Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2099: Bóng tối chiếm giữ đại lục

Lực Đại Địa trong cơ thể An Lâm vẫn đang nổ tung.

Lúc này, âm thanh của hệ thống vang lên, khiến hắn giật mình một cái.

"Thình thịch!"

Tiếng tim đập.

Từ bên trong cơ thể phát ra.

Lan rộng cả đất trời.

Giống như đất trời cũng run theo.

Lực Đại Địa trong cơ thể An Lâm lại náo loạn đáng sợ, trong nháy bị bóng tối cắn nuốt thành hư vô, giống như chưa từng xuất hiện.

Chỉ trong chớp mắt, cơ thể An Lâm lại biến mất.

"Này... Hơi thở của An Lâm sao lại..." Thiên Thần Hải Dương cũng trừng lớn hai mắt.

"Không đúng! Ta không đánh trúng hắn!"

"Có chút không đúng..." Vẻ mặt Thiên Thần Đại Địa cứng lại.

"Đại Tinh Vân Quyền!" Quả đấm của Thiên Thần Đại Địa tàn nhẫn đánh xuống, vô số tinh vân màu trắng bạc bao phủ xung quanh quả đấm nhanh chóng nổ tung, chiếm lấy cơ thể An Lâm.

Khi hắn hít thở thì giống như trời hít thở, có thể ảnh hưởng đến nhịp điệu của tất cả sự vật.

Lúc này, quả đấm của Thiên Thần Đại Địa giống như thần núi to lớn đánh đến.

An Lâm đã không còn hơi thở.

Thiên Thần Đại Địa còn chưa kịp vui mừng, trong lòng đã tuôn ra cảm giác khiếp sợ.

An Lâm vẫn đứng im tại chỗ, giống như quên tránh đi.

Giây tiếp theo, hắn xuất hiện trên bầu trời cách nghìn dặm, một tay chọc vào trời cao.

Hắc Ám kia dùng tốc độ nhanh đến không ngờ lan rộng, trong nháy mắt biến chiến trường thành bóng tối, sau đó tiếp tục mở rộng ra. Nó giống như một hắc động, có thể nuốt tất cả sự vật của mảnh đất trời này, không gian và đất trời đều mơ hồ, tất cả như không tồn tại, tất cả đều là Hắc Ám thuần túy, đến mãi mãi.

Đôi mắt Thiên Thần Đại Địa càng sáng rực, có thể xuyên qua năng lượng tinh vân nhìn tình hình bên trong, kết quả phát hiện An Lâm giống như một bóng đen vô hình, quả đấm và năng lượng trong phút chốc đều xuyên qua hắn, căn bản không trúng hắn!

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Không trung của chúng ta vì sao không có ánh sáng?" Nhóm sinh linh của Nguyệt Đồng Thần Thành đều kinh ngạc hô lên.

Nói chính xác là hơi thở của hắn đã không còn sinh mệnh.

Vị trí An Lâm chọc vào trời cao bắt đầu xuất hiện Hắc Ám vô cùng thuần túy.

Nhóm liên quân Phá Thiên lớn tiếng nói nhưng lúc chiến đấu cơ thể nhịn không được run lên đã bán đứng tình trạng của họ lúc này, đây là sợ hãi xuât phát từ bản năng không phải là tâm trạng sợ hãi.

"Chúng ta không cần sợ, đây là Hắc Ám do An Lâm tông chủ phóng ra!"

Nó rất êm tai, có thể làm cho mỗi sinh linh đều đắm chìm trong giai điệu ấy.

Vài cường giả trừng lớn hai mắt, cơ thể lạnh đến phát run.

Biển Bạch Quỳnh, đỉnh Thần Thụ.

"Đây... Đây cũng tối quá rồi!"

Thiên Thần Sinh Mệnh: "..."

Một đầu lâu được tạo thành từ mây mù xuất hiện trên hư không, tóc trắng xóa, vẻ mặt mờ mịt nói: "Ta không biết... Bây giờ tất cả Thiên Đạo đều phụng sự cho An Lâm, ngay cả quyền khống chế bầu trời của ta cũng bị An Lâm cướp mất, lúc này Hắc Ám là chúa tể."

Một cô gái xinh đẹp có tóc dài màu xanh bống đứng lên, đôi mắt nhìn về phía Bóng tối sâu thẳm trên không trung, vẻ mặt khiếp sợ nói: "Đây là... Thiên Đạo Chân Âm! Hơn nữa là Thiên Đạo Chân Âm lan rộng khắp đại lục, chẳng lẽ là Thiên Đạo tuôn Hắc Ám ra hết sao? Thiên Không, rốt cuộc đây là tình huống gì?"

Màu đen trên bầu trời quá thuần túy, ngoại trừ màu đen không còn tồn tại vật gì khác, nhìn thoáng qua giống như tất cả sự vật đều bị bóng tối kia nuốt hết.

Đồng thời, nó phóng ra tình cảm của Hắc Ám Vĩnh Hằng, cũng được tất cả sinh linh đón nhận. Loại tình cảm này vô tri vô giác tuyên dương Hắc Ám, nói ra những điều tốt đẹp của Hắc Ám, tất cả trở về chốn cũ, tất cả vĩnh hằng.

Rất nhiều sinh linh lúc này đều có một suy nghĩ.

Có lẽ ở trong bóng tối cũng không phải là một chuyện xấu!

"Đúng, cái này dùng để giết địch, chúng ta tiếp tục chiến đấu!"

Giai điệu kỳ lạ bắt đầu vang vọng khắp đại lục Thái Sơ.

Hắc Ám lan rộng mấy trăm, mấy nghìn dặm nhưng vẫn chưa kết thúc, nó còn tiếp tục mở rộng, lan ra vô tận, giống như không có đích đến, tất cả đều hướng về vô tận!

Giống như là bầu trời phủ xuống vật gì rất đáng sợ mà họ chỉ có thể đứng nhìn.

Trong phòng nhỏ Sinh Mệnh.

Trên mặt Nữ Oa hiện lên nụ cười hài lòng: "Lực đạo đã xảy ra thay đổi, nhanh lên, chính thức bắt đầu bước Vá Trời thứ tư, thêm lực đạo vào!"

"Tuân lệnh, nương nương!" Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp, linh hoạt của Tiểu Hồng vô cùng nghiêm túc, tập trung thao tác trên sa bàn rất lớn, bên trên cột sáng màu trắng phóng lên cao, bắt đầu thay đổi theo thao tác. Cùng lúc, cột sáng thông thiên màu trắng trên châu Tử Tinh của đại lục Thái Sơ cũng xảy ra thay đổi.

Châu Tử Tinh, ánh sáng vĩnh hằng.

Hắc Ám đã lan đến đây, che lấp trời cao.

"Thiên tử thứ ba của chúng ta, ngày càng mạnh hơn!" Phía sau Tây Lý Nhĩ có vô số ảo ảnh ma quỷ mang hơi thở đáng sợ đi theo, hắn nhìn cô gái trước mặt cười ha ha: "Quang Minh, ngươi bắt nạt ta làm gì, có bản lĩnh ngươi hãy đánh với Bóng Tối đi, không phải hai người các ngươi là đối thủ một mất một còn hay sao?"

Phía trước Tây Lý Nhĩ, xuất hiện một người tỏa ánh sáng vô tận, vô cùng thiêng liêng, giống như nữ thần hóa thân cho tất cả hy vọng, khuôn mặt u ám kia lộ vẻ mờ mịt.

"Bóng Tối xuất hiện, tương đương với việc chết, sao ta có thể để yên, giống như Bóng Tối, xa cách ban ngày..." Cô ngừng chiến đấu với Tây Lý Nhĩ, ngẩng đầu nhìn bóng tối vô tận.

Tại điện Lưu Ly Phá Thiên, Trần Trần đứng yên giữa đại trận, mở rộng, ngăn cản công kích của bốn vị thiên thần, thậm chí hắn không them liếc nhìn công kích của đối phương, đôi mắt trong veo sạch sẽ chăm chú nhìn Hắc Ám trên trời cao.

"An Lâm, hoan nghênh gia nhập vũ đài cuối cùng!"

Hắc Ám lan rộng, giống như tấm vải màu đen, bao vây đại lục Thái Sơ không nhìn thấy điểm cuối, khiến hàng tỷ sinh linh biết được cái gì là Hắc Ám chân chính.

Thành Thần Hi.

Cho dù là tu sĩ hay nhóm Thiên Nhân tộc đều khiếp sợ bóng tối đột ngột xuất hiên này, không rõ xảy ra chuyện gì, thậm chí còn bi quan nghĩ đến ngày tận thế.

Hằng Nga đang truy kích thiên thần nhìn thấy ánh trăng của mình bị bóng tối che phủ, hơn nữa liên hệ với ánh trăng cũng bị cắt đứt thì khóe miệng tinh xảo khẽ bĩu môi: "Hừ, thật là kẻ thô bạo, đêm tối không có ánh trăng tô điểm sẽ rất nhàm chán, sao lại thiếu hiểu biết như vậy chứ?"

Giới Cửu Châu, lãnh thổ Vạn Linh Tiên tông.

Tiểu Hồng ngẩng đầu, hơi đăm chiêu: "Chủ nhân..."

Chiến trường tuyến giữa.

Thực lực của Thiên Thần Đại Địa đã vô địch, nhìn thấy bóng tối phía sau An Lâm suy nghĩ tấn công trong đầu đã hoàn toàn không còn. Hắn có linh cảm rất mãnh liệt, nếu bây giờ hắn ra tay với An Lâm, sẽ bị phản phệ rất đáng sợ, thậm chí có thể chết!

Hắn không thể làm phiền Thiên Đạo phụng sự.

Thiên Đạo đang phong Thần cho An Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận