Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2069: Đánh bại Thiên Nhân tộc ở Tây Hải

Thiên Thần Lưu Thể và Thiên Thần Minh Hà không ngừng rời xa khu vực lửa đạn đầy nguy hiểm.

Thiên Thần Minh Hà đánh nhau không lợi hại bằng Lăng Cổ Ma Tôn, nhưng nếu hắn thật sự muốn rời khỏi, mà không lựa chọn tử chiến, thì Lăng Cổ Ma Tôn cũng không thể giữ hắn lại được.

Bọn họ không phải là chạy trốn, mà là chiến lược rút lui!

Song, Thiên Thần Lưu Thể còn chưa chạy cách khỏi một nghìn dặm, thì hơi thở cực kì khủng bố ở phía sau đang ép gần.

Lam Tiểu Nghê lần nữa đuổi tới!

Cô gần như hợp thành một thể với đại dương, tốc độ di chuyển ở trong hải dương nhanh đến mức cả thiên thần cũng khó có thể tưởng tượng, còn nhanh hơn so với "xuyên qua không gian" rất nhiều, thậm chí còn đạt đến loại trình độ tùy theo lòng mình. Chính là lòng muốn thật nhanh, thì cô ta cũng thật sự rất nhanh!

Thiên Thần Lưu Thể luống cuống, vung một tay lên, như Thiên Nữ tung hoa vung ra vô số thuộc tính khác nhau, nào là trường xà thể lưu, nào là nhiệt độ cao đến dọa người, nào là độc tính cực kỳ trí mạng, nào là không một khe hở có thể di chuyển...

Thân hình Lam Tiểu Nghê du động, lấy thân pháp càng thêm linh hoạt, tránh thoát tất cả công kích của Thiên Thần Lưu Thể.

Lam Tiểu Nghê không hề dừng lại, tiếp tục chạy tới phía Thiên Thần Minh Hà.

Thật sự rất khó tưởng tượng, một công chúa nhân ngư ôn nhu yếu ớt như, thoạt nhìn cực kỳ chọc người trìu mến, lại có thể một mình trấn áp bốn tồn tại cấp bậc thiên thần.

Thiên Thần Lưu Thể kêu thảm một tiếng, bị chụp rơi xuống đáy biển.

"Thật là không dễ dàng mà, thủ đoạn của Lam minh chủ thật sự làm cho tôi bội phục!" Lăng Cổ Ma Tôn nhìn nhân ngư xinh đẹp trông có vẻ yếu ớt kia, tràn đầy khâm phục nói.

Một chưởng chụp xuống!

Lăng Cổ Ma Tôn nghe vậy sửng sốt, vội vàng hỏi: "Tại sao, ngài trấn áp bọn họ, chẳng lẽ không phải là vì phòng ngừa bọn họ chạy trốn, sau đó lại tiêu diệt từng bộ phận ư?"

Tay trái cô nhẹ nhàng nắm chặt Lạc Thần Mộng Lệ, ánh sáng rực rỡ lấp lánh xuất hiện khiến cho Thiên Thần Lưu Thể hoảng hốt, đợi Thiên Thần Lưu Thể lấy lại tinh thần, cô đã đi tới phía sau lưng đối phương.

"Việc này không nên chậm trễ, trước hết chúng ta hãy giải phong ấn của một thiên thần, liên thủ bắt giết nó đi! Tôi cảm thấy được Kính Thiên Thần rất yếu, chúng ta bắt đầu từ hắn đi?" Lăng Cổ Ma Tôn nóng lòng muốn thử nói.

Ầm ầm!!!

"Trốn cái gì, xuống cho ta!!!"

Lăng Cổ Ma Tôn đang tìm cách trì hoãn bước chân của Thiên Thần Minh Hà, Thiên Thần Minh Hà không trốn xa, rất nhanh đã bị Lam Tiểu Nghê vượt qua, sau đó tung một chưởng chụp rớt xuống đáy biển, thi triển Đại Dương Thiên Mộ để trấn áp.

Thần vân trên da thịt trắng noãn như tuyết của Lam Tiểu Nghê lại bắt đầu biến mất, thần hoàn trên đầu tỏa ra tia sáng cực kỳ ảm đạm, sau đó hóa thành hạt ánh sáng rồi tan biến hết.

Từng chiếc bia mộ đột ngột mọc lên từ mặt đất, buông thả thần quang màu lam mênh mông cuồn cuộn vô hạn, mang theo cả lực lượng của Tây Hải, trấn áp Thiên Thần Lưu Thể gắt gao dưới đáy biển.

"Lam Minh Chủ, ngài..." Lăng Cổ Ma Tôn thấy hơi thở của cô gái nhanh chóng trở nên uể oải, mới nói đến một nửa, đột nhiên lại đã hiểu ra. Thì ra là muốn cường đại thì cần phải trả một cái giá lớn! Lam Tiểu Nghê trấn áp phong ấn thiên thần, mới là lựa chọn tốt nhất.

"Không cần, cứ trấn áp như vậy là tốt rồi..." Lam Tiểu Nghê lắc đầu.

Vừa dứt lời.

Nghĩ như vậy, gương mặt Lam Tiểu Nghê lại là ửng đỏ, con ngươi xinh đẹp màu lam đều sắp rỉ nước: "Ừm... An Lâm lão đại..."

"Đúng vậy... Rốt cuộc cũng thắng rồi..." Lam Tiểu Nghê không nhìn xuống phía đáy biển, mà là đưa mắt nhìn sang phía Đông, đôi mắt đẹp ôn nhu mà thâm tình, nhẹ giọng tự nói, "An Lâm lão đại, anh nhìn thấy không? Tiểu Nghê làm được, coi như là bốn vị thiên thần đột kích, Tiểu Nghê cũng có thể ngăn được bọn họ... Rốt cuộc cũng không cần phiền anh tới cứu tôi... Tiểu nghê cũng có thể thành một người có ích cho anh..."

"Được, tôi cũng đang có ý đó!" Lăng Cổ Ma Tôn sục sôi ý chí chiến đấu nói.

Các thiên thần vẫn bị trấn áp dưới đáy biển, thừa nhận uy năng của cả Tây Hải.

Đại quân Thiên Nhân tộc cũng tràn đầy khí thế.

Hắn có chút khẩn trương đưa mắt nhìn xuống thiên thần ở phía dưới.

"Không cần thời gian một ngày, đợi bốn vị thiên thần đại nhân trở lại, chính là thời điểm đại quân liên minh Tây Hải hoàn toàn toàn bị tiêu diệt!"

"Tranh thủ ở trong thời gian một ngày, bắt lại Thủy Thượng Tiên đi!!!"

"Xông lên nào, tiếp tục vọt tới phía trước!"

Lăng Cổ Ma Tôn khẽ thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Trận đánh này, chúng ta rốt cuộc cũng thắng!"

Lúc này, ở ngoài liên minh Tây Hải.

Đã có hơn sáu trăm vạn Thiên Nhân tộc tử vong.

Liên minh Tây Hải có ưu thế sân nhà, có đại trận Thiên Hải, nhưng thương vong cũng không hề ít hơn Thiên Nhân tộc, con số thương vong cũng vượt hơn sáu trăm vạn. Trận chiến ở nơi đây rất chân thật, cái chuyện lấy ít ngược đãi nhiều, là sẽ không xuất hiện ở chỗ này.

Cô đang nhớ về cái bóng lưng làm cho cô cảm thấy ấm áp và an lòng. Nếu như hắn biết chuyện này, nhất định sẽ xoay người, xoa đầu của cô nói, Lam tiểu đệ trưởng thành, cô rất khiến tôi kiêu ngạo... gì gì đó, đúng chứ? Thử nghĩ xem, đúng là có chút kích động mà.

"Ừ... Hả?" Lam Tiểu Nghê lấy lại tinh thần, lần nữa lộ ra uy nghi nhàn nhạt, ho nhẹ một tiếng nói, "Thiên thần đã giải quyết xong, chúng ta đánh lui liên quân Thiên Nhân tộc còn lại đi."

Còn không ngừng co quắp thân thể, không biết đang làm cái gì, thấy vậy hắn không nhịn được bèn thử dò xét hỏi: "Cái kia... Lam Minh Chủ?"

Lăng Cổ Ma Tôn nhìn mỹ nhân ngư bên cạnh mình đang bày ra vẻ mặt si mê nhìn về phía Đông,

"Giết giết giết!!!"

Đám đại quân Thiên Nhân tộc lớn tiếng kêu giết.

Thân thể khổng lồ của chiến Thần Tây Hải cũng bị mười mấy nguyên soái cảnh giới Thiên Khải liên thủ tấn công đến nỗi chỉ có thể liên tục rút lui, dáng vẻ như sắp chống đỡ không nổi nữa.

Song, đang lúc này, biển rộng đột nhiên cuồn cuộn gầm hét lên.

Một con Hải Long thân thể vạn trượng bay lên từ biển rộng, mở ra cái miệng to như chậu máu, gầm thét đánh về phía một nguyên soái Thiên Nhân tộc.

Sắc mặt Nguyên soái Thiên Nhân tộc đại biến, triệu hồi cột ánh sáng ẩn chứa lực lượng của trời oanh kích Thủy Long.

Nhưng con Thủy Long này lại ẩn chứa phép tắc chí cao, uy năng thông thần, bị lực lượng của trời cường hãn công kích, thân thể lại chỉ như là hơi rung động một chút, ngay cả một cơn sóng cũng không nhấc lên được.

"Này... sao có thể thế được?" Nguyên soái Thiên Nhân tộc lộ vẻ khiếp sợ, muốn chạy trốn.

Song, tốc độ của Thủy Long thật sự quá là nhanh, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt của hắn, một ngụm nuốt hắn vào, hoàn toàn không để cho hắn có cơ hội phản ứng.

Đại quân liên minh Tây Hải với hơn hai ngàn vạn người, dốc toàn bộ lực lượng, khởi xướng phản công mãnh liệt nhất từ trước tới nay với đại quân Thiên Nhân tộc!!!

"Đuổi tận giết tuyệt hết thảy Thiên Nhân tộc!!!"

"Vì vinh quang của liên minh Tây Hải!"

"Vì Lam minh chủ!"

"Giết!!!"

"Lam Minh Chủ thần võ vô song!"

Một cô gái mình người đuôi cá mặc chiến giáp, ngồi trên một con Thủy Long cao đến vạn trượng đi đến từ trên biển rộng ở đàng xa, giống như áp đảo cả đại dương, kinh diễm tuyệt đỉnh, uy thế ngập trời.

"Này... Đây là Lam Tiểu Nghê!"

"Làm sao có thể, tại sao cô ta lại ở chỗ này, các Thiên Thần của chúng ta đâu rồi?"

Các cường giả Thiên Nhân tộc thấy cô gái bay tới, đều có chút ngẩn ngơ.

Một tiếng nói tràn đầy uy nghi bắt đầu chấn động trên toàn bộ chiến trường.

"Các thiên thần đều đã bị ta trấn áp, tất cả tướng sĩ liên minh Tây Hải nghe lệnh, thời khắc đánh trả đã đến, toàn bộ bắt đầu tiến hành phản công, không cần bỏ qua cho bất kỳ một Thiên Nhân tộc nào!"

"Giết!!!"

Giọng của Lam Tiểu Nghê truyền khắp toàn bộ chiến trường, cực kỳ phấn chấn lòng người.

Các chiến sĩ liên minh Tây Hải nghe được rằng các thiên thần đã bị trấn áp, kích động đến độ sắp muốn khóc lên rồi, Lam minh chủ đã lại sáng tạo ra kỳ tích rồi!!! Lúc đi cô tràn đầy bi tráng, thời điểm chiến thắng trở về lại vô cùng chói mắt, trong khoảnh khắc, sĩ khí của liên minh Tây Hải đã tới mức cao nhất.

Trong khoảnh khắc, thần quang màu lam phủ kín phía chân trời, cứ như thể biển rộng cuồn cuộn ở bầu trời.

Bất kể là Thiên Nhân tộc, hay là liên minh Tây Hải, đều bị một màn này chấn động.

"Rốt cuộc là ai?"

"Thế mà lại có thể lập tức giết chết nguyên soái cảnh giới Thiên Khải?"

"Hí... Con Thủy Long này..."

Trong bụng Thủy Long truyền đến tiếng kêu thảm thiết của nguyên soái Thiên Nhân tộc, bởi vì Thủy Long là ảo ảnh, thế nên liên quân Thiên Nhân tộc có thể thấy thân thể nguyên soái Thiên Nhân tộc bị phân giải xé rách từng chút một, dáng vẻ cực kỳ thê thảm, các cường giả xung quanh thấy vậy cũng sợ hãi không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận