Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2135: Dù sao cũng vẫn mạnh khỏe

Hứa Tiểu Lan có phần giật mình nhìn chàng trai trước mắt, cô chỉ đang biểu đạt quan điểm của mình a, kích động như vậy là sao?

"An Lâm, đầu óc của anh không có hư hỏng đi? Đừng chỉ uống rượu, ăn nhiều một chút." món ăn

Cô cảm thấy nhất định là An Lâm uống rượu quá nhiều, dẫn đến tinh thần có chút không đúng.

Hai Thần Linh Sáng Thế lại đi tranh luận cái vấn đề dở hơi như thế.

Nghĩ như thế nào cũng thấy có bệnh.

Đúng, cô cũng nghe được lời nói đến từ Thương Bắc Sơn giới.

An Lâm bị những lời Hứa Tiểu Lan nói khiến cho tỉnh ngộ.

"Mẹ kiếp, suýt nữa bị cái đồ dở hơi kia kéo đi lệch đường. " An Lâm nghĩ tới hắn đường đường là Chiến Thần đại lục Thái Sơ, thế mà lại đi tranh chấp với một cái Sáng Thế thần vì vấn đề tào phớ, đúng là quá quỷ dị.

Đây tuyệt đối là ngại chính mình sống quá lâu, sau đó nghĩ chút chuyện vớ vẩn để giết thời gian đi? Nhất định là như vậy đi?!

Tuyệt đối đừng tranh luận cùng kẻ ngu, hắn sẽ kéo bạn đến cùng một cái trình độ với hắn, sau đó dùng kinh nghiệm phong phú của hắn để đánh bại bạn, phương thức giải quyết tốt nhất chính là giả vờ có lệ một chút, sau đó thầm mắng trong lòng một tiếng ngu ngốc là được.

Còn đạt tới mới cảnh giới nữa chứ, Tào Phớ Đại Đế sao?

"Được, tiền bối, tôi cảm thấy ngài nói rấy đúng! " An Lâm lên tiếng cho có lệ.

"Tôi cảm thấy rằng một khi tôi hiểu thấu đáo vì sao chính mình thích tào phớ mặn, mà không thích tào phớ ngọt, thì tôi tuyệt đối có thể lần nữa đột phá bình cảnh ở trên con đường tu hành thượng, đạt tới cảnh giới mới!"

An Lâm: "..."

"Ai... An Lâm tiểu hữu, xem ra chúng ta không cách nào đạt thành chung nhận thức rồi."

"Ừ... Xem ra An Lâm tiểu hữu cũng cũng không phải là người có thể hiểu được tôi..."

An Lâm nghe nói như thế thì không khỏi chửi thầm một trận.

"Tôi cũng biết, căn bản không thể nào đạt thành chung nhận thức, suy cho cùng đây là một vấn đề khó khăn thiên cổ, liên quan đến đến nhận thức giác quan, nhận thức tình cảm, nhận thức đạo cảnh, nhận thức bổn nguyên... tổng hợp rất nhiều loại nhân tố."

An Lâm cũng không biết nên nói gì.

Thật là cảm ơn ngài đấy, ngài đã nói như vậy thì tôi sẽ nhất định sẽ không tới đâu.

Nói đùa gì vậy!

An Lâm bĩu môi, ngoài mặt thì vẫn tỏ ra vui vẻ, nói: "Nhất định, nhất định, đến lúc đó chúng ta sẽ trao đổi sâu hơn."

"Chào hỏi liền tới đây thôi, hoan nghênh cậu tới Thương Bắc Sơn giới làm khách, tôi nhất định sẽ đích thân hoan nghênh cậu, sau đó cùng cậu tiếp tục tiến sâu vào trao đổi vấn đề tào phớ đầy tính triết học khó khăn. " Ngộ Giới giả giọng nói với điệu nhiệt tình.

Mẹ nó vẫn còn muốn tán gẫu về tào phớ cơ?

Làm như vậy cũng không có gì không đúng, hơn nữa trị giá nhan sắc của cô nghịch thiên, có thể làm cho người ta quên đi dáng vẻ váy áo, nhưng Tiểu Lan cũng muốn thay đổi phong cách, xem thử xem có thể để cho An Lâm có trải nghiệm khác không...

Cô luôn mặc một thân áo xanh, hình như là có chút đơn điệu rồi.

Thủy tinh quang ảnh là do Bạch Lăng thiết kế, có thể quay chụp viễn trình, hết sức trân quý, đại lục Thái Sơ không được trạm kết nối, thế nên loại này truyền tín hiệu tiếp nối viễn trình cần thiết vật dẫn năng lượng vô cùng lớn, bình thời An Lâm vẫn tương đối ít dùng.

Vốn là An Lâm nghĩ tới có nên khuyên Ngộ Giới giả gia nhập trận doanh Phá Thiên không, nhưng nghĩ đến kia cái tên kia ngay cả suy nghĩ cái vấn đề tào phớ cũng mất mấy ngàn năm, nghĩ như thế nào cũng không giống như là tồn tại bằng lòng phá thiên, suy nghĩ một lúc, hắn vẫn là quyết định không cần tự làm mình mất mặt.

"Ơ, cảnh giới tăng trưởng, không nghĩ tới ngoài miệng cũng bôi mật rồi. " Bạch Lăng che miệng cười khẽ, giọng điệu lại trở nên nhẹ nhàng vài phần, "Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"

Cứ như vậy, song phương kết thúc cuộc trao đổi đầy thân thiết.

Chỉ thấy Hiên Viên Thành đang lẳng lặng đứng ở đỉnh núi Vọng Nguyệt, ngắm nhìn một luồng vầng sáng ở Đông Phương, trước ngực cắm một đóa tiểu kồng hoa đón gió phất phới.

"Ừ... Một mình cậu xem đi. " Bạch Lăng mở trừng hai mắt, kéo hình ảnh đến chỗ Hiên Viên Thành, nhưng thấy một cái hình ảnh cực kỳ quỷ dị.

"Nghe nói anh Thành đánh một trận ở bên trong Vạn Linh tiên tông, tiêu hao đạo lực và lực lượng nghiêm trọng, bây giờ thế nào? Có thể cho tôi gặp anh ấy một chút không? " An Lâm trở nên khẩn trương, mặc dù bọn họ đều nói là anh Thành không có chuyện gì rồi, nhưng tận mắt thấy lại là chuyện khác.

"An Lâm, anh không có chuyện gì chứ? Không có chuyện gì thì em đi nói chuyện với mọi người đây. " Hứa Tiểu Lan vẫn muốn trò chuyện với Gia Bách Liệt Thánh thiên sứ một chút về vấn đề quần áo váy vóc.

Rất nhanh thủy tinh quang ảnh liền đã kết nối được, một cô gái váy trắng có dung nhan trong trẻo lạnh lùng xinh đẹp xuất hiện ở trên thủy tinh, đôi mắt đẹp nhìn thẳng An Lâm.

"Khó có dịp a, tông chủ đại nhân lại chủ động liên lạc với tôi. " khóe miệng cô gái chứa đựng nụ cười nói.

" Chị Bạch xinh đẹp như vậy, có thể nhìn nhiều mấy lần cũng là rất tốt. " An Lâm chân thành nói.

Bất kể trải qua bao trận chiến đấu, váy áo có rách tan tác bao nhiêu lần, cô vẫn sẽ kiếm một bộ váy xanh mới giống như kiểu váy xanh mà An Lâm đưa cho cô, sau đó mặc vào.

Sau khi Hứa Tiểu Lan rời đi, An Lâm bắt đầu tiếp nối với thủy tinh quang ảnh của Tứ Cửu tiên tông.

"Được đi, em đi đi, vừa lúc anh phải sử dụng thủy tinh quang ảnh viễn trình, xem thử tình huống gần đây của anh Thành. " An Lâm cười nói.

Dĩ nhiên, chắc chắn là cô sẽ không nói ra chút suy nghĩ nhỏ nhoi này với An Lâm rồi.

Hắn thấy hư không hiện lên hình ảnh An Lâm, sửng sốt một chút.

An Lâm lại càng ngạc nhiên nói: " Anh Thành, anh không có chuyện gì chứ?"

" An Lâm, không cần phải lo lắng, anh tốt lắm. " Hiên Viên Thành lộ ra nụ cười ấm áp.

"Nhưng anh đứng ở đỉnh núi để làm gì? " An Lâm tò mò hỏi.

Hiên Viên Thành nghe vậy thì vẻ mặt kích động lên, hướng về phía một luồng trắng sữa ở Đông Phương mở ra hai cánh tay, vẻ mặt dũng cảm nói: "Ôm mặt trời!!"

An Lâm: "???"

"Đợi một chút, anh Thành, anh thật sự không có chuyện gì chứ? " An Lâm thật sự không cách nào tưởng tượng, hình ảnh ôm mặt trời sẽ xuất hiện ở tren một kiếm tiên đẹp trai phong độ nhanh nhẹn như anh Thành.

Thân thể không có hư hỏng, nhưng mà đầu óc tuyệt đối là hư rồi!

"An Lâm yên tâm, tôi thật sự không có chuyện. " Hiên Viên Thành nghiêm nghị nói, "Cậu thấy được Thần Quang ở Đông Phương kia sao? Kia là hy vọng, là ấm áp, là tình yêu a!!"

An Lâm hít sâu một hơi, nhìn về phía cô gái ở một góc màn ảnh kia, nói: " Chị Bạch, tôi cảm thấy hẳn là chị nên cho tôi một lời giải thích..."

Bạch Lăng đánh cái ngáp, nói: " Bây giờ Tiểu Hồng bám vào trên người Hiên Viên Thành, trị liệu trên di chứng người Hiên Viên Thành, như vậy Hiên Viên Thành phải thay thế cô ôm mặt trời a, chuyện này rất hợp lý."

An Lâm nghe nói như thế lại không phản bác được.

Hắn cùng Hiên Viên Thành tiếp tục trao đổi một chút, nhìn ra được đối phương thật sự không có chuyện gì, mới an tâm chào hỏi với đám bạn nhỏ Tiểu Cốt, Đại Bạch, Tiểu Thiên, cùng với Tô Thiển Vân.

Vấn đề của Tiểu Thiên cũng có chút lớn, gần nhất hình như nó đang gặp phải bình cảnh tu hành, không nói ra được thành ngữ, vẫn cứ hô "thành ngữ bốn chữ thành ngữ bốn chữ", cũng không biết là nguyên nhân gì...

Bạn có thể tưởng tượng ra hình ảnh Tuyết Trảm Thiên vừa nhìn thấy An Lâm, liền kích động hô to "thành ngữ bốn chữ thành ngữ bốn chữ thành ngữ bốn chữ" chứ? Căn bản là không biết nó đang nói cái gì a!!

Đại Bạch thì vẫn phong tao như cũ.

Tô Thiển Vân thì cũng vẫn là dung nhan nữ thần tính cách nhẹ nhàng đáng yêu.

Khả Khả Tư Đế thì vẫn rất giỏi nịnh nọt, chỉ bất quá bây giờ An Lâm đã là Hợp Đạo, vì an toàn tánh mạng của cô ta, hắn không thể cho cô ta thánh huyết để ăn được...

Trong thủy tinh quang ảnh, một đám người tiểu đồng bạn lục tục xuất hiện. Thấy một đám tiểu đồng bạn vẫnvui vẻ, trái tim lo lắng của An Lâm cuối cùng cũng hoàn toàn buông xuống.

Hắn ngẩng đầu nhìn về vầng trăng sáng tỏ viên mãn, thoải mái cười một tiếng.

Vì hết thảy trước mắt, thế nên đều là đáng giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận