Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1077: Đòn phản kích trong bước đường cùng của An Lâm

An Lâm vô cùng hoảng sợ.

Hiện giờ hắn như con cừu nhỏ, không cẩn thận rơi vào ổ sói.

Làm sao mới có thể thoát khỏi tình cảnh khốn đốn này đây?

Cốt Ngọc Tiên Trùng và Đề Na đồng thời chuyển sang trạng thái chiến tranh.

Hương thơm thanh nhã tươi mát chợt kéo đến.

Một bóng người màu lam bỗng nhiên xuất hiện, che trước mặt An Lâm.

"Không ai được động đến An Lâm lão đại, nếu không đừng trách tôi không khách khí với mấy người!"

Lam Tiểu Nghê gọi ra quả cầu trắng, chân mày nhướng lên, quát to đám người đối diện.

Đúng thế, tuy rằng Lam Tiểu Nghê không đánh lại bọn họ, nhưng nếu như Lam Tiểu Nghê muốn tự sát? Ai có thể cản nổi cô chứ?

Lam Tiểu Nghê kề thanh kiếm trên cổ, lạnh lùng nói: "Mạng của con do An Lâm lão đại cứu, nếu như không có cậu ta, thì con hoàn toàn không thể thoát ra khỏi cổ mộ đó, giờ xem như con trả lại cho cậu ta thôi!"

Lời này như sét đánh ngang tai, làm ai nấy đều sợ hãi.

"Tiểu Nghê, con điên rồi sao? Đừng làm chuyện điên rồ, mau bỏ vũ khí xuống!" Lam Tiên Dương thấy cảnh này, tức giận quát.

Trong lòng Lam Tiểu Nghê rất sợ hãi, nhưng mặt ngoài vẫn tỏ ra rất kiên quyết, cô đột nhiên ngưng tụ một thanh kiếm băng, kề trước cổ mình: "Nếu như mọi người động thủ với An Lâm lão đại, thì tôi sẽ chết cho mấy người xem!!"

"Trời ơi, đây là bà chị nhát gan mọi khi của tôi à? Không phải là nhầm người rồi chứ?" Lam Tiểu Hoàng mặt đầy khó tin nhìn mỹ nhân ngư quyết liệt đừng đằng kia, thở dài nói.

Một vị đại lão của tộc Linh Ngư thấy thế khẽ cười nói: "Công chúa đừng nghịch nữa, cô định không khách khí với chúng tôi thế nào? Chúng tôi tùy ý đánh cũng đã khống chế được cô rồi."

Tất cả mọi người đều bị bóng hình quả quyết, khí thế mạnh mẽ đó làm sững sờ.

Ầm ầm ầm!

Lúc này Lam Tiểu Nghê mới chợt nhận ra, trong số những người ở đây, cô là người yếu nhất...

Là một bá chủ của Hải Dương trong tương lai, người được hai tộc chọn để chấn hưng thiên hạ lại muốn tự sát, việc này đối với mọi người mà nói, là chuyện không ai ngờ được.

Lam Tiểu Nghê cũng chưa từng nghĩ sẽ có ngày cô đứng khác chiến tuyết với toàn Linh Ngư tộc, còn uy hiếp họ như thế này.

Mọi người đều hoảng sợ, quay sang nhìn Lam Tiểu Nghê, ngay cả An lâm cũng có chút kinh ngạc.

Cũng vào lúc này, một đôi tay ấm áp, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Lam Tiểu Nghê.

Họ không dám manh động, Lam Tiểu Nghê rõ ràng đang rất nghiêm túc, mà họ không dám thử.

"Em gái đã quyết định thì không ai thay đổi được, càng không thể khuyên được đâu." Một Linh Ngư đẹp trai cười khổ lắc đầu.

Lam Tiên Dương thì lại nhướng mày, con gái mình đi nghe lời một người ngoài như vậy, điều này làm ông hơi tức giận.

Cái miệng nhỏ nhắn của Lam Tiểu Nghê mím lại, yên lặng buông vũ khí trong tay xuống.

Lúc này, một tiếng hắng giọng truyền: "Ôi trời... Lam Tiểu Đệ, việc đã đến nước này, không thể giấu chuyện đó được nữa rồi..."

Cặp mắt xanh lam của Lam Tiểu Nghê nhìn về phía người bên cạnh, rầu rĩ nói: "Nhưng mà... nhưng mà nếu tôi bỏ vũ khí xuống, An Lâm lão đại anh sẽ..."

Lẽ nào, vẫn còn có những tin tức khác à?

"Buông vũ khí xuống đi! Đâu ra đạo lý khi gặp chuyện lại để tiểu đệ chạy ra cản thế này? Tiểu Đệ thì chỉ nên đứng sau la hét cổ vũ thôi,biết chưa?" Một giọng nói quen thuộc truyền đến.

An Lâm lấy một vương miện màu vàng trong nhẫn không gian ra.

Hai tròng mắt đen trắng rõ ràng hiện lên một tia sắc bén, khí thế vô hình từ từ tụ lại, làm các đại năng bắt đầu đề phòng.

Tà áo trắng của An Lâm bay phấp phới,

Giọng nói An Lâm bình ổn: "Nghe lời."

Lam Tiểu Nghê ngạc nhiên nhìn người đàn ông bên cạnh mình, dường như đã nhận ra ý đồ của hắn, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ bất đắc dĩ, thở dài nói: "Đã thế... An Lâm lão đại muốn công bố chân tướng chuyện này à?

Chân tướng của chuyện này?

Tất cả mọi người của Linh Ngư tộc và Thiên Quy tộc không khỏi đưa mắt nhìn về phía An Lâm.

Mọi người thấy thế, đều thở phào một tiếng.

Bọn họ không ngờ tới, Đại Tế Ti tộc Thiên Quy lại ra mặt bảo vệ An Lâm. Thân phận của Cổ Dữ rất cao, ngang ngửa với bốn vị siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo còn lại, điều này làm mọi người lo lắng hơn.

Lời này vừa nói ra, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Cổ Dữ thì yên lặng từ đằng sau đi tới, đứng bên cạnh An Lâm nói: "Các vị đạo hữu, mặc kệ An Lâm có thế nào, thì cũng có ơn với hai tộc của chúng ta, dù ngày sau xung đột là chuyện không thể tránh khỏi, nhưng hiện giờ chúng ta cũng đâu thể qua cầu rút ván."

Vương miện vương giả: Do đại năng Long tộc Tiêu Đồ dùng máu long thần và xương cột sống long thần chế tạo, chứa sức mạnh vô cùng kinh khủng, là một vũ khí vô cùng mạnh!

An Lâm đội vương miện vương giả lên đầu, hai tròng mắt đột nhiên biến thành màu vàng, thần uy chí cao vô thượng ầm ầm bộc phát!

Thuật thần uy!

Sức mạnh thần hồn có thể sánh với đại năng Phản Hư, lại thêm thần uy của vương miện vương giả, chỉ một chốc mọi người đều cảm nhận được một khí thế vô cùng đáng sợ trên người An Lâm.

Dường như, bọn họ đang đối mặt với vị thần linh chí tôn trên trời cao.

"Ôi...sức mạnh này..."

"Thật sự là uy lực kinh người, hắn chỉ là một tu sĩ Hoá Thân thôi đó!"

Chẳng biết tại sao, các đại lão bên trong kết giới, đều bị khí thế của An lâm đè ép.

An Lâm ngẩng đầu, nhìn thẳng đám đông trước mặt, thanh âm ẩn chứa quyền uy vô tận: "Đúng thế, hiện giờ tôi đã nói ra sự vậy, Lam Tiểu Đệghê thực sự được thiên thần Hải Dương ban cho quyền hạn, quyền hạn với thủy thuật!"

An Lâm: "..."

Tất cả mọi người: "..."

"Tôn Giả Nhật Lôi!" Lam Tiểu Hoàng kích động chen miệng nói.

An Lâm nhếch miệng lên: "Chính xác! tôi chính là độ hóa chủ nhân của sấm sét..."

Cảnh này, khiến cho hầu hết mọi người đều sững sờ, một cái tên danh chấn đại lục sao?

Ánh sáng màu vàng tan biến trong không khí, tạo ra tia sáng chói mắt.

Lam Tiểu Nghê nhận được quyền hạn là việc vui trước nay chưa từng có, nhưng An Lâm thì hung hổ cái gì?

Nhìn dáng vẻ duy ngã độc tôn của hắn, làm mọi người nhịn không được co giật khóe miệng.

Việc này thì bọn họ biết rồi, vậy An Lâm còn vênh váo cái gì? Chuyện này liên quan gì tới hắn?!

Dường như đã nhận ra sự nghi hoặc trong mắt mọi người, An Lâm cười nhạt một tiếng nói: "Lam Tiểu Nghê chính là bá chủ của biển cả, mang trong mình quyền hạn, vậy mấy người có biết, tôi là ai không?"

Câu hỏi của An lâm làm dấy lên rung động, mọi người đều vô cùng sững sờ.

An lâm là ai?

Ngoại trừ cái danh chiến thần của Thiên Đình, tông chủ Tứ Cửu Tiên Tông, thì hình như không còn thân phận khác nữa.

"Ha ha ha ha...mấy người thực sự không biết tôi còn một tên gọi khác sao..."

Ánh mặt An Lâm lộ ra thần uy, hai tay mở ra, vô số hào quang ẩn hiện trong lòng bày tay hắn.

Cũng không thiếu người dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn An lâm.

Mọi người tộc Thiên Quy thì vừa buồn vừa vui.

Tất cả mọi người của Linh Ngư tộc đều xúc động, thậm chí còn đứng lên hô: "Đây là điều vô cùng may mắn cho tộc chúng ta, Linh Ngư tộc chúng ta rốt cuộc cũng có thể vùng lên rồi!"

Tuy rằng trước đó rất nhiều người đã đoán được điều này, thế nhưng việc chính miệng người trong cuộc thừa nhận, càng khiến họ phấn khởi hơn!

Một câu nói này, làm mọi người hưng phấn thêm lần nữa.

"Đúng thế, thực sự tôi đã nhận được quyền hạn." Lam Tiểu Nghê phối hợp diễn xuất với An lâm, rốt cục cũng gật đầu thừa nhận sự thật này.

Bầu không khí đột nhiên trở nên yên lặng.

An Lâm kiên trì, dùng giọng nói như sấm sét nói tiếp: "Tôi chính là người được chọn lựa, có quyền năng điều khiển sấm sét của thế giới này, chủ nhân của quyền hạn sấm sét, thiên thần Siêu Lôi!!"

Ầm ầm ầm!

Một câu nói này của An Lâm, giống như một trận thiên lôi cuồn cuộn, chém xuống tất cả mọi người ở đây, làm ai nấy đều ngây dại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận