Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1852: Cường giả toàn năng

Thiên Thần Thể Lưu tuyệt vọng nhận ra lực quyền hành của hắn không thể làm gì đối phương.

Từ lúc An Lâm xuất hiện đến giờ liên tục đuổi đánh họ.

"Lão đại An Lâm, làm tuyệt lắm!" Lam Tiểu Nghê vung tay, trên mặt tràn ngập vẻ sùng bái.

Kính Thiên Thần thấy vậy thì sợ hãi, sử dụng sức mạnh toàn thân muốn phá vỡ Thiên Lao Nguyên Thủy nhưng Lam Tiểu Nghê liên tục tăng thêm lực nước vào, hoàn toàn không thể phá vỡ trong thời gian ngắn.

"Vèo!" An Lâm xé rách không gian, đấm tiếp một quyền vào Thiên Thần Thể Lưu đã bị thương nặng phía dưới.

An Lâm tăng thêm quyền hành lửa vào hình thức Thánh Hỏa, dùng hết sức đánh ra một quyền, trong nắm đấm ẩn chứa viêm lực và lực lượng cơ thể, giống như đang rèn luyện cơ thể, đánh mạnh vào Thiên Thần Thể Lưu.

"Giảm lực thể lưu vô hạn!"

Thiên Thần Thể Lưu gầm lên một tiếng, toàn thân hóa thành trạng thái thể lưu, tạo thành hình dạng giống giọt nước mưa, có thể hòa tan tất cả năng lượng công kích.

Vẻ mặt Kính Thiên Thần tuyệt vọng: "Nếu chống đỡ không nổi thì ngươi mở Thiên Lao Nguyên Thủy ra đi!"

Viêm lực nóng rực tản ra khắp nơi.

Ngay cả Thiên Lao Nguyên Thủy của Lam Tiểu Nghê cũng bị ảnh hưởng bởi một quyền này.

Giữa biển rộng bị đánh lõm xuống.

Toàn bộ biển cả đều bị nhiệt độ cao đốt cháy.

Thiên Thần Thể Lưu biết, nếu không có cách phá vỡ cục diện này thì hai Thiên Thần họ sợ là phải nộp mạng tại đây...

Ầm ầm!

Cơ thể đầy vết thương của Thiên Thần Thể Lưu lại xuất hiện trước mặt An Lâm.

Biển rộng bốc hơi cuồn cuộn, lực lớn khiến sóng thần dâng lên.

Giống như mặt trời rơi xuống biển.

Vẻ mặt Lam Tiểu Nghê kiên quyết, lắc đầu: "Không! Vì lão đại An Lâm cho dù có khó khăn Tiểu Nghê vẫn kiên trì!"

Liên minh Tây Hải, Thủy Thượng Tiên Địa, bỗng vang lên tiếng gào thét long trời lở đất.

Chẳng những cô không bất mãn mà ánh mắt còn nhìn An Lâm sáng rực, hưng phấn nói: "Lão đại An Lâm thật mạnh mẽ, Tiểu Nghê cũng chống đỡ không nổi."

"A... Đau đau đau..."

Thần hoàn trên đầu hắn đã xuất hiện vết nứt, mặt xám như tro tàn, hoàn toàn không có vẻ kiêu ngạo và tùy tiện giống lúc trước, trở nên rất ủ rũ, thậm chí sợ hãi khi nhìn thấy An Lâm.

Ngay lúc An Lâm muốn kết thúc trận chiến.

Cái bụng của Thiên Thần Khí Tượng xuất hiện các loại khí tượng, phóng ra một ít cũng có thể khiến người ta tưởng tượng ra tai họa khí tượng.

"A..."

Có thể đánh tan thần đạo, đánh nát không gian, cho dù là cường giả cảnh giới Phản Hư cũng nhanh chóng bị đánh cháy đen.

Nhưng cường giả liên minh Tây Hải còn chưa kịp vui mừng thì ác mộng đã ập đến trong phút chót.

"Nguy rồi! Cha tôi và Ngư Phi Ngư, đám người Cổ Tự Đại Đế căn bản không chống đỡ được công kích của Thiên Thần Khí Tượng, tôi đi giúp đỡ họ!" Lam Tiểu Nghê thấy tình hình chiến đấu phía xa, vẻ mặt thay đổi, xuất phát.

Thiên Thần Khí Tượng mập mạp bị chiến thần A Ma Da của liên minh Tây Hải dùng xiên thần đâm thủng bụng, cái bụng dính đầy máu tươi.

"Chuyện này không phải tốt cho chúng ta sao? Chỉ cần Khí Tượng thu hút An Lâm qua đó, không phải chúng ta có thể chạy trốn ư?" Thiên Thần Thể Lưu lén truyền âm cho Kính Thiên Thần.

"Khí tượng dữ dội, chuyện này không ổn..." Vẻ mặt Kính Thiên Thần thay đổi.

Liên minh Tây Hải có người thân của cô, có bạn bè chiến đấu của cô, cô vốn ở Tây Hải, cô cũng không muốn liên minh Tây hải bị hủy hoại trong phút chốc.

Thiên Thần Khí Tượng vốn đang hưởng thụ cảm giác bị đánh nhưng bị đâm một xiên kia thì liền nổi giận!

Đồng thời đất trời trở thành vực tuyết lạnh, khí lạnh tràn ngập, một đám hải yêu bị đông thành băng. Trên bầu trời, mưa đá có động năng bậc cao rơi xuống, đánh một đám sinh linh thành thịt, ngay cả Thủy Thiên Tiên Địa rắn chắc cũng bị đập vỡ.

Mây mù vây quanh, bao vây toàn bộ sinh linh của Thủy Thiên Tiên Vực.

Ngoài ra, khói độc, mưa tuyết tăng lên... Một loại cũng đã đủ tiêu diệt tất cả sinh linh, thiên tai lũ lượt kéo đến, đám cường giả của Thủy Thiên Tiên Địa chìm ngập trong tai ương.

Tiếng kêu thảm thiết và tiếng gầm phẫn nộ bùng nổ.

Sấm sét như mưa rơi, mỗi lần đánh đều ẩn chứa lôi lực thuần khiết nhất.

Vô số cường giả liên minh Tây Hải bị lực gió cắt thành mảnh nhỏ.

Gió lớn gào thét ba nghìn dặm.

Hai thiên thần cười xảo quyệt.

"Khoan đã Lam tiểu đệ, đối phương không đơn giản, cô không đối phó nổi đâu." An Lâm cảm nhận được một luồng hơi thở không tầm thường toát ra từ người Thiên Thần Khí Tượng: "Để tôi đi."

Hai vị thiên thần mừng rỡ trong lòng.

An Lâm vẫn đang xem xét đến cứu hơn mười vạn cường giả liên minh Tây Hải và hai thiên thần thì bên nào nặng bên nào nhẹ.

Sau đó, họ liền thấy một nửa hồn thể màu xanh lam của An Lâm tách ra khỏi cơ thể hắn, hơn nữa còn cười vẫy Lam Tiểu Nghê: "Ta đi làm nhiệm vụ đây!"

Hồn thể của An Lâm lấy khí thế xưa nay chưa từng có đánh về phía Thiên Thần Khí Tượng ở xa, để lại hai thiên thần ở bên cạnh trợn mắt há mồm.

Thiên Thần Thể Lưu: "Đây là trò gì vậy?"

Kính Thiên Thần hít sâu một hơi: "Thần hồn của loài người có thể tách rời sao?"

Nói xong, hắn không nhịn được dùng gương chiếu vào cơ thể An Lâm, kết quả An Lâm ngoảnh lại nhìn hắn nhếch miệng cười, hơi thở nguy hiểm bao trùm.

Toàn thân Kính Thiên Thần run lên: "Trời ạ! Sau khi thần hồn của An Lâm tách ra cơ thể hắn vẫn có thể cử động, hơn nữa thực lực cũng không giảm!"

Thiên Thần Thể Lưu nghe vậy thì trong lòng tràn ngập tuyệt vọng: "Có nghĩa là hắn có thể tiêu diệt chúng ta sao?"

"Không đúng!" Thiên Thần Thể Lưu bỗng nói: "Thực lực cơ thể không giảm đi, chuyện này chứng tỏ cơ thể mới của hắn được tạo ra từ bộ phận quan trọng của cơ thể, nhất định thần hồn của hắn không quá lợi hại, đối phó với Thiên Thần Khí Tượng đang giận dữ cũng không dễ, rất nhanh hắn sẽ phải dùng tới thân xác thôi!"

Ầm ầm!

"A..."

Vừa nói xong, tiếng kêu thảm thiết của Thiên Thần Khí Tượng từ xa truyền đến.

Thiên Thần Khí Tượng bị hồn thể của An Lâm tập kích bất ngờ, cơ thể cắm đầy hồn kiếm màu vàng. Mỗi chuôi hồn kiếm đều chứa hồn lực khó có thể hóa giải, phá hủy cơ thể Thiên Thần Khí Tượng!

"Ngươi nói thần hồn của An Lâm không lợi hại sao?" Một vạn phân thân kính lạnh run cùng lúc, chúng lấy gương ra chiếu vào thần hồn của An Lâm ở phía xa, sau đó giọng run rẩy, nói: "Đây... Đây chính là thần hồn cảnh giới Sáng Thế!"

Thiên Thần Thể Lưu: "..."

"Ai có thể nói cho ta biết, vì sao một tu sĩ cảnh giới Phản Hư lại có thần hồn cảnh giới Sáng Thế không?" Thiên Thần Thể Lưu muốn chửi thề.

"Chẳng lẽ An Lâm là thiên tài về mặt này, có thực lực tiềm ẩn?" Kính Thiên Thầm lẩm bẩm.

"Không... Các ngươi đều sai rồi, ta không phải thiên tài..." Cơ thể An Lâm khoanh tay, bảy Thánh Hỏa xoay quanh, khí thế vang dội khiến người ta nghẹn thở.

"Thân thể ta có thể treo các ngươi lên đánh, thần hồn của ta cũng có thể treo các ngươi lên đánh, cho nên ta đây toàn năng, không phải chỉ giỏi về một mặt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận