Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1199: Vị khách bí ẩn đến thăm cả tộc Tà Long

Đông Phương Tráng Thực hít mạnh An Lâm một trận, cuối cùng hài lòng tạm biệt.

"An Lâm tiểu hữu, đợi khi thân thể của tôi đúc xong thì sẽ về tìm cậu nâng cốc nói chuyện vui vẻ!"

Bóng dáng của ông chú và Thao Thiết biến mất trong tầm mắt, chỉ để lại một câu nói kia.

An Lâm cảm thấy ngày hôm nay sẽ không quá trễ, sau khi phiền muộn thêm vài phút đồng hồ thì lại tiếp tục làm việc của hắn.

Cùng lúc đó, ở Cực Hàn Thánh Địa.

Trên mặt đất mênh mông trắng bạc, Tuyết Nữ đã từng sinh sôi ở đây đã lạnh đến mức không chịu được, nên đã bắt đầu di chuyển từ lâu, nơi này hóa thành một nơi cực kỳ nguy hiểm không có bất cứ sức sống nào.

Sương tuyết điên cuồng của nơi này đang tàn phá bừa bãi.

Sức mạnh cực hàn giống như đông hết tất cả sinh linh xung quanh.

"Hoàn cảnh trước mặt này, chỉ có thể là do nơi chúng ta đáp xuống có chút không tốt mà thôi. Tiểu đội điều tra đã đi về phía trước để tìm kiếm nơi ở tốt hơn, tin rằng chẳng mấy chốc sẽ có kết quả."

Bây giờ âm thầm thì đã âm thầm rồi, nhưng hoàn cảnh thật là chết người!

Người đàn ông kia nghe vậy thì yên lặng, có chút xấu hổ mà đưa mắt nhìn nơi khác.

Bọn chúng muốn âm thầm đi vào cái thế giới này một chút, phát dục một đợt.

"Ai... Chẳng phải có người nói thế giới mới rất tốt đẹp sao? Cái nơi khỉ gió này sắp ép chết rồng rồi đây!" Một người đàn ông trên đầu có mọc sừng rồng, sau lưng lại có cánh dơi nói.

"Nghe nói nhóm người Thất Chiến Long đều bị thương nặng."

Nhưng ngay trên vùng đất nguy hiểm hoang vu ác liệt này, lại có từng đợt khói bếp dâng lên.

Vừa đến thì đã có trên trăm con Tà Long bị chết rét, mọi người tin nổi không?

"Nói ít thôi! Đây chính là thời cơ và tương lai mà các chiến sĩ của cả tộc Tà Long ta dùng máu tươi và sinh mệnh để đổi lấy, phàn nàn như anh thì rất vô trách nhiệm." Một cô gái Long tộc quát lớn.

Màn ánh sáng màu vàng óng bao phủ một khu vực lớn, từng cái lều vải vô cùng tọa lạc trên mặt đất, tiếng ồn ào, tiếng vui đùa ầm ĩ quanh quẩn giữa trời đất, không ăn khớp với cái thế giới này.

Những sinh linh bỗng nhiên xuất hiện ở Thánh Địa Cực Hàn trước mặt này chính là cả tộc Tà Long cưỡng ép mở ra thông đạo nối liền hai thế giới ở Vực Thái Sơ Cổ Long, đáp xuống thế giới này.

"Ầy, chúng ta trải qua một trận chiến lớn này, thương vong quá nặng nề, hơn ba vạn tộc linh, bây giờ chỉ còn lại có hơn hai vạn..."

Một người đàn ông Long tộc khác mở miệng nói: "Đại lục Thái Sơ mới cực kỳ tốt, tôi có thể cảm nhận được một luồng sức sống dồi dào xuyên qua sức mạnh hủy diệt bên ngoài."

"Cổ Long Đế giết chết Cáp Địch Tư đã giết hại người trong tộc chúng ta một cách trắng trợn, thật là hả giận."

May mà Cổ Long Đế và năm vị Tà Long trong Đế Tọa Thất Chiến Long lập tức mở ra một lá chắn kết giới mạnh mẽ che chở người trong tộc, chỉ sợ ngoại trừ đại năng Phản Hư và cường giả Hóa Thần ra thì những người còn lại đều bị đông lạnh chết ở chỗ này.

"Thật ra người bị thương nặng nhất là Cổ Long Đế, bây giờ đã bế quan nghỉ ngơi, cũng không biết lúc nào có thể khỏe lại."

Một đám Tà Long tuần tra cảnh giác, bày trận ở phía trước, bắt đầu kêu gọi đầu hàng cách khoảng không.

Dù sao Cổ Long Đế và nhóm Đế Tọa Thất Chiến Long đã bày ra kết giới, cũng là lớp phòng ngự tốt nhất, chúng nó đi tuần tra thì cũng chỉ để xem phong cảnh trắng xoá mà thôi.

Đó là một thiếu niên mặc áo gai màu xám, đi chân trần đạp trên đống tuyết lại không để lại chút dấu vết, khuôn mặt cực kỳ thanh tú.

Một đám Tà Long nghị luận ở một bên, ngoại trừ làm chuyện này ra, thì chúng nó cũng không có chuyện gì khác để làm.

"Má nó, đây là xem thường tộc Tà Long ta sao?"

"Cũng không biết sau khi vực Cổ Long bị hủy diệt, Long tộc trong đó có chết sạch hay không..."

"Đi, chúng ta ra ngoài tiêu diệt bọn chúng!"

"Nhóm đại nhân đều đang bế quan, năng lượng của lá chắn kết giới có hạn, nhất định chúng ta không thể để cho mấy tên ngu xuẩn ở phía ngoài làm tiêu hao năng lượng của kết giới!"

"Không ra oai thì chúng thật sự cho là mèo chó gì cũng có thể nhảy nhót trước mặt chúng ta à?"

Nhóm Tà Long phụ trách bảo vệ tộc linh cũng không có việc gì làm.

Bên cạnh thiếu niên còn có một thiếu nữ nổi bồng bềnh giữa không trung, mặc quần áo lụa mỏng trắng như tuyết, thân hình cực kỳ nhỏ nhắn xinh xắn, mái tóc bạc rủ xuống đến bên hông.

Thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp, giống như ông trời đã chạm khắc mài dũa ra tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất, con ngươi màu xanh lam trong veo thông thấu, không trộn lẫn một chút cảm xúc nào.

Hai người vẫn đang không ngừng tiến lên, không chút phản ứng với lời kêu gọi đầu hàng của nhóm Tà Long.

Mãi đến khi có một điểm đen xuất hiện ở nơi rất xa một cách đột ngột.

Khi khoảng cách rút ngắn, điểm đen dần dần hiện ra.

Điểm đen cũng không ngừng bước, trái lại càng ngày càng gần.

"Người đến là ai? Mời ngừng bước trả lời ngay lập tức, tự ý xâm nhập lãnh địa sẽ chết!"

Mười mấy con Tà Long Hóa Thần phụ trách tuần tra gào thét một tiếng, bay ra khỏi kết giới, dồn dập phóng sức mạnh lĩnh vực ra, dùng uy thế cực kỳ đáng sợ nhào về phía hai vị khách không mời mà đến này.

"Tuyết Nhan, đừng giết bọn nó." Thiếu niên lạnh lùng mở miệng nói.

Thiếu nữ khẽ gật đầu, trên người xuất hiện một thần quang màu lam thả vào hư không.

Tất cả Tà Long nhào về phía bọn họ, đều là cảm nhận được một sự lạnh lẽo ngấm vào trong cốt tủy.

Tốc độ tấn công của chúng càng ngày càng chậm, càng ngày càng chậm, sau cùng vào lúc tới gần hai người, chúng cứng lại trong không trung, không có cách nào động đậy.

"Nguy rồi! Người tới rất mạnh, mau đi thông báo cho đại năng Phản Hư tộc ta!" Tà Long trong kết giới thấy cảnh này, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ mà quát to.

Rất nhanh, một con Tà Long Phản Hư với hơi thở kinh khủng phóng lên tận trời, nhào về phía hai người không ngừng đến gần.

"Ồ, hình như có một Long tộc có thể nói chuyện được đến rồi." Thiếu niên rất có hứng thú mà nhìn về phía trước, trên mặt có nụ cười lạnh nhạt, "Xin chào, tôi muốn tìm người mạnh nhất ở chỗ mấy người."

"Tìm bà nội mày, cút!" Cự Long dài ngàn trượng bỗng nhiên đánh về phía thiếu niên.

Vị nữ tử này chính là Đế Vương của cả tộc Tà Long, Cổ Long Đế!

Sắc mặt của cô tái nhợt, khí huyết cực kỳ không ổn định, nhưng vẫn kiên quyết dứt khoát đứng ở phía trước nhất một đám Long tộc, chặn đường đi của hai người: "Mấy người là ai, rốt cuộc tới làm gì?"

Cô gái Long tộc khoác đế bào màu sắc rực rỡ, bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hai người.

Đột nhiên, có một trận gió mát lướt nhẹ qua.

Hai người đi tới một cách nghênh ngang như thế.

Trong lúc cả đám đang kinh hãi thì một tiếng vang "ầm ầm" thật lớn vang lên, lá chắn kết giới bị thiếu nữ kia phá vỡ rồi.

Tà Long cảnh giới Phản Hư lại bị đánh bại trong một giây chỉ bằng một chưởng!!

Vì sao hai người bất kỳ tới từ thế giới mới đều kinh khủng như thế, nơi này thật sự là nơi Long có thể ở ư, thật sự là đáng sợ!

Chúng nó đột nhiên cảm thấy muốn về nhà!

"Tuyết Nhan, đã bảo cô ra tay nhẹ một chút rồi, chúng ta tới với thái độ thân thiện, con rồng vừa nãy suýt chút đã bị cô đập chết rồi, cô biết chưa?" Thiếu niên khẽ chau mày.

Cuối cùng trên khuôn mặt của thiếu nữ tóc trắng cũng lộ ra một chút áy náy nhạt nhòa, cô hơi cúi đầu, khẽ nói nhỏ: "Xin lỗi, vừa mới thăng lên cảnh giới Hợp Đạo, còn chưa khống chế tốt được sức lực."

Giọng nói chuyện của hai người không lớn, nhưng họ đã chạy tới rìa kết giới, cho nên một đám Long tộc đều nghe được cuộc đối thoại của hai người. Không nghe được thì còn tốt, sau khi nghe được thì cả đám Tà Long cũng không đứng vững!

Cảnh giới Hợp Đạo, kẻ địch kéo tới lại là đại năng siêu cấp Hợp Đạo trong truyền thuyết!

Phải biết rằng Cổ Long Đế mạnh nhất trong tộc Tà Long chúng nó cũng chỉ là Phản Hư đỉnh phong thôi, thiếu nữ một mực cung kính với thiếu niên ở trước mắt lại là cảnh giới Hợp Đạo, đây là khái niệm gì đây?

Có Tà Long đã bị hoảng sợ mờ mịt rồi, thậm chí có Tà Long đã bắt đầu hoài nghi cuộc đời mình, hơn nữa là cảm thấy thế giới mới thật đáng sợ, cực kỳ muốn về nhà...

Cảnh tượng trước mắt dọa đám Tà Long ở trong kết giới tới mức hai chân như nhũn ra.

Hít...

Tà Long Phản Hư dài ngàn trượng kêu thảm thiết một tiếng và bị đánh bay mấy vạn mét, biến mất trong trời đất trắng xóa.

Một tiếng nổ vang long trời lở đất.

"Ầm!"

Thiếu nữ tóc trắng trôi nổi trên hư không bên cạnh mang vẻ mặt lạnh nhạt, cũng đánh ra một chưởng.

Thiếu niên dừng bước lại, nhìn cô gái Long tộc trước mặt, trên mặt lại lộ ra ý cười ôn hòa: "Cô quả nhiên là một bậc Đế Vương xứng chức, xin tự giới thiệu một chút."

"Tôi tên Trần Trần, vị vua thứ hai của bang Phá Thiên."

"Cô có hứng thú tìm hiểu một chút về bang Phá Thiên không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận