, miệng rộng há to, hai mắt nhô lên, máu thịt nội tạng xương cốt trải đầy đất, tưa nhưu một bức tranh vẽ hai chiều.

Nắm đấm thép của núi Bất Chu.

Hư ảnh của núi Bất Chu dần dần biến mất.

Sóng xung kích kéo dài mấy trăm dặm!

Ầm ầm!!!

"Bất Chu Sơn Thiết Quyền? Cậu gọi một ngọn núi lớn như thế là nắm đấm thép?" Đông Phương Tráng Thực bị tên chiêu thức của An Lâm khiến cho kinh ngạc, đương nhiên, thứ khiến hắn thấy khiếp sợ hơn chính là uy lực của nắm đấm đó.

Có người là bị hình dạng thê thảm của nó khiến cho kinh ngạc đến sốc, có người thì đang biểu thị vẻ mặt khó tin đối với những gì nó gặp phải.

Lúc này, bất luận là cường giả Thú tộc hay là Ngọc Khung Thiên Tôn và Đông Phương Tráng Thực có thực lực cao thâm khó lường đều lộ ra vẻ mặt khiếp sợ nhìn trận chiến phía xa.

Ầm ầm...

Để lộ ra một cái hố cực lớn trên người Thần Bức Đại Đế.

Tất cả sinh linh đều im lặng.

Có Thú tộc có cảm tình, thậm chí còn rơi lệ đầy mặt.

"Sao có thể... Thần Bức Đại Đế của chúng ta mất rồi ư?" Có cường giả Thú tộc thì thào mở miệng, cho đến lúc này vẫn không thể tiếp nhận được sự thật.

,

Một bầu không khí cực kỳ bi thương bắt đầu tràn ngập trời đất.

Thứ Thần Bức Đại Đế tu luyện chính là đạo âm luật, chân ý âm luật cực kỳ tinh diệu khiến không ít sinh linh nhận được lợi ích không hề nhỏ. Cảm nhận của An Lâm – người cách Thần Bức Đại Đế gần nhất còn cực kỳ sâu đậm.

Đại đạo trời đất bắt đầu rên rỉ.

Thậm chí Đề Na còn rơi nước mắt: "Thật cảm động!"

An Lâm nghe xong cũng thấy cảm xúc chập chùng.

Âm thanh trên bầu trời dường như đang kể về cả cuộc đời của Thần Bức Đại Đế: Như thế như thế, như vậy như vậy.

Hợp Đạo chết đi, đất trời cùng đau buồn!!

Về phần An Lâm, trên mặt hắn không dao động mấy.

Dạo gần đây, số đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo chết đi trước mặt hắn cũng không hề ít, nói thật lòng, hắn đã chứng kiến đến phát chán cái cảnh tượng gì mà Hợp Đạo chết đi, đất trời cùng đau buồn/

Âm luật kỳ dị bắt đầu vang vọng khắp bầu trời, phản hồi cho toàn bộ sinh linh trên thế gian.

"Đường đường là một trong bốn đại thần thú của Thú Ngục Ác Linh, nói chết là chết luôn..." Có cường giả Thú tộc vẫn luôn lấy Thần Bức Đại Đế làm mục tiêu theo đuổi, hiện giờ nó đã ầm vang chết rồi, đó chính là đả kích cực lớn đối với đạo tâm của bọn nó.

Dù sao đây cũng không phải một con chó con mèo mà chính là đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo trong vạn người mới có một! Có đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo nào không phải người nắm giữ một đống át chủ bài trong tay, thiên phú cực kỳ yêu nghiệt, nói chết là chết ngay là sao?

Có thần thú Hợp Đạo chết đi ngay trước mặt hắn, điều này vẫn nhấc lên một cơn sóng to gió lớn trong lòng hắn.

"Chết rồi... Thế mà lại chết rồi?" Ngọc Khung Thiên Tôn biến sắc.

Cả cuộc đời của Thần Bức Đại Đế là một đời ầm ầm sóng dậy, là một đời không ngừng chiến đấu, là một đời tung hoành tứ phương. Kẻ địch thất bại dưới tay nó trong cuộc đời này không hề ít, nó đã thống ngự một vùng đất rộng lớn của Thú Ngục Ác Linh bằng thực lực tuyệt đối, có thể nói là hăng hái, nhận được sự kính ngưỡng của tất cả sinh linh trên đại lục.

Nhưng cuối cùng, nó vẫn chết.

Chết trên tay An Lâm.

"Đúng là cả một đời đỉnh cao..." An Lâm cũng không kìm được cảm khái.

Mỗi một lúc thế này hắn đều cảm thấy cực kỳ thành công.

Bởi vì Hợp Đạo chết đi có thể cho người ta nhìn thấy được cả một cuộc đời đỉnh cao của đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo đó, nhưng vị đại năng siêu cấp Hợp Đạo trâu bò như thế lại chết đi trên tay hắn, điều này khiến hắn có được cảm giác thành tựu và cảm ngộ đạo cảnh cực lớn.

Thiên Đạo đang nói rõ sự trâu bò của Thần Bức Đại Đế cũng chính là đang nói lên sự trâu bò của hắn.

Trong suốt cả quá trình Thần Đạo phản hồi, tất cả mọi người đều ngừng chiến.

Có lẽ là bởi vì tôn trọng vị đại năng siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo đã chết nên tất cả mọi người đều tự động ngừng tay.

Ba cường giả vây quanh Ngọc Khung Thiên Tôn, hiển nhiên cũng tạo thành cục diện đánh hội đồng, đây chính là điều khiến An Lâm thấy vui mừng, như thế sẽ có thể cùng nhau giữ chân Ngọc Khung Thiên Tôn ở chốn này.

Hắn nhìn thấy vết thương trên người Hứa Tiểu Lan, trong lòng đã sớm chứa đựng lửa giận.

"Ha ha ha... Dám ức hiếp Tiểu Lan của tôi, hôm nay anh sẽ không thoát ra nổi sơn mạch Thú Thiên này đâu!" An Lâm nhìn về phía Ngọc Khung Thiên Tôn, trên mặt là vẻ tức giận.

Ba người Đông Phương Tráng Thực, Hứa Tiểu Lan, An Lâm đứng thành hình tam giác, vây Ngọc Khung Thiên Tôn vào chính giữa.

An Lâm cũng cười lạnh đi tới một phía khác của Ngọc Khung Thiên Tôn.

Hứa Tiểu Lan đã âm thầm chặn đứt đường lui của hắn.

Một đám cường giả Thú tộc bi phẫn rống to, nhào về phía đội chấp hành Thần Kính trước mặt.

Ý chí chiến đấu của chúng nó không hề giảm sút sau cái chết của Thần Bức Đại Đế, mà ngược lại, cảnh tượng này lại càng kích phát huyết tính bên trong cơ thể chúng nó, chúng nó lại càng trở nên điên cuồng và hung mãnh.

Oành oành oành...

Cuộc chiến lại một lần nữa bộc phát.

Trong vòng chiến của Đề Na, Bách Đầu Xà đã bị cô chém chết.

Xích Dương Tiên Linh và Phong Đạo Tiên cũng đang đứng trước tuyệt cảnh, bởi vì Đề Na bắt đầu dốc sức đánh đến chỗ chúng nó!

Không chỉ có vậy, một tiên thú Phản Hư đỉnh phong thân dê mặt người cũng gầm thét đánh về phía chúng nó. Đó là thú sủng của Đông Phương Tráng Thực, một trong bốn con hung thú của Thú Ngục Ác Linh – Thao Thiết!

Hàn Y Nữ kiêm Đề Na khiến chúng nó cảm thấy tuyệt vọng, hiện giờ lại có thêm một con Thao Thiết, quả thật chúng nó chưa kịp tìm ra nổi một cơ hội chạy trốn, lập tức đã bị thuật pháp khủng bố nuốt mất...

Ngọc Khung Thiên Tôn và Đông Phương Tráng Thực đang giằng co.

"Giết a!!!"

"Giết giết giết! Báo thù cho Thần Bức Đại Đế!"

"Người của Tứ Cửu tiên tông đều đáng chết!"

"Tất cả đều bởi vì An Lâm của Tứ Cửu tiên tông..."

Rất nhiều Thú tộc vẫn đang chìm trong cảm giác bi thương, có con trên mặt còn vương nước mắt.

Hiện tượng rên rỉ lạ lùng của đại đạo trời đất này kéo dài suốt một khắc đồng hồ, sau đó mới biến mất.

Ngọc Khung Thiên Tôn thở dài một hơi, dường như đã đưa ra một quyết định bất đắc dĩ nào đó. Hắn lôi một viên đan dược màu đỏ từ trong nhẫn không gian ra, đan dược vừa được mang ra liền phát ra một luồng sóng dao động cực kỳ khủng bố phủ khắp không khí.

Sắc mặt An Lâm biến đổi cực nhanh: "Đây là... Thần đan?!"

Không thể sai được, sóng dao động của viên thuốc khủng bố đến mức độ đó, chỉ thần đan mới có!

Ngọc Khung Thiên Tôn không lên tiếng, trực tiếp nuốt luôn viên đan dược vào bụng.

Ầm ầm!

Một luồng lực sinh mệnh cực kỳ mạnh mẽ phóng lên tận trời, lập tức khuấy động gió mây trên trời.

Sóng dao động sinh mệnh của Ngọc Khung Thiên Tôn bùng lên, dường như trở thành một thể sống chứa đựng khả năng vô hạn!

Cùng lúc đó, đôi cánh xương màu đỏ máu sau lưng hắn bắt đầu phát ra ánh sáng rực rỡ, sau đó dọc theo phần dưới cánh xương hiện lên từng chút thịt giống như máu tươi đang rủ xuống, những thứ máu thịt kia nhanh chóng phân hóa, biến thành từng chiếc đầu lâu của thú dữ thời hồng hoang, có con dữ tợn cuồng bạo, có con lại mặt mũi hiền lành.

"Nhờ vào thần đan để đột phá sinh mệnh thân thể đến cực hạn, sau đó sử dụng một loại bí pháp sinh mệnh nào đó cường đại sao?" Vẻ mặt Đông Phương Tráng Thực cực kỳ nghiêm túc, trầm giọng mở miệng.

"Anh cắn thuốc nâng cấp ư!" Trên mặt An Lâm là vẻ không phục.

Hắn còn chưa mua thần đan!

Thế mà kẻ địch đã nuốt thần đan để tăng thêm sức mạnh!

Điều này khiến thổ hào An của giới Tu Tiên cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Khí tức của Ngọc Khung Thiên Tôn đột phá đến một cấp độ nào đó, trở nên càng cuồn cuộn hư vô.

Hắn lạnh lùng liếc nhìn ba người có mặt, khí thế ngạo nghễ xông thẳng lên trời, nắm chặt đấm, nói: "Thời gian có hạn, trong khoảng thời gian có hạn này, các người đều phải chết hết cho tôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận