Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 846: Quán quân không có khác biệt

Mọi tinh hoa đều đã hoàn toàn biến mất, đồng thời còn có thêm dược lực Hỏa Diễm có thuộc tính không giống nhau, bắt đầu chầm chậm dung hợp tại một chỗ.

Đây không phải là một hỗn hợp đơn giản tạo thành, mà là những tinh hoa dược lực khác nhau hợp thành, sau đó phát sinh quá trình biến chất, có thể nói đây là bước khó khăn nhất trong quá trình luyện đan, chỉ cần sơ sẩy một chút là rất có khả năng sẽ khiến cho quá trình dung hợp thất bại, xuất hiện tình trạng đan dược hư hỏng hoặc đan dược bị nổ.

Bảy loại Hỏa Diễm như con rồng quấn quanh trung tâm của đan dược.

Đan lực cực kì mạnh khuếch tán về khắp bốn phương, chưa luyện thành đan, hương đan nồng nặc đã khuếch tán đến ba ngàn dặm, khiến cho người ta ngửi thấy mà say sưa.

"Trời ạ, hắn thực sự luyện linh đan sao?"

Một vị trưởng lão Đan Tháp trợn to hai mắt, bày ra vẻ mặt ngạc nhiên.

"Có lẽ đây sẽ là loại linh đan mạnh nhất từ trước từ nay, loại linh đan lợi hại như vậy, cũng có thể sẽ không luyện thành, có khả năng rất cao là sẽ thất bại." Trưởng lão Bạch Sắc Hỏa Diễm Nhân nói.

Chất lượng linh đan càng tốt, thì quá trình ngưng đan càng khó khăn hơn.

Cô ta hồn xiêu phách lạc lùi về phía sau hai bước, không ngừng lắc đầu.

Cô không có duyên với ngôi vị quán quân.

Một viên linh đan thuần sắc xuất hiện trước cơ thể cô, Thánh Hỏa ngưng tụ thành hình dạng Chu Tước bay lượn xung quanh linh đan, sinh mệnh tinh khiết không ngừng chấn động gợi lên những gợn sóng lăn tăn trong không gian.

Nhưng giờ đây, đến tia hy vọng cuối cùng cũng đã bị dập tắt.

Lại là một cơn chấn động dữ dội của năng lượng đan lực.

"Đúng là cô bé sinh không đúng thời, nếu như là trước đây, làm sao có thể gặp phải tình cảnh này."

Dùng bảy loại hỏa diễm cấp bậc Thần Hỏa trở lên, đồng thời luyện chế đan dược, độ khó của quá trình ngưng đan người ngoài chắc chắn không thể tưởng tượng nổi.

Không chỉ có vị trưởng lão lớn tuổi nhất, mà mười vị trưởng lão còn lại cũng không ngừng thán phục.

Hứa Tiểu Lan đã ngưng đan thành công rồi!

"Đoàng."

Thứ mà Phân Ny luyện thành là một loại linh đan bình thường, người tinh mắt đều có thể nhận ra nó không thể so được với loại linh đan mà Hứa Tiểu Lan luyện chế ra. Tại thời điểm Hứa Tiểu Lan và An Lâm vẫn chưa ngưng đan thành công, cô còn có thể yên tâm rằng, biết đâu hai người bọn họ thất bại thì sao?

Lúc này, rất nhiều khán giả cũng bắt đầu bàn tán sôi nổi về chuyện này.

Phân Ny trợn to hai mắt, run rẩy cất tiếng: "Cái này... Thánh Hỏa bảo vệ đan dược, còn có đan lực gợn sóng, đây chính là dị tượng của linh đan nhất phẩm đỉnh phong! Thua rồi... tôi thực sự thua rồi."

Mọi người đều không ngừng tranh luận xem ai sẽ trở thành quán quân.

"Vốn dĩ Phân Ny đã là một thiên tài tuyệt đỉnh về luyện đan, đáng tiếc lại gặp phải hai tên yêu nghiệt khác thường này!"

"Hiện giờ chỉ còn lại hai người An Lâm và Hứa Tiểu Lan cùng cạnh tranh ngôi vị quán quân, cũng không biết ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng."

Không chỉ có đám quần chúng ăn dưa tranh luận mà các trưởng lão Đan Tháp trên tháp cao cũng đang bàn tán xôn xao.

"Hừm, tôi không quan tâm, có một loại Thánh Hỏa, sáu loại Thần Hỏa, nhân vật có thể cùng lúc điều khiển chúng để luyện đan, không giành được quán quân thì thật không phục! Cũng chỉ có duy nhất mình An Lâm xứng đáng sở hữu sở hữu phần thưởng chung cuộc là Bát Hoang Cửu Linh Đỉnh."

Bên trên lò luyện đan của An Lâm, đã xuất hiện một viên linh đan lóe lên bảy loại ánh sáng rực rỡ khác nhau.

Tôi cảm thấy An Lâm sẽ thắng, ai nói hắn luyện thành linh đan nhất phẩm đỉnh phong? Cậu đã quên chuyện hắn luyện chế linh đan, kết quả cấp bậc còn cao hơn một khoảng rồi ư? Rất có thể linh đan nhất phẩm sẽ trở thành tiên đan!"

Trong tim bọn họ đều nảy sinh khát vọng mãnh liệt là giành được viên linh đan này.

"Tôi ủng hộ Tiểu Lan, cô ấy cũng đã luyện thành linh đan nhất phẩm đỉnh phong, có thể nói là đã đạt tới trình độ thượng thừa rồi, An Lâm có lợi hại đi chăng nữa cũng chỉ có thể luyện ra nhất phẩm đỉnh phong. Chất lượng là như nhau, vậy thì người hoàn thành trong thời gian ngắn hơn nhất định sẽ giành chiến thắng."

Loại...loại đan dược này... đến cùng thì có được tính là linh đan hay không?"

Thế nhưng, những người tận mắt nhìn thấy An Lâm luyện chế ra viên linh đan này, đều biết rằng, viên linh đan này không giống với những loại linh đan khác, vì vậy công dụng cũng chắc chắn không chỉ có như vậy.

Thất Tinh Khí Mạch đan, do bảy bảy bốn mươi chín loại linh đan có giá trị và thuộc tính khác nhau hợp thành, có tác dụng khơi thông kinh mạch, thanh lọc cơ thể và mở rộng khí hải.

"Con heo kia, cậu nghiêm túc đấy hả? Bản chất của linh đan và tiên đan không giống nhau, làm sao linh đan có thể biến thành tiên đan được? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!"

Những ánh sáng rực rỡ đó là từ bảy ngôi sao của viên linh đan ánh lên, đỏ thẫm như máu, tím diệu như sao, xanh thẳm như trăng, vàng trắng như mặt trời, thoát ẩn thoát hiện, vàng kim như long, thánh khiết như tước, mỗi một loại ánh sáng và năng lượng tỏa ra đều làm mê hoặc lòng người.

Đan hương khuếch tán tới năm ngàn mét.

Tất cả những sinh linh nhìn thấy viên linh đan này đều không khỏi trầm trồ thán phục.

"Tất cả đợi có kết quả rồi nói, Hứa Tiểu Lan luyện thành linh đan nhất phẩm đỉnh phong trước, đây đã là cực hạn của linh đan, chất lượng như nhau, thời gian ngắn hơn sẽ thắng, vì vậy ngôi vị quán quân phải thuộc về Hứa Tiểu Lan, Bát Hoang Cửu Linh Đỉnh cũng thuộc về cô ấy!"

Bảy loại Hỏa Diễm có thuộc tính khác nhau, tạo thành một con Viêm Long bay thẳng lên trời, giống như thần long lên trời, vô vàn ngọn lửa rơi xuống, khiến cho cả bầu trời đêm ở Đan Thành như được chiếu sáng rọi.

"Graooo." Là tiếng rồng ngâm vang lên.

Đúng lúc này, có một âm thanh rung trời lở đất truyền tới.

Từ trước tới nay chưa từng xảy ra chuyện linh đan biến thành tiên đan. Nhưng có thể dễ dàng nhận thấy, viên linh đan của An Lâm không hề bình thường, vì thế các trưởng lão Đan Tháp cũng bắt đầu băn khoăn, do dự.

Trưởng lão Bạch Sắc Hỏa Diễm Nhân từ tốn nói: "Tuy rằng linh đan của Hứa Tiểu Lan cũng là linh đan đỉnh phong, thế nhưng...tôi vẫn luôn cảm thấy, viên linh đan của An Lâm ở một trình độ cao hơn..."

Các vị trưởng lão Đan Tháp cũng không chắc phải trao ngôi vị quán quân cho ai, các khán giả trên khán đài cũng bắt đầu không ngừng tranh luận, người thì ủng hộ Hứa Tiểu Lan, người thì ủng hộ An Lâm.

Cả hai người đều luyện thành linh đan nhất phẩm đỉnh phong, Hứa Tiểu Lan chiếm ưu thế về thời gian, còn An Lâm lại chiếm ưu thế về sức bay, chất lượng linh đan cũng có thể coi là như nhau. Có thể nói, mỗi người đều có một ưu thế riêng.

Thế nhưng, một điều rõ ràng là mọi người đều ủng hộ cho An Lâm nhiều hơn.

Chính vào lúc khán giả tranh cãi ầm ĩ cả lên, thì có một mảnh giấy tỏa ra hào quang kim sắc từ trên trời rơi xuống.

Nó rơi từ đỉnh của Đan Tháp xuống.

Mọi âm thanh tranh cãi dần dần biến mất, dường như tất cả mọi sinh linh đều ý thức được điều gì đó, hô hấp cũng dần trở nên nặng nề.

Một mảnh giấy tỏa ra hào quang màu vàng kim có thể từ bay xuống nơi đó, không cần nghĩ cũng biết, Đan Thánh đã đưa ra quyết định cuối cùng rồi!

"Rào rào ào..."

"Chúc mừng An Lâm đã giành được Bát Hoang Cửu Linh Đỉnh!"

"Đốp, đốp, đốp!" Các trưởng lão vỗ tay đầu tiên.

Không nghi ngờ chút nào, đây là phần thưởng lớn lao và vinh quang nhất.

Vô số ánh mắt đều đổ dồn vào phần thưởng dành cho nhà vô địch, tiên khí Bát Hoang Cửu Linh Đỉnh trung giai! Người chiến thắng trận đấu được tặng phần thưởng tiên khí, đây là điều hiếm thấy trong lịch sử cuộc thi luyện đan Tân Tú Bôi.

Một chiếc lò luyện linh đan cực kì hoa mĩ và tinh xảo xuất hiện trên sàn thi đấu.

Hắn mà lại có thể luyện đan thành công ư?

Lúc này, không còn nghi ngờ gì nữa, hắn chính là sự tồn tại rực sáng nhất.

Hắn dựa vào thực lực của chính mình, chinh phục từng vị khán giả.

Không chỉ có khán giả, ngay cả những người cũng tham gia cũng phải tâm phục khẩu phục, trưởng lão cũng ngả mũ thán phục.

Đôi mắt Mân Mân lấp lánh, liếm liếm đôi môi đỏ mọng mê người của mình, dịu dàng nói: "Đây là phần thưởng của cậu..."

Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, chậm rãi tới gần An Lâm.

Chiếc lưỡi thấp thoáng lộ ra, mùi hương cơ thể đặc biệt, khiến cho người ta phải phạm tội.

Vào lúc An Lâm đang chuẩn bị tránh ra chỗ khác, Mân Mân cũng chủ động lùi người xuống, nhẹ nhàng chớp mắt, mỉm cười một cách mê hồn, quyến rũ vô cùng.

Rầm!

An Lâm nghe thấy những âm thanh, những tràng pháo tay cổ vũ, dùng đôi mắt hưng phấn sáng rực nhìn về phía xa, không khỏi hoảng hốt.

Mười vạn người đều nhiệt liệt vỗ tay chúc mừng, họ dùng sự nhiệt tình và niềm ngưỡng mộ sâu sắc nhất của mình để hét thật lớn tên An Lâm.

Lúc này, những tràng pháo tay vang lên không ngớt.

Mân Mân cười tươi như hoa, dáng đi uyển chuyển thướt tha lướt lên trên đài thi đấu, dáng người mảnh khảnh như bông hồng, bước tới phía trước An Lâm cất lên âm thanh dịu dàng dễ nghe: "Tôi xin tuyên bố, chiến thắng chung cuộc của cuộc thi luyện đan Tân Tú Bôi lần này thuộc về... An Lâm!"

Bên trên mảnh giấy chỉ có ba chữ: An Lâm thắng.

Trưởng lão Đan Tháp nhận lấy mảnh giấy, vẻ mặt có chút sững sờ.

Trên khán đài, tiếng vỗ tay lại vang lên một lần nữa.

Đến cả Cách Lôi cũng đứng dậy, xúc động vỗ tay, dùng ánh mắt tôn sùng nhìn An Lâm.

An Lâm nhìn chiếc lò luyện đan trước mắt, rồi bê lên, đi tới phía trước mặt người con gái mặc bộ đồ màu xanh.

Trên bục thi đấu, dưới con mắt của hàng vạn khán giả, hai người họ nhìn nhau cười.

"Tiểu Lan, chiếc Bát Hoang Cửu Linh Đỉnh này, anh tặng cho em, hy vọng em sẽ thích." An Lâm cười nói.

Hứa Tiểu Lan nhoẻn miệng cười, đôi lông mày hơi cong lại như ẩn chứa hàng ngàn nét tài hoa nho nhã đáp: "Coi như anh còn có chút lương tâm, em rất thích món quà này, vậy thì em sẽ nhận nhé."

Dứt lời, cô liền nhét chiếc Bát Hoang Cửu Linh Đỉnh vào trong nhẫn không gian.

Tiếng vỗ tay của mười vạn khán giả cũng dần nhỏ lại, tất cả đều trợn trừng cả hai mắt.

Các vị trưởng lão cũng đều ngây hết cả ra.

Đàm người tham gia dự thi, thì càng hô hấp dồn dập, sắp không chống chọi nổi nữa rồi.

Lúc thi đấu, dường như Hứa Tiểu Lan và An Lâm chẳng nói với nhau câu nào, dù sao cũng đều là người tham gia dự thi, họ cũng không liên tưởng tới điều gì cả.

Nhưng khung cảnh đang diễn ra trước mắt, dường như khiến bọn họ ý thức được điều gì đó.

Thì ra trong cuộc thi lần này, bất luận là ngôi vị quán quân thuộc về An Lâm hay Hứa Tiểu Lan cũng chẳng có gì khác biệt, người dành được tiên khí vẫn là Hứa Tiểu Lan.

Nếu đã như vậy, tại sao bọn họ không nói sớm?

Hai người bọn họ như vậy khiến mọi người tranh cãi tới ngây ngốc, thật vô nghĩa, hai người có biết không?

Không biết vì sao, mấy chục vạn sinh linh đều cảm thấy có chút không chịu đựng nổi...

Lôi Cách không dễ gì mới bò được dậy, hai chân mềm nhũn, lại một lần nữa quỳ xuống mặt đất.

Hắn ta gào lên :"Tên An Lâm kia, tại sao anh có thể ưu tú tới như vậy cơ chứ?"

"Vì sao chỉ có nhận thưởng thôi mà cũng ưu tú tới như vậy?!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận