Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1069: Điên cuồng nói chen vào

An Lâm và Lam Tiểu Nghê trợn tròn mắt.

Người nước này muốn làm gì, chủ động chào hỏi sao?

Lão đại muốn bắt tay, sao An Lâm có gan từ chối, lúc đưa tay ra nắm lấy hắn cảm nhận được sự mềm mại mang theo cảm giác mát lạnh, giống như đang bắt tay với một khối băng vậy.

An Lâm không dám nắm lâu, tỏ vẻ hữu nghị rồi nhanh chóng thu tay về.

Dù thế nào thì thái độ của vị lão đại thần bí này với hắn rất tốt, vượt xa dự đoán của hắn, còn chủ động bắt tay!

An Lâm cảm thấy may mắn trong lòng đồng thời cũng tỏ vẻ cảnh giác: "Tiền bối, ngài có thể khiến chúng tôi trở về thế giới ban đầu sao?"

Hắn cung kính mở miệng, hỏi thẳng vấn đề. Đúng vậy, mặc dù hắn thụ sủng nhược kinh nhưng không đánh mất phương hướng, sẽ không quên mục đích chính tới đây là gì.

Người nước không trả lời mà quay đầu nhìn, mặc dù trên đầu không có mắt nhưng Lam Tiểu Nghê có thể cảm nhận được người nước đang nhìn cô.

May mắn An Lâm đã xen vào kịp thời, ngắt lời người nước.

An Lâm khẩn trương nhìn người nước, rất sợ người nước lại nói ra lời đáng sợ.

An Lâm và Lam Tiểu Nghê thở phào nhẹ nhõm.

Cô biết An Lâm làm vậy rất nguy hiểm, có thể dời sự chú ý của người nước lên trên người mình nhưng An Lâm vẫn không chút do dự mà làm vậy.

Người nước còn chưa nói xong thì An Lâm đã nhanh chóng ngắt lời: "Cho nên chúng tôi cần phải về nhà! Cầu tiền bối đưa chúng tôi về nhà!"

Người nước: "..."

Giọng nói như có như không vang lên:

Ngừng một lát, người nước chuyển ánh mắt lên người An Lâm, mở miệng nói: "Cậu, không thể..."

Thân hình người nước chuyển động nhẹ, hắn hơi nghiêng đầu, giống như đang suy nghĩ, rơi vào im lặng.

"Cô không thuộc về nơi này, cô chắc là..."

Lam Tiểu Nghê nhìn An Lâm cảm kích.

Đây là lần thứ ba hắn nói phải về thế giới ban đầu, vị này sẽ hiểu ý của hắn chứ?

Là lời nói quen thuộc ấy, nếu người nước thật sự nói "cô phải biến mất" thì chắc chắn Lam Tiểu Nghê không cứu nổi.

Chỉ mong lúc này tâm tình lão đại tốt sẽ giúp hắn mở ra một khe hở không gian.

"Đúng! Tôi không thể ở lại đây, tôi phải trở về! Tiền bối có thể giúp chúng tôi trở về không?" An Lâm tiếp tục ngắt lời.

Tim An Lâm đập mạnh, vô cùng khẩn trương, sợ người nước lại dùng một lời nói mà quyết định sống chết của hắn nên kiên trì tiếp tục ngắt lời.

Lam Tiểu Nghê: "..."

"Đúng vậy! Hiện tại ngài muốn dẫn chúng tôi ra ngoài đúng không?" Vẻ mặt An Lâm vui vẻ, nói chen vào.

Hắn cảm nhận được một luồng lực trấn áp đáng sợ đang quét tới, khiến hắn không động đậy được.

Người nước thấy tình huống không ăn khớp lại đứng ngốc tại chỗ.

Hắn ngay cả sức nói chuyện ngắt lời người nước cũng không có, đây đúng là tình cảnh tuyệt vọng!

An Lâm dè dặt nhìn người nước, lộ vẻ mặt cầu xin.

"Hả?" Lam Tiểu Nghê ngơ ngác.

Hắn sợ hãi, kiên nhẫn đứng trước mặt Lam Tiểu Nghê, chậm chạp nói: "Cô, không thuộc về nơi này, cô chắc là... Vị tiểu bối mà người tuyển chọn nhắc tới?"

Người nước nhìn An Lâm trên mặt đất, cuối cùng cũng vừa lòng gật đầu, sau đó lại nhìn Lam Tiểu Nghê, tiếp tục câu nói chưa hoàn chỉnh: "Hiện tại tôi phải... Hoàn thành giao ước với hai vị tiểu bối..."

Một lúc sau lại mở miệng: "Hiện tại tôi phải..."

Xong rồi! Lòng An Lâm lạnh lẽo, lão đại thần bí muốn động thủ!

"An Lâm đại ca!" Sắc mặt Lam Tiểu Nghê thay đổi, lập tức đứng chắn trước mặt An Lâm, đối đầu trực diện với nắm tay của người nước.

An Lâm muốn khuyên Lam Tiểu Nghê lại phát hiện tất cả lực lượng của hắn đều bị phong tỏa, ngay cả sức nói chuyện cũng không có...

Người nước: "..."

Thân thể An Lâm bỗng bị chụp lấy.

"Ầm!"

Dục vọng muốn sống của An Lâm đại ca thật mãnh liệt.

Vẫn chưa lấy lại tinh thần.

An Lâm: "..."

Đồ ngốc! Mau thừa nhận đi!

An Lâm điện cuồng hô to trong lòng với Lam Tiểu Nghê.

Thân thể Lam Tiểu Nghê run lên, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, gật đầu theo bản năng: "Đúng, tôi chính là người được tuyển chọn!"

Người nước gật đầu: "Tư chất cũng phù hợp, đúng là lọ tốt."

Khoan đã... Lọ?

Người được tuyển chọn nghe thật to lớn, kết quả lại là lọ?

Lam Tiểu Nghê và An Lâm kinh sợ, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt.

Cuối cùng hắn cũng cảm thấy có điểm quen thuộc.

An Lâm nhìn cô gái đang cười với hắn, phát hiện trên trán cô có thêm ấn ký hình giọt nước màu xanh, đang phóng ra thần tính cao ngất.

Lam Tiểu Nghê xoay người, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra lúm đồng tiền, dịu dàng an ủi: "An Lâm đại ca, tôi không sao..."

Dường như cảm nhận được ánh mắt của người nào đó.

Cô vẫn là Lam Tiểu Nghê sao?

Lọ... Lọ...

Hơi thở của cô càng lúc càng mạnh.

An Lâm thấy vậy thì vô cùng lo lắng, điên cuồng muốn thoát khỏi trấn áp, cơ thể trên mặt đất không ngừng động đậy.

Không được... Không thể để đàn em Lam xảy ra chuyện được...

Đứng lên, mau đứng lên cho tôi!

Ầm ầm!

Đột nhiên một luồng sức mạnh đáng sợ phóng lên cao!

An Lâm trừng lớn mắt, nhìn cô gái cách đó không xa.

Cả người Lam Tiểu Nghê phát ra thần quang màu xanh, vừa dịu dàng vừa mênh mông, hơi thở giống như biển cả vô tận, sâu không lường được.

Không chỉ như vậy, cơ thể An Lâm còn cảm nhận được lực lượng hoàn toàn khác biệt, giống như sức mạnh của cả thế gian... Như một pho tượng thần linh chân chính!

Lam Tiểu Nghê đau đớn kêu lên, hai tay ôm lấy đầu, cơ thể không ngừng run rẩy, hơi thở chấn động trăm dặm biển sâu.

Người nước vung tay, ngay lập tức vật thể màu xanh rơi vào trán Lam Tiểu Nghê, dung hợp vào bên trong.

Nó chỉ bằng một nắm tay, thay đổi liên tục, vô cùng mờ ảo, nhìn thấy nó giống như là đang nhìn biển cả vô tận.

Một vật thể màu xanh xuất hiện.

Người nước ấn hai ngón trỏ vào nhau rồi lại tách ra.

Lam Tiểu Nghê hối hận muốn chết, cô giương miệng muốn nói "Là tôi gạt ngài thôi" nhưng lý trí nhắc nhở cô làm như vậy sẽ chết nhanh hơn...

Người nước thấy Lam Tiểu Nghê tiếp nhận lực lượng thành công thì vui vẻ gật đầu: "Tốt lắm, công việc thuận lợi, bây giờ cô cũng nên hoàn thành nhiệm vụ, trở về đi."

Lam Tiểu Nghê và An Lâm vô cùng mừng rỡ.

Tuy cả quá trình giống như rơi vào sương mù, không sao nói rõ được.

Nhưng cuối cùng vị đại lão thần bí cũng đưa bọn họ về, đây quả là chuyện tốt!

Người nước đi về phía không gian nơi đáy biển, một đường đi nối hai thế giới xuất hiện.

Hắn mở miệng, nói: "Đi thôi, người được tuyển chọn, đi thống trị tây hải, xóa sạch đại lục sơ khai!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận