Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 329: Dư âm sau trận đấu

An Lâm nhìn hai món thần binh đang chuyển động, trong lòng không ngừng nhắc:

Bảo bối bảo bối mau tới đây, anh giúp em thể hiện bản lĩnh, dẫn em bay đi nơi khác...

Kính Càn Khôn nhúc nhích rồi!

Nó mang theo luồng ánh sáng hai màu đen trắng đột nhiên bay về phía một giọt máu tươi nào đó, sau đó hấp thụ sạch sẽ!

Hiên Viên Thành cười sảng khoái nói: "Nếu kính Càn Khôn đã chọn tôi làm chủ, vậy tôi đây cũng không khách sáo nữa."

Dưới ánh mắt hâm mộ xen lẫn ghen tị của mọi người, Hiên Viên Thành hết sức trịnh trọng luyện hóa kính Càn Khôn, sau đó đặt vào trong lòng.

Ngay sau đó, kiếm Hắc Trạch cũng nhúc nhích rồi!

Nó "vù" một tiếng rồi bay về phía một giọt máu tươi nào đó, phát ra tiếng kêu nhẹ nhàng.

Phân chia thần binh xong mọi người bắt đầu tìm nơi nghỉ ngơi, đợi tình hình thế giới bên ngoài thay đổi.

Hắn mở to hai mắt nhìn thì thấy một người đàn ông với làn da bị thiêu cháy vừa đỏ vừa đen, đầu óc xoăn tít che cả mặt mũi.

Hắn phát hiện ra trong số những bảo vật của mình, trừ những thứ có được nhờ cướp đoạt ra thì không có một món nào chủ động nhận hắn cả!

Lục Trạch Vũ đang pha trà thì thấy cửa "ầm" một tiếng, bị người ta trực tiếp đẩy ra.

An Lâm thở dài khoát tay, nhưng trong lòng lại đau đớn tột đỉnh.

"Đừng nói nhảm nữa! Lấy quần áo tới đây nhanh lên!" Tuy nói hai người là bạn tốt của nhau, nhưng bây giờ Tử Dương Chiến Đế không có tâm trạng nói chuyện vớ vẩn với Lục Trạch Vũ, lúc này lớn tiếng thúc giục.

Diêu Minh Hi có chút ngại ngùng liếc nhìn mọi người một cái, nâng niu trường kiếm trong tay: "Các vị tiền bối... Tôi cũng lấy trước đây..."

"Còn đứng ngây người ra đó làm gì, quần áo đâu!?" Tử Dương Chiến Đế hô lớn.

Mẹ kiếp, hắn không có duyên phận với bảo vật sao!?

"Lấy đi, lấy đi, đây vốn là duyên phận của cậu mà."

Một luồng ánh sáng trắng xẹt qua bầu trời đêm, bay về phía một thị trấn nhỏ nằm ở biên giới của thành Tâm Cảnh.

"Chậc chậc, không thể nào ngờ được, cường giả đỉnh cao của đại lục Chiến Khí vậy mà lại thua đến chỉ còn lại một cái quần lót... Tôi cũng không đành lòng truy hỏi ông cuối cùng đã xảy ra chuyện gì nữa." Quốc sư vẻ mặt đồng tình nhìn Tử Dương Chiến Đế.

Ngay cả Tiểu Tà đã gắn bó lâu ngày với hắn cũng luôn tỏ thái độ hờ hững với hắn.

Tử Dương Chiến Đế: "..."

Quốc sư Lục Trạch Vũ ngẩn ngơ từ nãy giờ, lúc này mới định thần lại được, tươi cười hớn hở nói: "Thì ra ông lại biến thành bộ dạng này, chuyện đầu tiên lại không phải là chữa thương, mà là mặc quần áo sao?"

Lục Trạch Vũ lấy quần áo mới và thuốc tiên để chữa thương ra đưa cho Tử Dương Chiến Đế.

Hốc mắt Tử Dương Chiến Đế đã ươn ướt: "Vừa rồi không phải ông còn nói không đành lòng hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì sao?"

Tử Dương Chiến Đế: "..."

Tử Dương Chiến Đế gật đầu.

Tử Dương Chiến Đế: "..."

Không khí trong khoảng thời gian ngắn có chút trầm xuống.

Lục Trạch Vũ: "Kính Càn Khôn cũng mất rồi à?"

Làm người còn có thể chừa lại một con đường sống cho người khác, có thể chừa lại một con đường sống cho người khác...

Tử Dương Chiến Đế nghe thế liền há hốc miệng, cảm thấy trái tim không dễ dàng gì lành lại bây giờ lại bị đâm một nhát kiếm.

Lục Trạch Vũ bỗng nhiên lại nói: "Nhưng mà ông lại còn sống trở về, còn sót lại một cái quần lót! Ừm, làm người còn có thể chừa lại một con đường sống cho người khác, xem ra An Lâm Kiếm Tiên cũng là người có thể nói đạo lý."

Lục Trạch Vũ xoa xoa ấn đường, tiếp tục nói: "Từ trong thân thể ông tôi không cảm nhận được năng lực của lửa thần, ngay cả Đại Nhật Viêm cũng mất rồi à?"

"Hư Minh Chiến Đế đã chết rồi ư?" Lục Trạch Vũ hỏi.

"Ừm." Tử Dương Chiến Đế lại gật đầu.

Ông ta tận mắt chứng kiến Hư Minh Chiến Đế bị vụ nổ mạnh khủng bố nuốt chửng hóa thành tro bụi như thế nào, bây giờ nhớ lại cảnh tượng lúc đó trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Lục Trạch Vũ chớp chớp mắt hiếu kỳ nói: "Vì sao quần lót còn giữ được?"

"Vụ nổ lớn kia là do An Lâm Kiếm Tiên gây ra đúng không?" Lục Trạch Vũ lại hỏi.

Tử Dương Chiến Đế im lặng không nói gì.

Lục Trạch Vũ lại than thở một tiếng: "Trách tôi sao, nếu không phải sức mạnh của tôi còn chưa khôi phục, ông cũng sẽ không rơi vào tình huống này."

Tất cả đều lấy hết, chỉ để lại cho ông một cái quần lót, thật sự là người tốt đấy...

Tử Dương Chiến Đế sắp sụp đổ: "Xin ông đừng nói chuyện nữa có được không, tôi muốn yên tĩnh một chút!"

"Một câu cuối cùng, Thủ Dương Thiên Tiên không giúp chúng ta, nhưng mà nhóm người này rõ ràng cho thấy có thể giao lưu, họ chắc chắn sẽ không ở lại chỗ này, ông thật sự không định hợp sức một phen sao?" Vẻ mặt Lục Trạch Vũ trở nên nghiêm nghị, ánh mắt sáng quắc mở miệng hỏi.

Ánh nến lay động.

Ánh sáng bên trong phòng sáng tối không cố định.

Tử Dương Chiến Đế lại chìm vào lặng im.

Ngày hôm sau, tin Hư Minh Chiến Đế chết bắt đầu truyền ra ngoài với tốc độ chóng mặt.

Cả đại lục Chiến Khí đang đón nhận một tin tức chấn động xưa nay chưa từng có.

Đây là tin tức thật sự khiến người ta run rẩy, vô số người nghe được tin tức này đều trở nên ngơ ngẩn.

Hứa Tiểu Lan trả lời: "Chiến Đế đời thứ nhất chết vì già, Chiến Đế đời thứ hai không tìm được tài liệu có liên quan, Chiến Đế đời thứ ba đã chết trong tay Bích Quỳnh Nữ Đế."

"Còn lại ba tên Chiến Đế chạy đi đâu rồi?" An Lâm tò mò hỏi.

"Đại lục Chiến Khí rất mới, lịch sử ghi lại chỉ có hơn một vạn năm, người mạnh nhất được mang danh hiệu là Chiến Đế. Đế quốc Áo Tâm tính luôn cả Hư Minh Chiến Đế cũng chỉ có bốn Chiến Đế." Ngón tay tinh tế trắng noãn của Hứa Tiểu Lan nhanh chóng lật từng trang sách, chậm rãi mở miệng nói.

Sách lịch sử, địa lý, công pháp, kiến thức...

Sáu người này ở trong hoàng cung hành động có vẻ khiêm tốn, dọc đường đi không tiến hành bất kỳ cuộc giết chóc nào, chỉ là triệu tập quan viên cấp cao cùng với đế tộc hỏi thăm một số tin tức, sau đó thì vui đầu vào thư các tìm đọc tư liệu.

Câu nói không đầu không đuôi này hiển nhiên là một loại tin tức, các đồng đội thất lạc sau nghe được đương nhiên sẽ biết.

"Cuộc chiến giữa họ không phải là ngày mai mới bắt đầu sao, sao hôm qua đã bắt đầu phân sinh tử rồi?"

"Chờ không kịp đó, tôi nghe người vào hiện trường nói, An Lâm Kiếm Tiên thảo luận không thành liền trực tiếp ném một vầng mặt trời, trong nháy mắt san bằng cả ngọn núi Kính Tâm thành bình địa, Hư Minh Chiến Đế cũng trong chớp mắt đã ngã xuống rồi!"

"Mẹ kiếp! Đây là chiêu thức mà con người có thể sử dụng sao?"

"Sức mạnh này đã vượt qua phạm trù chúng ta có khả năng lý giải rồi, An Lâm Kiếm Tiên thật đáng sợ!"

"Bây giờ nên gọi là An Lâm Chiến Đế, sau này e rằng đế quốc Áo Tâm này sẽ phải đổi chủ rồi đấy..."

Ngay trong lúc đại lục đang có một trận sóng to gió lớn.

Trong hoàng cung Áo Tâm có sáu người đang đi dạo, giống như đi dạo hậu hoa viên.

Đế tộc và quan viên trong cung nơm nớp lo sợ, sợ chọc giận các vị đại Phật này.

Họ đã dựa theo yêu cầu, thông báo đến toàn bộ đại lục nói "Tôi ở chỗ này chờ các người".

"Không thể tưởng tượng được, thật sự là không thể ngờ An Lâm Kiếm Tiên lại có thực lực đáng sợ như vậy."

"Đã sớm suy đoán cái chết của Hư Minh Chiến Đế và An Lâm Kiếm Tiên có liên quan mà. Quả nhiên là do hắn làm!"

Cả đại lục trong nháy mắt nổ tung, trên có người già mấy trăm tuổi, dưới có trẻ nhỏ vài tuổi, ai nấy đối với cái tên An Lâm Kiếm Tiên này đều như sét đánh ngang tai.

Tin tức này cộng thêm tin Hư Minh Chiến Đế chết đã gây ra cơn chấn động kinh thiên động địa tại đại lục!

Rất nhanh sau đó, An Lâm Kiếm Tiên công khai tuyên bố trách nhiệm đối với chuyện này, công bố nếu có ai không phục, hoan nghênh tới thành Kính Tâm cùng luận chiến, ai đến cũng không cự tuyệt.

Hư Minh Chiến Đế là ai? Đó là một trong ba người mạnh nhất của đại lục Chiến Khí, là trụ cột kình thiên của đại lục! Thế nhưng bây giờ nó lại ầm ầm sụp xuống như vậy, sức ảnh hưởng quả thật long trời lở đất!

An Lâm gật đầu, tiếp tục lật xem kiến thức, muốn tìm manh mối có liên quan đến lăng mộ Thủ Dương.

Thấm thoát đã ba ngày trôi qua.

Đám người An Lâm chỉ tìm được mỗi một câu có liên quan đến tin tức về lăng mộ Thủ Dương, đó chính là Thủ Dương Thiên Tiên gặp mặt ba vị Chiến Đế trên đại lục một lần, sau đó thì đi về hướng bắc.

Tin tức này thậm chí còn ít hơn so với tin tức mà Tử Dương Chiến Đế cung cấp, họ có chút thất vọng.

Nhưng thu hoạch từ phương diện nghiên cứu công pháp cũng không nhỏ, đặc biệt là phương diện nghiên cứu trình độ cao của Chiến Khí, có không ít điểm chung với việc vận dụng nguyên khí. Sau khi mọi người xem qua cũng cảm ngộ được không ít.

Ngay trong lúc đám người An Lâm tiếp tục tìm tòi trong thư các thì một tin tức bỗng nhiên truyền tới từ đế quốc Xà Linh.

Bích Quỳnh Nữ Đế mời An Lâm Kiếm Tiên đến hoàng cung Xà Linh một tháng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận