Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1144: Bình thuốc bổ cảm động nhất Long tộc

Thanh kiếm bằng sấm sét đen thùi nọ nổ tung ngay trong miệng Zeus.

Hết cách rồi, tốc độ của nó quá là nhanh, Zeus hoàn toàn không kịp trốn tránh gì cả.

Ngọn sét ẩn chứa sức mạnh sa đoạ huỷ diệt, tựa như một cơn lốc xoáy tối đen sâu thẳm lập tức nổ tung, nuốt trọn cả cái đầu của Zeus, sau đó lan ra nuốt lấy toàn bộ thần thể của hắn.

Trong nháy mắt đó cả trời đất như lâm vào trong bóng tối của sự tuyệt vọng.

Chỉ còn mỗi tiếng kêu la rên rỉ vì đau đớn của Zeus vẫn quanh quẩn trong không gian.

"Nè nè... có cần làm quá lên tới vậy không?" Ngao Tình Ngọc đang chiến đấu ở một đầu khác, cảm nhận được sức mạnh khiến hắn run cả da đầu kia, vô cùng hoảng sợ nhìn về phía Zeus và An Lâm.

"Zeus!" Trác Mã thấy cảnh này cũng thất thanh la lên.

Cô ta vẫn đang mong Zeus sẽ nhanh chóng giết chết An Lâm, để có thể quay sang giúp cô ta chia sẽ bớt áp lực.

"Đối phương là đại năng Phản Hư hậu kỳ, mình không chen tay vào được, tốt nhất là chờ sau khi trận chiến kết thúc mới chạy đi tìm ảnh... Mà nói đi cũng phải nói lại, ảnh trưởng thành nhanh quá đi mất, giờ đã có thể làm màu trước mặt đại năng Phản Hư hậu kì mà không hề thấy áp lực gì rồi cơ đấy. Có phải khi thực lực tới một trình độ nhất định rồi thì ai cũng thích làm màu như vậy không nhỉ?" Cô gái tiếp tục lầu bầu tự hỏi.

"Dấu hiệu sự sống trên người Zeus càng ngày càng yếu, vậy chắc là An Lâm thắng rồi nhỉ."

"An Lâm lại chạy đi đánh nhau với đại năng khác nữa rồi, cái anh này thật là chạy tới đâu cũng không chịu yên phận ngồi yên dùm, hừ, không thèm chú ý bảo vệ bản thân chút nào."

Hứa Tiểu Lan cẩn thận nhớ lại những đại năng mình từng gặp qua từ đầu tới giờ, hình như không có ai là không làm màu cả.

Cái gã An Lâm này tại sao lại đáng sợ tới như vậy?

Toàn thân trên dưới của Zeus đều bị ngọn sét màu đen đang sợ tàn phá, thân thể vốn toả ra ánh sáng màu vàng lấp lánh, bây giờ vô cùng mờ nhạt, còn bốc lên những luồng khói đen và mùi thịt nướng cháy.

Nhưng mà với tình thế hiện giờ...

Ánh sét tối đen dần dần tan biến.

Ở cách đó không xa, trong một vòng phủ đầy tuyết trắng, có một bóng người linh hoạt chạy tới gần chỗ đánh nhau, rồi nhanh chóng núp mình đằng sau một tảng đá to.

Cảm nhận được thuật pháp hệ Lôi cực kì đáng sợ kia, cô ta tức thì thấy luống cuống.

Cô gái này chính là Hứa Tiểu Lan đi theo An Lâm vào Vực Thái Sơ Cổ Long.

"Ầm ầm!"

Cô gái hừ khẽ lầu bầu trong miệng, mặt thì đầy lo lắng nhìn cảnh chiến đầu đằng xa kia.

Mặt đất rung lên ầm ầm, ngay khi thân thể Zeus rơi xuống, đã tạo thành một cái hố thật to và sâu.

Một thân thể màu vàng từ trên không rơi một cái bịch xuống đất.

Phần đầu của hắn bị thương nặng nhất, cái đầu màu vàng kim bây giờ đã biến thành một cục than đen, hai mắt thì trắng dã, miệng mở toang ngoác, da thịt bị nướng thành màu nâu đen, nhìn cứ như bị huỷ dung luôn rồi ấy.

An Lâm nhìn Zeus mặt vẻ mặt đồng tình nói: "Bị nổ tới mức nói ngọng luôn rồi hả?"

Một câu không đầu không đuôi này, vào lúc này lại trở nên vô cùng có khí phách.

Zeus nghe vậy trong lòng mừng thầm.

An Lâm hoá thành khói bay xuống hố, đứng bên cạnh cái đầu khổng lồ của Zeus, thuận tay lấy ra mấy viên tiên đan cao cấp bỏ vào trong miệng mình.

An Lâm hết biết nói gì luôn rồi: "Tôi mới thấy mình đang bị sỉ nhục nè."

"Zeus hắn... Thật sự đã thua rồi à?" Trác Mã không dám tin luôn, đại năng sử dụng thuật pháp hệ Lôi mạnh nhất ở Long Lâm phương Tây, cứ thế bị kẻ địch dùng sấm sét đánh thành tàn phế...

Hoá ra nãy giờ nó nói tới miệng khô lưỡi khô, hoàn toàn không hề thuyết phục được An Lâm, mà chỉ giúp An Lâm nhớ ra một chuyện khác cực kì quan trọng, nên quyết định đổi người giết hắn à?

Zeus nghe vậy ngớ người ra, miệng mở to không khép lại nổi luôn.

"Ông đừng có hiểu lầm, giờ tôi không giết ông, chỉ trói ông lại trước thôi, đợi tôi tìm được Tiểu Lan, để cô ấy tự tay giết chết ông. Như vậy chẳng phải đã giúp sức mạnh rồng trên người ông có chỗ dừng chân mới rồi à? Cảm ơn đã nhắc tôi nhé, ông anh!"

Hắn vừa nhai linh đan vừa nhìn Zeus nằm một đống dưới đất, nói: "Sao rồi hả?"

Lúc này, trên bầu trời đêm lấp lánh ánh đỏ. Thánh giá chữ thập Huyết Hồn từ trên trời giáng xuống, nện một cái ầm lên trên lưng Zeus, còn thả ra sức mạnh trấn áp không gì sánh kịp, đồng thời từ thánh giá, có vô số xiềng xích duỗi ra, trói gô con rồng to tướng lại.

"Gừ... Mày đang làm trò gì vậy hả?"

Zeus đột nhiên bị trói gô lại, đương nhiên sẽ giãy giụa điên cuồng, tức tối thét lên: "Rồng có thể giết không thể sỉ nhục, nếu mày dám làm chuyện đó với tao, thì tao thà rằng chết còn hơn!"

Zeus dần dần tỉnh táo lại, lập tức nổi điên mở miệng ra mắng chửi: "Gào! Ta... tao muốn gi... mày!"

"Cũng đúng, giết ông, tôi không thể nhận lấy sức mạnh của rồng, có hơi lỗ đấy..."

An Lâm vuốt cằm, cúi đầu suy tư một lúc.

Zeus bị chọc điên tới mức nói không thành lời, nỗi nhục nhã và tức giận khiến hai mắt hắn đỏ ngầu: "Mày không phải là Long tộc, cho dù mày giết tao cũng không nhận được sức mạnh của rồng đâu, không những vậy mày còn sẽ trở thành kẻ thù của toàn bộ Long Lâm phương Tây... Nhưng nếu mày thả tao ra, tao sẽ cho mày lợi ích mà mày không tưởng tượng nổi..."

"Phụt..."

Toàn thân Zeus run lẩy bẩy, hắn lại phun ra một ngụm máu nữa.

Con rồng to lớn màu vàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Không được làm vậy, tao khuyên mày nên bình tĩnh lại thì hơn. Trên vùng đất này đầy rẫy những nguy cơ, cường giả của Long Lâm phương Tây nhiều vô số kể, nếu mày dẫn theo tao đi tìm cô gái tên Tiểu Lan kia, vậy thì tao đảm bảo mày còn chưa gặp được cô ta, thì đã bị cường giả bao vây giết chết mất xác rồi! Tao khuyên mày mau ngoan ngoãn thả tao ra đi..."

"An Lâm!" Đằng xa, chợt vang lên một giọng nói trong vắt vô cùng dễ nghe.

An Lâm ngẩng đầu lên nhìn thấy một bóng người xinh đẹp đang bay về phía hắn.

"Tiểu Lan!" An Lâm vui vẻ reo lên.

Zeus: "..."

Vị thần sấm sét của Long Lâm phương Tây này cảm nhận được sự ác ý của số mệnh dành cho mình.

"Trời muốn ta phải chết rồi... khụ khụ..." Zeus tức tối la lên, lại khụ ra máu.

"Vậy giờ em không cảm động nữa hả?"

"Ừm... Vừa nãy em có nghe anh nói rồi, em cảm động lắm đấy." Mặt Hứa Tiểu Lan hơi ửng đỏ.

Nói tới đây, An Lâm lại cười nhìn Hứa Tiểu Lan, nói: "Vì để tỏ lòng xin lỗi của anh, con rồng này xem như anh tặng cho em nhé, em có vui không?"

"Yên tâm, ông đây sẽ cho hắn thêm một quả cầu lũ lụt, để xem nó còn muốn nhảy nhót thế nào nữa đây?"

"Em không sao hết, phù... làm em sợ muốn chết, An Lâm, anh giữ chặt con rồng đó lại cho em!"

"Tiểu Lan, em không có sao chứ?!"

Da dẻ toàn thân Zeus bắt đầu rạn nứt, máu tươi bắn ra tung toé, nhưng sắc mặt hắn lại cực kì hưng phấn, miệng thì la lối nguyền rủa.

Đây là toàn bộ sức mạnh cuối cùng trong người hắn, sau khi hắn bị trấn áp, hắn quyết định được ăn cả ngã về không tạo ra một lời nguyền giáng xuống người Hứa Tiểu Lan. Lời nguyền này cho dù là đại năng cảnh giới Phản Hư cũng chưa chắc thừa nhận nổi, huống chi cô ta còn chỉ là một tu sĩ cảnh giới Hoá Thần.

Lời nguyền này chỉ có mình nó mới cởi bỏ được, chỉ cần Hứa Tiểu Lan đó bị trúng nguyền rủa, như vậy nó sẽ lấy đó làm uy hiếp, ép An Lâm thả hắn ra!

Đây là cơ hội duy nhất để hắn có thể lật ngược ván cờ vốn đã thua sạch sành sanh này.

Hai mắt Zeus vô cùng nóng bỏng nhìn về phía trước.

Ngay sau đó, thánh hoả phóng lên thật cao, còn thoang thoáng nghe được tiếng thần thú cất tiếng hót vang.

Ánh sáng thánh khiết tinh thuần, chiếu khắp trời đất, gần như muốn đâm mù hai mắt Zeus.

Sức mạnh kia hoàn toàn không thuộc về cảnh giới Hoá Thần!

Dưới ánh mắt không dám tin của Zeus, Hứa Tiểu Lan đã dùng một kiếm chém luồng ánh sáng màu đỏ đang lao thẳng về phía mình, làm nó tan biến sạch sẽ

"Hãy nhận lấy lời nguyền của tao đi này, ha ha ha ha!"

Nhưng mà, đúng lúc này, một luồng ánh sáng màu đỏ đáng sợ đột nhiên bắn ra khỏi miệng Zeus.

"Hai người chiến đấu tạo ra động tĩnh lớn như vậy, em ở suốt ngoài ngàn dặm mà vẫn cảm nhận được nè." Hứa Tiểu Lan ngự kiếm bay tới, gương mặt trắng nõn ửng hồng, nụ cười tươi rói, hiển nhiên cô cũng rất vui vì được gặp lại An Lâm.

Thấy Hứa Tiểu Lan vẫn an toàn, thậm chí còn tự tìm tới mình, hòn đá luôn đè nặng trong tim hắn cuối cùng cũng biết mất hoàn toàn.

"Tiểu Lan, anh không ngờ đấy, hoá ra em ở ngay gần đây luôn à!" An Lâm vui vẻ ngoắc tay chào Hứa Tiểu Lan.

Hai mắt hắn nhìn chằm chằm cô gái đang bay tới, trong lòng hiện lên vô số suy nghĩ, cho dù tới tận bây giờ, hắn cũng vẫn đang nghĩ cách thoát khỏi tay An Lâm...

"Vẫn có chứ..."

"Vậy ôm anh một cái đi, còn phải hôn anh một cái nữa cơ."

Mặt Hứa Tiểu Lan hẹn lên vẻ thẹn thùng, cô mắc cỡ liếc xéo An Lâm một cái đầy oán trách.

Zeus há to miệng, nhìn đôi tình nhân đang ôm chầm quấn quít lưu luyến nhau đằng kia.

Ảo tưởng trong đầu đã bị đập nát bét, hắn không nhịn được nữa, bật khóc ra tiếng.

Con mẹ nó, hắn đã gặp được loại tu sĩ cảnh giới Hoá Thần quái quỷ nào thế này!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận