Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2343: Dù cho có kiếp nạn nào cũng phải gánh vác cùng nhau

Ngay lúc Trần Trần và Tây Lý Nhĩ hơi há miệng ra, các thành viên của bang Phá Thiên nhịn không được kinh ngạc thốt lên. Nếu không

phải do các vị tiên còn có chút dè dặt, chỉ sợ là bây giờ bọn họ đều hét ầm lên cả rồi!

Đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Nhan cũng trợn to lên, không biết tâm trạng cô ấy bây giờ phức tạp như thế nào.

Trần Trần nhìn Tây Lý Nhĩ chăm chú, hai con người của Tây Lý Nhĩ cũng phản chiếu hình bóng của Trần Trần. Tinh thần và đạo cảnh của hai người trong thời khắc nào đó trở nên phù hợp vô cùng, dường như đã tạo lập một kết nối liên lạc kì diệu khó giải thích nào đó, Trần Trần biết được suy nghĩ của Tây Lý Nhĩ, Tây Lý Nhĩ cũng hiểu được suy nghĩ của Trần Trần.

Sau đó Trần Trần và Tây Lý Nhĩ cũng không tiếp tục đến gần nhau hơn nữa.

Bọn họ đồng thời há miệng ra, cắn vào quả đỏ.

"Crốp crốp!"

Tiếng cắn trái cây vang lên thanh thúy.

Một dòng nước ấm bắt đầu chảy xuôi theo toàn thân.

Thậm chí có một số nữ tu khe khẽ thở dài, dường như có hơi thất vọng.

Hai người đều mở miệng, không ngừng dùng răng nhai nát thịt quả, nước quả đậm đà lan ra trong miệng, chua chua ngọt ngọt, cũng khá là ngon.

Các thành viên của bang Phá Thiên đều sợ đến ngây người.

Nhưng Trần Trần và Tây Lý Nhĩ đã tạo nên được kì tích, hai người phối hợp với nhau vô cùng hoàn hảo.

Một khắc sau, sắc mặt Trần Trần và Tây Lý Nhĩ thoắt cái trở nên xanh mét.

Cả tác động vật lí, tinh thần và khát vọng đạo cảnh của hai người hoàn toàn giống như nhau, dưới tình huống đó, quả táo bị hai người cắn ra làm đôi, chia đều một cách hoàn hảo, mỗi người một nửa.

| Lòng vòng cả buổi trời, hóa ra hai người họ lại bày ra cái tư thế kì dị này chỉ để ăn quả táo?

Quả táo cũng bị hai người họ khiến cho vô cùng bực bội!

Trên thế giới chắc chắn không ai có thể thực hiện được động tác như thế này, nó quá cường điệu, đừng nói tới loại đạo cảnh tinh thần, việc hai người riêng biệt có thể cắn một quả táo ra thành hai phần bằng nhau cũng rất ít người có thể làm được.

Cảm giác giống như ăn một thứ quả tiên vậy.

"A..."

Nhưng hai người họ vẫn không hề lơ là, nhai tới một mức độ nhất định nào đó rồi lập tức nuốt vào bụng.

Hai người ôm bụng cùng một lúc.

Mới đầu Tuyết Nhan khe khẽ thở phào một cái, nhưng sau đó lại nhanh chóng trở nên lo lắng. Đây là kiếp nạn của thiên đạo Cơ mà, làm sao mà dễ dàng vượt qua như thế được?

"A..."

Cổ Long Đế đứng trong Điện Phá Thiên lưu ly, vẻ hiểu hết mọi chuyện, Cô giải thích cho mọi người.

"Cái này còn phải nói à? Cái quả đỏ kia nhìn một phát là biết ngay có vấn đề mà! Nó có độc!"

Cứ như thể muốn nổ tung cả hai vị thần sáng thế.

"Các vị thiên tử đại nhân làm sao vậy?"

"Phụt. .."

Bọn họ nhíu chặt mày, thậm chí cơ thể còn run rẩy.

Chính hắn cũng không nhịn được, phun ra một búng máu tươi.

Trần Trần liếc kẻ đang cười kia một cái, lạnh lùng nói: "Chớ nói nhảm, tập trung đi. ... Phụt. ..."

Tây Lý Nhĩ đang cười to, bỗng nhiên phun ra một búng máu tươi.

"Trời ơi, bọn họ nhìn có vẻ rất đau đớn, chẳng lẽ đau bụng rồi sao?"

Nếu như đổi thành một vị thần sáng thể nào đó yếu hơn một chút, có thể sẽ bị ép đến phát điên, nhưng Trần Trần và Tây Lý Nhĩ vẫn cố gắng dùng tâm niệm kiên định để cố gắng chống đỡ.

Tây Lý Nhĩ thậm chí còn cười lên ha hả: "Ha ha ha, Trần Trần, chúng ta thành công rồi, chúng ta đã chia tách được lượng sức mạnh đáng

Sợ này rồi!"

"Cái quả kia không đơn thuần là có độc, trên đời này không có bất cứ một loại độc nào có thể ảnh hưởng đến hai người bọn họ, đây là quả ác của tầng cao hơn, nói cách khác nó là một tập hợp do tất cả sự oán hận của chúng sinh trong vũ trụ sinh ra khi thiên đạo bị phá hủy ngưng tụ lại."

Vô hạn sức mạnh oán niệm bùng nổ trong cơ thể hai vị đại thiên tử.

Bất cứ vật gì cũng vậy, khi đã liên quan đến cấp bậc vũ trụ thì đã là chuyện kinh khủng tới mức khó có thể tưởng tượng nổi, có thể dễ dàng phá hủy bất kì một sinh mệnh nào.

Nghe được lời này, mọi người bây giờ mới tỉnh ngộ, hiểu được tại sao hai vị đại thiên tử lại phải trịnh trọng như vậy, hóa ra bọn họ đang chiến đấu với oán niệm của chúng sinh trong vũ trụ sao?

Tây Lý Nhĩ: "..."

Trần Trần: "..."

Các thành viên trong bang Phá Thiên thấy thế, cùng lúc sợ hãi mà thốt lên!

Kế hoạch Phá Thiên tiến hành đến tận bước này rồi, đây mới là lần đầu tiên bọn họ thấy hai vị đại tiên tử bị thương, hai người ấy gần như là vô địch trên cõi đời này cơ mà!

Lúc này, tập hợp sức mạnh oán niệm của toàn bộ vũ trụ trong người bọn họ nổ tung, nguồn năng lượng đó còn đáng sợ hơn bất cứ công kích của một vị thần sáng thế nào, đáng sợ hơn bất kì một vụ nổ nào trong vũ trụ.

Kiếp nạn vô hạn, sức mạnh của nó cũng vô hạn.

Hai con người của Trần Trần và Tây Lý Nhĩ đã vằn vện tơ máu, ý muốn cuồng sát và hủy diệt hết tất cả cứ vang vọng trong đầu hai người

họ.

Nếu đổi lại thành hai vị đại thần sáng thế nào đó khác, e là họ đã sớm đánh mất tự chủ rồi.

Trần Trần cắn răng nhịn.

Ăn trái cấm, bụng hai người to ra một cách không giải thích được, chuyện này mà để truyền ra ngoài thì chẳng dễ nghe tẹo nào...

Nói thật ra thì nếu kêu lên sẽ vô cùng mất mặt. Đặc biệt là đàn ông, đã phình bụng ra rồi mà lại còn kêu la thảm thiết, người không biết chuyện nhìn vào sẽ nghĩ quan hệ của hắn với Tây Lý Nhĩ là thế nào đây!

Sắc mặt của Trần Trần tái nhợt, hai hàm răng cắn chặt, Cố nhịn chứ không kêu thành tiếng.

"A a a a..." Tây Lý Nhĩ chịu không nổi nữa, đau đớn kêu lên.

Nhưng mà nó còn chưa dừng, bụng hai người cuối cùng to lên như hai quả bóng.

Khóe miệng Cổ Long Đế giật giật, biết trả lời cô thế nào bây giờ? Nhìn hai người đó có giống đang ổn không? Bọn họ sắp ói hết cả máu rồi kìa! Nhưng cũng không thể nói là hai vị tiên kia đang nguy kịch, làm vậy khác nào đang trù ẻo bọn họ?

Thế là Cổ Long Để chọn cách giữ im lặng.

Thực ra mọi người đều nhìn từ bên ngoài mà thôi, họ không thể thấy được vấn đề bên trong, động tĩnh của kiếp nạn lần này nhỏ hơn

nhiều so với những kiếp nạn khác trước mắt.

Nhưng mà thực ra tính nguy hiểm của nó thì kinh khủng hơn các kiếp nạn khác nhiều, bởi vì thứ đang tấn công hai đại thiên tử lúc này là sức mạnh cấp vũ trụ!

Trần Trần và Tây Lý Nhĩ đang trải qua những giờ khắc gian nan nhất.

Mặt của hai người lúc này đã tái mét, sức mạnh của oán niệm bên trong cơ thể họ càng lúc càng dữ dội, càng lúc càng lớn mạnh, tựa như muốn phá hủy luôn cả vũ trụ này, chứ không ngừng ở việc dồn ép Cơ thể hai người họ.

Bụng của Trần Trần và Tây Lý Nhĩ lập tức trướng căng lên.

Mới đầu chỉ to như bụng bầu một tháng, sau đó to lên như ba tháng, tiếp đó là to như tám tháng.

"Cổ Long Đế thiên tử, hai vị đại thiên tử kia cứ hộc máu mãi như vậy, bọn họ thật sự sẽ không sao à?" Có thành viên trong bang Phá Thiên bắt đầu hốt hoảng.

Bản thân Trần Trần thì khác, máu của hắn lại quý như vàng, trên cơ bản thì mỗi giọt máu đều là sự kết tinh của sức mạnh và tinh khí, sau khi luyện hóa xong, nếu đem đi bán thì cũng được coi như là vật liệu cấp cao của thần cấp.

Nhưng Trần Trần vẫn không lo lắng gì cho Tây Lý Nhĩ, tại máu hắn nhiều.

Tây Lý Nhĩ vận dụng bí pháp, phát huy cực hạn Chân ma Nguyên Khí, nhưng hắn vẫn cứ hộc máu không ngừng, tần suất còn nhiều hơn Trần Trần gấp ba lần.

Trần Trần bị ép phải dùng Con át chủ bài cuối cùng, thi triển sức mạnh nội vũ trụ, mở mảnh đất vô trần ra để vây luồng năng lượng bạo động này lại, nhưng vẫn có vô số oán niệm xuyên qua mảnh đất vô trần, đâm thẳng vào người Trần Trần.

Trần Trần và Tây Lý Nhĩ chật vật vô cùng, bọn họ dùng hết bản lĩnh của mình, điên cuồng áp chế sức mạnh của chúng sinh kiếp trong cơ thể.

Tây Lý Nhĩ cũng ráng mà nhịn.

Các thành viên của bang Phá Thiên mở to hai mắt, đứng xem mà căng thẳng vô cùng.

Cuối cùng, dường như thứ trong bụng hai người đã đạt đến cực hạn.

"Bum!"

"Bum!"

Hai tiếng nổ mạnh vang dội Vân Tiêu.

Bụng của Trần Trần và Tây Lý Nhĩ đồng thời phát nổ.

Chỉ thấy trên trời có hai vết máu đỏ tươi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận