Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1172: Long Ngạo Thiên lâm trận bùng nổ

Sức mạnh thần đạo màu đỏ nháy mắt bao trùm khắp một vùng không gian.

Ba người An Lâm hoàn toàn không ngờ được rằng, sau khi họ vất vả lắm mới phá vỡ được thuật pháp của Tà Long Huyễn Mộng, lại phải đối mặt với sức mạnh lạ thường của trùm cuối Cổ Long Đế.

Cổ Long Đế cứ xài cái chiêu này hoài bộ không thấy mệt hả?

Làm thế này khác quái gì đang ép chết người ta đâu chứ!

Trong nháy mắt đó Long Ngạo Thiên đột nhiên bùng nổ sức mạnh khiến người ta khó có thể tin nổi, thân thể hắn xông về trước với tốc độ nhanh tới mức xé rách cả hư không, như ánh chớp xuất hiện ngay trước mặt đám người Cổ Long Đế.

Bị bức vào ngõ cụt, còn không đi liều mạng, vậy vĩnh viễn không bao giờ có thể thắng được, lúc này chuyện nên làm là liều mạng dốc hết mọi thứ mình có để giành lấy một đường sống!

"Chấn Hư Bạo Quyền!" Long Ngạo Thiên thét to một tiếng, nắm tay của hắn bao phủ kín sức mạnh thần đạo, không chút lưu tình đấm thẳng vào mặt Cổ Long Đế!

Hắn đã biết đường sống duy nhất khi đối mặt với sức mạnh thần đạo màu đỏ này nằm ở đâu rồi, thuật pháp này khiến máu trong người hắn sôi trào, chèn ép toàn bộ sinh cơ, nhìn qua thì rất đáng sợ, nhưng nó vẫn cần một vài giây ngắn ngủi từ khi Cổ Long Đế bắt đầu phát động tới khi thuật pháp hoàn toàn được thi triển!

Rầm! Chấn động hư không bùng nổ!

Hứa Tiểu Lan nắm chặt cái mai rùa trong tay, bị tình cảnh vừa rồi làm ngớ người luôn.

Cô gia chấp hai tay lại thành hình chữ x chắn trước người mình, dùng đó để cản lại nắm đấm của Long Ngạo Thiên.

Sức mạnh thần đạo mang tên Nỗi Đau Tàn Sát đang bao trùm không gian nháy mắt rút sạch.

Thất khiếu của Long Ngạo Thiên đã chảy đầy những máu là máu, nhưng nắm tay của hắn vẫn thẳng tắp hướng về phía Cổ Long Đế!

Cảnh này, khiến đám Tà Long đang ngồi chờ xem bọn An Lâm bị giết, cũng ngớ người ra luôn.

Lần trước, sau khi Long Ngạo Thiên thừa nhận một chiêu Nỗi Đau Tàn Sát ngay chính diện nhưng không chết, là vì trong mấy giây ngắn ngủi khi thuật pháp bắt đầu được dùng đó, hắn đã được Hứa Tiểu Lan kéo vào trong giáp Thiên Tinh Ám. Nếu thuật pháp này đã một một khoảng thời gian chờ, như vậy hắn có thể lợi dụng khoảng thời gian chờ đó, để phản kích lại đòn tấn công này của Cổ long Đế!

"Long Ngạo Thiên giỏi quá!" An Lâm cũng không nhịn được lên tiếng cảm thán.

Một quyền này, Cổ Long Đế không cách nào bỏ qua được!

Một nắm đấm này của hắn mang theo uy thế chấn nhiếp đất trời, dao động bùng nổ xé nát hư không, nắm tay còn chưa hạ xuống hoàn toàn, chấn động không gian đã hất tung mặt đất hơn mười dặm chung quanh.

Cổ Long Đế bị một quyền này của Long Ngạo Thiên đánh cho bay ra hơn cả ngàn mét, miệng hộc ra máu tươi ngã nhào xuống mặt đất.

An Lâm vội nhảy ra, vươn tay đỡ lấy Long Ngạo Thiên, nhét viên tiên đan cấp bảy có tác dụng trị liệu cuối cùng trong tay mình vào miệng Long Ngạo Thiên miệng, sau đó vội vàng dẫn hắn bay đi xa!

Một quyền này của Long Ngạo Thiên ẩn chứa sức mạnh bùng nổ khi lâm vào trong tuyệt cảnh, uy thế cực kì đáng sợ, chỉ trong nháy mắt nó đã đấm cho hai tay Cổ Long Đế phải oặt vào trong, xương cốt vang lên tiếng nứt vỡ.

Ba con Tà Long đứng chung quanh lấy lại tinh thần, vội vàng đuổi theo tiếp.

Trong tuyệt cảnh có thể bùng nổ ra sức mạnh kinh khủng như vậy, quả đúng là không phải hạng tầm thường. Long Ngạo Thiên chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân mình, phá tan thuật pháp mang tới ác mộng cho mọi người, đồng thời đánh bay Cổ Long Đế.

Toàn thân Long Ngạo Thiên sưng đỏ, run rẩy không thôi, thất khiếu chảy máu, người lung lay một cái, ngã sấp xuống đất.

An Lâm nhìn đám Tà Long cứ đuổi theo mình không bỏ đằng sau, lại thấy đầu mình đau buốt.

"Nên bổ sung thêm máu rồi. "

"Ha ha, bọn mi trốn không thoát được đâu." Khí tức của Tà Long Mân Côi tăng lên đáng kể, nó sử dụng pháp thuật đốt cháy tuổi thọ của mình để tăng thực lực lên, tốc độ của nó tăng lên cực nhanh, chỉ lát sau đã lao tới ngay sau lưng đám người An Lâm.

Tuy rằng tránh được một kiếp, nhưng tạm thời Long Ngạo Thiên đã mất sức chiến đấu, họ vẫn đang trong tình trạng vô cùng nguy hiểm.

Đây một tang lễ do hoa hồng tạo nên, nó sẽ mai táng tất thảy sinh linh!

"Đừng để cho chúng chạy thoát, dám làm bị thương vua của ta, tất cả chúng phải chết!"

Hắn đặt Long Ngạo Thiên lên trên cục gạch đen, vươn tay la to: "Cho anh mượn tí lửa!"

An Lâm cực kì quen thuộc với sức mạnh thế này.

Vạn vật được bao trùng trong phạm vi của nó đều sẽ trở nên chậm chạp.

Cổ Long Đế từ dưới đất ngồi dậy, cánh tay bị đấm cho uốn khúc của cô vang lên vài tiếng răng rắc, rung rung vài lần, chỉ chớp mắt đã trở về nguyên dạng. Cô ta bước lên trước một bước, đang định sử dụng bước nhảy không gian thì cảm giác sức mạnh bị cắn trả thình lình xuất hiện làm thân thể cô ta run lên, khoé miệng lại thấm ra máu tươi.

"Lễ tang hoa hồng."

Tà Long Mân Côi mở miệng, như dịu dàng lại như đau thương phun ra một làn gió thơm ngát.

Những đoá hoa hồng màu trắng theo gió bay tới, mỗi một cánh hoa đều mang theo năng lượng đông lại không trung, chém ngang vạn vật. Khi chúng chỉ còn cách đám người An Lâm khoảng mấy trăm mét nữa, thì bắt đầu khiến hư không phải cô động lại.

Cô ta cười cười, cại nuốt một viên tiên đan vào, lúc này mới đuổi theo bọn An Lâm.

Nhưng mà, An Lâm không hề biết rằng, trên bầu trời của thế giới này có vệ tinh quan sát phiên bản tu tiên, nó có thể điều tra và quan sát phạm vi ngàn dặm tính từ trung tâm đại trận.

Hiện giờ họ đã chạy cách chín mươi chín cây cột ánh sáng khoảng hơn ba nghìn mét, với khoảng cách xa như vậy mà đám Tà Long đó vẫn một mực đuổi theo không tha, bộ chúng không sợ sẽ có kẻ địch nhân lúc này lẻn vào trong đó à?

Con mẹ nó, đã chạy hơn cả ngàn dặm, sao còn chưa chịu buông tha cho họ nữa chứ?

Hứa Tiểu Lan đứng bên cạnh nghe vậy hiểu ngay, vội vươn tay nắm lấy tay An Lâm.

Dấu ấn màu đỏ đậm trên mu bàn tay hai người đồng thời xuất hiện, thần hoạ của huyết phượng hoàng biến dị ầm ầm nổ tung!

Nếu một người muốn chống lại một chiêu được sử dụng bí pháp gia tăng sức mạnh của đại năng Phản Hư hậu kì thì cực kì khó khăn, vậy thì để hai người cùng hợp sức chống lại vậy!

Không sai, đây đúng là kỹ năng hợp thể của An Lâm và Hứa Tiểu Lan, Vẫn Tinh Lạc Nhật!

Dù là độ tinh khiết rèn luyện đầy trưởng thành của ngọn lửa An Lâm sở hữu hay là sự trưởng thành từ cảnh giới của Hứa Tiểu Lan, đều khiến uy lực của ngọn thần hoả này gia tăng một cách đáng kể!

Ánh sáng đỏ như những vì sao rơi xuống, nổ tung toé và toả ra như một mặt trời đang bùng cháy.

Vụ nổ mạnh này toả ra luồng nhiệt khổng lồ, không khác gì một mặt trời đang cháy, chỉ nháy mắt đã hoà tan sạch sẽ đám hoa hồng trắng của Tà Long Mân Côi.

Vậy mà thần hoả đáng sợ tạo nên vụ nổ kinh hồn kia còn chưa chịu xong, thậm chí còn đánh bay ba con Tà Long nãy giờ vẫn đuổi theo họ không chịu bỏ cuộc kia!

"Gào! Mấy kẻ địch tại sao lại khó đối phó với như vậy!?" Tà Long Mân Côi bị nổ trúng thảm nhất, thân thể màu đỏ của nó xuất hiện mấy mảng cháy đen.

"Đừng lơ là bọn chúng là người có khiến Cổ Long Đế tự mình ra tay, mà vẫn có thể kiên trì sống sót tới tận bây giờ, chúng ta phải dốc hết sức và cực kì cẩn thận khi đối phó với bọn chúng." Tà Long Luân Ngục mở miệng nói.

"Dùng hết sức mình?" Tà Long Mân Côi liếc xéo Tà Long Luân Ngục một cái: "Trước khi nói những lời này, anh dùng bí thuật nhiên huyết trước được không hả?"

Trong ba Tà Long đang đuổi theo bọn An Lâm, chỉ có một mình Tà Long Mân Côi nó sử dụng bí pháp nhiên huyết, vậy mà bây giờ Tà Long Luân Ngục lại còn không biết xấu hổ đứng đây cổ vũ mọi người phải dùng hết toàn bộ sức mạnh à?

"Chờ một chút đã, lúc bọn tôi đuổi giết Apollo, bí thuật nhiên huyết của tôi đã bị sử dụng quá độ, bây giờ còn chưa khôi phục lại nữa." Tà Long Luân Ngục dùng giọng nói bình tĩnh không nhìn ra cảm xúc, vừa đuổi theo An Lâm vừa mở miệng giải thích.

"Kỳ thật đã không cần chúng ta ra tay nữa rồi." Tà Long Huyễn Mộng vỗ đôi canh như thật như ảo của mình, hai mắt nhìn về đằng trước đám người An Lâm, giọng nói của nó trong suốt kì kì ảo.

"Hãy để ta cảm nhận được nỗi đau khổ của cô trước đi." Người áo đen vừa xuất hiện đã mở rộng hai tay mình ra, mỉm cười nói.

Đế vương người mặc áo bào khuôn mặt xinh đẹp đã xuất hiện thêm lần nữa trước mặt họ, và lần này cô ta vẫn tiếp tục chảy xuống lệ máu.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan vừa nhìn thấy cô gái này xuất hiện, thiếu chút nữa đã văng tục.

À sai rồi, An Lâm đã trực tiếp mắng ra ngoài luôn, mặt hắn hiện lên vẻ tuyệt vọng la to: "Lại nữa à, con mẹ nó cô lại tới nữa à? Còn cứ chảy nước mắt máu hoài nữa chứ, bộ cô có nhiều màu để chảy tới vậy luôn hả?!"

Vì tương lai của bộ tộc mình, một đế vương lại chịu vung máu nhiều tới vậy đúng là lần đầu tiên hắn được gặp luôn đấy!

Kẻ địch sử dụng thuật pháp biến thái như vậy thì cũng được đi, hắn có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng nếu kẻ địch vẫn luôn sử dụng bí pháp biến thái như vậy thì hắn thật sự nhịn không được phải chửi má nó đấy, con mẹ nó thế này khác nào đang bật tool hack chứ!

Ngay lúc An Lâm đang điên cuồng chửi bới trong lòng, những hạt mưa máu đã rơi xuống mặt đất rộng lớn.

Sức mạnh thần đạo màu đỏ đại diện cho Nỗi Đau Tàn Sát bắt đầu khuếch tán, bao phủ lấy đám người An Lâm.

"Hãy cảm nhận những đau đớn này đi." Hai mắt Cổ Long Đế chảy xuống những giọt nước mắt máu, cười nói.

Cô ta vừa dứt lời, thì đột nhiên có một người mặc áo đen xuất hiện ngay trước mặt đám người An Lâm.

Đằng trước đám người An Lâm chợt loé lên những luồng ánh sáng bảy màu chói mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận