Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 595: Lĩnh vực của anh Thành

"Xem ra không thể không sử dụng chiêu thức kia được rồi..."

Hiên Viên Thành càng đánh càng cố hết sức, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng.

Mặc dù hắn đã đặt chân nửa bước vào Kỳ Hóa Thần, nhưng trong lúc giao chiến vẫn chưa từng sử dụng tới sức mạnh lĩnh vực của mình, bởi vì lĩnh vực của hắn thật sự rất khó dùng, rất dễ dàng bị mất khống chế.

Nhưng lúc này đây, khoảng cách tới bảng Danh Nhân chỉ còn có một bước.

Hắn bị thần niệm chiến đấu của Thiên Tiên Phản Hư dồn đến bước đường cùng, nếu như vẫn không sử dụng lĩnh vực thì sẽ có khả năng thua cuộc...

Thiên Tiên bắt được khe hở nào đó, nhắm ngay chỗ sơ hở của Hiên Viên Thành mà tung ra một đấm.

Sức mạnh của nắm đấm đập vào không khí, giống như dư âm của đạn pháo cứ thế bay thẳng về phía trước.

Dưới chân Hiên Viên Thành đột nhiên xuất hiện hư ảnh giao hội của hai con cá đen trắng. Cùng lúc đó, hai mắt hắn trầm tĩnh như nước, dường như đã hàm chứa vạn vật trong trời đất, một luồng khí tức kỳ lạ bắt đầu bao phủ toàn thân.

Hứa Tiểu Lan rất nhạy cảm với lửa, trong nháy mắt đã đã điều chuyển viêm hỏa để bảo vệ thân thể, bởi vậy nên chịu ảnh hưởng nhẹ nhất, chỉ bị sóng xung kích đánh cho lùi lại mấy bước.

Còn đối thủ thần niệm chiến đấu của hắn thì sao?

Vụ nổ khủng khiếp này bao phủ cả tầng tháp Tiên Linh, ngọn lửa lan vô tận, sóng xung kích đáng sợ, sức mạnh mang tính hủy diệt đồng thời xuất hiện, chấn động toàn bộ không gian, cứ như là thời điểm tận thế!

Hiên Viên Thành ho khan không dứt, bộ quần áo trắng đã rách bươm, mái tóc dài bồng bềnh đã bị cháy đen và quăn tít, khuôn mặt tuấn mỹ thì giống hệt than đen.

Câu nói còn chưa dứt, Hiên Viên Thành đã biến sắc, hô to: "Cẩn thận!"

Chỉ thấy bộ váy lụa màu lam của Tô Thiển Vân cũng bị nổ cháy đen rách rưới, làn da trắng nõn nhẵn nhụi thì bị đốt đến đỏ hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo cũng biến thành màu đen, trong tiếng kêu đó còn có khói trắng thoát ra từ trong miệng cô.

Ầm ầm! Cú đấm bị lệch đi.

Đã tan thành mây khói rồi...

Vừa dứt lời, lại một tiếng 'ầm' thật lớn vang lên!

"Tôi..."

Ngọn lửa tản đi.

Hiên Viên Thành xấu hổ cúi đầu: "Tôi... tôi chỉ nhất thời không khống chế tốt, là lỗi của tôi, thật xin lỗi."

An Lâm đã sớm chuẩn bị sẵn, nhưng vẫn bị vụ nổ khủng khiếp này đập ngã xuống đất.

Hắn quả thật không biết thuật pháp sẽ bị mất khống chế nhanh đến vậy, rõ ràng là trong lần tỉ thí trước với An Lâm, hắn không bị mất khống chế nhanh như vậy mà... Trong lúc nổ, chính hắn có thể lợi dụng đạo Vạn Linh Thái Cực chuyển đi phần lớn năng lượng bạo kích, nhưng người khác thì lại không làm được...

"Hu..." Một tiếng kêu đầy ủy khuất truyền đến.

"Hiên! Viên! Thành!" Liễu Thiên Huyễn cũng bị nổ không nhẹ, khuôn mặt đầy sát khí, nghiến răng nghiến lợi nhìn Hiên Viên Thành.

Tầng thứ tám mươi của tháp Tiên Linh, tất cả mọi người đều thông qua khảo nghiệm!

Hi vọng điểm thiếu sót này có thể được hoàn thiện thêm vào lúc hắn thực sự bước vào cảnh giới Hóa Thần.

Có sinh viên nam lại lộ vẻ tiếc nuối: "Vì sao chất lượng y phục của Liễu Thiên Huyễn và Tô Thiển Vân lại tốt đến vây..."

Vạn Linh kết hợp với bạo nổ tượng trưng cho sự sống và hủy diệt, cũng rất phù hợp với đạo Thái Cực.

"Đúng đấy, năm xưa Vương Huyền Chiến bá khí vô song như thế mà đến năm thứ tư đại học mới vào được bảng Danh Nhân, họ thực sự quá lợi hại rồi."

Hiên Viên Thành rất phiền muộn, cũng không biết mình bị làm sao mà tự dưng lại ngộ ra loại lĩnh vực cá nhân kiểu này nữa.

Bên trong tháp Tiên Linh, Bạch Chung mệt mỏi nhìn năm học sinh vừa qua ải. Lúc mới nổ tung ông đã không muốn nói thêm gì, cũng không muốn túm chặt lấy cổ họ mà chửi ầm lên rồi.

"Các cậu thử nói xem, lần này Liễu Thiên Huyễn có thể qua được tầng bao nhiêu?"...

"May mà khóa chúng ta còn có Liễu Thiên Huyễn, nếu không phải vậy thì chính là đi xem cảnh thi đấu của các học đệ học muội, đó mới là bi kịch thực sự."

Nhưng mà, vụ nổ của hắn thường thường là thiên về Vạn Linh, trên cơ bản đã đạt đến trình độ vừa mới hưng phấn liền nổ tung...

Đương nhiên, cũng có những lời thảo luận nghiêm túc về phương diện tu luyện.

"Vừa nãy tôi nhìn thấy quyền pháp tinh diệu của tiên nhân cận chiến kia, cảm thấy nó có tính hòa hợp rất lớn với Phách Chiến Quyền của tôi, khiến cho tôi hiểu thêm ra được một chút."

"Đại học năm ba năm nay thật đúng là yêu nghiệt xuất hiện tầng tầng lớp lớp, không chỉ có An Lâm được ghi tên vào bảng Danh Nhân, Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân cũng đều vào được bảng Danh Nhân rồi, họ mới năm ba thôi mà..."

Sau vụ nổ, Tô Thiển Vân lập tức dùng thuật pháp bao phủ và ẩn thân, im lặng dùng thuật tẩy rửa để tẩy sạch cả người, cũng thay một bộ quần áo khác, sau đó mới bổ thêm một đao cuối cùng cho thần niệm chiến đấu cách anh Thành không xa đã bị nổ đến nửa chết nửa sống.

Cũng có sinh viên nữ có ý kiến khác biệt: "Tại sao nam thần của tôi lại từ chàng trai đáng yêu biến thành cuồng ma nổ tung thế này? Hình tượng của nam thần của tôi... tôi không chịu được!"

Có sinh viên nữ lộ ra vẻ si mê: "Bạn học Hiên Viên Thành thật sự quá đep trai, nhất là sau khi tự nổ, lộ ra cơ bắp cân đối khỏe mạnh, khiến tôi động lòng không thôi..."

Đám sinh viên bên ngoài tháp Tiên Linh đã ồn ào xôn xao, rất nhiều người bàn luận với vẻ mặt kích động.

Lại là mất khống chế... Lại là mất khống chế...

Đám này trâu bò như vậy sao không lên trời luôn đi, sao cứ qua cửa tháp Tiên Linh thế hả?!

Bạch Chung tức đến sôi ruột, đã nói bao nhiêu lần là không được viện lý do này nữa, kết quả lúc phạm sai lầm thì lại là chuyển sang một người khác làm sai.

Cân nhắc đến cuộc đối kháng giữa Tô Thiển Vân và thần niệm chiến đấu, rõ ràng là đã chiếm thế thượng phong, Bạch Chung cũng lười so đo đến chuyện thần niệm chiến đấu của cô bị nổ. Dù sao thì lần nào cũng bắt ông phải lặp đi lặp lại những câu giáo huấn kia, ông cũng mệt tâm lắm chứ!

Vả lại, ở cửa ải từ tầng tám mươi trở đi, họ đã không còn cơ hội để hỗ trợ lẫn nhau nữa.

Sau khi thân ảnh của Bạch Chung xuất hiện trước mặt mọi người, ông ấy không quá dài dòng mà trực tiếp lấy mười tám thẻ bài ra, lên tiếng: "Đầu tiên, chúc mừng các cô cậu đã được ghi danh vào bảng Danh Nhân của nhà trường."

"Tiếp theo đó, ở đây có thẻ bài thông hành từ tầng tám mươi mốt đến tầng chín mươi tám. Bởi vì hạn chế về số lượng và sức mạnh thần niệm chiến đấu, các cô cậu chỉ có thể chọn ba tầng khác nhau, đồng thời cũng không thể lựa chọn trùng với những người khác. Sau đây các cô cậu hãy lựa chọn một số tầng trước đi, đến lúc thông qua được, ôi sẽ lại xuất hiện để mọi người chọn tầng tiếp theo."

An Lâm tò mò hỏi: "Tháp Tiên Linh có tổng cộng chín mươi chín tầng, tại sao lại không có thẻ bài của tầng chín mươi chín?"

Bạch Chung hừ lạnh, nói: "Muốn đến tầng chín mươi chín, trước tiên phải xông qua tầng chín mươi tám đã! Từ lúc tháp Tiên Linh mở ra cho đến nay, chưa từng có một ai có thể xông qua được tầng chín mươi tám. Người trẻ tuổi đừng mơ tưởng xa vời, trước lúc muốn quyết định chuyện gì thì đều nên cân nhắc về thực lực của mình cái đã!"

Bạch Chung lại bắt đầu không kìm được mà gật gù thuyết giáo.

Mọi người đều biết rằng họ chỉ có ba cơ hội. Mỗi lần qua cửa thì đều sẽ nhận được phần thưởng phong phú, thậm chí còn có thể nhận được sự công nhận của thần niệm chiến đấu, thu hoạch được truyền thừa thuật pháp chiến đấu.

Lần khiêu chiến đầu tiên nếu như lựa chọn tầng số mạnh quá rồi thất bại, vậy thì sẽ bị truyền tống ra khỏi tháp Tiên Linh ngay, vậy chẳng phải sẽ lãng phí hai cơ hội sau một cách vô ích sao?

Tô Thiển Vân hơi sợ nên chọn tầng tám mươi mốt, Hiên Viên Thành cũng định thăm dò kỹ càng trước nên lựa chọn tầng tám mươi hai.

Liễu Thiên Huyễn quyết định té ngã từ nơi nào thì sẽ bò lên từ chỗ đó, dứt khoát lựa chọn tầng tám mươi bảy.

Hứa Tiểu Lan cân nhắc một lát, cầm thẻ bài của tầng tám mươi sáu lên.

An Lâm không chút nghĩ ngợi, lập tức cầm thẻ bài của tầng chín mươi hai.

Bạch Chung nhìn thấy vẻ mặt tự tin này của An Lâm, không khỏi nhếch miệng nói: "Vậy thì chúc các vị xông tháp thuận lợi!"

Nói xong, ông liền vung tay áo lên, trực tiếp truyền tống mọi người đến các tầng khác nhau ở phía trên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận