Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2085: Sự phản công điên cuồng

Bóng tối tan đi.

Ánh hào quang rực rỡ và ánh trăng sáng trong lại lan tỏa khắp nơi.

Thiên Đế mặc chiếc áo bào rách nát vẫn đững ngạo nghễ trên không trung như trước, nhưng một ống tay áo của hắn đã trống rỗng, cánh tay phải cầm kiếm và gần nửa thân thể đều bị thanh kiếm kia nuốt chửng.

Các chiến sĩ trong liên quân Cửu Châu nhìn thấy dáng vẻ này của Thiên Đế, trong lòng chợt nảy lên. Thiên Đế chính là bậc tối cao trên chiến trường này, nếu hắn phải chịu bất kỳ tổn thương lớn nào sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới toàn bộ chiến trường.

Rõ ràng không thể lạc quan với tình huống hiện tại được!

Ngược lại, Đông Long Thiên Thần ở trước mặt Thiên Đế lại chẳng có vết thương nào rõ ràng trên cơ thể.

Chẳng lẽ trận quyết đấu này Thiên Đế đã thua?!

Cũng không phải không có khả năng này, ngày trước ứng cử viên Thiên Tử là Huyền Đình Đại Đế chẳng phải cũng bị một kiếm của Cửu Trọng Thần Hoàn Thiên Thần đánh bại sao. Nếu Thiên Đế thua dưới kiếm này cũng là chuyện rất bình thường...

"Ta... Vậy mà ta lại thua?" Đông Long Thiên Thần mở miệng khó khăn, đôi mắt trợn trừng, vừa không cam lòng vừa tràn đầy xúc động nhìn người đàn ông có vẻ hơi chật vật phía trước.

Thiếu nên cực kỳ tức giận, đang muốn mở miệng nói.

Thần Hoàn xung quanh thân thể của Đông Long Thiên Thần bắt đầu lần lượt rạn nứt, sau đó hóa thành hạt ánh sáng tiêu tan hết.

Đông Long Thiên Thần: "..."

Nhưng mà, mọi người còn chưa kịp đau đớn, một âm thanh trong trẻo vang lên, bắt đầu lan khắp cả chiến trường.

Đất trời trở lại yên tĩnh.

Nghĩ tới khả năng này, trong lòng mọi người vô thức dâng lên một cảm giác đau thương.

Lúc này, Thiên Đế đã nhẹ nhàng vung tay áo, dường như đang cảm thấy chán ghét một loài ruồi bọ.

"Tạch tạch tạch..."

Nếu Thiên Đế cũng thua, trên chiến trường này còn ai có thể kiềm chế được nhóm Thiên Thần kia?

Thiên Đế từ từ dùng một viên thần đan khôi phục hình dáng, thay một bộ đế bào tinh tế. Khống chế xong tất cả mới mở miệng nói với giọng điệu thản nhiên: "Có thể chết trong tay bản đế, coi như ngươi chết có ý nghĩa."

Tình hình cuộc chiến thật sự thay đổi quá nhanh. Trước đó một phút bọn họ còn tưởng rằng Thiên Đế đã thua. Một phút sau, Đông Long Thiên Thần lại bị một cái phất tay áo của Thiên Đế biến thành bột phấn.

Cơ thể hắn cũng bắt đầu xuất hiện vô số vết nứt nhỏ, trải rộng quanh người, giống như đồ sứ tinh xảo sau khi bị rơi xuống đất vỡ tan được nhựa cao su dán lại thành hình dáng cũ.

Đường đường là sự sống của một thiên thần đệ nhất, cứ như vậy mà kết thúc!

Thân thể hiện tại đã phủ đầy vết nứt của Đông Long Thiên Thần như gặp phải một đòn nghiêm trọng, "Đùng" một tiếng trực tiếp biến thành bột ánh sáng biến mất khỏi thế gian...

Dường như toàn bộ sinh linh, cũng không nhìn được đưa ánh mắt về phía bóng dáng trên bầu trời kia.

Không Gian Thiên Thần nhớ lại một kiếm trước đó của Thiên Đế, không khỏi hoảng sợ.

Chỉ vài giây sau đã hồi phục lại như ban đầu.

Không, là tạm thời dùng chiến lược rút lui.

Tình huống tệ nhất đã xảy ra, trong số bọn họ đã có thiên thần phải hi sinh, hơn nữa lại ngay trong tình huống bọn họ cho rằng mình đang chiếm ưu thế lớn.

Một tiếng nổ rung trời, kèm theo âm thanh gãy vụn của xương cốt.

"Đông Long Thiên Thần!!" Không Gian Thiên Thần gào thét một tiếng, gương mặt đầy giận dữ.

Khuôn mặt trong sáng của một thiếu nữ hiện lên trong mai rùa, trong đôi mắt cá chết lóe lên ánh nhìn sắc sảo, nói với giọng điệu bình thản: "Ma Huyễn Quy Công, Chuyển Quyền Quyền."

"Phụt..." Thiên Đế trợn trừng hai mắt, phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể như đạn pháo bay ngược lại.

Mai rùa vàng đập vào ngực Thiên Đế, khiến ngực của đối phương lõm xuống, lưng gồ lên.

Không Gian Thiên Thần tức giận nhìn về phía người đàn ông mặc đế bào dài phần phật kia. Với hiệu quả trị liệu mạnh mẽ của thần đan, cơ thể và cánh tay bị mất của hắn bắt đầu hồi phục nhanh chóng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên có một cái mai rùa xoay tròn từ xa tiến về phía Thiên Đế, tốc độ nhanh như tia chớp vàng xé rách bầu trời!

Thiên Đế kịp thời phản ứng lại, muốn rút kiếm ngăn cản, nhưng xiềng xích màu vàng bắn ra từ trong mai rùa đã quấn quanh thanh kiếm của Thiên Đế, cản trở kẻ địch lao tới.

Đùng!!

Thiên Đế cũng liếc mắt về phía Không Gian Thiên Thần, khí thế vô hình khiến Không Gian Thiên Thần run rẩn trong lòng.

Không Gian Thiên Thần có ý nghĩ chạy trốn.

Thiên Đế chậm chậm tiến lên trước một bước, hướng về phía Không Gian Thiên Thần. Một bước này giống như bước vào trong lòng của Không Gian Thiên Thần, khóe miệng hắn nhẹ nhàng nhếch lên: "Bây giờ, không còn ai có thể ngăn ta vung kiếm rồi sao?"

Người đàn ông này là quái vật sao? Tại sao cấp bậc Hợp Đạo lại có thể phát huy năng lực chiến đấu tới vậy?!

Vù vù vù!!

Mai rùa lại cấp tốc xoay tròn 360 độ, hóa thành luồng ánh sáng vàng lao về phía Thiên Đế.

"Muốn chết!!" Thiên Đế nổi giận quát một tiếng, vung kiếm trong tay chặt đứt đám xiềng xích màu vàng, chém mạnh về phía luồng ánh sáng màu vàng. "Đùng" một tiếng nổ vang, mai rùa bị đánh bay, thậm chí còn bị nứt vỡ trên bề mặt, nhưng Thiên Đế cũng bị phản lực của đòn chém liên tiếp đẩy lui về sau.

Cảm giác tê dại trong tay hắn còn chưa biến mất, đã thấy mai rùa vàng xoay tròn một góc trên không trung, đổi phương hướng tiếp tục lao về phía mình.

Không chỉ có vậy, một đám xiềng xích màu vàng lại lao tới nhanh như chớp.

"Vẫn còn sao!" Thiên Đế nổi giận, lặp lại chiêu cũ như vậy là khinh thường Thiên Đế hắn sao? Hắn đã chuẩn bị từ trước, ở giây phút ngàn cân treo sợi tóc dùng kiếm chém nát đám xiềng xích.

Nhưng mà, lúc này, mai rùa vàng đã lao tới trước mắt...

Thiên Đế không thể dùng kiếm, chủ có thể dùng đầu.

Đùng!!!

Răng rắc!

Hai mắt của Không Gian Thiên Thần trợn trắng nhìn Thiên Đế: "Dừng lại."

"Ngươi thật sự không sợ chết sao?" Khí thế của Thiên Đế tăng vọt, đánh rớt một kiếm của Không Gian Thiên Thần.

Đao Không Gian vạch một đường trên trang phục của Thiên Đế, rạch xuống một vết thương ghê rợn, máu tươi văng tung tóe.

Xoẹt!!

"Ám Lôi Ảnh Không!"

Không Gian Thiên Thần nhìn tới ngây người, từ khi nào Ô Lam Thiên Thần lại trở nên mạnh mẽ như vậy?

Không... Không đúng!

Không Gian Thiên Thần nhận ra điều không thích hợp.

Không phải Không Gian Thiên Thần mạnh hơn, mà chính là Thiên Đế bị yếu đi!

Bất kể là năng lực khống chế sức mạnh của trời hay kiểm soát năng lượng ngoại giới cũng không còn mạnh mẽ như trước nữa!

Cũng phải, Thiên Đế đã dùng chiêu thức kinh khủng như vậy đến hai lần, làm sao còn có thể giữ vững trạng thái đỉnh cao. Trước đó nói muốn vung kiếm chém hắn, chỉ sợ là muốn dọa hắn sợ mà thôi?

Nhớ tới trước đó hắn thiếu chút nữa đã quyết định chạy trốn, trong lòng Không Gian Thiên Thần không khỏi vì thế mà cảm thấy bị sỉ nhục...

"Thiên Đế, ngày tận thế của ngươi đã tới!" Không Gian Thiên Thần hô to một tiến, bóng dáng lóe lên trong không gian, gia nhập vào trận chiến.

Trong phút chốc hắn liền vọt tới trước mặt Thiên Đế, một tay nắm lấy không gian, lôi ra từ khe nứt một thanh Đao Không Gian có hình dạng như tia chớp màu đen. Thời điểm lưỡi đao xẹt qua không gian, bất chấp tất cả lực cản mà mạnh mẽ bổ xuống ngực của Thiên Đế.

Thiên Đế bị mai rùa vàng áp chế phải liên tục rút lui, bị đẩy vào thế bất lợi tuyệt đối.

Trên bầu trời, từng luồng sóng khí va chạm nổ tung.

Rầm rầm rầm...

Mai rùa vàng không buông tha, tiếp tục xoay tròn đánh về phía Thiên Đế.

Đòn đánh của Thiên Đế va chạm với mai rùa vàng, cảm giác như đã đập phải một thứ gì đó vô cùng cứng rắn, cơ thể lại bị đánh bay.

Sóng khí nổ tung kinh khủng.

Không gian biến thành một khối tường đồng vách sắt giam cầm, khiến động tác của Thiên Đế dừng lại trong chớp mắt.

Không Gian Thiên Thần cầm chắc Đao Không Gian như tia chớp đen trong tay, tiếp tục chém xuống hóa thành vô số ám ảnh.

Xoẹt xoẹt xoẹt...

Từng vết đao đỏ tươi xuất hiện trên cơ thể Thiên Đế.

"Ha ha, Thiên Đế, ngươi còn muốn làm ta sợ nữa sao?"

"Hôm nay là ngày chết của ngươi!!"

Không Gian Thiên Thần có cảm giác vui sướng khi trả thù, nắm lấy cơ hội, lưỡi đao chém xuống không chút khách khí.

Thân thể của Thiên Đế thật mạnh mẽ, cho dù Không Gian Thiên Thần có dùng sức đánh cũng không thể dùng một đao chém thành hai nửa. Nhưng hắn không quan tâm lắm, cách chém giết như lăng trì này cũng rất hợp với sở thích của hắn.

Ầm vang!

Thiên Đế thoát khỏi sự giam cầm của không gian, nổi giận giơ kiếm chém xuống Không Gian Thiên Thần.

Lúc này, mai rùa vàng hình xoắn ốc tới gần, giống như ánh sáng hủy diệt bầu trời, đánh mạnh vào eo của Thiên Đế, đâm tới uốn cong cả cơ thể hắn.

Rầm!!

Lại là một tiếng nổ tung vang lên.

Thiên Đế bị đâm tới nỗi hộc máu, ngã xuống đất.

"Thiên Đế, ngươi đã rơi vào bước đường cùng rồi."

Hai thân hình vô cùng mạnh mẽ từ trên cao nhìn xuống người đàn ông bị thương chồng chất trên mặt đất.

"Ngoan ngoan nhận trừng phạt của thiên thần đi thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận