Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2148: Bình yên trước bão táp

"Ôm mặt trời!"

Hiên Viên Thành đứng ở đỉnh núi Vọng Nguyệt, mở ra hai cánh tay về phía mặt trời mới mọc ở đằng xa.

Ánh mặt trời chiếu sáng khuông mặt vô cùng tuấn mỹ của hắn, cũng chiếu rõ tinh thần phấn chấn dâng trào của hắn.

"Anh Thành, anh không cần tiếp tục ôm mặt trời nữa, vết thương của anh đã bị tôi chữa hết rồi." Tiểu Hồng ở một bên lắc lư cái đầu đỏ rực, nũng nịu cất giọng nói.

"Tiểu Hồng trưởng lão, là nhờ cô bày cho tôi. " Hiên Viên Thành nhìn về phía mặt trời dâng lên, híp mắt cất giọng nói.

"Tôi bày cho anh cái gì? " vẻ mặt Tiểu Hồng ngơ ngác.

"Bày cho tôi biết cảm nhận ánh nắng."

" Ôm mặt trời mỗi ngày, khiến cho tôi cảm nhận được chân lý của ánh sáng và nhiệt độ. Nó trợ giúp rất nhiều cho Vạn Linh Bạo Phá Đạo của tôi. " Hiên Viên Thành cười nói, "Tôi cảm giác cảnh giới của mình đã xuất hiện dấu hiệu buông lỏng, tôi sắp tiếp tục đột phá!"

Hiên Viên Thành trực tiếp bị dọa sợ. Một lúc lâu sau, hắn mới đánh bùa truyền âm cho Bạch Lăng, thông báo về chuyện của Thiên Thần Quang Minh.

"Tiểu Tà, nhóc thật sự không biết tác dụng của quả cầu đen ư?"

"Đúng rồi, cô có cảm thấy hôm này mặt trời sáng hơn hôm qua không? " Hiên Viên Thành hỏi.

An Lâm đang nghiên cứu quả cầu đen kia.

"Ha ha, anh cảm ơn làm gì! Anh có thể cảm thụ được nét đẹp của mặt trời, ôm mặt trời, sau này anh chính là anh em tốt của Tiểu Hồng tôi! " Tiểu Hồng cười hì hì nói.

Hắn biết Thiên Thần Hắc Ám để lại kiếm Thắng Tà và quả cầu đen cho hắn ắt là phải có ẩn ý gì đó.

Tiểu Hồng sợ ngây người: "Như thế là anh được phúc trong họa rồi."

"Ở trong trí nhớ của tôi, không có bất kỳ tin tức gì về quả cầu đen."

Hiên Viên Thành và Tiểu Hồng trò chuyện vui vẻ với nhau về mặt trời.

"Chuyện này vẫn phải cảm ơn Tiểu Hồng trưởng lão. " Hiên Viên Thành lộ vẻ mặt cảm kích nói.

Lúc này, bên trong Nguyệt Đồng Thần thành.

Nhưng bất kể An Lâm có tác động như thế nào, thậm chí là thả ra cả Hắc Ám Thần Đạo, thì không cách nào biêt rõ rốt cuộc quả cầu đen là thứ gì.

"Có chứ, đó là lực lượng ánh sáng, Thiên Thần Quang Minh đang lột xác. " Tiểu Hồng rất tự nhiên nói ra chuyện khiến cho vô số sinh linh kinh hãi.

Hắn nắm chặt quả cầu đen, hai cái đồng tử hiện lên tia sáng trắng.

An Lâm thở dài một hơi.

Hắn đã biết tác dụng của kiếm Thắng Tà rồi, có thể phá thiên và vá trời, cực kỳ trâu bò. Mà quả cầu đen là thứ quan trọng ngang bằng, không thể chỉ có mỗi tác dụng phát hình được...

Không có biện pháp, hắn không thể làm gì khác hơn là tiếp tục tự mình nghiên cứu.

Cái này cũng cần ngươi nói cho ta biết à?

An Lâm tạm thời được trải qua một cuộc sống an vui thích ý.

Tin tức: Đây là một quả cầu đen mượt mà bóng loáng.

" Tiểu Hồng biết cảm ứng ánh nắng và Tử Tinh đạo có thể cảm ứng đều đã xác nhận, hẳn là Thiên Thần Quang Minh đang chuẩn bị cái đại chiêu gì đó... " Bạch Lăng nghiêm nghị nói.

Thuật Thần Giám!

"Được rồi, tôi biết rồi, kế tiếp tôi sẽ chịu trách nhiệm thông báo cho các đại cao tầng." An Lâm cất giọng nói.

Có thể nói nữ thần Quang Minh bây giờ không có một thiên thần chí cao nào là đồng minh, đã thế còn phải đối mặt đông đảo cường giả đỉnh cấp của đại lục Thái Sơ, cùng với bốn vị thiên thần quyền hành chí cao còn lại nhìn chằm chằm, khó tránh khỏi việc làm ra hành động điên cuồng nào đó.

"Đàn bà bị ép đến đường cùng đáng sợ thật... " An Lâm cảm khái một câu.

An Lâm: "..."

Cho đến khi Bạch Lăng đánh một cái bùa truyền âm qua.

"An Lâm, có một việc phải thông báo cho đại cao tầng, lực lượng của thiên thần Quang Minh đang càng ngày càng mạnh. " Bạch Lăng vừa nói liền đi thẳng vào chủ đề.

An Lâm lập tức hoảng sợ, hỏi: "Xác nhận không nhầm chứ?"

Mẹ nó liếc mắt một cái là có thể nhìn ra rồi!!!

Hứa Tiểu Lan cũng rất tri kỷ mà làm đủ loại công việc phụ trợ, ví dụ như nếu rảnh sẽ đi nấu ăn, đút cho An Lâm ăn linh quả. Khi nào hăng hái, cô còn giúp An Lâm xoa bóp một chút, cực kỳ ra dáng vợ hiền.

Hắn chỉ còn mỗi việc này để làm thôi.

Kể từ sau khi hệ thống bãi công, hắn đã hết đường xoay xở với con đường tu hành của mình, chỉ có thể ngồi trong góc mò mẫm một quả cầu, hy vọng có thể ở tìm được cái gì quan trọng ở trong đó.

Cao tầng theo lời họ là chỉ các đại năng cảnh giới Hợp Đạo siêu cấp. Suy cho cùng thực lực quá thấp, thì có biết chuyện này cũng vô ích, hơn nữa còn sẽ gây ra khủng hoảng không tất yếu.

"Đúng rồi, Trần Trần và Tây Lý Nhĩ ở Phá Thiên Lưu Ly điện ứng đối thế nào? " An Lâm lại hỏi.

"Bọn họ nói không quản được, bọn họ chỉ phụ trách cố thủ ở Phá Thiên Lưu Ly điện thôi. " Bạch Lăng nói.

An Lâm trừng mắt nhìn: "Ách... Kẻ địch điên cuồng tấn công, bang Phá Thiên liền biến thành đám nhát gan chỉ biết giữ nhà..."

Lại sắp phải chiến đấu rồi. Mặc dù không biết Thiên Thần Quang Minh chuẩn bị cái gì, nhưng hành động đột ngột này có vẻ sẽ gây nguy hiểm rất lớn cho bọn họ.

"Cũng không thể nói như vậy được. Trần Trần và Tây Lý Nhĩ thật sự không thể rời khỏi Phá Thiên Lưu Ly điện. Phải có hai đại Thần Linh Sáng Thế trấn thủ Phá Thiên Lưu Ly điện, mới có thể bảo đảm kế hoạch phá thiên không bị gây nhiễu. Nói về chiến lược, cách làm của bọn hắn là rất chính xác. " Bạch Lăng cất giọng nói.

"Nhưng lại khổ cho những người tác chiến bên ngoài như chúng ta. " An Lâm cảm khái nói.

Chuyện Thiên Thần Quang Minh đang trở nên mạnh mẽ bắt đầu khuếch tán ở cao tầng của liên quân Phá Thiên.

Một vài đại lão còn phái ra đội cảm tử cấp bậc Phản Hư, đi tới Đông Thiên môn để tìm tòi đến tột cùng.

Khuôn mặt Tuyết Nhan khẽ biến: "Mức độ uy hiếp của An Lâm với trời đã cao đến mức này rồi ư?"

Trần Trần lắc đầu nói: "Thực lực càng cường đại, càng dễ kéo thù hận. Tôi thậm chí còn không thể xác định, các thiên thần chí cao liệu có ném ra lá bài ẩn vốn dành cho chúng ta nhưng đổi thành An Lâm hay không..."

Tuyết Nhan ngẩn ra, chu mỏ nói: "Hắn đã biến thành Thiên Thần Hắc Ám rồi, thực lực cường đại hone trước kia nhiều như vậy, snh còn lo lắng cái gì?"

Trần Trần sẽ không có giấu diếm cái gì với Tuyết Nhan.

"Tôi lo lắng về An Lâm."

Một cô gái mặc váy dài pha màu xanh trắng, chậm rãi bay về phía chàng thiếu niên thân hình mảnh khảnh, vẻ mặt ôn nhu, nhẹ giọng hỏi.

Cầm đầu đi đánh cũng không thể a!

Thế nên bọn họ liền rơi vào cục diện rối rắm.

Biết rõ Thiên Thần Quang Minh đang dần trở nên mạnh mẽ, bọn họ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, căn bản là không dám chủ động xuất kích cắt ngang việc đối phương lột xác.

Trong Phá Thiên Lưu Ly điện.

Cột năng lượng sắc bén xuyên thẳng bầu trời.

Trong tòa đại điện không nhiễm một hạt bụi.

Trần Trần đang ngồi xếp bằng ở trung tâm xoáy nước, mặt lộ vẻ ưu sầu nhìn lên bầu trời bên ngoài mái vòm trong suốt.

"Anh đang lo lắng chuyện gì?"

Âm thanh thanh u linh hoạt kỳ ảo truyền đến.

Lần trước bọn họ có thể chiến thắng Thiên Nhân tộc, hoàn toàn là vì Phá Thiên Lưu Ly điện phân lưu một thiên thần chí cao và bốn thiên thần khác. H ôm nay kia mấy tồn tại kinh khủng kia đều ở Đông Thiên môn, mà Trần Trần và Tây Lý Nhĩ sẽ không tới, liên quân Cửu Châu biết đánh kiểu gì đây?

Hiển nhiên là không thể.

Phải nói là chuyện này rất khó khăn. Muốn đánh vỡ âm mưu của Thiên Thần Quang Minh thì nhất định phải đánh vào Đông Thiên môn. Nhưng bằng vào thực lực của liên quân Cửu Châu, liệu có thể đánh vào Đông Thiên môn ư?

Cao tầng liên quân Cửu Châu cũng hiểu được, trừ khi lần nữa phát động chiến đấu với quy mô lớn, nếu không căn bản sẽ không cách nào biết Thiên Thần Quang Minh đang làm gì.

Hết thảy mọi chuyện phát sinh ở Đông Thiên môn, đều bao phủ ở trong quang hải, thần bí đến cực điểm.

Nhưng mà không ngoài dự đoán, bọn họ đều bị những thiên thần trấn thủ ở đó giết chết.

"Còn lớn hơn cả trong suy nghĩ của cô rất nhiều. " Trần Trần nói.

Tuyết Nhan suy nghĩ một lúc, nói: "Nhưng phải nói đây là chuyện tốt đối với bang Phá Thiên chúng ta mới đúng, địch nhân đều chú ý An Lâm rồi, vậy không phải công cuộc phá thiên của chúng ta càng thêm thuận lợi ư?"

" Ước nguyện phá thiên ban đầu của chúng ta là vì cái gì? " Trần Trần nói.

"Vì không bị Thiên Đạo áp bách. " Tuyết Nhan không chút nghĩ ngợi liền trả lời.

"Đúng, chỉ cần Thiên Đạo bị diệt là được, về phần là thiên tử nào diệt Thiên Đạo thì không quan trọng. Như vậy kẻ địch sẽ nhằm vào một thiên tử có tỷ lệ phá thiên thành công cực cao, những thiên tử có tỷ lệ thành công thấp như chúng ta sao có thể cao hứng? " Trần Trần hỏi.

Tuyết Nhan ngây người: "Cái..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận