Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 455: Nuôi một đàn yêu sủng giả

Vào ngày thứ hai sau khi phòng khám khai trương, việc kinh doanh đã tốt hơn ngày đầu tiên, tiền kiếm được cũng nhiều hơn rất nhiều, chỉ có điều An Lâm và Hứa Tiểu Lan lại như không có cảm giác gì với số tiền đó.

Mặt trời dần dần hạ xuống đường chân trời, sau khi hai người bận rộn một ngày lại quay về nhà.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan mới về nhà không lâu, trên bầu trời lại nghe có tiếng gió rít gào truyền đến, ngay sau đó là hai người thị nữ tiểu Xuân, tiểu Hạ hét lên chói tai.

"Anh An, chúng tôi tới rồi đây!"

Đại Bạch cưỡi mây đáp xuống đình viện và hưng phấn hét lớn.

An Lâm kéo tay Hứa Tiểu Lan xuất hiện ở trước mặt một yêu sủng, mỉm cười nói: "Các cậu tới rồi à."

Hắn và Hứa Tiểu Lan vừa xuất hiện lại khiến cho một đám yêu sủng đều ngỡ ngàng.

"Chủ nhân, sao tóc của cậu lại biến thành màu trắng vậy, trông cậu thật đẹp trai! Trông còn có khí chất hơn trước nhiều!" Tiểu Hồng ở trên đầu Đại Bạch lắc lư cái đầu đỏ rực, yểu điệu nói.

Vẻ mặt yêu sủng tò mò theo An Lâm đi vào chính điện.

"Tôi cẩn thận lật xem các chuyện lạ của cửu châu, phát hiện Hứa Tiểu Lan chủ nhân của chúng ta cũng là một thiên tài đặc biệt yêu nghiệt của Chu Tước tông, hơn nữa còn là một người rất lợi hại!" Tiểu Đông thán phục và khao khát.

"Vào trong rồi nói, tôi sẽ giải thích sơ qua chuyện này cho mọi người biết." An Lâm mỉm cười nói.

"Con chó lớn lông trắng xuất hiện... Quả nhiên chúng ta đoán không sai, công tử kia chính là An Lâm của Thiên Đình!" Tiểu Hạ hít sâu một hơi và kinh ngạc nói.

"Trọng điểm không phải là cái này, trọng điểm phải là tại sao tôi không cảm giác được nguyên khí của Hứa Tiểu Lan dao động." Sắc mặt Tiểu Sửu có phần nặng nề nói.

Cùng lúc đó, ở bên trong chính điện.

"Trọng điểm là cái này sao? Trọng điểm là anh ấy lại nắm tay Hứa Tiểu Lan tự nhiên xuất hiện ở ngay trước mặt chúng ta kìa! Thế gian này không ngờ lại có cô gái đồng ý nắm tay anh An, hơn nữa còn là tiên nữ Tiểu Lan, điều này quá kỳ diệu mà!" Vẻ mặt Đại Bạch khiếp sợ nói.

"Hóa ra người chúng ta hầu hạ chính là tiên nhân rất lợi hại đấy. Nhất định chúng ta phải biểu hiện tốt mới được." Trong mắt của tiểu Thu có phần chờ mong.

Bạch Đao Lang Thần không nói gì, ngoan ngoãn đứng sau lưng Đại Bạch với vẻ mặt lấy lòng.

An Lâm: "..."

Trong đình viện, bốn thị nữ Xuân, Hạ, Thu Đông đều ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mặt như vậy.

"Ô ô ô... tiên nữ Tiểu Lan thật sự quá tốt với anh An mà. Sao anh An lại ngu ngốc để cô làm chuyện này chứ...!" Đại Bạch vừa lau nước mắt vừa mở miệng nói.

Những yêu sủng này là người bạn sớm chiều ở bên cạnh hắn. Hứa Tiểu Lan cũng đã nói cô không ngại để cho yêu sủng của hắn biết việc này, nên hắn mới gọi yêu sủng đến bên cạnh.

"Anh anh anh... Chủ nhân, nếu như chủ nhân dám phản bội Tiểu Lan, tôi tuyệt đối sẽ đại biểu cho mặt trời tiêu diệt chủ nhân! Anh anh anh..." Tiểu Hồng dùng bàn tay nhỏ bé bằng lá cây màu xanh lục không ngừng lau nước mắt đang rỉ ra từ cánh hoa, vừa yểu điệu lại vừa hung tợn nói.

Cô biết đạo lý một người đắc đạo, gà chó lên trời, bây giờ tự nhiên ôm được bắp đùi lớn thì phải cố gắng nắm lấy cơ hội này.

Một đám yêu sủng nghe An Lâm giải thích xong đều khóc lớn.

Hứa Tiểu Lan nhìn thấy phản ứng của các yêu sủng như vậy thì cũng buồn cười, trên mặt cô nở nụ cười tuyệt đẹp.

Cho nên sau khi hắn giải thích một hồi, các yêu sủng cho ra kết luận như vậy, phát biểu cảm xúc như vậy sao?

"Vậy tôi chịu trách nhiệm..." Đại Bạch gãi đầu một cái, "Chịu trách nhiệm cho Tiểu Lan cưỡi! Sâu!"

"Hừ, chủ nhân, nếu chủ nhân thật sự có lỗi với cô ấy, tôi cũng một đao thiến chủ nhân! Ngao!" Bạch Đao Lang Thần tất nhiên cũng gấu lên, hai móng vuốt màu trắng kết ra sương lạnh, sử dụng lời nói ban sơ do chăm chỉ học khổ luyện nhiều ngày cuối cùng mới nhập môn để cảnh cáo.

Trời ạ, quả nhiên mình nuôi phải yêu sủng giả rồi!

"Anh An, nếu như anh dám phụ tình, tôi tuyệt đối sẽ dùng một gậy thiến anh!" Tiểu Sửu cũng khó có được một lần lộ ra vẻ độc ác, con mắt to như bóng đèn đầy ánh nước dịu dàng, người ta đều nói hầu vương không dễ chảy nước mắt, nhưng hắn không nhịn được mà.

"Vậy được rồi, cô cần chúng tôi làm gì thì cứ việc nói ra." Tiểu Sửu gật đầu nói.

"Tôi nghe lời tiên nữ Tiểu Lan, sâu!" Đại Bạch ngoan ngoãn đồng ý.

"Được rồi, được rồi, các người không cần phải làm như vậy, có Tiểu Hồng đi theo tôi là được. Các người làm như vậy, bảo An Lâm phải làm sao chứ? Ít nhiều gì thì các người cũng phải suy nghĩ cho cảm nhận của hắn chứ!" Hứa Tiểu Lan mỉm cười khuyên.

An Lâm: "..."

Tiểu Sửu vắt hết óc cũng không nghĩ ra được mình có thể làm cái gì, cuối cùng nói: "Tôi làm bóng đèn, chịu trách nhiệm chiếu sáng!"

Hai mắt của An Lâm lại tối sầm.

Tất cả yêu sủng rời khỏi hắn để chạy đến chỗ của Tiểu Lan cũng không tính là gì, nhưng lộ liễu làm bóng đèn là có ý gì hả?

Hắn nghi ngờ mình nuôi một nhóm yêu sủng giả, đồng thời cảm thấy cậu bé nhà mình có hơi lạnh.

"Tôi đến trông sân." Bạch Đao Lang Thần ngao ngao kêu lên.

Tiểu Hồng nhảy vào trong lòng Hứa Tiểu Lan, yểu điệu nói.

"Như vậy đi, bây giờ sức lực của Tiểu Lan tạm thời không còn, cứ để tôi tới bảo vệ an toàn cho Tiểu Lan đi."

"Dù sao tôi cũng không có việc gì để làm, tôi ở trong sân vừa bảo vệ vừa tu luyện cũng được." Bạch Đao Lang Thần gật đầu nói.

An Lâm: "..."

Cứ như vậy, một đám yêu sủng quyết định ở lại nhà này.

Cuộc sống ngày ngày trôi qua rất bình thản lại phong phú.

Ban đầu, khi bốn thị nữ Xuân, Hạ, Thu, Đông nhìn thấy những yêu sủng này còn rất sợ hãi, nhưng sau một thời gian tiếp xúc, bọn họ lại phát hiện bọn chúng cũng rất đáng yêu.

Ví dụ như sáng sớm Tiểu Hồng sẽ hát bài hát không biết tên nhưng rất cảm động, rõ ràng là đáng yêu, Tiểu Sửu sẽ tỏ ra xấu xí, Tiểu Lang biết nhìn trăng hú lên...

Lại ví dụ như Tiểu Hồng sẽ biến thành tiểu yêu tinh hại nước hại dân, Đại Bạch biết thu nhỏ giống như cục bông trắng đắng yêu, Tiểu Sửu sẽ biến thành con khỉ xấu xí ngốc nghếch, Tiểu Lang có thể từ đi từ bốn chân biến thành đi hai chân...

Bốn thị nữ chỉ cảm thấy trước mắt có một cánh cửa lớn mở ra, lần đầu tiên lộ ra một góc muôn màu muôn vẻ của thế giới tu tiên.

Mỗi lần, Đại Bạch đều sẽ theo An Lâm và Hứa Tiểu Lan đi tới phòng khám Lan Lâm, sau đó ở trong phòng khám nghỉ ngơi, dáng vẻ của nó đầy oai phong lại đáng yêu làm nó nhanh chóng trở thành linh vật của phòng khám, thu hút rất nhiều vị khách.

Trong mấy ngày này, thuật luyện đan của An Lâm cũng đột nhiên tiến bộ rất nhanh, chẳng bao lâu lại đạt tới cảnh giới Viên Hỏa đỉnh phong.

Lúc này, hệ thống lại đưa ra một nhiệm vụ đặc biệt, nói hắn phải hôn Hứa Tiểu Lan một cái thật kêu, như vậy thuật luyện đan có thể từ cảnh giới Viên Hỏa, đột phá đến cảnh giới Như Ý.

Lúc này An Lâm lại cười ha hả. Đây muốn gây xích mích cho quan hệ giữa hắn và Tiểu Lan sao?

Nằm mơ đi thôi!

Anh đây là loại người vì cảnh giới mà không cần vợ à? Dựa vào thực lực của bản thân hắn cũng có thể đột phá cảnh giới Viên Hỏa nhé!

Hơn nữa, nhiệm vụ này thất bại cũng không có trừng phạt, hắn có thể từ chối, vậy hắn lại càng không cần làm.

Ở trong cuộc sống bình thường, bọn họ có thể tìm được rất nhiều niềm vui.

Ví dụ như mọi người cùng nhau đi tới sa mạc ở phía tây để săn bắn dị thú.

Ví dụ như An Lâm dẫn theo Hứa Tiểu Lan cưỡi cục gạch di dạo khắp nơi.

Ví dụ như mọi người cùng nhau chơi mạt chược, thua thì tối đa buổi tối không thể ăn thức ăn ngon nấu từ nồi đáy bằng.

Lại ví dụ như mọi người cùng nhau thảo luận, bữa tối rốt cuộc nên dùng nồi đáy bằng để làm món ăn ngon gì.

Cộng thêm một câu, Bạch Đao Lang Thần đã bị nồi đáy bằng chinh phục, rõ ràng là một con sói hung dữ thời viễn cổ mà bây giờ quả thật còn ngoan hơn cả Đại Bạch.

Ở trong cuộc sống yên tĩnh, An Lâm vẫn chờ đợi một tin tức nào đó.

Nhưng hắn không nghĩ tới, không được bao nhiêu ngày thì Doãn Hỉ đã gửi tin tức kia tới cho An Lâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận