Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2195: Bởi vì tôi thích

Tứ Cửu tiên tông, thiên tài đến từ các chủng tộc đột nhiên nhỏ giọng bàn luận.

"Nghe nói không? Nghe nói Đề Na các chủ không còn ở núi Vọng Nguyệt nữa rồi."

"Thật hay giả, xảy ra chuyện gì rồi?"

"Nguy rồi, cô ấy sẽ không giống như Hứa Tiểu Lan tông chủ, điên cuồng muốn mạnh mẽ đánh vỡ hàng rào vũ trụ, phân liệt thiên đạo đó chứ?"

"Ngay cả tông chủ đại nhân bước vào cảnh giới Sáng Thế đều bị Bàn Cổ trấn áp, thực lực của Đề Na các chủ vẫn còn quá yếu đi, cô ấy không thể làm như vậy được đâu..."

"Hơn nữa không phải là chuyện này đã bị Bạch các chủ phân tích rồi ư, căn bản là không thể nào thành công được, sinh mệnh của An Lâm tông chủ đã bị xóa sạch rồi."

" Bàn Cổ chết tiệt, sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi trở nên mạnh mẽ và đánh bại Bàn Cổ!"

"Người anh em, đừng chỉ uống rượu, ăn nhiều một chút..."

"Đây là hơi thở duy nhất của người khổng lồ An Lâm còn sót lại trên thế gian này, tôi cần hắn, tôi cần cảm thụ hơi thở của hắn, như vậy tôi mới có thể lần nữa tìm được hắn..."

Các thành viên Huyết các hai mặt nhìn nhau, thời gian trôi qua đã lâu như vậy, ngay cả Hứa Tiểu Lan tông chủ cũng thất bại rồi bị trấn áp rồi, Đề Na các chủ còn không chịu từ bỏ sao?

"Tôi muốn uống máu của các người."

Đề Na cúi đầu, khẩn cầu với các thành viên Huyết các.

"Tôi cảm nhận được cảm nhận được hơi thở của người khổng lồ An Lâm từ trong Huyết các của các người..."

"Đề Na các chủ muốn máu của chúng tôi, làm sao chúng tôi có thể từ chối chứ?!"

Tứ Cửu tiên tông, Huyết các.

Rõ ràng là một nữ thần Sáng Thế, hôm nay nhưng hèn mọn mà khẩn cầu bọn hắn...

"Cái... Bởi vì chúng tôi từng hấp thực máu của chủ nhân, cho nên mới có khí tức lưu lại, Đề Na các chủ muốn làm gì?"

Cô gái tinh linh bến thành kích thước của nhân loại, đẹp đến mức mờ ảo xuất trần, bình tĩnh nhìn một đám thành viên của Huyết các.

"Làm phiền rồi..."

"Càng nhiều càng tốt. " Đề Na nói.

"???, Đề Na các chủ, mặc dù máu trên người chúng tôi có hơi thở của chủ nhân, nhưng khế ước nô bộc của chúng tôi với chủ nhân đã hoàn toàn biến mất rồi, ngài có lấy máu của chúng tôi cũng hoàn toàn không có tác dụng..."

"Không thành vấn đề! " các chủ và thành viên Huyết các trăm miệng một lời nói.

"Được! Chuyện này chúng tôi giúp được!"

"Ngài cứ đến đây đi, ngài muốn lấy bao nhiêu cũng được!!"

"Người khổng lồ An Lâm, bất kể là trăm năm, vạn năm, hay là trăm vạn năm..."

Nàng nữ thần dáng vẻ yêu tinh, đứng ở đỉnh thế giới, quan sát chúng sinh, chiếc vòng màu đỏ đeo trên cổ đột nhiên phát ra một luồng sáng đỏ khác thường.

Chỉ cần An Lâm gọi cô, thì cô nhất định có thể cảm giác được.

Các chủ Giới các Đề Na, tuyên bố bế quan vô hạn kỳ.

Tứ Cửu tiên tông có thêm một vị Thần Linh Sáng Thế nữa, chỉ có điều là vị Thần Linh Sáng Thế kia cực kỳ điệu thấp, sau khi hoàn thành khai thiên tráng cử, liền mai danh ẩn tích, hoàn toàn không để ý tới chuyện trần thế.

Ngày hôm sau, mười mấy thành viên Huyết các vì mất máu quá nhiều mà bị đưa vào phòng cấp cứu của Tử Tinh các...

Truyền thuyết về An Lâm, đã trở thành truyền thuyết Viễn Cổ.

Thời gian vẫn đang trôi qua.

Cô còn có một nguyện vọng vẫn chưa thực hiện, một cái nguyện vọng bất kể có qua bao nhiêu năm, cô cũng muốn thực hiện, vì nguyện vọng kia, cô có thể bỏ qua hết thảy những chuyện không liên quan.

Cô tiến vào thế giới Kính Thần, bắt đầu chuyên tâm phát triển mạnh thế giới Kính Thần, không ngừng tăng lên và hoàn thiện Thiên Đạo Kính Thần.

Cô gái yêu tinh dần dần chìm vào trong bão cát, biến mất không thấy nữa.

Tiến trình tu hành và nền văn minh của thế giới Kính Thần, đang nhanh chóng tăng trưởng.

Chắc chắn năm sau, một lần "khai thiên" nữa sẽ gây chấn động cả đại lục Thái Sơ.

Đôi mắt của cô trở nên cực kỳ kiên định.

Cô lại có liên kết huyết mạch với An Lâm.

Cô nhẹ nhàng vuốt ve sợi dây chuyền màu đỏ, đem chậm sáp nhập nó vào trong trái tim, vào giờ khắc này khí tức của An Lâm và khí tức của cô hòa làm một thể, tựa như chẳng bao giờ tách rời.

"Tôi cũng sẽ đưa anh trở về..."

Không biết qua bao nhiêu năm tháng dài dằng dặc.

Bầu trời trên đại lục Thái Sơ, lại chợt xuất hiện dị biến.

Một vét nứt màu đen, xé rách vòm trời, chém trọn cái bầu trời thành hai nửa.

Thiên địa đại đạo ở đại lục Thái Sơ đồng thời chấn động lên, như gặp địch mạnh, không nhừng phóng ra uy năng khủng khiếp, giống như là đang gặp phải khiêu chiến gì đó.

Ngay sau đó, một cái âm thanh lanh lảnh vừa thoáng qua tựa như tiếng trời, truyền khắp mỗi một cái góc nhỏ trên thế giới, thậm chí lấy phương thức kỳ lạ truyền vào trong Thiên Đạo.

"Người khổng lồ An Lâm, anh ở đâu? Ta tới đón anh, tiểu Na tới đón anh đây."

"Cầu xin anh, mau đi ra đi, tiểu Na đã tìm được Hắc Ám Thiên Đạo có thể thay thế anh rồi, sẽ không làm hại thế giới, sẽ không làm hại chúng sinh, chỉ cần anh tách ra, tiểu Na là có thể kết thúc hết thảy."

"Van cầu anh, mau trở lại đi..."

Cô gái đang không ngừng khẩn cầu, một luồng lực lượng Thiên Đạo cực kỳ đáng sợ sáp nhập vào trong Thiên Đạo của đại lục Thái Sơ, hình như đang tìm kiếm cái gì đó, hô hoán cái gì đó.

Đó là con sông thời gian!

Ở bên trong con sông này, Đề Na thấy được một con sông khác, con sông đó là tuyệt địa của vạn vật trên thế gian, bởi vì nó là một thứ có duy độ khác biệt.

Dòng chảy thời gian ở nơi này không bình thường.

Một con sông ẩn chứa tất cả chuyện cực ác trên thế gian.

Trời đất quay cuồng, cô thấy được một con sông.

Đề Na chỉ thoáng do dự, liền lập tức phóng về phía cái ánh sáng nhạt kia.

Thần Sáng Thế tinh linh làm rung động toàn bộ thế giới, như một cô bé bất lực đang khẩn cầu.

Cô thừa nhận Thiên Đạo cắn trả, thừa nhận thống khổ khó có thể tưởng tượng, càng một mực không ngừng điên cuồng phán đoán và phân tích, rốt cuộc cũng thấy được một luồng ánh sáng nhạt trong một mảnh tuyệt vọng và mê mang.

Cô đang nhìn hắc ám, nhưng lại phát hiện ra một luồng sáng duy nhất ở trong bóng tối.

Tia sáng ngược dòng, thấy được thời gian.

" Quyền hành Thời Gian, quyền hành Hắc Ám... Thời Gian... Thiên Đạo..."

Cô thì thào lên tiếng, trong đầu như có thứ gì đó ở nổ tung.

Tỷ lệ rất rất nhỏ, gần như là bằng không.

Từ Bàn Cổ khai thiên lập địa, liền chưa từng có tồn tại nào làm chuyện này...

Nhưng không ai làm, cũng không có nghĩa là chuyện này nhất định sẽ thất bại.

"Tiểu Na đã đợi anh rất lâu rồi, rất rất rất lâu..."

"Người khổng lồ An Lâm, mau trở lại đi!"

Đề Na ở dùng Thiên Đạo của mình điên cuồng phân tích Thiên Đạo của đại lục Thái Sơ, tìm một đường sinh cơ ẩn chứa ở trong đó, cô tin mình có thể, cô muốn thay đổi tất cả!

Vừa bắt đầu phát hiện sự thật này khiến Đề Na rất tuyệt vọng, nhưng cô vẫn không có buông tha, cô tin chắc là vẫn còn có phương pháp khác có thể làm cho An Lâm trở lại, nhất định còn có biện pháp khác...

Đề Na đã phát hiện, đại lục Thái Sơ là không thể vượt xa, Thiên Đạo mà cô chấp chưởng nhiều nhất chỉ có thể đến gần với Thiên Đạo vô hạn của đại lục Thái Sơ, chứ không cách nào vượt xa nó. Đây là định lý của vũ trụ, cũng là định lý cuối cùng về đạo.

Nhưng mà Thiên Đạo trừ tức giận ra, không hề có phản ứng gì khác.

Thật sự là con sông thời gian!!

Bất kể là cái gì, đi vào thời gian duy độ đặc biệt, thì đều chỉ có một con đường mai một.

Nhưng mà... Nó có thật sự tuyệt đối không?

Thiếu nữ tinh linh đang ở đỉnh phong của đạo, nhìn con sông không ngừng chảy siết, nhếch cánh môi, nhớ từng chút một về chàng trai kia.

Giờ khắc này, cô là cô độc, bởi vì thế gian không có bất kỳ tồn tại nào, có thể cùng cô sóng vai đứng ở chỗ này. Nếu như, cô bước vào con sông thời gian, lại càng có khả năng lâm vào trong cô độc vĩnh hằng...

Nhưng mà, đã qua bao lâu rồi, mà những ký ức về An Lâm, vẫn rõ ràng đến thế, vẫn làm cho cô khó quên đến thế.

"Anh từng nói rằng anh muốn đưa tôi đi xem cảnh đẹp trên khắp thế gian... Bây giờ thế giới rất xinh đẹp, nhưng anh không có ở đây, một mình tôi đi ngắm cảnh đẹp, đâu có ý nghĩa gì..."

Vẻ mặt Đề Na kiên định, đi từng bước về phía con sông thời gian kia.

"Đời này, tôi chỉ liều mạng vì anh."

"Thế nên, người khổng lồ An Lâm, hoặc là chúng ta cùng chết, hoặc là chúng ta gặp lại ở con sông thời gian đi."

"Trở lại quá khứ, coi như là thế giới hóa thành hoang vu, coi như là tu vi mất hết, coi như là mất đi tất cả... Tôi tin tưởng, sau khi trải qua vô số thời gian đợi chờ và truy tìm, chúng ta nhất định sẽ gặp lại nhau thêm một lần nữa..."

"Tới lúc đó, tôi sẽ cải biến hết thảy."

"Còn muốn tát anh, cái đồ lừa gạt một cái thật đau!"

Ánh chiều tà chiếu rọi ở trên mặt hai người.

Thiếu nữ yêu tinh đột nhiên lại rơi lệ đầy mặt, nước mắt dưới ánh trời chiều chiếu rọi xuống, tựa như từng hạt vàng ngọc nhỏ xuống đại địa.

An Lâm sợ hết hồn: "Tiểu Na, cô làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?"

"Không có chuyện gì, tôi rất khỏe, không có gì phát sinh cả... " Đề Na lắc đầu, lấy tay lau nước mắt.

"Thật sự không có chuyện gì chứ?"

An Lâm hoàn toàn không tin, duỗi tay muốn giúp thiếu nữ lâu đi nước mắt.

"Bốp!!!"

Một cái bạt tai rất đau, không chút lưu tình vỗ lên mặt An Lâm.

Dưới ánh nắng tà, dấu tay này trông cực đỏ.

"Sao cô lại đánh tôi?!"

"Bởi vì tôi thích."
Bạn cần đăng nhập để bình luận