Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2112: Thần nữ thật sự

Đúng vậy, quả thực là Thiên Thần Phi Hoàng đã giết Thiên Thần Vạn Hóa.

Chí ít nhìn từ kết quả bên ngoài thì chính là như vậy.

Chính vì như thế, vô số người đều có cảm giác da đầu tê dại.

Thử hỏi ai mới có thể làm được, khiến cho một Thiên Thần ra tay giết chết một Thiên Thần khác? Đây quả thực là hành động vĩ đại xưa nay chưa từng có, thao tác này đối với đội chiến hữu mà nói có thể dùng từ hả hê lòng người để hình dung, đối với kẻ địch mà nói, đó chính là sự sỉ nhục khó có thể tưởng tượng được!

Giờ khắc này, trong đầu liên quân Phá Thiên chỉ có hai chữ, trâu bò!!

"Chu Tước Nữ Đế! Là Chu Tước Nữ Đế đến rồi!!"

"Cô ấy lại cứu chúng ta một mạng..."

"Chu Tước Nữ Đế vạn tuế!!!"

Bốn Chu Tước lập tức ngầm hiểu, mỗi một người đều đưa mắt nhìn sang Thiên Thần Vô Âm và Thiên Thần Tinh Tịch đã bị đánh đến mức gần chết, trên mặt hiện lên nụ cười không rõ.

Bốn Chu Tước giương cánh nhào tới hai tên Thiên Thần...

"A a a... Thiên Tước Thần Nữ, ta muốn giết ngươi!!" Thiên Thần Phi Hoàng nổi giận.

"Giết!!"

"Chết rồi còn không quên kéo theo một thiên thần chịu tội thay, Thiên Thần Phi Hoàng này có chút nham hiểm!"

Những ngọn lửa này vốn là cấp độ thánh hỏa, sau khi dung hòa với lực lượng quyền hành ánh sáng, lại thêm một bước phát sinh ra lột xác, hình thành nên ngọn lửa cấp bậc cao hơn, đó là ngọn lửa đủ để khiến thần linh Sáng Thế cảm thấy kiêng kỵ!

Đám Chu Tước nhìn thấy cảnh tượng này, hai con mắt tỏa sáng như ánh mặt trời, cảm động đến rơi nước mắt mà hô to.

Thiên Thần Phi Hoàng nhìn thấy Chu Tước sớm đã bị nó xử tội chết ở trong lòng, lại đi đối phó với Thiên Thần còn lại, tức giận đến mức nổi trận lôi đình, đang muốn truy kích quá khứ, lúc này Hứa Tiểu Lan đã cầm trong tay kiếm Long Tước vọt tới.

Từng câu nói lọt vào trong tai của Thiên Thần Phi Hoàng đang đờ người, khiến cả người nó run rẩy, sự hổ thẹn và sỉ nhục khó có thể dùng lời diễn tả được đó, gần như nhấn chìm nó.

"Thiên Thần Phi Hoàng không phải sỉ nhục Nữ Đế của chúng ta sao? Còn kiêu ngạo như vậy, giống như ông mày là lớn nhất trong trời đất này, giờ thì hay rồi, bị Nữ Đế trừng phạt rồi!"

"Nguyện ra sức vì Nữ Đế!"

Hứa Tiểu Lan cũng không có động tác thừa thãi, chỉ cầm kiếm mà chém.

Hứa Tiểu Lan với vẻ mặt lạnh nhạt, đôi mắt đẹp liếc nhìn bốn Chu Tước, nói: "Chúng ta đổi đối thủ."

Ánh kiếm màu đỏ nối liền trời đất, bản nguyên Chu Tước cùng với lực lượng bất diệt vĩnh hằng duy nhất của thánh vị đang phát huy đến mức cực hạn trong giây phút này, va chạm với ngọn lửa ánh sáng, trong lúc cắn giết lẫn nhau càng thêm bền vững kiên cố.

"Được, ta giết ngươi trước!" Thiên Thần Phi Hoàng thấy thế cũng không vòng vo, trực tiếp vận dụng sức mạnh ánh sáng cực mạnh, khiến cho nó bám lên ngọn lửa, bốc lên chỗ Hứa Tiểu Lan đang xông đến!

Ngọn lửa ẩn chứa lực lượng ánh sáng cực mạnh, cứ xông tới người cô gái như vậy.

Cô gái mặc áo xanh vung ra lưỡi kiếm sắc, lại là một đường kiếm ảnh xẹt qua.

"Sao thế? Sau khi sức mạnh tăng vọt, đã không biết bản thân là ai rồi hả?"

Lưỡi kiếm và móng vuốt sắc nhọn của Thiên Thần Phi Hoàng va chạm với nhau.

Phượng Hoàng khóc lóc thút thít ở trên không.

Vô số vết kiếm bắt đầu xuất hiện trên người Thiên Thần Phi Hoàng.

Ánh kiếm ẩn chứa sức mạnh vĩnh hằng bất diệt, sau khi chém giết trong khoảng thời gian ngắn ngủi, đã phá tan ngọn lửa ánh sáng, hạ xuống người Thiên Thần Phi Hoàng, chém rách ra một miệng máu cực kỳ lớn trên người nó.

"Mặc dù đến một lúc nào đó, ngươi sẽ chết."

Nhưng Hứa Tiểu Lan lại cầm trong tay kiếm Long Tước đuổi tận cùng không buông.

Thiên Thần Phi Hoàng kêu thảm, điên cuồng lùi nhanh.

Cô gái mặc áo xanh trên mặt vẫn mang vẻ mặt bình thản, vung lưỡi liếm lôi hỏa, chém giết cứ như đi dạo chơi vậy.

Trên không trung nổ ra một vụ nổ nóng rực màu đỏ thẫm.

"Lại theo kịp tốc độ của ta?" Thiên Thần Phi Hoàng lại hoảng sợ lần nữa, đây chính là trạng thái mà nó thôi thúc cực hạn bằng thuật Thiên Thần!!

Trong lúc nó chưa kịp rút lui, kiếm của Hứa Tiểu Lan chém ở trước mặt nó càng thêm nhanh, nó khiếp sợ mà phát hiện ra kiếm của đối phương còn nhanh hơn cả tốc độ của nó...

"Dám sỉ nhục ta, dám giết thuộc hạ trung thành nhất của ta, ngươi đã chuẩn bị nợ máu trả bằng máu chưa?"

Ầm!!!

"Ồ? Có chút thú vị nha." Hia con mắt của Hứa Tiểu Lan lóe lên bóng mờ của Chu Tước và Thanh Long, động thái bắt giữ và nhận biết khí tức trong chớp mắt đạt đến đỉnh cao, lập tức xoay người chém về phía sau.

"Thiên Thần Thuật, Hoàng Cực Ảnh!" Thiên Thần Phi Hoàng thật sự sợ, lúc cơ thể chuyển động, tốc độ tăng vọt gần mười lần, hóa thành một vệt đỏ, cuối cùng hết lần nguy hiểm này đến lần nguy hiểm khác tránh thoát được lưỡi kiếm của Hứa Tiểu Lan.

"Thế nhưng ta lại thiên về hướng muốn trực tiếp chém chết ngươi."

Hai con mắt xinh đẹp của Hứa Tiểu Lan lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, kiếm Long Tước trong tay càng hiện ra ánh kiếm khiến cho thiên thần cũng vì đó mà sợ hãi không ngớt.

Từng đường ánh kiếm óng ánh vô cực xé rách trời cao.

Thiên Thần Phi Hoàng từng kiêu ngạo vô song trên chiến trường, giờ đây tiếng kêu thảm thiết bắt đầu vang vọng ở trên trời cao.

Mưa máu nóng rực liên tục rơi xuống, vô số sinh linh vừa tôn kính vừa sợ hãi mà nhìn người con gái đang mặc sức bay nhảy trên không trung, dáng người vô địch kinh động đến cực điểm này, sẽ vĩnh viễn in sâu trong lòng bọn họ.

Ai mới là sự tồn tại kiêu ngạo nhất cao quý nhất trên chiến trường này.

Cũng không phải Thiên Thần, cũng không phải Thiên Thần Phi Hoàng giải trừ Cửu Trùng Thần Hoàn, mà là người con gái loài người nắm giữ danh hiệu Thiên Tước Thần Nữ này!

Ánh hào quang của cô, thậm chí còn rọi sáng một nửa chiến trường.

Mang đến hy vọng cho vô số sinh linh liều mạng chiến đấu!

Cô đang suy nghĩ về vấn đề này.

Thần hoàn như loại sinh mệnh, hải dương, đại địa, thiên không thì sao?

Tại sao Thần hoàn cuối cùng của Thiên Nhân tộc cảnh giới Thiên Thần đều là thần hoàn mô phỏng tinh xảo của Thiên Thần quyền hành chí cao, nhưng chỉ có sự khác nhau của ánh sáng và bóng tối, mà không có sự khác nhau giữa các Thiên Thần quyền hành chí cao còn lại.

Trong ánh mắt sùng kính và tán tụng của mọi người, Hứa Tiểu Lan đang tắm gội thánh hỏa hừng hực, vẻ mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, chẳng qua là nhìn thấy rơi lực lượng ánh sáng rơi xuống một nửa lại tiêu tan, sắc mặt có chút thay đổi.

Giết lầm Thiên Thần đội chiến hữu thì không nói, đã mở được Cửu Trùng Thần Hoàn, kết quả ngay cả đại chiêu chưa kịp dùng, đã bị kẻ địch cường sát mất mạng, còn có thể thảm hơn sao?

Thiên Thần Phi Hoàng quả thực đã nhận thầu sự sỉ nhục của tất cả Thiên Thần trên chiến trường.

Trên đỉnh trời xanh, lực lượng ánh sáng mãnh liệt từ trên trời giáng xuống!

Nhưng vào lúc này, từng dải xiềng xích sấm sét xuyên thủng hư không, dùng tốc độ nhanh hơn để khóa hai cánh của nó lại, khiến nó bay lên.

Thiên Thần Phi Hoàng còn chưa tiếp nhận thử thách của ánh sáng, đã nhìn thấy Hứa Tiểu Lan vọt tới trước mặt nó. Vào đúng lúc này, nó dường như nhìn thấy một sự tồn tại cực kỳ cao lớn, cực kỳ vĩ đại đang đứng trước mặt nó, thân hình kia vĩnh hằng bất diệt, xuyên qua toàn bộ năm tháng vạn cổ, vẻn vẹn chỉ thân hình rung động, là có thể ảnh hưởng tới toàn bộ vũ trụ.

Cô đang nhìn chăm chăm vào nó, giống như đang nhìn kỹ một hạt bụi nhỏ.

"Đây chính là... Chu Tước thật sự?" Thiên Thần Phi Hoàng trừng lớn hai mắt.

"Đúng." Hứa Tiểu Lan hạ xuống chiêu kiếm!

Một con Chu Tước do hỏa diễm bản nguyên tạo thành, nhảy ra từ trong nhát kiếm, xé rách thân thể Thiên Thần Phi Hoàng, trực tiếp thiêu đốt thân thể Thiên Thần Phi Hoàng thành tro tàn!

Thần hoàn đổ nát, hóa thành hạt ánh sáng trở về với Thiên Đạo.

Mọi người trên chiến trường lại sợ ngây người. Thiên Thần mở Cửu Trùng Thần Hoàn, ở trước mặt Hứa Tiểu Lan, ngay cả tuyệt chiêu cuối cùng cũng chưa kịp dùng, đã bị một chiêu kiếm của cô chém cho ngã xuống...

Thiên Thần Phi Hoàng mở rộng hai cánh, cực tốc bay về phía trời xanh.

"Thiên Thần Thuật, Quang Minh Phụ Thể!"

Liều mạng!!

Thiên Thần Phi Hoàng quyết định, cho dù chết tại chỗ cũng phải giải quyết tên địch mạnh này.

Không được, người con gái này quá kinh khủng, nhất định phải xuất đại chiêu mới có thể đối phó với cô ta!

Miệng máu trên người Thiên Thần Phi Hoàng càng ngày càng nhiều, vết thương càng ngày càng nặng. Nó biết bởi vì thương thế trầm trọng hơn, khoảng cách đến thời cơ phản phệ đến đang nhanh chóng rút ngắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận