Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 791: Tiểu Lan ra tay

Ba con Ma huyết Thú tộc đồng thời chuyển mắt nhìn về phía đám người An Lâm.

"Gừ, gào, gào!" Con người vượn sáu cánh trong số ba con vươn tay đập liên hồi vào ngực mình, miệng thì rống lên thật to.

Ngay sau đó, bỗng dưng nó bay vút lên trời, lấy tốc độ cực nhanh, đánh về phía đám người An Lâm.

Áo Ngưu bị doạ tới mức sắc mặt thay đổi liên hồi, nó lập tức thả ra lĩnh vực của mình, ngưng tụ ra một đám sừng trâu có mũi nhọn hoắc, ngay sau đó phóng cái sừng trâu nọ về phía con người vượn sáu cánh.

Vèo vèo vèo...

Cả đám sừng trâu, như những cây phi đao, lại trông như những mũi kiếm nhọn, hoá thành luồng sáng màu trắng, xé rách không khí.

Người vượn sáu cánh vươn bàn tay ra, để lộ những cái móng tay đỏ như máu trông còn dài hơn cả ngón tay của nó ra, vung tay quào mạnh một cái vào đám sừng trâu đang lao về phía mình kia.

Roẹt xoẹt!

Một đường kiếm nhanh như sấm, sáng như ánh sao, như thiên long giáng xuống trái đất xuất hiện.

Nó vốn cho rằng thanh niên con người Hoá Thần trung kì kia, mạnh tới mức không khoa học kia đã là quái thai lắm rồi.

Ngay lúc Áo Ngưu cho là mình sắp bị chém thành hai nửa, thì một cái bóng áo xanh xuất hiện trước mặt nó, thanh kiếm dài ẩn chứa sức mạnh long phượng được rút ra khỏi vỏ vang lên một tiếng keng.

"Mạnh... mạnh quá!" Áo Ngưu thì thào mở miệng, hai mắt trừng to như chuông đồng.

Nó hoàn toàn không ngờ được đòn công kích của mình lại bị Ma Huyết Thú tộc này dùng một chiêu là triệt để phá vỡ, đây rốt cục là sức mạnh đáng sợ tới thế nào?!

Hóa Thần trung kỳ gì mà đáng sợ vậy hả!!

Những mũi nhọn màu máu tràn ngập hết chung quanh, mang theo tiếng than khóc của hàng tỉ ma vật, chém mớ sừng trâu nọ thành hai nửa, thậm chí còn dư lực đánh về phía Áo Ngưu, tạo thành một quỹ đạo tử vong vừa tuyệt vọng vừa đáng sợ.

Ai mà ngờ được...

Mọi chuyện đang xảy ra đều khiến Áo Ngưu hoảng hồn, đòn tấn công kia cũng quá nhanh, làm nó không cách nào tránh nổi.

Nhìn những mũi nhọn màu máu đang xông thẳng vào mặt mình kia, Áo Ngưu sững sờ tại chỗ.

Áo Ngưu chỉ thấy trước mắt mình loé lên một tia chớp, mũi nhọn màu máu làm nó tuyệt vọng đã bị một đường kiếm của cô gái áo xanh chém nát!

Người vượn sáu cánh nhìn thấy đòn tấn công của mình bị cản lại, lập tức quay sang tấn công Hứa Tiểu Lan, hai bàn tay nó lại cong lên quào một cái thật mạnh về phía Hứa Tiểu Lan.

Keng!

Móng sắc vung ra, vào giây phút này cả không gian cũng vì mũi nhọn đáng sợ đó mà rung động.

Cô gái con người Hoá Thần trung kì này, cũng mạnh tới mức khó thể nào tưởng tượng thế này chứ!

Nó làm Áo Ngưu cảm thấy cái thực lực Hoá Thần điên phong này của mình chỉ là đồ giả mà thôi!

Người vượn sáu cánh kêu lên một tiếng thảm thiết, hai mảnh thân thể rơi xuống mặt đất.

Ngọn lửa đáng sợ thiêu đốt sạch sẽ mọi sự vật chung quanh, đánh tan đường quào của người vượn sáu cánh, đồng thời mang theo uy lực của Hư Không Viên đủ để đốt sạch hư không, chém con vượn sáu cánh thành hay nửa.

Áo Ngưu cũng nhìn sũng sỡ, đường kiếm đáng sợ như vậy...

Ầm ầm!

"Chuyện gì?" Hứa Tiểu Lan hỏi lại.

Hứa Tiểu Lan cầm Long Tước trong tay, xoay mũi kiếm một vòng, ngọn lửa trên kiếm từ Lôi Nhận màu xanh lam đã đổi thành Viêm Nhận nóng cháy, cùng lúc này Thánh Viêm Chu Tước cũng được chém ra!

"Tuy rằng câu hỏi này rất hay, nhưng khi đối mặt với một kẻ địch mạnh, anh tự hỏi câu hỏi này, anh thấy ổn thật à?" Hứa Tiểu Lan hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói.

Hứa Tiểu Lan: "..."

"Tại sao con người vượn sáu cánh đó bay lên không trung, nhưng lại không bị sao trên trời đè bẹp?" An Lâm hoang mang khó hiểu hỏi.

Một chốc này, ngọn lửa nóng cháy xộc thẳng về phía chân trời, hoá thành một luồng kiếm làm loá mắt thế gian, mang theo khí thế thiêu đốt hết vạn vật, va chạm vào đường móng vuốt của người vượn sáu cánh.

Nó đột nhiên cảm thấy chênh lệch thật lớn, Hứa Tiểu Lan có thể dùng một kiếm xử lý nó một cách nhanh gọn lẹ, mà nó chắc cả cơ hội la lên một tiếng cuối cùng cũng không có!

Hứa Tiểu Lan quay đầu lại, liếc nhìn An Lâm mộ cái, sẵn giọng nói: "Anh còn đứng ngốc đó làm gì? Thích làm quần chúng hoảng sợ vây quanh ăn dưa tới vậy luôn hả?"

An Lâm lấy lại tinh thần, mở miệng nói: "Thật ra vừa rồi anh vẫn đang tự hỏi một chuyện."

"Gào..."

An Lâm nhìn tới sững sờ.

Nữ kiếm tiên áo xanh, được thánh viêm quấn quanh, vóc người lả lướt lung linh, như trích tiên khuyên thế, ngạo nghễ độc lập.

Thánh viêm vẫn đang thiêu đốt thân thể ngoan cường của nó, cuối cùng, thân thể màu máu của nó như chất lỏng, bị thánh viêm đốt tới hoá thành hơi nước biến mất sạch sẽ.

"Có gì đâu chứ, dù gì cũng có em mà, anh tin là em sẽ bảo vệ anh thật tốt." An Lâm bật thốt ngay không cần suy nghĩ gì.

Sau đó, hắn lại thấy câu này hình như có gì đó sai sai.

Hứa Tiểu Lan nhìn chằm chằm An Lâm một lúc, đột nhiên nhoẻn miệng cười: "Cái câu này của anh... làm khơi dậy ý muốn bảo hộ trong đầu em rồi đó..."

Hai con Ma huyết Thú tộc còn lại, thấy người vượn sáu cánh bị giết, rốt cục nhận ra kẻ địch không tầm thường, giao long màu máu và phi hổ màu đỏ đồng thời gầm lên, lao về phía Hứa Tiểu Lan!

Giao long màu máu mở cái miệng khổng lồ đầy máu của mình ra, năng lượng được tích tụ bên trong, lan tràn ra ngoài, làm hư không đều phải run lên vì sợ hãi. Phi hổ thì vung vẫy hai cái móng trước, hư không xuất hiện một ngọn sóng máu cao hơn ngàn mét, thổi ập tới.

Hứa Tiểu Lan ôm kiếm trước ngực, hai mắt cô biến thành màu vàng rồng, uy thế của thực long trấn áp chư thiên và uy thế của chu tước đồng thời lan ra. Uy áp đáng sợ không cách nào nói thành lời, khiến hai chân Áo Ngưu nhũn ra, quỳ rạp xuống đất luôn.

Cô gái áo xanh vươn ra đôi bàn tay mềm dẻo nõn nà như ngọc của mình, ấn một pháp quyết kì lạ, như long như hoàng, cô cất chất giọng thánh thót phiêu bồng của mình lên: "Được rồi, vậy để anh làm cá mặn một lần, để anh biết thực lực thật sự của em là thế nào."

"Chân Long Lôi Phược!"

Xiềng xích bằng sét được ngưng động thành thực thế, xuất hiện từ trên hai bàn tay cô gái, một hoá thành trăm, đâm thủng hư không, lấy tốc độ khó tin phá tan sóng máu đang ập tới, quấn chặt lấy giao long màu máu và phi hổ!

Cô nghiêng đầu nhìn về phía An Lâm, gương mặt xinh đẹp vô ngần, mái tóc dài đen như mực bay múa giữa không trung, thánh viêm quanh người như tinh linh nhảy múa.

Sắc mặt hlt có hơi tái đi, nhưng đôi mắt của cô lại ánh lên ánh sáng rực rỡ.

Thánh viêm tan biến.

Con giao long màu máu và phi hổ bị Chân Long Lôi Phượng trói chặt, còn chưa la lên được tiếng nào thì người cũng đã bị mũi kiếm đáng sợ đó chém thành hai nửa, sau đó lại bị thánh viêm đang tràn lan nuốt mất, triệt để hoá thành khói bụi.

Khí tức tôi đến có thể thôn tính tiêu diệt vạn vật, bị mũi kiếm màu trắng chém thành hai nửa, vỡ nát.

Trời đất bắt đầu bốc cháy, hư không nổ tung, không có bất kì thứ gì có thể ngăn cản được uy thế của đường kiếm này!

Khí tức tối đen lúc này cũng đã tới rất gần, nhưng trong mắt Hứa Tiểu Lan không hề có vẻ sợ hãi, như cô đã hoá mình thành một con thánh thú cùng sinh cùng diệt với thiên địa nên xem thường vạn vật sinh linh.

Lúc này đây, Áo Ngưu không chỉ quỳ rạp người xuống, mà cả đầu cũng kề sát xuống nền đất.

Nó cảm thấy mình đang đối mặt với một con thánh thú thật sự, chênh lệch to lớn tới cấp độ sự sống, khiến trong lòng nó chỉ còn biết trào dâng lên cảm giác súng bái và sợ hãi.

Đây chính là thánh thú đó! Là thứ trong truyền thuyết có cấp bậc còn cao hơn so với thiên thú và thần thú, có thể cùng sinh cùng diệt với thiên địa đó! Làm sao nó có thể không e sợ cho được chứ.

Cơ mà, An Lâm thì lại không có cảm giác đó.

Hắn cảm thấy rất nhẹ nhàng, rất bình thường, như thể cái uy thế khủng bố kia cố ý tránh hắn ra, để hắn có thể nghiêm túc thưởng thức vẻ đẹp và sức mạnh của cô gái nọ.

Cô gái vung tay lên, chém một kiếm về phía khí tức đen tối nọ!

Vào giờ khắc này, cả đất trời đều chìm trong im lặng.

Thánh viêm màu trắng, mũi kiếm đáng sợ, dung hợp thành luồng ánh sáng duy nhất còn sót lại.

Kiếm Long Tước lại bay lên, rơi vào trong tay cô gái.

Lúc này đây, đằng sau Hứa Tiểu Lan xuất hiện một đôi cánh lửa màu trắng, như cửu thiên thánh nữ, ánh lửa bao phủ toàn thân cô, tạo thành hình một con chu tước.

"Chu Tước Diệt Thần!"

Hứa Tiểu Lan ngẩng đầu, hai mắt hiện lên vẻ uy nghiêm vừa sắc bén vừa thánh khiết.

Khí tức đen tối muốn thôn tính vạn vật, cắn nuốt sạch sẽ cả ánh mặt trời!

"Gào!" Năng lượng trong miệng giao long màu máu dâng lên mạnh hơn, bắn thẳng ra ngoài.

Vào giây phút này, cô thật sự xinh đẹp tới khó tả.

"An Lâm, một kiếm này của em, không tệ chút nào nhỉ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận