Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1062: Pháo nổ đáng sợ của chiến hạm Tinh Hỏa.

Vào thời khắc này, trong lòng An Lâm xuất hiện một cảm giác vô cùng nguy hiểm.

An Lâm không hề do dự lấy cục gạch ra che trước người mình.

Mặc dù hai bên chiến hạm không phải hai khẩu pháo lớn, nhưng không có nghĩa là uy lực của chúng không lớn. Ngược lại, khẩu pháo trên nóc đỉnh chiến hạm mới chính là pháo chính!

Trong lúc An Lâm đang nghĩ ngợi, một trong hai khẩu pháo đó đã nổ súng.

Tiếng pháo này rất kì lạ nó không có âm thanh gì lớn cả, nhưng năng lượng giống như cánh quạt rẽ nước lan rộng, sóng nước hình quạt trong nháy mắt bao lấy An Lâm vào bên trong, tạo ra một sức mạnh giam giữ không gian vô cùng to lớn!

An Lâm biến sắc.

Đinh Phá Giới!

Ánh sáng đỏ tỏa ra khắp không gian, đánh vỡ sức mạnh giam giữ không gian kia.

Là cách để bảo vệ chiến hạm không bị năng lượng đáng sợ làm ảnh hưởng...

Tiếng nổ rung trời.

Tất cả những thứ này chỉ là khúc nhạc dạo đầu mà thôi.

Ầm ầm ầm!

Chín pháo điện từ mang điện năng cực cao đồng thời bắn ra, với tốc độ vô cùng nhanh không thể né tránh, làm nước biển cuộn trào dữ dội, tạo ra những cơn sóng lớn, thậm chí lan truyền ra mấy trăm dặm, mỗi một quả pháo điện từ đều đủ sức nghiền nát thân thể tu sĩ Phản Hư một cách đơn giản.

Trong một thoáng, một lực tấn công mang theo năng lượng màu đỏ, nuốt trọn tất cả mọi thứ xung quanh, hình thành một vùng không gian hủy diệt, làm xáo trộn, nổ tung, chôn vùi tất cả mọi thứ bên trong.

Lúc này, điện từ bị khuấy động, ánh sáng giống tia sáng mặt trời toả ra.

Năng lượng màu đỏ dâng lên, nơi nó lướt qua, nước biển biến mất, không gian nứt toạt... Tốc độ của nó còn nhanh hơn tốc độ điện quang, đánh thẳng vào cục gạch chắn trước người An Lâm.

An Lâm vừa phá vỡ được sức mạnh giam giữ không gian, hoàn toàn không đủ năng lực tránh né pháo điện từ. Pháo điện từ cứ như thế bắn thẳng vào cục gạch chắn trước người An Lâm, sức mạnh kinh khủng trong nháy mắt phá vỡ lớp phòng hộ của An Lâm, đánh cho An Lâm và cục gạch bay ra mười mấy dặm.

Rầm rầm uỳnh uỳnh...

Một khẩu pháo màu đỏ sẫm đã lên nòng sẵn sàng.

Trước đó Lam Tiểu Nghê đã nhắc nhở An lâm phải cẩn thận chiến hạm Tinh Hỏa, nhưng điều cô sợ nhất vẫn đã xảy ra rồi.

Là khúc nhạc dạo để kéo dãn khoản cách.

Vũ Tinh Giả vậy mà vẫn còn có quyền hạn điều khiển chiến hạm Tinh Hỏa, không chỉ như thế, khẩu pháo chính của chiến hạm Tinh Hỏa vẫn còn sử dụng được, đây chính là khẩu pháo có thể bắn tung của siêu cấp đại năng kì Hợp Đạo đó!!

Pháo năng lượng chính của Chiến Hạm tinh hỏa, đại pháo chôn vùi đã bắn ra phát đầu tiên của nó!

"An Lâm lão đại!" Sắc mặt Lam Tiểu Nghê tái nhợt, cô không nhịn được hô lên.

Lam Tiểu Nghê biến sắc, cô chưa kịp trốn, năng lượng từ khẩu pháo đã bắn ra, ánh sáng hủy diệt bắn thẳng vào người cô. Thân thể nhỏ bé của Lam Tiểu Nghê giống như cây lục bình trên biển, gần như bị sóng lớn nuốt trọn.

Trước kia không xử lý cô là vì biết cô rất yếu, nên tập trung hết sức chiến đấu về phía An Lâm.

An Lâm nhìn chiến hạm xa xa, bình tĩnh mở miệng: "Đến nhân ngư như vô dụng như cô mà cái chiến hạm đó còn không tha, đây là chuyện mà tổ tiên Linh Ngư tộc nhà cô nên làm à?"

Lam Tiểu Nghê vô cùng lo lắng cho tình cảnh của An Lâm, nhưng cô không dám đi qua, sợ rằng bản thân mình sẽ gây thêm phiền toái cho An Lâm, cô luống cuống không biết làm sao mới được.

"Hai người đã phá huỷ quy định của cổ mộ, hai người không phải người hữu duyên mà chủ nhân tôi muốn tìm, theo lẽ nên chịu phán quyết." Giọng của Vũ Tinh Giả lại vang lên.

Mặc dù giờ chắc không còn phát huy được năng lượng như trước, nhưng năng lượng từng có thể uy hiếp siêu cấp đại năng Hợp Đạo, cũng không phải là thứ mà tu sĩ Hoá Thần như họcó thể chống lại được.

Thực ra, trong lòng hắn cũng sợ hãi chứ.

"Ha ha ha, ngay cả năng lượng từ khẩu pháo chủ của cô còn chưa làm gì được tôi, cô nghĩ mấy thứ này làm được gì à?" Sắc mặt An Lâm lạnh tanh, khóe miệng hiện nụ cười mỉa, tỏ ra vô cùng tự tin.

Đồng thời, vô số khẩu pháo bắt đầu đổi hướng, nhắm về phía An Lâm và Lam Tiểu Nghê, khẩu pháo tối om yên tĩnh mang theo cảm giác vô cùng đáng sợ.

Nhưng Lam Tiểu Nghê không làm gì, không có nghĩa chiến hạm sẽ tha cho cô, Lam Tiểu Nghê và An Lâm thực ra là người mà Đại Tế Ti hạ lệnh phải tiêu diệt hết. Mà vị trí Lam Tiểu Nghê đứng, cũng thuộc phạm vi nhận biết của chiến hạm.

Lam Tiểu Nghê: "..."

Tuy rằng An Lâm đang bảo vệ cô, nhưng sao lời nói của hắn lại như kim đâm vào trong lòng cô thế này.

Một cảm giác vừa cảm động lại đắng lòng xuất hiện trong lòng cô nàng công chúa nhân ngư.

Nhưng bây giờ, một trong các khẩu pháo nhỏ bắt đầu thay đổi phương hướng, chuyển mục tiêu lên người Lam Tiểu Nghê.

Viền mắt Lam Tiểu Nghê đỏ lên: "Đại ca An Lâm, anh không sao cả, thật may quá!"

Một bóng người quen thuộc, một lần nữa xuất hiện trước mặt Lam Tiểu Nghê.

Đúng lúc này, một nhát chém hình bán nguyệt đen kịt chém tới, xé rách nguồn năng lượng thành hai nửa, giống như phân cách đá ngầm trên biển.

Bởi vì một pháo vừa rồi hắn có thể cản được, không phải chỉ nhờ công của cục gạch đen.

Mà là nhờ Đạt Tam và Yêu Cơ vừa hấp thu linh thạch xong, khôi phục lại phần nào sức mạnh, nên mới đỡ được, để giờ hắn còn nguyên vẹn đứng đây. Nếu như lại xuất hiện năng lượng mạnh như lúc nãy, sợ là hắn sẽ bị thương nặng.

Lam Tiểu Nghê thấy vô số khẩu pháo nhắm về phía hai người như vậy, sợ đến lặng người, yên lặng trốn ra đằng sau An Lâm, chuẩn bị xong tư thế và thuật pháp giảm xóc để tránh lát nữa mình lại bị An Lâm đè bẹp dí.

Ừm... lần này đã chuẩn bị rất kỹ, vô cùng thuận tay.

"Yên tâm đi, tôi sẽ không để cậu thất vọng đâu, đòn tấn công tiếp theo, không một tu sĩ Phản Hư nào nào có thể ngăn cản được." Giọng nói của Vũ Tinh Giả lại truyền đến.

An Lâm cười ha ha: "Thế nhưng tôi là cường giả Hóa Thần, Phản Hư cản không được, chưa chắc tôi cũng cản không được."

Chiến hạm Tinh Hỏa rơi vào trầm mặc, dường như có chút xấu hổ.

Mấy giây sau, ánh sáng trắng hội tụ trên hoa văn hình tròn nằm trên chiến hạm.

"Là trận pháp Tinh Không, cô ta muốn dùng thần lực tinh thần dung nhập vào chiến hạm, sử dụng đại pháo Tinh Không!" Lam Tiểu Nghê biến sắc, gấp gáp mở miệng nói.

Lúc này, một khí tức cực kì đáng sợ bắt đầu khuếch tán, hoa văn trên trận và tinh thần lực liên kết, nhanh chống hội tụ và không ngừng lớn mạnh...

Chiến hạm dài hơn trăm mét bắt đầu sáng lên, dường như mang theo uy thế của một con thú to lớn đang ngủ đông dưới đáy biển, tất cả đều gia tăng thêm uy lực cho đòn tấn công này.

An Lâm thấy vậy chỉ cười lạnh một tiếng: "Đến đây đi! Cho tôi xem chiêu mạnh nhất của chiến hạm này là như thế nào, đừng để tôi thất vọng đó!"

"An Lâm lão đại, đòn tấn công mạnh nhất của chiến hạm Tinh Hỏa là đại pháo Toái Tinh, không phải là thứ này." Lam Tiểu Nghê nhắc nhở.

Đúng vậy, An Lâm định dùng chính tuyệt chiêu của chiến hạm để huỷ diệt nó.

Mục tiêu của An Lâm không phải là pháo đài đông đảo trên chiến hạm, mà là dùng thần thức do thám nơi có năng lượng dao động, rất có thể nơi đó chính là trung tâm của chiến hạm này.

An Lâm liếc Lam Tiểu Nghê một cái đầy u oán.

"Ầm ầm ầm!"

Trận đồ tinh không ngừng lớn mạnh, triệt để bùng nổ uy thế của mình.

Sức mạnh thần đạo của Vũ Tinh Giả, bộc phát với uy thế cực mạnh!

Vô số sao trời chói mắt bị năng lượng màu trắng mạnh mẽ cuốn trôi, giống như ngân hà giữa bầu trời đêm, như biển cả mênh mông không thấy bến bờ, trong nháy mắt nuốt trọn An Lâm và Lam Tiểu Nghê.

Cơ mà, vào lúc này cũng xảy ra biến đổi.

Ngân hà đáng sợ kia, lại bị một thứ gì đó rất kì lạ nuốt trọn, như lọt vào một cái hố không đáy.

Đồng thời, ánh sáng của dải ngân hà khác xuất hiện, mang theo một sức mạnh vô cùng tràn đầy, trong nháy mắt rơi xuống chiến hạm tinh hỏa, xé rách tấm chắn, nhắm thẳng về một thứ nào đó trong tinh hạm.

Trong tay An Lâm cầm Chu Tước cảnh, nhìn phương hướng ngân hả lao tới.

Để yên cho tôi ngầu một chút không được à? Sao cứ phải mở miệng sửa lưng tôi làm gì?

An Lâm: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận