Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1045: Khí thế mạnh mẽ của Lam Tiểu Nghê

Cô nàng ngốc nghếch, cô thực sự cho rằng... Tôi không đi vào, thì cô có thể nắm chắc lấy được bảo vật sao?

Muốn lấy bảo vật thì điều quan trọng nhất là phải dựa vào thực lực! Dùng thực lực để chúng minh, bảo vật này có duyên với tôi rồi!

An Lâm nhìn theo bóng dáng dời đi của Lam Tiểu Nghê, vui cười hớn hở nói: "Này, Lam Tiểu Nghê, nhớ cẩn thận một chút, đừng có chết ở trên cầu nhé."

Lam Tiểu Nghê xoay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn An Lâm, lại hừ một tiếng, tiếp tục đi tiếp.

Trận chiến giữa Lam Tiểu Nghê và bộ xương khô to lớn đã nói lên tất cả, boss ở thế giới quang cầu không có dễ dàng giết được, có giành được thắng lợi hay không là một chuyện khác.

Cô nàng công chúa nhân ngư này cũng biết việc này, thế nên quái vật còn chưa hành động, cô đã điều khiển quả cầu trắng và con cá nhỏ màu lam vây quanh người.

Cô cứ như thế đi về phía trước cầu gỗ, một luồng sức mạnh kiềm chế không gian phủ xuống.

Lam Tiểu Nghê hét lên một tiếng, thân thể từ trên trời rơi xuống.

Âm thanh của hải quái thống nhất, vang dội không ngừng.

Cái gì vậy, tôi coi mấy người là kẻ địch, mấy người còn muốn vái lạy tôi?

Ầm ầm rào rào...

Lam Tiểu Nghê cũng bị giật mình, con cá lam nhỏ sợ đến nỗi suýt chút nữa rơi xuống mặt đất.

Lam Tiểu Nghê đã có chuẩn bị từ trước, quát lên một tiếng, trước tiên thi triển thuật pháp phòng ngự...

Tất cả hải yêu đều bái lạy Lam Tiểu Nghê, chờ chút, có phải boss cuối cùng cũng đang quỳ trên mặt đất hay không, mong Lam Tiểu Nghê cắt đầu của nó xuống?

Bất đắc dĩ, cô không thể làm gì khác ngoài giãy giụa đuôi cá, chậm rãi đi về phía trước.

Rất nhanh, sắc mặt cô lại chuyển đổi, cười ha ha đứng dậy: "Ha ha ha... An Lâm, anh nhìn thấy chưa, đây là do trời đã chọn, bảo vật này chỉ có thể về tay tôi thôi!"

An Lâm đang định xem kịch vui, nhưng màn này lại khiến hắn cảm thấy khiếp sợ.

Trong lúc này hải quái có bộ dáng kì quái hai bên đột nhiên mở to hai mắt, giơ vũ khí trong tay lên, tỏa ra khí thế cực kì cường đại.

An Lâm trợn tròn hai mặt, vẻ mặt khó hiểu.

Lại còn muốn đi cửa sau, cái lão Tây Hải Tử không thể trực tiếp đưa bảo vật cho Lam Tiểu Nghê được sao? An Lâm đảm bảo sẽ không dị nghị một chữ!

Đám hải quái đột nhiên quỳ xuống trên tấm bảng, cúi đầu: "Cung nghêng công chúa nhân ngư!"

Nhưng mà sẽ nói ba chữ.

An Lâm còn có thể nói gì nữa, ngoài quỳ xuống lạy cái cô nàng vô song này.

Còn để tiếp tục sang thử thách của quang cầu khác!

Cô hơi khép mi, cầu gỗ này độ dài cũng không dài như vừa nhìn qua, nó chỉ dùng thuật pháp để che đậy, khiến cho không nhìn thấy điểm cuối cây cầu mà thôi.

Tất cả hải quái đều quỳ xuống, nghênh đón công chúa nhân ngư cao quý của chúng nó.

Cái đồ cá nước mặn này rất chi là? Hung hăng.

An Lâm: "Mẹ nhà nó!"

Lam Tiểu Nghê vui vẻ trong lòng, không ngờ tới có thể dùng phương pháp này để lấy được bảo vật, cứ như vậy, cô sẽ không phụ sự mong đợi của mọi người, mang được một ít di sản của tổ tông về.

Ba chữ kia bây giờ sẽ nói.

Những lời này như sấm sét ập xuống, khiến cho Lam Tiểu Nghê cháy xém.

Ầm ầm!

"Nhưng mà..." Trên mặt Cơ Đức đột nhiên hiện lên ý cười như có như không, hai mặt mở to dao động trên người Lam Tiểu Nghê, ánh mắt hiện lên vẻ tham lam, "Công chúa, điều kiện tiên quyết là, người phải gả cho tôi, thành nữ nhân của tôi."

"Ha ha ha..." Lam Tiểu Nghê thấy dáng vẻ tức giận của An Lâm, cả người đều vui vẻ, những tích tụ trong lòng đều được giải tỏa, lại còn ngâm nga bài ca dao. đi về phía chiếc cầu gỗ.

Quái vật đầu bạch tuộc từ vương tọa đứng lên, quay về phía Lam Tiểu Nghê khom lưng hành lễ, mỉm cười nói: "Công chúa xinh đẹp của tôi, hoan nghêng người tới Độc Mộc Cung của tôi, tôi là Cơ Đức."

Lam Tiểu Nghê thấy boss chỉ hành lễ, không có quỳ xuống, nguợc lại cũng không để ý, vươn bàn tay trắng noãn mềm mại tới trước, mở miệng nói: "Cơ Đức, đem bảo vật của ông giao ra đây, tôi liền rời đi."

Cơ Đức vẻ mặt mỉm cười gật đầu: "Công chúa muốn bảo vật, tất nhiên tôi sẽ đưa."

Lam Tiểu Nghê đi về phía trước, phát hiện điểm cuối của cầu gỗ xuất hiện trước mặt.

Lam Tiểu Nghê chống hai tay vào eo, khí thế nói: "Ngươi, còn không mau quỳ xuống cho bản công chúa, dâng lên bảo vật của ngươi, như thế còn có thể khiến ta vui tha cho ngươi một mạng!"

Trên vương tọa có một quái vật da vàng, đầu bạch tuộc, thân thể của nhân loại, trong tay còn cầm một thanh thương màu bạc, nghĩ tới nó chính là con boss cuối cùng.

Điểm cuối của cầu gỗ, là một vương tọa màu vàng.

"Ông... Ông nói cái gì?"

Đôi mắt đẹp của Lam Tiểu Nghê mở lớn, vẻ mặt khó tin được nhìn quái vật đầu bạch tuộc trước mặt.

Sau khi thuật pháp che mắt bị hủy bỏ, An Lâm cũng có thể thấy được một màn này phát sinh trước mắt, hơi mơ hồ, cũng không nghĩ tới sự tình sẽ phát sinh theo hướng này.

"Chỉ cần người gả cho tôi, tất cả nơi này đều là của người." Cơ Đức chỉ từng nhịp vào mỗi một nơi trong cung điện, dùng ánh mắt cực kì nóng hổi nhìn Lam Tiểu Nghê, "Tôi đã ngửi thấy được mùi thơm của người, nhìn thấy vẻ xinh đẹp của người, cảm nhận được cơ thể bên trong của người, khiến cho huyết mạch tôi sôi trào, tôi say mê... tôi chỉ muốn mình người!"

"Ông muốn chết!!"

Lam Tiểu Nghê rất cuộc cũng nổi giận, sức mạnh cực đại ầm ầm bộc phá, đánh thẳng vào không gian xung quanh.

"Ông cũng không ngó xuống nước mà nhìn lại bản thân, lớn lên xấu như vậy mà còn dám cầu hôn tôi!" Công chúa nhân ngư đồng thời điều khiển cá nhỏ màu lam cùng quả cầu trắng đánh về phía Cơ Đức.

An Lâm kinh ngạc, hóa ra mấu chốt khiến Lam Tiểu Nghê tức giận đến mức này, là do nhan sắc?

"Thương lam xà!" Tay trái Cơ Đức vung lên, hàng trăm con răn màu lam ẩn chứa thủy lực cực kì thuần túy đánh tới Lam Tiểu Nghê, đồng thời thương ở tay phải cũng đánh thẳng đến con cá nhỏ màu lam.

"Sao có thể như thế?!" Cơ Đức biến sắc.

Lam Tiểu Nghê nghiến răng, ánh áng quanh thân thể tỏa ra, vô cùng linh hoạt thoát ra phía sau, tránh khỏi ngưng đọng không gian Cơ Đức!

Quả nhiên đã dùng!

Răng rắc... Các sự vật trong phạm vi không gian đều dừng lại.

"Ngưng đọng không gian!"

Nói xong, Cơ Đức vươn tay trái màu vàng, bắt tới hư không.

"Thủy trận bích!" Lam Tiểu Nghê quát lên một tiếng, trước người xuất hiện một bức tường nước bảo vệ.

Cây thương đâm trúng nước, một ánh sáng cực kì chói mặt tỏa ra.

Ầm ầm!

Sức mạnh của cây thương nổ ầm ầm, thủy trận bích bị phá.

Thân thể Lam Tiểu Nghê bị trúng chiêu, bay về phía sau cầu gỗ.

"Lưu không gian!" Lam Tiểu Nghê còn chưa rơi xuống đất, đã tung ra một ấn phù?

Ấn phù? Thiêu đốt ở trên không trung, sau đó tạo xung quanh thân thể cô một tầng ánh sáng.

Đây là chiêu bài ngưng đọng không gian chưa sử dụng, có thể khiến cho kẻ địch không nhìn thấy không gian bị ngưng đọng!

"Ta sẽ khiến cho nàng yêu ta, tuy rằng ta xấu xí, nhưng linh hồn ta sẽ khiến người trầm mê." Quái vật đầu bạch tuộc ánh mắt nóng hổi nhìn về phía Lam Tiểu Nghê, vòi bạch tuộc liên tục ngọ nguậy, hiển nhiên cũng vô cùng hưng phấn.

Lúc này, Cơ Đức đã xông về phía Lam Tiểu Nghê, cây thương xé không khí đâm về phía Lam Tiểu Nghê.

Lam Tiểu Nghê điều khiển quả cầu màu trắng, thả ra từng đợt băng kiếm màu bạc, chặt đứt con rắn nhỏ của Cơ Đức.

Sức mạnh mà Cơ Đứa tỏa ra sánh ngang với phản hư kì cấp mới nhất, sức mạnh kinh khủng từ cây thương phóng ra đánh bay con cá nhỏ màu lam.

Năng lượng khủng khiếp khuyếch tán hơn 1000 mét, thế nhưng không phá hủy được cầu gỗ, xem ra cây cầu gỗ kia tương đối đặc biệt.

Con cá nhỏ và cây thương va chạm với nhau, tạo thành vụ nổ rung trời.

Ầm ầm!

"Tự tìm chết! Bảo vật nhất định là của tôi!"

Thừa dịp Cơ Đức ngây người, trong nháy mắt Lam Tiểu Nghê thoái lưu lại phía sau, sử dụng hết sức mạnh điều khiển con cá lam nhỏ đánh tới Cơ Đức.

Con cá lam nhỏ hóa thành một tia sấm sét, đánh vào sau lưng Cơ Đức!
Bạn cần đăng nhập để bình luận