Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2119: Đâm hai nhát sau lưng anh em

Đại dương cuồn cuộng vô tận đột nhiên xuất hiện một cái đầu nhỏ.

Vốn dĩ có thể phát hiện ra được dựa vào sức mạnh cảm nhận kinh người của nguyên soái cảnh giới Thiên Khải.

Nhưng cái đầu nhỏ này lại bị một vằn nước kì dị bao lấy, ngăn cắt hết mọi khí tức.

Đơn giản mà nói thì sự tồn tại của vật thể này có thực lực vượt hơn nguyên soái cảnh giới Thiên Khải rất nhiều, dựa vào quyền lực tối cao có thể điều khiển tất cả đại dương, có thể dễ dàng giấu khí tức của mình đi, dù cho có sự tồn tại của cấp bậc thiên thần, nếu như không chú ý cũng khó mà phát hiện được!

Không sai, cái đầu nhỏ này có một đôi mắt màu xanh da trời, chiếc mũi tinh tế, đôi môi hồng mềm mại, làn da non nớt, cô ta chính là minh chủ của liên minh Tây Hải, Lam Tiểu Nghê!

Tất cả sinh linh của Thiên Nhân Tộc đều tưởng cô ấy đã rút quân rồi.

Nhưng thực ra...

Cô ấy không hề rút quân thật sự!

Khí thế kiêu ngạo khắp thiên địa của nó không còn nữa rồi, bởi vì bây giờ nó đang làm cái hành động vĩ đại mà khó tưởng tượng nhất từ khi sinh ra tới nay, nó phải phá Tây Thiên Môn – trung tâm của liên quân Tây Hải Thiên Nhân Tộc.

Vẻ mặt Lam Tiểu Nghê trấn tĩnh, ánh mắt rực cháy nhìn chằm chằm vào cánh cửa thông thiên đang phát sáng kia, ngữ khí kiên định: "Bây giờ thiên thần có quyền hành tối cao ở Tây Thiên Môn không có ở đây, tứ đại thiên thần lại bị ta trấn áp ở Tây Hải, đây là lúc sức lực chiến đấu cao nhất ở mức hư không, chẳng lẽ chúng ta lại bỏ qua thời cơ này hay sao?"

Cô ấy là một người giải quyết công việc rất quyết đoán, nhưng cũng không có nghĩa là cô ấy là người tính tình lạnh lùng, không tôn trọng mạng sống của con người, kề vai chiến đấu lâu như vậy, cô ấy sớm đã xem liên minh Tây Hải là ngôi nhà thứ hai của mình rồi.

Bây giờ bọn họ chỉ có nhiêu đây người, vậy mà dám đi phá cổng...

Ma tôn Lăng Cổ có hơi lo lắng: "Ta cứ có cảm giác không được ổn cho lắm, hay là kêu đại quân qua đây, để bọn họ giúp chúng ta kéo dài thời gian?"

Ma tôn Lăng Cổ: "???"

"Lam minh chủ, chúng ta làm vầy có được không?"

Ma tôn Lăng Cổ lặng lẽ nuốt một ngụm nước miếng: "Nói thì nói như vậy, nhưng ở đây không phải vẫn còn hơn năm mươi triệu đại quân Thiên Nhân Tộc và một đại sát khí bí mật sao?"

Lam Tiểu Nghê nghe vậy thì lắc đầu ngay lập tức: "Không được, chiếc thuyền đó vừa nhìn đã biết là một vũ khí gây sát thương cực kì lớn, nếu như thật sự xảy ra đại chiến, thương vong của liên minh sẽ vô cùng đáng sợ, ta không thể để bọn chúng trả cái giá hy sinh lớn như vậy được..."

Lúc này lại có thêm một cái đầu khác chui ra từ đại dương, là một chàng trai trên đầu có sừng màu đen, tròng mắt màu đỏ tươi, nó chính là ma tôn Lăng Cổ Hợp Đạo đỉnh phong của Chân Ma Tộc.

Chuyện này chỉ có đại lão mới có thể làm.

Tuy là lão tử cảm thấy bản thân rất ngầu, nhưng cũng chưa ngầu tới mức có thể một ma đấu với hơn năm mươi triệu đại quân của Thiên Nhân Tộc à nha!!

"Nhưng mà... chúng ta cứ xông qua phá cửa như vầy sao?" – Ma tôn Lăng Cổ run rẩy hỏi.

Ma tôn Lăng Cổ mang bộ dạng như ăn phải trứng thúi, khó chịu vô cùng.

"Đơn giản thôi, ta đi phá cổng, ngươi ngăn chặn bọn chúng." – Lam Tiểu Nghê nói.

Đơn giản ở chỗ nào cơ chứ?

"Được! Chúng ta chuẩn bị thôi!" – Lam Tiểu Nghê nghiêm túc gật đầu.

"Đại tế tư Ngư Phi Ngư, thời cơ ra tay của chúng ta đã đến chưa?" – Lam Tiểu Nghê lại quay người sang kế bên.

Thiên thần đại dương không hoàn toàn đáng tin cậy, nên nắm bắt mọi thời cơ để làm suy yếu sức mạnh của chúng.

Ma tôn Lăng Cổ muốn nói, nó cố gắng lắm thì cũng chỉ kiên trì được ba giây.

Lam Tiểu Nghê dùng sức mạnh của nước bọc ma tôn Lăng Cổ và Ngư Phi Ngư lại, lặng lẽ tiến đến gần Tây Thiên Môn.

"Ta cũng không cần ngươi đánh thắng đại quân Thiên Nhân Tộc, chỉ cần kéo dài thời gian, cho ta chút thời gian phát huy là được rồi." – Lam Tiểu Nghê cười khanh khách nói.

"Khí tức thật kinh khủng, chúng ta thật sự có thể phá nó sao?" – Ma tôn Lăng Cổ có chút không tự tin.

Ngước nhìn Tây Thiên Môn vô cùng to lớn và cả khí tức chưa từng tan biến, tồn tại từ xưa đến nay của nó khiến cho ba người có cấp bậc cao kia cũng phải xúc động.

Không lâu sau, bọn họ đã tới ngay trên Tây Thiên Môn.

Nhưng vì lòng tự tôn của mình, nó đành nuốt câu đó xuống bụng.

Lam Tiểu Nghê nhận được tin tức, ngẫm nghĩ mãi thì thấy cách tốt nhất làm suy yếu thực lực của chúng chẳng phải là phá Tây Thiên Môn hay sao? Đó tuyệt đối là cách xử lý nhanh gọn nhất rồi!

Cô ấy nghĩ như thế, và cũng làm như vậy luôn rồi.

Cô ấy cũng thực sự có đủ thực lực để làm như vậy!

Một nữ tử dung mạo có phần lạnh lùng, dần dần ló đầu ra từ đáy biển, trong tay còn cầm một quả cầu thủy tinh: "Sau một khắc nữa, trăng sao nhấn chìm, mặt trời mọc lên, thủy triều dâng đến Hoàng Long Tinh, đó là thời cơ ra tay tuyệt nhất. Nhưng các ngươi chỉ có thời gian hai phút thôi, nếu đến lúc rồi mà vẫn chưa thành công, nhất định phải rút quân quay về!"

Không lâu trước đây, An Lâm đã dùng ngọc bội báo cho cô một tin tức.

Ngoài ra, Lam Tiểu Nghê vẫn còn một bí mật không nói với người ngoài.

Vì sự thành công cho trận chiến này, Lam Tiểu Nghê còn đặc biệt mời đại tế tư Ngư Phi Ngư tới, nhờ vào chiến thuật bói toán siêu phàm của cô ta, tính ra thời gian ra tay thích hợp của bọn họ, đảm bảo thành công ở mức cao nhất.

"Đương nhiên là được, lão đại An Lâm đã phá được hai cánh cổng rồi, tại sao chúng ta lại không được chứ?" – Lam Tiểu Nghê cổ vũ ma tôn Lăng Cổ, ổn định lòng quân.

"An Lâm là An Lâm, chúng ta là chúng ta, cậu ta là thiên thần hắc ám, có thể làm được là chuyện bình thường, còn chúng ta..." – Ma tôn Lăng Cổ vẫn rất lo sợ.

"Haha, chúng ta cũng là Thủy thiên thần cơ mà." – Lam Tiểu Nghê chớp đôi mắt xinh đẹp, nhẹ giọng nói: "Hơn nữa cách phá cổng không dựa vào sức mạnh hay yếu."

"Thế dựa vào đâu?" – Ma tôn Lăng Cổ hiếu kì hỏi.

Lam Tiểu Nghê nhớ lại những lời An Lâm đã từng nói, cười nhẹ: "Dựa vào đặc tính của quyền hành chúng ta nắm giữ, đây là kinh nghiệm phá cổng hai lần của lão đại An Lâm đó!"

Thuộc tính của Nam Thiên Môn là hắc ám, quyền hành An Lâm vốn nắm giữ cũng là hắc ám, thế nên có thể phá vỡ được.

Thuộc tính của Bắc Thiên Môn là đất, nó có độ kiên cố vô cùng, thậm chí An Lâm dùng quyền lực hắc ám tối cao nhất cũng không thể nào phá vỡ được, nhưng khi cậu ấy dùng sức mạnh của núi thì lại có thể dễ dàng phá vỡ, chuyện này đại diện cho điều gì?

Chỉ cần nắm giữ quyền lực có thuộc tính giống như Thiên Môn, thì sẽ có cơ hội phá vỡ lớp phòng ngự của nó!

Tây Thiên Môn do thiên thần Tây Hải nắm giữ, thuộc tính của Thiên Môn chính là đại dương, vậy thì quyền lực nước của Lam Tiểu Nghê chắc chắn có cơ hội phá vỡ được phòng nghệ, đây cũng chính là trách nhiệm chỉ có cô mới hoàn thành được!!

"Biển à... xin lỗi nhé, phải dùng ngươi để phục vụ cho quyền bính của ta rồi..."

Đôi mắt của Lam Tiểu Nghê sáng lên một tia sáng mãnh liệt.

"Muốn trách thì phải trách ngươi muốn chọc đến lão đại An Lâm của ta..."

Hai người đã từng là anh em, cuối cùng lại bước đến đến đường phải chống lại nhau.

Đại dương mênh mông vô tận dần dần chảy xuôi, tập hợp trên người Lam Tiểu Nghê.

Chính tại lúc này, Ngư Phi Ngư đột nhiên nói: "Bây giờ bắt đầu tiến lên!"

Ban mai dần hé lộ, trăng sao mờ đi.

Đại dương trên bầu trời cao, đột nhiên như ngân hà rơi xuống.

Đó là thác nước cực lớn cuồn cuộn đến vô tận!

Ầm ầm!

Dường như tất cả mọi thứ đều đang gào thét, thiên địa đại đạo cùng nhau chấn động dữ dội.

Vô số người vẫn nhìn chăm chăm vào Thiên Nhân Tộc trước mặt, đều bị âm thanh đinh tai nhức óc dọa cho hết hồn, bọn họ hoang mang xoay người, nhìn ra phía sau phá hiện đại dương treo trên bầu trời kia đã lật ngược lại mà chảy xuống, giống như là tận thế đã đến.

Trong nắng sớm, có một nữ thần từ trời cao giáng xuống, tay cầm cây kiếm thiên thủy dài tới mấy trăm ngàn mét, chiếm hết ánh vàng của nắng mai, hung hăng lao tới cột trụ của Tây Thiên Môn mà chém!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận