Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2266: Tam Tương Luân Hồi Chân Thiên đại trận hoàn toàn phát động

"Trần Trần! ! " Khoảnh khắc Trần Trần chui vào trong cái đầu máu thịt, sự sợ hãi của Tuyết Nhan khoảng cách tan thành mây khói, liều lĩnh bay về phía cái đầu trên bầu trời.

Nhưng cô còn chưa ra tay với cái đầu kia.

Thì đã phát hiện khuôn mặt tươi cười đã biến thành mặt khóc.

Ngay sau đó cái đầu càng ngày càng nhỏ càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất ở trên bầu trời.

Bầu không khí nghiêm trọng và kinh khủng biến mất trong nháy mắt.

Duy có một thiếu niên dáng vẻ thanh tú, là vẫn lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ.

Tây Lý Nhĩ nhìn cái bóng dáng yếu ớt kia mà thấy cực kỳ khó tin, mặt nở nụ cười: "Có anh trấn giữ ở nơi này, bang Phá Thiên thật là vạn phần may mắn."

Trần Trần hướng ánh mắt về phía Tuyết Nhan, lắc đầu: "Kế tiếp cứ giao cho tôi, cô quay về đi, không cần. . . Không nên ở chỗ này, cô sẽ làm tôi phân tâm."

Bàn tay kim sắc cự đại tới cực điểm, dường như muốn đánh nát cả cái vòm trời.

Bàn tay đánh vòm trời rách tả tơi, vô số cái khe lại bắt đầu khuếch tán, ở bên trong chưởng kình dồi dào vô tận, bá đạo tới cực điểm, Thiên Đạo bắt đầu buông lỏng.

Nhưng Trần Trần không cần loại bình tĩnh này, nếu trời không muốn đối phó với hắn, như vậy hắn sẽ đi đối phó với trời, kế hoạch phá thiên tuyệt đối không thể thất bại!

Ầm! ! !

Thiên địa rơi vào trong khoảng thời gian im lặng ngắn ngủi.

Cô gái cứ thế chậm rãi rơi xuống, nhìn về phía Trần Trần, nhìn về phía Tây Lý Nhĩ, nhìn về phía mỗi một người của bang Phá Thiên, trong ánh mắt trong veo vô ngần.

Tuyết Nhan thấy khuôn mặt Trần Trần trở nên tái nhợt, trong lòng đau xót, muốn nói cái gì đó, nhưng sau khi thấy ánh mắt vừa kiên định vừa chân thật đáng tin của Trần Trần, cuối cùng cô vẫn nuốt hết những lời muốn nói vào bụng, yên lặng trở lại Phá Thiên Lưu Ly điện.

Đang lúc này, vòm trời lạihé ra.

Hết thảy giống như đã khôi phục như thường.

Thiên Đạo Cửu Kiếp, Trần Trần đã phá được hai kiếp.

Phá thiên thức thứ tư, Thiên Đạo nhất chưởng!

Lúc này, ở biển Bạch Quỳnh.

Thiếu niên áo gai tung một chưởng lên bầu trời.

Biển rộng, bầu trời, hư không ở nơi đây đều thay đổi dáng vẻ.

Lần này, xuất hiện là một cô gái váy trắng cực kỳ ôn nhu, khuôn mặt lại tràn đầy vẻ thương hại.

Vào giờ khắc này trong lòng tất cả sinh linh đều bùng lên một thứ tình cảm đặc biệt.

Dĩ nhiên, hiển nhiên An Lâm sẽ không cho là đối phương chỉ có loại thủ đoạn này.

Ngay sau đó, thân thể của cô xuất hiện ở một nơi khác cách đỏ cả trăm dặm.

Đồng thời, lượng lớn lực lượng của trời khiến cho kẻ mạnh như An Lâm cũng khó có thể tưởng tượng, lấy đóa hoa vô lượng làm trung tâm, điên cuồng hội tụ! Lực lượng của trời này có cường độ tương ứng với lực lượng của trời mà hơn một vạn nguyên soái cảnh giới Thiên Khải toàn lực điều động, hình như cũng đã điều tất cả lực lượng của trời ở đại lục Thái Sơ tới nơi này, chỉ là năng lượng áp súc tạo thành dao động, cũng có thể khiến cho duy độ sụp xuống.

Biển rộng bắt đầu bay lên bầu trời, bầu trời bắt đầu rơi xuống biển rộng, cũng không chỉ đơn giản là thay đổi vị trí, mà là hai bên bắt đầu dung hợp, cảm ứng về vị trí đã biến mất, không tồn tại bầu trời và đại dương chân chính trên ý nghĩa nữa, mà là một cái thế giới khác biệt với màu lam và màu trắng ngà dung hợp.

"Đại trận, vạn vật luân hồi! ! " Thiên Thần Sinh Mệnh đột nhiên hô to một tiếng.

Chúng như bị năng lượng cực kì khủng bố nào đó hỗn hợp lại với nhau.

Nhưng một giây sau.

Thiên Thần Hải Dương và Thiên Thần Thiên Không cũng tránh né không kịp, đều là bị hắc ám bành trướng hoàn toàn cắn nuốt, đợi sau khi hắc ám rút đi, thân hình của ba đại thiên thần chí cao đã hoàn toàn biến mất.

Tiếng nói mới vừa rơi xuống, thân thể của cô đã bị cắn nuốt.

An Lâm nhẹ nhàng hô hấp, thậm chí có thể đồng thời hút vào không khí và đại dương hỗn tạp. Hoàn cảnh này thay đổi không phải là điểm đáng nói nhất, lúc An Lâm chuẩn bị đánh một quyền tới tới nữ thần Sinh Mệnh đã ngã xuống biển, thì thân thể nữ thần Sinh Mệnh đột nhiên biến mất.

An Lâm sao có thể chờ cho đám Thiên Thần Sinh Mệnh từ từ chuẩn bị xong, hắn vận chuyển Hắc Ám thần đạo trong cơ thể, vung lên kiếm Thắng Tà, hướng về phía Thiên Thần Sinh Mệnh trên bầu trời!

Hắc ám tăng vọt chỉ trong nháy mắt, điên cuồng nuốt hết tất cả mọi thứ xung quanh. Năng lượng lực lượng của trời? Cắn nuốt! Bầu trời đại dương hư không hợp thể? Cắn nuốt! Không gian? Cắn nuốt! ! Ngay cả đại trận mà ba vị thiên thần chí cao tạo thành cũng không ngoại lệ, bị cắn nuốt hầu như không còn!

Hắc ám ở trước mặt An Lâm, không có gì là không thể cắn nuốt!

Kỹ xảo dịch chuyển còn cao cấp hơn Bước nhảy Không Gian một bậc, thuộc loại di chuyển vị trí ý thức, ở trong thế giới mà cô là chúa tể tuyệt đối, nơi nào có ý thức của cô, thì nơi đó chính là thân thể của cô, nếu như An Lâm dùng phương thức tầm thường để công kích, thì sẽ hoàn toàn không thể tìm ra Thiên Thần Sinh Mệnh.

Thiên Thần Sinh Mệnh hướng về phía đại trận nào đó cái phương vị ném ra rồi vô lượng hoa, vô lượng hoa tựa như trái tim bình thường đang nhảy nhót, phóng thích ra tia sáng yêu dị.

Ngay cả Bất Hủ Thiên Nhân và hai chiếc thuyền song song của Tây Hải cũng bao vây ở bên trong.

Quả nhiên, chỗ Thiên Thần Sinh Mệnh, Thiên Thần Thiên Không và Thiên Thần Hải Dương đứng, tạo thành thế chân vạc, toàn lực buông thả lực lượng quyền hành chí cao. Đồng thời một cái đại trận vô cùng thần thánh, với đường nét cấu trúc sắc thái bất đồng, dùng màu lục, màu trắng và màu lam, ba loại duy lập thể bắt đầu xuất hiện, ngay lập tức bao vây khu vực phạm vi mười vạn dặm.

Chân ý mãi mãi vĩnh hằng luân hồi tràn ngập thiên địa.

Lực lượng của trời lần nữa nổ bung!

Nhiều duy đại trận lần nữa trải rộng ra.

Ba thiên thần chí cao xuất hiện lại tại vị trí cũ, trên người không có bất kỳ vết thương nào, hơn nữa còn bày ra vẻ mặt cao ngạo mà nhìn An Lâm, khí thế kinh khủng bắt đầu buông thả.

"Ngay cả hắc ám của ta cũng không thể cắn nuốt được lực lượng luân hồi? " An Lâm khẽ cau mày.

Lúc này, tiếng trời uy nghiêm lần nữa quanh quẩn khắp vòm trời.

"Luân hồi là gì? Đó chính là vĩnh sinh bất tử."

"Tam tương là gì? Đó chính là Hải Dương, Sinh Mệnh, Thiên Không, ba đại chí cao chi tướng."

" Chân thiên là gì? Đó chính là chân chính hoàn toàn giải phóng thần linh của trời!"

Thiên Thần Sinh Mệnh hai tay kết ấn, đóa hoa vô lượng làm trái tim, Tam Tương Luân Hồi Chân Thiên đại trận làm bộ xương, lực lượng của trời tinh thuần nhất làm máu thịt, nhanh chóng co rút và ngưng tụ lại, cuối cùng lại tạo thành một cái thần linh Thiên Nhân tộc cao gần trăm trượng, phía sau có mười cánh chim thánh khiết màu trắng!

Cái thần linh Thiên Nhân tộc này không có giới tính, con ngươi màu lam, tóc dài màu lục, dung mạo hoàn mỹ không thể soi mói, trên làn da trắng noãn lưu chuyển lực lượng của trời màu trắng ngà dày đặc tới cực điểm.

"Quả là một kiệt tác cực kỳ tuyệt đẹp. . . " thân thể cao gầy của nữ thần Sinh Mệnh rơi vào trên vị trí trái tim của thần linh Thiên Nhân tộc, thân thể từ từ hòa tan vào bên trong, chỉ lộ ra một gương mặt tuyệt mỹ, vẻ mặt thích ý mà ngạo nghễ, giống như đã tìm được điểm chung kết rồi.

"Nó tên là 'Đế Nhất " là đại diện hoàn mỹ nhất cho chiến lực của Thiên Đạo. Đáng tiếc là đóa hoa vô lượng bị thương, nếu không thì nó sẽ càng hoàn mỹ hơn. Thiên Thần Hắc Ám, bây giờ ngày tận thế của ngươi tới rồi, ngươi sẽ phải trả một cái giá cực lớn vì tất cả những gì ngươi đã làm!"

Thiên Thần Sinh Mệnh nói xong.

Thiên Thần Thiên Không liền sáp nhập vào trên vai Đế Nhất, lộ ra một gương mặt tái nhợt.

Thiên Thần Hải Dương dung nhập vào bên vai còn lại của Đế Nhất, cũng hiện ra gương mặt người màu lam.

Ba vị thiên thần trở về vị trí cũ, trái tim vô lượng nhảy lên, một luồng khí tức cường đại tới cực điểm ắt đầu bộc phát ra, khiến cho trái tim An Lâm cũng chậm một nhịp!

Đế Nhất mở rộng mười cánh, chậm rãi bay về phía An Lâm, trên mặt hiện lên vẻ nụ cười nhàn nhạt, ấm áp, từ bi, phổ độ chúng sinh, siêu thoát thánh khiết.

An Lâm cầm kiếm Thắng Tà thật chặt.

Đế Nhất cùng Bất Hủ Thiên Nhân, đều có ngoại hình Thiên Nhân tộc.

Thân thể Bất Hủ Thiên Nhân lớn hơn Đế Nhất vô số lần, nhưng mà uy hiếp mà Đế Nhất mang đến cho An Lâm, nhiều hơn Bất Hủ Thiên Nhân vô số lần!

Hoàn toàn không phải là tồn tại ở cùng một cấp bậc ! ! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận