Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1515: Phong Thiên Thuật

Phong Thiên Thuật là thuật pháp trọng tâm của Phong Thiên Minh Vương.

Lúc trước đệ nhất ma đầu của giới Cửu Châu đã dùng thuật pháp này đối kháng với thiên đình, vang danh khắp đại lục.

Khi đó Phong Thiên Minh Vương đã để lại kết tinh truyền thừa, cần đạt tới cảnh giới Phản Hư mới có thể tiếp nhận truyền thừa.

An Lâm cũng là đạt được cảnh giới Phản Hư mà nhận được truyền thừa của Phong Thiên Minh Vương, một thời gian sau liền lĩnh ngộ được Phong Thiên Thuật.

Một ấn ký kỳ lạ màu đen bay từ trong lòng bàn tay của hắn lên trên đỉnh đầu của Bi Tinh Đại Đế, tan ra thành luồng khói đen kỳ lạ, giống như có làn khói đen lơ lửng xung quanh.

Không gian đột nhiên trở nên im lặng.

Soạt soạt!

Từng đoạn dây xích màu đen từ trong hắc khói đen bắn ra, như những chiếc đinh cắm vào mặt đất, nhìn qua giống như một tấm lưới lớn, cũng giống như một cái lồng không thể thoát ra.

Không gian đang bị dây xích trói buộc đột nhiên mất hết ánh sáng và nguyên khí, không gian tỏa ra ngột ngạt.

"Roạt...". Một sức mạnh mạnh mẽ đánh tới, trực tiếp ấn bẹp Bi Tinh Đại Đế.

An Lâm đưa tay nắm vào không trung: "Phong Thiên!"

Lúc này, An Lâm ấn Bi Tinh Đại Đế vẫn đang kêu gào xuống:" Thả tôi ra!"

Nhưng vào lúc này, giữa kẽ hở của dây xích đột nhiên tràn ra một tầng khói đen.

Ở nơi này, hắn chính là tồn tại mạnh nhất, đến ông trời cũng không mạnh bằng hắn!

Thiên Đế nhìn thấy chùm dây xích, mí mắt không nhịn được mà nhảy lên. Lại dời tầm mắt sang phía An Lâm, như có nhiều lời muốn nói, nhưng cuối cùng mở miệng ra lại kìm lại.

"Đau quá a a..." Bi Tinh Đại Đế quằn quại kêu gào, bộ dạng đau đớn cùng cực.

Bi Tinh Đại Đế chạm vào khói đen đột nhiên kêu lên thất thanh, như là chạm vào vật gì đó rất đáng sợ, cơ thể mập mạp lui lại.

Bi Tinh Đại Đế làm gì có chuyện ngồi yên chờ chết, cơ thể chợt co rút, thu nhỏ lại hơn trăm lần, biến thành lưu tinh bay đến chỗ kẽ hở của dây xích.

Mọi người tưởng như rơi vào không gian hỗn độn, nơi mà không có bất cứ thứ gì tồn tại.

Lúc này Bi Tinh Đại Đế mới nhìn sang An Lâm, mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, hiển nhiên không ngờ đối phương giết người áo đen xong, vẫn còn có thể bùng phát sức mạnh kinh người như vậy.

Ông!

Lông tóc hắn dựng ngược, lạnh giọng nói: "An Lâm Tứ Cửu Tiên Tông? Đúng là thứ âm hồn bất tán. Mau thả tôi ra, cẩn thận tôi dùng mạng này để nguyền rủa cậu!"

An Lâm mặt không đổi sắc, tiếp tục thi triển sức mạnh ấn Bi Tinh Đại Đế xuống, một tầng sức mạnh vô hình bao quanh toàn thân, ngăn đòn tấn công lại.

Đây chính là thuật pháp đáng sợ nhất của Phong Thiên Minh Vương, có thể cắt đứt toàn bộ ánh sáng, nguyên khí, không gian, có quyền hạn phong tỏa trời đất, tạo ra một không gian hỗn độn giả!

Ở không gian Phong Thiên này, nguyên khí đã bị ngăn cách, Bi Tinh Đại Đế không có cách nào sử dụng sức mạnh nguyên khí. Thứ duy nhất có thể sử dụng chính là sức mạnh của bản thân hắn, sức mạnh Thần Đạo!

Khoảnh khắc khô lâu đó xuất hiện.

Lời vừa dứt, khô lâu gỗ liền cử động, hai con ngươi đỏ ngầu, một tay nắm vào không trung, những lưỡi đao sắc bén cực hạn tỏa ra khắp nơi,mang theo tiếng gào khóc ai oán của vạn quỷ, vạn linh hồn, sức mạnh biến thành thực chất ngưng tụ trên lưỡi đao.

Lúc này, Thiên Đế xông đến, hiển nhiên là muốn phối hợp cùng với An Lâm.

Khô lâu vung lưỡi đao trong tay, một vệt hồng mang sắc bén cực hạn phá không mà ra, va chạm với dây xích đen trên không trung.

Đối diện với uy hiếp của Bi Tinh Đại Đế, An Lâm chỉ cười lạnh, sau đó tăng thêm lực ấn xuống.

An Lâm bị thuật pháp phản phệ, cơ thể bị trọng thương, khóe miệng trào máu tươi.

Bầu trời đen kịt bị lưỡi đao màu hồng phá vỡ.

Dây xích trên không phát ra tiếng kêu khóc. Sau đó là tiếng nứt vỡ, bầu trời vỡ vụn, ánh sáng từ bên ngoại chiếu sáng thiên địa.

Bi Tinh Đại Đế đâu để bọn họ có cơ hội bao vây mình, thân thể vặn vẹo, một khô lâu bằng gỗ xuất hiện trên đỉnh đầu.

Bi thương biến thành sức mạnh, ảnh hưởng đến sinh linh trên thế gian.

Lúc phát huy đến cực đại, đến cả thiên địa cũng biến sắc.

"Khai thiên!"

Hai tay An Lâm cách không gian ấn xuống chợt cảm thấy một trận đau buốt.

Bi Tinh Đại Đế nghiến răng, phẫn hận kêu :" Cậu có Phong Thiên thì thế nào, hôm nay ông đây sẽ phá không gian Phong Thiên của cậu!"

"Muốn một kích toàn lực à?" Sắc mặt An Lâm trầm trọng.

Sức mạnh thần đạo của Bi Tinh Đại Đế điên cuồng chui vào cơ thể của khô lâu, càng ngày càng giống quả bóng bị xì hơi.

Bi Tinh Đại Đế cười to ha ha, cơ thể béo núc ních soạt một tiếng bay vút đi.

Nhưng không biết từ lúc nào Thiên Đế đã đến chặn đường, đế ấn trong tay phát ra ánh sáng chói mắt.

"Không được! " Bi Tinh Đại Đế gào lên một tiếng.

"Bốp!"

Cơ thể to béo của ông ta bị Thiên Đế đánh mạnh xuống đất.

"Rầm" Mặt đất chấn động mãnh liệt.

Nơi Bi Tinh Đại Đế rơi xuống tạo thành một cái hố khổng lồ.

Ông ta thở dốc kịch liệt, cơ thể đổ sụp xuống, hơi thở cực kỳ mỏng manh. Các trận chiến trước đó đã tiêu hao hầu hết sức mạnh của ông ta, đến giờ chỉ còn chút hơi tàn.

Bi Tinh Đại Đế biết, lần này ông ta thật sự lâm vào đường cùng.

Nếu chỉ có Thiên Đế truy đuổi ông ta, ông ta vừa đỡ vừa rút lui thì vẫn còn cơ hội chạy thoát. Nhưng lại thêm một An Lâm, làm tiêu hao sức mạnh của ông ta, cơ hội sinh tồn của ông ta trở nên mong manh...

"Đi." An Lâm khua tay, những viên đá màu xám bay ra làm Bi Tinh Đại Đế cảm nhận được sự sợ hãi tột độ, phá hủy toàn bộ những bàn tay màu đen, rồi đột nhiên tiến đến người ông ta, đục một lỗ hổng lớn.

Một kích toàn lực của ông ta, thế mà làm xước cái màng bảo vệ cũng không được?

"Làm... Làm sao có thể?!" Bi Tinh Đại Đế tỏ vẻ không tin nổi.

Màng bảo vệ sặc sỡ không chút sứt mẻ.

Va chạm mãnh liệt bùng phát trong nháy mắt.

Như vậy ông ta mới tìm được đường sống!

"Trở thành linh hồn trên lưỡi đao của tôi đi! Thiên Bi Vạn Độc Thủ! " Bi Tinh Đại Đế cười gằn.

Trong nháy mắt, vạn bàn tay màu đen như những con rắn độc bắn về phía An Lâm.

Mỗi một cái tay đều hàm chứa thần đạo chi lực, có sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Nhưng An Lâm đối diện với công kích bất ngờ của Bi Tinh Đại Đế, trên mặt không có một chút biểu cảm hoảng hốt, ngược lại lộ ra nụ cười quỷ dị.

Những hòn đá màu xám ngoại hình không đồng nhất lơ lửng trước người hắn.

Ngàn vạn tay độc vồ lấy An Lâm.

Lúc này phía trước An Lâm chợt hiện ra một màng bảo vệ sặc sỡ.

"U u u..."

Ngược lại, trong đầu ông ta có một kế sách. An Lâm dùng Phong Thiên Thuật, sau lại bị phá vỡ, khẳng định sức mạnh không còn nhiều. Nếu mà ông ta có thể bắn sống An Lâm, lấy An Lâm làm con tin, chắc chắn Thiên Đế không dám làm gì ông ta.

Ông ta quyết định không bỏ chạy nữa, vì ông ta biết có chạy cũng chỉ có tiêu hao mà chết.

Bi Tinh Đại Đế kêu một tiếng kỳ lạ, dùng một tốc độ đáng sợ lao đến chỗ An Lâm!

An Lâm giống như cảm nhận được sát ý của đối phương, khẽ cười rồi dựng ngón giữa lên:" Rác rưởi, không phục tới đánh tôi này."

Nghĩ đến đây, hận ý của ông ta với An Lâm dâng trào, như thành thực chất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận