Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2397: Cầu mong anh có thể sống trong một thế giới tươi đẹp

"Bụp-!"

Một âm thanh thanh thủy đột nhiên vang lên.

Một tiếng rất nhỏ.

Sau đó là cảm giác mềm mại từ cánh tay truyền đến.

Cảm giác bất ngờ ấy làm cho An Lâm đột nhiên từ trong bóng tối bừng tỉnh.

"Người khổng lồ An Lâm, tôi bắt được anh rồi!"

Giọng nói dịu dàng dễ nghe như tiên nữ cất lên.

An Lâm vội mở hai mắt ra, thì nhìn thấy một tinh linh có mái tóc dài óng ả màu vàng, đôi mắt màu xanh lục sáng lấp lánh như những viên ngọc, cô ấy đang nắm lấy tay của mình, vui vẻ nhìn mình.

"Đây là... Thiên Thư của Thiên Thần Quang Minh..." An Lâm vốn còn hơi sững sờ, sau đó liền nhìn thấy mười quyển Thiên thư rất nhanh dung hợp với nhau, hợp thành một hạt giống màu trắng sữa, rất nhanh rơi vào giữa trán của tinh linh.

Bàn tay trắng nõn của Đề Na, đột nhiên xuất hiện vô số Thần Vân huyết sắc, cái trán của cô dán chặt vào trán của An Lâm, đôi mắt màu xanh lục bất giác đã tràn đầy nước mắt.

Chín quyển Thiên thư hiện ra xung quanh người CÔ, phóng thích ra khí tức mờ ảo siêu thoát.

"Ta dùng Quang Minh Hắc ám của Thần Kính Thế Giới, Thiên Không Đại Địa, Sinh Mệnh Hải Dương, dùng tất cả của Thần Kính Thế Giới mệnh lệnh ngươi..."

An Lâm phát hiện mình ý thức càng ngày càng mơ hồ của mình đang dần dần khôi phục lại, hắn lại một lần nữa cảm nhận được mọi thứ trên thế giới này, giống như mình được sống lại một lần nữa!

Trong chốc lát.

Kí ức đang dần dần mất đi lại một lần nữa cuồn cuộn đổ về.

"Người khổng lồ An Lâm, không được phép chết! ! !"

Mà cô gái tinh linh trước mắt mình, biến thành hình dáng của con người vô cùng xinh đẹp và dịu dàng, xung quanh thân thể vô cùng hoàn mỹ và mềm mại của cô được bao bọc bởi một tầng thần quang sáng rực rỡ.

"Tiểu Na... Sao... Sao cô lại..."

"Ta là Đề Na, dùng danh nghĩa Chí Cao Thần Linh của Thần Kính Thế Giới, mệnh lệnh ngươi..."

Càn Khôn biến động! !

Cùng thời khắc đó, kiếm Thắng là bị một cỗ lực lượng dẫn dắt, đã rơi vào trong tay Đề Na, một quyển Thiên thư bị lực lượng tách ra dưới sự rung động kịch liệt của kiến Thắng Tà.

Mặt kính treo ngược trên bầu trời, thay thế cho tất ca hắc ám một giây trước còn đang bành trướng khắp thế gian.

Một câu, xuyên thấu qua linh hồn của An Lâm, đánh thẳng vào chỗ sâu nhất trongs nội tâm.

Thần Kính xuất hiện.

"Tiểu Na, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cô... Cô làm sao vậy..." An Lâm có thể cảm nhận được, khí tức của cô gái trước mặt mình càng lúc càng bất định, hắn cảm nhận độ ấm lúc hai người chạm trán vào nhau, giống như Cô đang dốc hết tất cả năng lượng của mình để thi triển pháp thuật chúc phúc cho mình...

Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Đôi mắt xinh đẹp của cô gái tràn đầy nước mắt, nói nhỏ:

An Lâm thậm chí còn không biết khi nào thì sự tương liên giữa mình cùng với vạn vật trong thiên địa đã bị cắt đứt, lúc trước hắn đã có cảm giác mình sắp trở thành Thiên Đạo, nhưng bây giờ, hắn đã không còn chút liên hệ nào với Thiên Đạo nữa, đã trở thành một thân thể độc lập.

Nói xong, thân thể Đề Na bắt đầu trở nên mờ đi.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức bản thân An Lâm cũng không kịp phản ứng nữa.

Đó là cảm giác còn khó chịu hơn so với cái chết.

Vô tận sợ hãi bắt đầu lan tràn.

"Không! Đừng mà!" An Lâm sắc mặt đại biến, càng hốt hoảng hơn nữa vì sợ rằng suy đoán trong lòng mình là chính xác, lập tức túm chặt lấy Đề Na một lần nữa, kết quả lại vồ hụt, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu tinh linh đã từng gắn bó làm bạn với mình dần dần hư hóa

Đề Na, Thánh Nữ Tinh Linh đã làm cho toàn bộ chúng sinh kinh diễm, một tay kéo được An Lâm từ trạng thái hư ảo kéo về sự thật, làm cho hàng tỉ chúng sinh tâm trạng cũng như chơi tàu lượn vậy, sợ thót tim rồi lại thở phào nhẹ nhõm, mà ngay cả Trần Trần, Nữ Oa, Đạo Đức Thiên tôn và các Sáng Thế Thần Linh khác đều không thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

"Tôi là người đến từ tương lai, vốn là không nên tồn tại ở nơi này, tôi đã cố gắng hết sức để thay đổi kết cục của thế giới này rồi, bây giờ, đã đến lúc tôi phải trả giá cho những gì mình đã làm rồi..."

An Lâm nghe đến đó, đã cảm thấy không ổn, nắm chặt bàn tay trắng nõn thon dài của tinh linh, gấp gáp nói: "Cô muốn làm gì? Tiểu Na, rốt cuộc Cô muốn làm cái gì?"

Đề Na nhìn dáng vẻ lo lắng và hoảng hốt của An Lâm, gương mặt tinh xảo Cố gắng nở một nụ cười: "Người khổng lồ An Lâm... Tôi đã phạm vào tội lớn nhất trên thế gian này rồi, Thiên Địa nhất định sẽ tước đoạt sự hiện hữu của tôi đấy, cho nên đằng nào thì tôi cũng sẽ phải trở về với Thiên Đạo mà thôi..."

Mặc dù bọn họ ai nấy đều đã từng nhìn thấy rất nhiều chuyện kỳ dị, năng lực và kinh nghiệm đều thuộc hàng cao cấp nhất, nhưng giờ phút này cũng đều mang một vẻ mặt mờ mịt không hiểu chuyện gì xảy ra.

"Tôi đã phải chờ đợi biết bao nhiêu năm tháng rồi, nghĩ biết bao nhiêu cách, chính là vì muốn thay đổi tất cả mọi thứ. Lúc tôi vượt qua dòng sông thời gian, bỏ qua tất cả để cố gắng đi ngược dòng thời gian, lúc được nhìn thấy anh một lần nữa, tôi thật sự rất vui, tất cả những sự cố gắng và nỗ lực trước đây đều là đáng giá..."

"Thật ra, Tiểu Na vẫn luôn muốn anh có được một cái kết cục hoàn mỹ."

"Không có gì... Người khổng lồ An Lâm. Anh cũng phải để cho Tiểu Na chia sẻ một chút gánh nặng với anh chứ." Đề Na khẽ lắc đầu, trên mặt nở nụ cười nhưng vẫn mang theo sự quyết tuyệt, "Tôi biết... Anh vẫn rất tò mò vì sao Thần Kính Thế Giới của tôi lại thay đổi nhiều như vậy đúng không?"

An Lâm rốt cục cũng đã cảm nhận được tâm trạng lúc trước mà Hứa Tiểu Lan phải chịu đựng.

"Đừng...Tôi là chủ nhân của cô, tôi ra lệnh cho cô, không được hi sinh vì tôi! Nhanh chóng trở lại đây cho tôi! !" An Lâm cơ hồ là gào thét lên.

"Không trở về được nữa rồi... Tôi xuất hiện ở nơi này vốn chính là một cái sai lầm rồi, cách duy nhất có thể tiêu trừ nhân quả, chính là trở thành Thiên Đạo của cái vũ trụ này, tôi cũng thích hợp đảm nhiệm làm Thiên Đạo hơn so với anh..."

Đề Na cắn chặt cánh môi, kiên cường lắc đầu cự tuyệt mệnh lệnh của An Lâm.

"Đại lục Thái Sơ chính là bản sao được tạo ra dựa vào bản thể là Cổ vực Thái Sơ, mà tôi lại có được một phần Thiên Đạo của Cổ vực Thái Sơ, Thần Kính Thế Giới của tôi chính là từ Cổ vực Thái Sơ sáng tạo ra đấy, tôi đã sớm chuẩn bị tinh thần cho chuyện này rồi, không có ai thích hợp để trở thành Thiên Đạo hơn tôi nữa đâu..."

Lưu Kim, Hắc Thạch, Mặc Ngữ, Thiên Y, Tam Sinh Linh, ngũ đại Sáng Thế dường như cũng nhận được dẫn dắt, chậm rãi bay về phía Đề Na, thân thể cũng bắt đầu hư hóa.

"Thật xin lỗi, đã để các ngươi phải đi theo một Sáng Thế Thần ích kỷ như ta." Đề Na nhìn năm Sáng Thế Thần Linh, tự trách nói.

"Chúng tôi ủng hộ tất cả quyết định của Nữ Thần đại nhân!" Lưu Kim cười ha hả nói.

Hắc Thạch khom người nói: "Có thể cống hiến sức lực cho Nữ Thần đại nhân, là vinh hạnh của tôi."

"Nơi nào yên bình, nới đó chính là quê hương." Thiên Ý nói khẽ.

Tam Sinh Linh cũng không hề tỏ ra oán hận hay là đau thương, ngược lại cười nói: "Nói không chừng sau khi trở thành Thiên Đạo, chúng ta còn vui vẻ hơn bây giờ ấy chứ?"

Mặc Ngữ: "Đông."

Ngũ đại Sáng Thế Thần Linh biến mất.

Cũng không biết là đi vào trong Thần Kính Thế Giới, hay là đã dung nhập vào Thiên Đạo rồi.

Vĩnh biệt.

| hết thảy...

"Đừng như vậy, xin cô đấy, Tiểu Na, đừng như vậy mà..." An Lâm liều lĩnh đuổi theo bóng dáng càng ngày càng hư ảo kia, nhưng căn bản không cách nào bắt được CÔ.

Giống như tinh linh trong rừng rậm, người phàm căn bản không thể tìm thấy được.

Còn cô gái tinh linh kia thì vẫn ngoái lại nhìn người thanh niên mặc đồ trắng đang cố gắng đuổi theo mình, như thể đang quay về khoảng thời gian hắn ta thô lỗ lồn vào vương quốc của cô, dương dương đắc ý khoe của với CÔ, làm cô sợ tới mức trái tim nhảy loạn lên.

Đề Na nở nụ cười làm lộ cái lúm đồng tiền, thân thể tan biến tại trời xanh.

Nhưng giọng nói dịu dàng dễ nghe như suối chảy róc rách vẫn truyền vào trong tại An Lâm.

Tạm biệt, Người khổng lồ An Lâm...

Là anh đã đưa tôi đi nhìn ngắm sự phồn hoa của thế giới này.

Cầu mong anh có thể sống trong một thế giới tươi đẹp.

Thân hình của Đề Ma càng hư ảo hơn nữa, khí tức rất nhanh bị mờ nhạt đi, mà chuyển biến thành Thiên Đạo nguyên vẹn có thể bao dung
Bạn cần đăng nhập để bình luận